Mỹ Nhân Thủy

Nhũ phụ : Chương 5

Ngoài cửa sổ gió thổi lạnh thấu xương, không trung tuyết lớn bay tứ tán.

Trong phòng lại ấm áp làm người xương cốt lười biếng.

Dụ Ngôn nằm ở trên sô pha xốp mềm, đắp trên người chăn tơ tằm phong phanh chẳng có tí ti che đậy, lộ ra mấy đóa hồng mai trên bả vai trần trắng mịn.

Dụ Ngôn vuốt ve tóc tai mềm mại của người nằm trong lòng ngực, Dụ Nhiên ghé vào giữa hai chân y, hô hấp nóng bỏng phả vào da thịt trước ngực, mang cảm giác có chút ngứa.

Đầṳ ѵú Dụ Ngôn như thường lệ bị ngậm trong khoang miệng ấm áp, bên còn lại cũng bị bàn tay nắm lấy.

Hai vυ' Dụ Ngôn lúc chưa mang thai bảo bảo chỉ hơi phồng nho nhỏ mềm mại, thời gian mang thai mới chậm rãi to ra, thời điểm Dụ Nhiên sinh ra rất yếu, uống sữa lại cực nhiều, không buông núʍ ѵú ba hắn, y nhìn mà đau lòng, lại không muốn bảo bảo bú sữa người khác. Y ăn lượng lớn thức ăn kích sữa, mát xa vυ', thúc đấy tuyến sữa sinh trưởng.

Bảo bảo lúc còn là trẻ con, y bận làm dao động căn cơ Dụ gia, đôi khi không cách nào trở về chăm sóc, Dụ Nhiên mở to hai mắt đen bóng phiếm nước nhìn y, không nói lời nào, nếu không phải bởi vì vấn đề an toàn, Dụ Ngôn thật sự muống mang hắn theo. Chỉ đành ôm hắn hồi lâu, đồng ý kéo dài hứa hẹn. Y cũng không biết, bản thân có thể quyến luyến một người đến như vậy. Hắn là điểm yếu của y, cũng là nơi cứng rắn mạnh mẽ nhất. Cùng Dụ gia định ra chiến đấu, trăm phương ngàn kế vì hắn xây lên tường cao, tạo ra một tòa lâu đài.

Người trong lòng ngực động đậy, đầṳ ѵú bị mυ'ŧ vào vài cái rồi rời đi nguồn nhiệt.

Dụ Nhiên hai mắt mê mang từ trong chăn gấm ló đầu ra, tựa vào gáy Dụ Ngôn hoà hoãn.

Trên người Dụ Ngôn có một cổ hương khí lạ không thể diễn tả, như là bông hoa trong sương mù sau mưa xuân trong veo , có chút lạnh, lại mê người tận xương.

Dụ Nhiên tỉnh táo hoàn toàn cũng không dậy, ôm eo cọ cổ y.

Dụ Ngôn quen thuộc hắn thân mật, trong lòng cũng vui mừng, y thích Dụ Nhiên dính y, hôn môi hắn, như là món đồ chơi bị ôm vào trong ngực, cả người trần trụi.

"Hôm nay có dâu tây mới về" Dụ Ngôn hôn hôn trán hắn "Quản gia chắc là đặt dưới lầu"

Cậu chàng vừa nghe liền ngồi dậy, nhìn Dụ Ngôn thân thể trần trụi lại cẩn thận đem y bọc lại.

"Baba ở đây chờ con" Dụ Ngôn ngoan ngoãn bị hắn quấn kín mít, nhìn hắn hấp tấp mở cửa chạy xuống lầu, một lát sau lại hấp tấp chạy vào. Trong tay mang theo một rổ dâu tây.

Dụ Nhiên thích ăn đồ ngọt, trái cây thích nhất dâu tây. Khi còn nhỏ Dụ Ngôn ít cho ăn, sợ hắn sâu răng, dâu tây cũng không cho nhiều. Rốt cuộc dù đồ tốt ăn nhiều cũng không tốt cho cơ thể.

