Chu Tuấn Cùng Dương Thiên

Chương 4

Đến lúc khếch trương đầy đủ, tiểu huyệt của cậu đã có thể chứa được ba ngón tay, hắn mới rút ngón tay ra, Chu Tuấn thở hổn hển mở lớn chân, dưới bụng một mảnh trơn ướt, liên tục hai lần xuất tinh khiến cậu hầu như mất lý trí, đặc biệt là ngón tay Dương Thiên trong lúc vô tình đâm chọt điểm G cậu, sự khó chịu khi tiểu huyệt bị dị vật xâm nhập quả thực như bị điện giật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không ngừng đào khoét đâm vào, Chu Tuấn gào khóc lần thứ hai xuất tinh, lần này Dương Thiên đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ quét sạch, tiện thể đặt qυყ đầυ to béo chống đỡ ngay cửa huyệt mềm mại, chậm rãi đi vào.

“Anh Dương! Anh..anh…” Vừa nghĩ tới côn ŧᏂịŧ to dài của Dương Thiên muốn chen vào, Chu Tuấn không thể không sợ được, nhưng trong cơ thể cứ ngứa ngáy khó chịu mặc dù mới bắn tinh xong, tiểu huyệt được ngón tay khuếch trương đang khẽ hấp háy, như có nhu cầu cấp bách muốn được côn ŧᏂịŧ tới an ủi.

“Ưm… ư…” Chu Tuấn vô lực để mặc Dương Thiên vuốt ve sau lưng cậu, cuối cùng chỉ có thể dán vào lỗ tai Dương Thiên, mắc cỡ đỏ mặt nói, “Anh Dương, nhẹ một chút…”

“Tiểu tao hóa, chờ tôi thao mở rồi, em sẽ còn cầu tôi nhanh hơn đấy!” Dương Thiên ở trên giường có thói quen thích nói lời thô tục, hắn cảm thấy đây là một loại tình thú, nhất là đối với Chu Tuấn, nhìn cậu lộ ra dáng vẻ xấu hổ khiến hắn càng muốn làm nhục cậu.

Qυყ đầυ no đủ dán chặt tại cửa huyệt, Chu Tuấn nhịn không được hô đau, tay vịn chặt lấy bờ vai rộng của Dương Thiên, “Đau quá! Anh Dương, quá lớn… Anh ra ngoài có được không… ư…” Nói xong liền muốn tránh, tiếc rằng sức của Dương Thiên rất lớn, dễ dàng mà đè cậu lại, còn sắc tình liếʍ láp lỗ tai mẫn cảm của cậu, “Tiểu Tuấn ngoan, chờ đại gia hỏa của anh Dương đi vào toàn bộ, nhất định sẽ thao em thật thoải mái, nào, thả lỏng đi!” Nói xong, bàn tay lớn bao lấy hai cánh mông, dùng sức nhào nặn, côn ŧᏂịŧ to dài chậm rãi thẳng tiến, trong lúc đó Chu Tuấn dính cả người ở trên giường, cậu nhìn thấy toàn bộ cơ ngực cường tráng của Dương Thiên theo động tác côn ŧᏂịŧ xâm nhập, tiểu huyệt bị nhồi nhét đến tràn đây, mỗi lần Chu Tuấn cảm thấy không thể tiến thêm được nữa, thì côn ŧᏂịŧ vẫn có thể đi vào càng sâu, vừa nóng vừa cứng, thẳng thắn đâm tới trung tâm.

