Không chọc thủng lớp màn trinh nguyên, ngón tay đâm không sâu nhưng tốc độ thọc vào rút ra của Bạch Trầm lại càng lúc càng nhanh, Kiều Ninh không tự chủ được theo tiết tấu của hắn thấp giọng dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ.
"Ưʍ...a...ư!"
"Ninh Ninh, nói em muốn côn ŧᏂịŧ của anh thao em!"
Kiều Ninh mím môi, không chịu khuất phục, cầu xin kẻ cưỡиɠ ɠiαи mình dùng vật nam tính thọc vào rút ra tiểu huyệt của bản thân thật sự là vượt quá sự tưởng tượng của cô.
Cầu hắn làm cô thì còn gọi gì là cưỡиɠ ɠiαи? Rõ ràng là đồng gian.
Bạch Trầm trán đổ đầy mồ hôi, hoàn toàn đắm chìm trong du͙© vọиɠ điên cuồng nhưng bản tính yêu thích chinh phục của bản thân vẫn làm hắn kiên trì chờ đợi con mồi khuất phục.
Tốc độ ra vào tăng tốc, biên độ xoay tròn cũng càng ngày càng lớn. Lúc thì mãnh liệt ra vào, đấu đá lung tung trong mật động, lúc thì đứng yên, hai đầu ngón đè ép lên thành thịt non nớt mềm mại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa huyệt co rút, chảy nước.
Đến khi cảm thấy cô sắp đạt cao trào, hai ngón tay của hắn lại lùi về sau, bất động ở vị trí gần cửa huyệt của cô. Nếu hắn muốn, có thể rút tay ra bất cứ lúc nào.
"Ninh Ninh, ngoan, mau nói em muốn anh động, muốn côn ŧᏂịŧ của anh cắm vào tao huyệt của em!"
Kiều Ninh bị hành động của hắn trêu chọc đến ngứa ngáy khó chịu, bây giờ cô mới biết ngứa ở tiểu bức còn tra tấn cô hơn cả khi bị thương đổ máu, vì vậy không chút suy nghĩ liền vâng theo lời hắn nói.
"Ưʍ..muốn anh động, muốn côn ŧᏂịŧ của anh cắm vào tao huyệt của em...a!"
"Ngoan!"
Bạch Trầm vừa lòng hôn lên môi cô.
Hắn muốn lập tức cắm côn ŧᏂịŧ của mình vào da^ʍ huyệt cực phẩm của cô, chỉ là nếu hiện tại hắn rút tay ra, thay côn ŧᏂịŧ vào có khi vừa mới cắm vào một nửa cô liền cao trào. Cô còn là xử nữ, bức khẩn, nếu cao trào, hắn không dám chắc mình không tước vũ khí đầu hàng.
Chuyện vừa cắm vào đã bắn mà xảy ra thì mặt mũi nam nhân của hắn từ đây cũng không còn. Bạch Trầm lần đầu tiên cảm thấy hối hận vì bản thân thường ngày thiếu rèn luyện, ít nghiên cứu về phương diện tính giao, đến bây giờ mới phải lo sợ do dự, làm khổ tiểu đệ đệ.
Nam nhân phương diện lòng tự cao rất mạnh, vì vậy hắn tiếp tục trừu động ngón tay giúp cô thủ da^ʍ.
Không ngoài dự đoán, Kiều Ninh rất nhanh cao trào.
Một lượng lớn chất lỏng trong suốt trào ra bên ngoài, phun đầy tay Bạch Trầm. Nhìn chất lỏng nhầy nhụa trên tay mình, Bạch Trầm chậc lưỡi cảm thán.
"Thật nhiều nước a, em là được làm từ thủy sao?"
Dĩ nhiên Bạch Trầm không có ý định chờ đợi câu trả lời của Kiều Ninh.
Để bàn tay dính đầy dâʍ ɖị©ɧ chạm đến hạ bộ của bản thân, mở ra khóa quần, kéo xuống chiếc qυầи ɭóŧ màu đen, côn ŧᏂịŧ dữ tợn được giải phóng, bật ra khỏi vòng giam cầm.
Bạch Trầm lấy dâʍ ŧᏂủy̠ của Kiều Ninh bôi lên toàn bộ thân gậy thịt.
Trong lúc hắn đang loát côn ŧᏂịŧ, một bàn tay khác có chút rụt rè thử chạm vào côn ŧᏂịŧ cương cứng đến phát đau của hắn.
"Là đỏ sẫm a!"
Kiều Ninh thấp giọng nỉ non, lời đánh giá vượt ngoài dự đoán của cô suýt làm Bạch Trầm bắn.
Bỗng nhiên kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn, thật là hư hỏng a!
"Vậy em thích không?"
"Thích, màu này rất đẹp, không giống như trên AV!"
Dươиɠ ѵậŧ lại thô lại trường vượt xa nam chính trong AV, màu sắc cũng vô cùng đáng yêu, không có đen xì xì khó coi. Lúc hắn bị nghẹn là màu này, vậy không phải lúc bình thường cũng là phấn hồng nộn nộn như âʍ ɦộ của cô sao?
Kiều Ninh bất giác liếʍ môi. Cô đặc biệt vừa lòng!