Dụ Nhiên đặt dâu tây xuống, bế Dụ Ngôn lên đối mặt ngồi ở trên người hắn, đem chăn tuột xuống một chút, lộ ra ngực sữa che kín dấu hôn.

Dụ Nhiên 16 tuổi, thiếu niên thanh xuân chính trực, đối với cơ thể y yêu thích không buông. Mỗi ngày hôn hôn sờ sờ quấn lấy y, y lại cố ý câu dẫn, thường xuyên dạy hắn đùa bỡn chính mình.

Dụ Nhiên cắn một trái dâu tây nhai nhai, lại ngập lấy đầṳ ѵú hút một ngụm sữa. Mùi vị dâu tây cùng sữa thơm ngon quyện lại với nhau, loại phối hợp này hắn thích nhất. Tay ở dưới thỉnh thoảng cách vải dệt vuốt ve qua lại.

Hiện tại thân thể Dụ Ngôn mẫn cảm muốn mạng, bị Dụ Nhiên mυ'ŧ núʍ ѵú, vuốt ve đùi eo mông lập tức phát run.

Dụ Ngôn biết, y lại muốn bị thao.

Lúc mới bắt đầu, Dụ Nhiên hay xấu hổ, mỗi lần cùng y thân mật đều đỏ mặt, y liền giúp hắn quen thuộc thân thể của mình, y thích xem hắn đỏ bừng mặt thao thao chính mình, hở một chút là bổ nhào vào l*иg ngực mình bú ѵú.

Dụ Ngôn cắn một quả dâu tây hôn môi môi Dụ Nhiên, môi lưỡi quấn quýt đem quả dâu tây kia tỉ mĩ ăn vào, nước dâu tây ngọt ngào từ giữa môi hai người chảy xuống, lưỡi y bị Dụ Nhiên ngậm lấy mυ'ŧ vào, nước bọt trong miệng cũng bị hắn ăn sạch sẽ, Dụ Ngôn dung túng há mồm mặc hắn liếʍ láρ.

Hôn môi dứt Dụ Ngôn có chút thở hổn hển, chống trán Dụ Nhiên hoàn hoãn.

Dụ Nhiên nhìn Dụ Ngôn, nhiều ngày triền miên là măt mày y vốn thanh lãnh nay mang theo màu đỏ mị ý, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khoác chăn gấm ngồi trong l*иg ngực hắn, tốt đẹp như nàng công chúa trong toà tháp.

Trong lòng Dụ Nhiên có chút nóng, kéo tay y hôn. Lại nhịn không được đỏ mặt.

Hắn có tật xấu một khi kích động liền không nhịn được đỏ mặt làm lòng Dụ Ngôn vừa ngọt lại vừa mềm mại, cũng làm y càng muốn chọc hắn sủng hắn.

Dụ Ngôn ngồi thẳng người cầm mọt quả dâu tây, không ăn mà nhẹ giọng "Bảo bảo, baba dạy con một phương pháp ăn dâu tây mới"

Dụ Nhiên có chút ngốc, nhìn dâu tây lại nhìn Dụ Ngôn, gật đầu.

Dụ Ngôn duỗi lưỡi liếʍ mυ'ŧ đầu nhọn của quả dâu, môi lưỡi đỏ tươi phác họa quả dâu tươi đẹp ướŧ áŧ.

Nheo mắt mị nhãn nhìn chằm chằm Dụ Nhiên, thanh lãnh quyến rũ.

Dâu tây theo cổ một đường đi xuống, dừng ở vυ' phải, vòng quanh quầng vυ', lại một đường trượt xuống eo bụng hướng chỗ ngọt ngào giữa hai chân.

Dâu tây chống ở cửa huyệt nho nhỏ, đầu nhọn tách môi huyệt tiến vào huyệt.