Đến khi toàn bộ dươиɠ ѵậŧ đã cắm vào, Dương Thiên mới cười nói, “Tiểu Tuấn thật là giỏi, có thể đem dươиɠ ѵậŧ lớn như vậy ăn vào hết.” Đau đớn còn chưa tan đi, Chu Tuấn nhẹ giọng rêи ɾỉ, tiểu huyệt tê dại, hai người đều thích nhau nên nội tâm tự nhiên cũng khát vọng thân thể của nhau, dươиɠ ѵậŧ của Dương Thiên cắm vào trong tiểu huyệt của cậu mà công kích, Chu Tuấn nhịn không được đưa tay sờ lên núʍ ѵú Dương Thiên, thẳng thắn nói: “Anh Dương, em…em không còn đau nữa…”

Dương Thiên thử chậm chạp trừu sáp, xác định Chu Tuấn đã thích ứng, liền bắt đầu gia tăng tốc độ, hai tay nắm lấy eo Chu Tuấn, phốc phốc thao làm, trong phòng ngủ vang lên tiếng nước da^ʍ mỹ, một ít dịch bôi trơn bị côn ŧᏂịŧ bài trừ ra ngoài tiểu huyệt, nhỏ xuống giường đơn.

Đại nhục bổng thao đến chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, thỉnh thoảng hung hăng mài một phen, làm cho Chu Tuấn rêи ɾỉ, hắn thỏa mãn lui về cửa huyệt, tinh chuẩn dùng sức lần nữa cắm vào.

“Tiểu Tuấn, anh Dương chơi em có sướиɠ hay không? Hả?” Chu Tuấn bị thao nói không ra lời, cậu nhắm mắt lại, giả bộ không nghe được lời của Dương Thiên, nhưng lại ngăn không được tiếng rêи ɾỉ khó nhịn, trước hôm nay, cậu vẫn là một tiểu xử nam, mà bây giờ cậu đã được người mình thích là anh Dương đặt ở dưới thân, bị đại nhục bổng của anh Dương yêu thương, hạnh phúc và kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn ào tới, khiến cậu xấu hổ không thôi.

Dương Thiên thấy cậu không nói lời nào, nghĩ tốt hơn nên giáo huấn cậu một chút, bàn tay lớn đẩy ra khe mông của Chu Tuấn, côn ŧᏂịŧ lập tức đâm vào bên trong, qυყ đầυ cọ vào thành ruột, tiếp tục không ngừng mà làm chuyển động tròn, mài đến khi thần trí Chu Tuấn hoàn toàn không rõ, a a rêи ɾỉ, kɧoáı ©ảʍ dọc theo xương sống lan tràn toàn thân, khe mông đỏ bừng bị bóp càng ác hơn, tiểu huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ kẹp chặt côn ŧᏂịŧ, thành ruột như có vô số miệng nhỏ đang hút liếʍ thân gậy, sảng khoái đến mức Dương Thiên hận không thể đem hai trái trứng của mình nhét luôn vào.

“Tiểu Tuấn, nói cho anh Dương biết, hiện tại em cảm thấy thế nào? Có thoải mái hay không?” Mặc dù rất thích dáng vẻ thanh thuần của Chu Tuấn, thế nhưng lúc trên giường, Dương Thiên càng hi vọng Chu Tuấn có thể tự nhiên nói ra cảm thụ của mình, hưởng thụ tình ái vui vẻ.

“Ư ư…anh Dương…… Ân a a a a… Đừng cọ xát nữa, thật ngứa! Anh Dương… Em chịu không được a…” Tiểu xử nam hoàn toàn bị Dương Thiên áp chế, chỉ có thể bị động tiếp nhận hết thảy, hai chân cậu run rẩy, cảm giác linh hồn cũng muốn bị xuyên thủng, tiểu huyệt lẳиɠ ɭơ càng thêm mãnh liệt hấp háy, cậu thử ưỡn ẹo thân thể, lại phát hiện cọ qua cọ lại chỉ càng khiến Dương Thiên và cậu dính chặt vào cùng nhau, Chu Tuấn nôn nóng cọ vào hõm vai Dương Thiên, hồ ngôn loạn ngữ, “Anh Dương… Ngứa quá a… A a a a a a…anh Dương… Ư!”