Cô giống như sờ nghiện, càng sờ càng hăng, thậm chí còn nghịch ngợm chọc chọc hai quả trứng của Bạch Trầm. Bạch Trầm bị cô sờ đến há miệng thở dốc, ngữ điệu khàn khàn, hoàn toàn bị nɧu͙© ɖu͙© khống chế.
"Thích sờ như vậy?"
Kiều Ninh không trả lời hắn, đáy mắt của cô cũng bị lây nhiễm tìиɧ ɖu͙© nhưng vẫn giữa được một loại thiên chân kỳ dị, một kiểu đơn thuần nói không nên lời da^ʍ mỹ.
"Lần sau cho em sờ, bây giờ phải vào chính sự!"
Bạch Trầm cưỡng chế kéo tay cô ra, hắn thật sự sắp chịu không được, nên cũng không có tìm tòi nghiên cứu tại sao cô bỗng nhiên chủ động như vậy, bàn tay nắm gậy thịt mân mê tìm kiếm đến cửa huyệt, ngoài miệng ác liệt nhắc nhở cô.
"Em đừng quên em là bị anh cưỡиɠ ɠiαи đấy, em mà hùa theo anh thì chính là đồng gian".
Hắn cũng mới 17 tuổi đâu!
Kiều Ninh không quan tâm đến lời cười nhạo của hắn, cổ tay của cô đã được Bạch Trầm giải khóa khi cô động tình, hiện tại vô cùng tự do. Một tay câu cổ hắn, một tay vuốt ve gương mặt hoàn mỹ như tác phẩm nghệ thuật đỉnh cao, chủ động dâng lên đôi môi đỏ hồng ngọt nước như thạch lựu.
Bạch Trầm cũng không từ chối cô, môi lưỡi của hai người giao triền, đầu lưỡi dây dưa khuấy đảo mật ngọt bên trong khoang miệng.
Kiều Ninh vặn vẹo xoay người, Bạch Trầm biết ý muốn của cô, hắn phối hợp lật người, để cô cưỡi lên người mình.
Bàn tay tinh tế của cả hai đều cơ khát du tẩu trên da thịt đối phương, quấn quýt si mê, nhiệt liệt chiếm đoạt.
Bên ngoài gió Bắc lạnh giá thổi quét, bên trong nhiệt độ lại nóng bỏng kinh người.
Sáng hôm sau.
Bạch Trầm từ trên giường tỉnh dậy, hắn cảm thấy đầu có chút nhức, đưa tay lên trán day day mi tâm.
Những hình ảnh kiều diễm hôm qua như thủy triều ập đến.
Thiếu nữ xinh đẹp, dáng vẻ thanh thuần như tiểu tiên nữ lạc xuống trần gian, lại câu hắn tâm động chẳng khác gì hồ ly hút dương khí nam nhân trong truyền thuyết. Da thịt trắng như tuyết, dáng người yểu điệu quấn lấy hắn, đôi chân thon dài câu lấy eo hắn, câu ra con ác thú bị hắn giam cầm tận đáy tâm tính.
Bạch Trầm nhìn xung quanh, phong cách thoải mái đơn giản, tông màu trắng bạc chủ đạo. Bố trí xung quanh vô cùng quen thuộc chứng minh đây là phòng của hắn, nhưng nếu hắn ở đây, không lẽ tất cả chuyện hôm qua chỉ do hắn mộng tinh?
Nhưng xúc cảm mềm mại của thân thể thiếu nữ, đôi môi mọng nước ngọt ngào quá làm hắn say đắm, quá chân thực, trước kia hắn cũng chưa từng có kiểu mộng tinh như vậy. Rõ ràng ban ngày hắn đâu có làm cái gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi tối về phải nằm mộng, gương mặt của thiếu làʍ t̠ìиɦ cùng hắn cũng vô cùng xa lạ.
Lúc Bạch Trầm đang rối rắm giữa thực và ảo, tầm mắt của hắn rơi xuống cậu nhỏ của mình, bình thường hắn sẽ mặc áo choàng tắm đi ngủ, nhưng hôm nay hắn lại không mặc gì, cậu nhỏ phía mềm nhũng nhưng trên gậy thịt thì dính đầy chất lỏng ẩm ướt khả nghi. Tuy không quá nhầy nhụa nhưng hình ảnh này rất giống cảnh tượng sau khi hắn bắn tinh rồi lau chùi qua loa.
Mà thứ dùng để lau chùi côn ŧᏂịŧ của hắn chính là qυầи ɭóŧ ren của nữ bị tùy tiện để ở bên cạnh.
Qυầи ɭóŧ dính đầy chất nhờn trắng đυ.c, mùi vị ái muội, không nghĩ cũng biết chính là tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Bạch Trầm nheo mắt, hắn nhớ rõ ràng, đây là qυầи ɭóŧ mà thiếu nữ buổi tối hôm qua cùng hắn lăn lộn mặc.
Đè xuống các ý tưởng loạn thất bác tao, Bạch Trầm xuống giường, mặc kệ thân thể trần trụi dạo một vòng căn hộ.
Tìm tất cả các nơi cũng không tìm ra một chút dấu vết của vị "khách nhân" kia để lại, ngoại trừ, chiếc qυầи ɭóŧ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.