Đầu đâu tây không nhỏ, y hít thở thả lỏng cơ thể, một chút một chút đem nó toàn bộ ăn vào, ngón tay lại hướng bên trong đẩy đẩy, làm nó càng tiến vào sâu hơn.

Dụ Ngôn đem ngón tay rút ra, kéo theo một sợi dâʍ ɖị©ɧ, y đưa lưỡi đem nó tỉ mỉ liếʍ đi, thơm ngọt mang theo mùi dâu tây.

"Thế này hình như ăn rất ngon" Dụ Ngôn nằm lên bả vai Dụ Nhiên, giọng điệu như là nếm thử mỹ thực.

Dụ Ngôn như vậy, Dụ Nhiên xem qua rất nhiều lần, luôn là biểu tình đứng đắn cùng lời nói bình đạm khiến hắn mắt đỏ tim đập.

Nói "Bảo bảo, baba lại căng sữa, con hút đi" cởi bỏ nút áo lộ ra hai vυ'.

"Bảo bảo, bên trong baba sướиɠ, con đút vào nha" đẩy ra lỗ da^ʍ giữa hai chân.

"Dâu tây...con có thể ăn"

Dụ Ngôn như vậy...hắn thích, y sủng hắn, dùng thân thể câu dẫn hắn.

Cẳng thon dài trắng nõn đặt lên vai, Dụ Nhiên liếʍ lỗ nhỏ thơm mùi dâu tây, trong tay nắm mông thịt mềm ngọt.

Dâu tây đã bị ép thành nước, theo nước da^ʍ tràn ra ngoài, Dụ Nhiên đưa lưỡi chui vào trong huyệt, giống như rắn nước liếʍ láp vách động trơn mềm, đào nước dâu tây uống.

Tay Dụ Ngôn ấn đầu dưới háng, mở rộng hai chân dâʍ đãиɠ đem huyệt da^ʍ hướng môi lưỡi linh hoạt kia đưa tới.

Tim y đập nhanh, kɧoáı ©ảʍ dày đặc như vạch ra chổ ngứa ngáy, khi nặng khi nhẹ, y chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ dính nhớp, ngón chân mượt mà gắt gao cuộn lại.

"Bảo bảo, Ahhh um...Bảo bảo". Người chôn giữa hai chân là trân bảo của y, nhìn thấy hắn, mặt nạ lạnh lùng của y liền không bày ra được. Y muốn từng giây từng phút câu dẫn Dụ Nhiên thuần khiết, côn ŧᏂịŧ nhỏ dính nhớp dâʍ ɖị©ɧ, lỗ huyệt cũng chảy ra càng nhiều nước da^ʍ cho người dưới háng thưởng thức.

Huyệt nhỏ theo hô hấp co rụt lại, thịt quả nát nhừ bị Dụ Nhiên mạnh mẽ mυ'ŧ vào trong miệng nuốt xuống.

Dụ Nhiên từ giữa hai chân ngẩng đầu, cánh môi dính một vòng dịch thể lấp lánh.

Đứng dậy ôm Dụ Ngôn hư nhuyễn đặt ngồi lên đùi hắn, vỗ về lưng y.

Dụ Ngôn cười khẽ, ôm vai hắn "Bảo bảo hiện tại lớn rồi...Đã có thể ôm ba"

Có chút cảm khái, thời gian trôi thật mau, đứa trẻ lúc ấy ôm trong ngực nay đã trưởng thành, làm y vừa buồn bã vừa vui sướиɠ.

"Ôm baba như vậy là việc con vẫn luôn muốn làm" Dụ Nhiên 16 tuổi vẫn như cũ bị Dụ Ngôn bảo hộ tính tình thuần lương, ở trong lòng hắn, Dụ Ngôn vẫn luôn là tồn tại khiến tim hắn loạn nhịp

Dụ Ngôn động động chân, sờ đến bọc thịt cộm cộm dưới mông, ngón tay kɧıêυ ҡɧí©ɧ vuốt ve.