Dương Thiên đổi thành biên độ nhỏ mà đâm đút, hưởng thụ huyệt da^ʍ gấp gáp ngậm côn ŧᏂịŧ mỹ diệu, cho Chu Tuấn nếm được ngon ngọt, rồi mới ấm giọng dụ dỗ nói, “Tiểu Tuấn có muốn anh Dương ra ngoài không? Hửm? Tiểu Tuấn không nói rõ ràng, anh Dương cũng không biết được a…”

“Anh Dương…” Chu Tuấn mang theo tiếng khóc nức nở reo lên, “Em muốn anh Dương thao tiểu Tuấn! Hung hăng Thao! Xin anh Dương dùng dươиɠ ѵậŧ lớn…a a…ân a a a!” Dương Thiên đâm sâu, cắt đứt lời chưa nói xong của Chu Tuấn, hai cánh tay hắn câu chân Chu Tuấn lên, đem bọn nó vác trên vai, đóng cọc từ trên hướng xuống liên tục cuồng rút lạm cắm, cuồng mãnh lỗ mãng, đến khi đem Chu Tuấn thao chết, “A a a a a a a… Dương…anh Dương, không muốn… A a a a a… Ư ư…” Chu Tuấn bị áp chế, nước bọt không thể khống chế từ khóe miệng chảy ra, tiểu huyệt bị cắm vào rồi kéo ra mị thịt, kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt, lực đạo của Dương Thiên quá dũng mãnh, cậu cảm thấy sắp bị côn ŧᏂịŧ của hắn cắm xuyên.

“Bảo bối, anh Dương cắm em một đêm có được không? Cắm đến khi cái gì em cũng bắn không ra nữa, được không? Bảo bối…”

“Không… Không muốn… Ân…”

Mặc dù bị cắm đến thần chí không rõ, nhưng Chu Tuấn vẫn biết Dương Thiên không phải nói lời hay ý đẹp gì, cậu vô lực cự tuyệt, sau một khắc, tính khí của cậu liền bị Dương Thiên nắm chặt, nhanh chóng khuấy động, “Anh Dương… Ân a a a a a a a, như vậy quá kích thích…” Chu Tuấn mềm nhũn muốn gở bàn tay đang tác quái kia ra, không ngờ lại bị Dương Thiên dẫn dắt chạm tới địa phương đang kết hợp kia, lôиɠ ʍυ Dương Thiên bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt nhẹp, tay Chu Tuấn đυ.ng phải trứng dái, lập tức rụt về lại, đầu càng không thanh tỉnh, xấu hổ cực kỳ.

Miệng nhỏ bị cắm đến càng ngày càng mềm, côn ŧᏂịŧ Dương Thiên ra vào thông thuận, mỗi lần đều trực tiếp ȶᏂασ vào rất sâu, “Anh Dương…a a a a a a!” Côn ŧᏂịŧ đang xâm chiếm trong tiểu huyệt bỗng nhiên đυ.ng phải điểm G, thân thể Chu Tuấn run rẩy lợi hại, trong khoảnh khắc đó hai chân cậu dùng sức vùng vẫy liên tục, cậu khom thân thể xuống, dính sát Dương Thiên, hai tay uốn éo nắm ga giường, khóc cầu xin tha thứ, “Anh Dương! Đừng đυ.ng tới chỗ đó! A a a a a a…thật… thật đáng sợ… Ư!”

Đối mặt với kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt lạ lẫm, Chu Tuấn đơn thuần không biết phải làm sao, cậu chỉ cảm thấy sắp không chịu đựng nổi, muốn Dương Thiên dừng lại, cậu giống như khúc gỗ đang trôi nổi, bị sóng biển hung mãnh quét sạch cọ rửa.

Dương Thiên nhận ra dị trạng của cậu, lập tức hiểu, hắn quyết tâm cọ xát điểm G hai lần, quả nhiên, Chu Tuấn phản ứng rất lớn, hai chân ép chặt lấy cổ của hắn, lớn tiếng nức nở xuất tinh, tính khí dựng thẳng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, dính ướt l*иg ngực, mặt mày ửng hồng, lệ quang lấp lánh, điềm đạm đáng yêu không có tiêu cự, thân thể trắng nõn gầy gò, khắp nơi đều là dấu hôn và vết nhéo, mồ hôi cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ướt nhẹp hòa vào nhau, ga giường màu đen càng làm nổi bật dáng người xinh xắn của cậu, bị thân thể cường kiện của Dương Thiên che đậy, chỉ lộ ra đầu và hai chân trắng nõn.

“Bảo bối đã bắn hai lần, lần thứ ba không thể dễ dàng để em bắn nữa…anh Dương còn chưa bắn đâu.”

Tay Dương Thiên mò lên ngực của Chu Tuấn, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi lên khắp nơi, bóp lấy núʍ ѵú Chu Tuấn, cúi đầu hôn cậu.

“Ưm…Ư…”

Chu Tuấn hư mềm ôm hắn, đầu lưỡi theo không kịp tiết tấu của Dương Thiên, chỉ có thể để mặc Dương Thiên tiến vào khoang miệng của mình, bị hắn mυ'ŧ đến tê dại, đến khi nghe thấy Dương Thiên nở nụ cười khàn khàn, Chu Tuấn mới mơ hồ kịp phản ứng, nước bọt chảy qua khóe miệng, làm ướt ga giường.

“Bảo bối, nơi này của em rất ngứa đúng không? Anh Dương giúp bảo bối hết ngứa có được không?” Dứt lời, liền bóp lấy đùi Chu Tuấn, để côn ŧᏂịŧ hướng ngay điểm G ra sức mà mài, muốn bức Chu Tuấn nói ra càng nhiều lời dâʍ đãиɠ, “Bảo bối , chỗ này của em thật xinh đẹp, kẹp chặt anh Dương rất thoải mái… Bảo bối bị anh Dương mài có thích hay không? Hửm?”

Chu Tuấn thật vất vả mới nghỉ được một lúc, bây giờ lại trực tiếp tiếp nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, quả thực bị mài đến sắp không chịu nổi, cảm thấy bên trong ngứa ngáy rất khó chịu, tiểu huyệt tê dại, đại nhục bổng đâm tới thành ruột, run lên một cái, thế nhưng qυყ đầυ lại chui vào cọ xát, cậu muốn vặn vẹo đùi, thoát khỏi côn ŧᏂịŧ đang ở trong mật huyệt, thì cảm thấy một trận đau đớn, Dương Thiên đâm quá nhanh, côn ŧᏂịŧ mài đến độ cậu sụp đổ kêu khóc.

“A a a a a a a a…anh Dương, ư ư… Không muốn như vậy…ngứa… Thật khó chịu… A a a…”

“Bảo bối thừa nhận mình là tiểu tao hóa sao? Tiểu tao hóa cầu anh Dương, anh Dương sẽ thao em thao đến bắn có được không?”

Chu Tuấn đã không còn để ý tới cái gì mà mặt mũi nữa, hai mắt thất thần nhìn nam nhân lỗ mãng phía trên, thút thít nói, “Tiểu Tuấn là tiểu tao hóa, là tiểu tao hóa của anh Dương…cầu anh Dương thao tiểu tao hóa. . . ư ư ư. . .”

“Tiểu tao hóa để anh Dương thao đến bắn, có được không?”

“Được. . . Được!”

Chỉ cần côn ŧᏂịŧ anh Dương động một chút, bất kể là cái gì cũng tốt, Chu Tuấn vô sự tự thông thít chặt tiểu huyệt, quả nhiên, Dương Thiên hít vào một hơi, mắng cậu tiểu lãng hóa, bàn tay vuốt khe mông Chu Tuấn, bóp nắn vò động, côn ŧᏂịŧ hung hăng cuồng thao điểm G, chọc cho Chu Tuấn rêи ɾỉ không ngừng.