"Nơi này của bảo bảo cũng lớn lên.."

Dụ Nhiên vẫn như cũ đỏ mặt, đôi với mê hoặc của Dụ Ngôn hắn luôn có chút không ngăn được, đành phải cắn vυ' trắng nõn trước mắt.

Hai quả anh đào dựng thẳng trước ngực bị hàm răng khi nhẹ khi nặng nghiền ép, giống như luồng điện kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ màu da y lộ ra màu hồng diễm lệ, lỗ thịt ướŧ áŧ dưới háng lại lần thứ hai tràn ngập nước da^ʍ, cơ thể trống rỗng thèm khát kêu gào bị thao vào.

"Bảo bảo, huyệt ba ướt..Cắm vào đi" ưỡn mông vểnh trần trụi cọ xát đùm dái, nước huyệt giữa hai chân đem quần Dụ Nhiên làm ướt.

Dụ Ngôn sờ soạng quần Dụ Nhiên, đem nó cởi ra. Bàn tay tiến vào qυầи ɭóŧ cầm gậy thịt ngủ say kia, ôn nhu dùng lòng bàn tay vuốt ve nó.

Dụ Ngô kỹ thuật quá mức dịu dàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ, tiểu Dụ Nhiên thật mau bị hắn khích thích cứng lên, Dụ Ngôn nâng mộng thuần thục đem nó nhắm ngay khe huyệt, cẩn thận ngồi xuống, ôn nhu đem nó dung nhập cơ thể y, cảm giác bên trong được lấp đầy làm y thoải mái rêи ɾỉ.

Dụ Nhiên mυ'ŧ sữa thơm ngọt, trong tay nâng mông ướt đẫm, Dụ Ngôn lắc lư vòng eo, lỗ huyệt phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ, hô hấp ngọt ngấy, vuốt mái tóc đen nhánh của Dụ Nhiên, dịu dàng cho uống sữa.

"Bên phải vẫn còn" sữa bên trái hút cạn, ưỡn núʍ ѵú phải non mềm hướng miệng Dụ Nhiên đút.

Kɧoáı ©ảʍ kéo dài làm say mê giác quan Dụ Ngôn, thoải mái...căng đầy...cơ thể y...mềm..côn ŧᏂịŧ vểnh...nhỏ dâʍ ɖị©ɧ.

Dụ Nhiên bắt lấy khuỷu chân y, mài lỗ thịt y, thắt lưng hướng về phía trước ra sức thọc vào rút ra.

Dụ Ngôn như là người làm từ nước, nước huyệt theo côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra phun tung tóe, nhiều tựa đang ở dưới nước, ấm áp trơn trượt.

"Bảo bảo...Thật là lợi hại...thao huyệt da^ʍ baba...thật sướиɠ l*и" Du Ngôn vịn vai hắn, hơi thở ngọt ngấy phả vào bên tai hắn.

Dụ Nhiên không lên tiếng, vành tai đỏ bừng cùng hô hấp càng nặng nề để lộ hắn xấu hổ.

"Côn ŧᏂịŧ bảo bảo...vừa thô vừa to...Ba ba mỗi ngày đều muốn...Muốn bị bảo bảo cᏂị©Ꮒ" chân Dụ Ngôn gắt gao quấn eo hắn, kề sát người hắn, âʍ ɦộ chặt chẽ siết côn ŧᏂịŧ thô to, nó tiếng vào y liền mở rộng cửa, nó rút ra lập tức giữ lại.

Giọng Dụ Ngôn từ tính thanh nhã, lúc thở dốc rêи ɾỉ đều có thể là Dụ Nhiên giây phút liền nứиɠ lên, huống chi là cố ý câu dẫn.

Dụ Nhiên xoay người đem Dụ Ngôn đắt dưới thân, bắt lấy đùi y mãnh liệt đưa đẩy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ thơm ngọt đều bắn lên gương mặt.

Quá nhanh...quá sâu...như là bị ăn sạch.

Cẳng chân Dụ Ngôn đặt ở trên vai Dụ Nhiên, thân thể bị gấp sát lại cùng nhau, lộ ra huyệt nhỏ yếu ớt bị côn ŧᏂịŧ thô to ra vào, lực đạo giữa hai chân lớn như vậy...Chỉ là còn chưa đủ...Y muốn càng nhiều hơn, y muốn toàn bộ côn ŧᏂịŧ kia lấp đầy, xỏ xuyên y.

"Bảo bảo..Vυ' baba muốn...muốn bảo bảo hút"

Ưỡn ngực vυ', đem vυ' nhỏ điềm đạm đáng yêu rung động đưa vào miệng hắn.

Khuôn mặt Dụ Ngôn giữa thanh nhã lại hiện ra mùi vị quyến rũ mê người, chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ không ngưng thở dốc, đẹp đẽ như thế...Ôm lấy vai hắn, nhu thuận nằm dưới thân hắn, đôi mắt ướŧ áŧ sủng nịnh nhì hắn, giống như cho phép hắn tùy ý đùa bỡn.

Bầu vυ' trong miệng mềm mại, không có sữa căng đầy lại càng non mềm, đầṳ ѵú co dãn đàn hồi. Hắn chôn ở giữa hai vυ' Dụ Ngôn mà mυ'ŧ vào, đầu lưỡi bắt nạt hai vυ' mượt mà.

Côn ŧᏂịŧ bự rút ra chỉ lại phần đầu côn ŧᏂịŧ, lại hung hăng dập vào. Thịt huyệt mềm mịn giống đậu phụ như miệng nhỏ hút côn ŧᏂịŧ, tiến vào càng sâu hút càng chặt, tiếng thở dốc bên tai càng dễ nghe, tay chân quấn trên người mình càng siết chặt hơn, như là muốn hòa tan hắn vào trong cơ thể.

Cảm giác sướиɠ rên đáng sâu vào thân thể Dụ Ngôn, chỉ biết mở rộng thân thể bị thao, phát ra tiếng rêи ɾỉ thở dốc ngọt nị câu dẫn Dụ Nhiên, lỗ huyệt đột nhiên có rút lại, Dụ Ngôn kẹp chặt côn ŧᏂịŧ trong cơ thể, một tiếng than nhẹ, côn ŧᏂịŧ nhỏ cùng huyệt da^ʍ đồng thời bắn ra.

Dụ Nhiên hung hăng thọc rút mấy chục cái sau đó cũng bắn vào huyệt Dụ Ngôn.

Làʍ t̠ìиɦ kịch liệt làm thân thể Dụ Ngôn có chút nhũn ra, nhắm mắt lại nằm trên sô pha hồi sức, Dụ Nhiên nhả đầṳ ѵú bị bắt nạt thảm, trấn an hôn hôn nó, cúi đầu chuẩn bị rút côn ŧᏂịŧ ra lại bị Dụ Ngôn ôm lấy cổ.

"Baba..Hôm nay muốn luôn luôn..Ngậm bảo bảo" giọng Dụ Ngôn có chút khàn, lại thêm mê người.

Dụ Nhiên đỏ mặt gật đầu, đem Dụ Ngôn bế lên ôm vào lòng, hôn cai cổ trắng nõn, mυ'ŧ ra một cái lại một cái dấu hôn.

Hai chân Dụ Ngôn kẹp quanh eo hắn, trên người vừa ngứa vừa thoải mái.

"Baba, mệt không?"

"Không mệt, rất thoải mái, muốn mỗi ngày đều bị bảo bảo đυ."

"Bên trong baba..cũng thật thoải mái"

"Kia cứ ở bên trong baba, bảo bảo muốn ŧɦασ lúc nào có thể trực tiếp ŧɦασ lúc đó"

"..Vâng"

"Đến, hút vυ' baba"