“A a a a a a! Anh Dương. . . Thật lớn. . . Thật mạnh mẽ. . .ư ư ư. . . Tiểu Tuấn thật thoải mái. . . Ân a a a a a a. . .”

“Côn ŧᏂịŧ không lớn không mãnh, làm sao thao tiểu Tuấn thoải mái được? Anh Dương còn muốn thao tiểu Tuấn cả một đời, được không nào? Tiểu Tuấn, tôi nói đúng hay không?”

Đùi sắp bị bóp đến tím xanh, lực đạo Dương Thiên càng ngày càng mạnh, cơ bắp hai tay xoắn chắc, cuồng làm tiểu huyệt, đâm đến nỗi Chu Tuấn ý thức mơ hồ, toàn thân hư mềm, hóa thành một bãi xuân thủy.

“Anh Dương…em…em thật sự rất thích anh…anh Dương…”

Khi tình yêu đến mãnh liệt, Chu Tuấn liền lung tung bày tỏ, tay của cậu vô thức xoa lên tính khí của mình, lại bị Dương Thiên ngăn cản, “Bảo bối. . .anh Dương thao em đến bắn. . . Để xem em có thể dâʍ đãиɠ đến thế nào, anh Dương sẽ không cho em đυ.ng vào nó, bảo bối nhất định sẽ thích, anh Dương rất yêu bảo bối.”

Dương Thiên nghiêng đầu cắn một cái lên bắp đùi thịt mềm của Chu Tuấn, rồi đi qua giường lấy cà vạt, cột hai tay của Chu Tuấn vào đầu giường, rồi tiếp tục gặm cắn cái đùi, đến khi lưu lại vết tích màu đỏ đậm.

Hai tay của Chu Tuấn bị hạn chế, tính khí dựng thẳng không được an ủi, cậu kêu loạn xạ, mắt chứa xuân tình, khó chịu ưỡn ẹo thân thể, lại không biết tiểu huyệt đang kẹp chặt đến nỗi khiến Dương Thiên rất sảng khoái.

“Anh Dương…anh Dương, , để tiểu Tuấn sờ. . . Tiểu Tuấn muốn. . . A a a a a ân. . .”

“Tiểu Tuấn, nhịn một chút, để anh Dương bắn lên người em. . . Ngoan, bảo bối.”

Thân thể thiếu niên mở rộng, bị nam nhân tùy ý trên dưới vỗ về chơi đùa, trêu chọc những nơi mẫn cảm, khiến thiếu niên cuồng loạn run rẩy, không thể thoát khỏi được du͙© vọиɠ, kɧoáı ©ảʍ ngày càng sâu sắc, toàn thân nhiễm một tầng khí tức dâʍ đãиɠ.

Dương Thiên đột nhiên bắt đầu đợt tiến công cuối cùng, hai tay bóp lấy che kín vết đỏ cùng dấu răng trên l*иg ngực, rồi mới ngậm lấy núʍ ѵú đỏ bừng dùng sức mυ'ŧ vào, côn ŧᏂịŧ ba ba ba hung hăng hoành hành trong tiểu huyệt, trứng dái đánh vào khe mông đỏ bừng, “A a a a a. . . Dương. . .anh Dương. . . Không muốn. . .nhanh như vậy a. . .” Chu Tuấn thấy mình sắp bị thao chết, cả người bị một cây đại nhục bổng nóng hổi giam cầm trên giường, vô lực tránh thoát, chỉ có thể tiếp nhận kí©ɧ ŧìиɧ và yêu thương.

“Bảo bối ngoan. . . Ân. . .anh Dương sắp tới rồi…em nhịn thêm một chút…”

Dương Thiên vùi đầu tại trước ngực Chu Tuấn, gặm cắn núʍ ѵú sưng to của cậu, bàn tay thô ráp tại cái eo non mịn vừa sờ vừa bóp, như con chó lớn liều mạng cọ lấy chủ nhân, khẩn cầu tín nhiệm, cả người bao trùm trên người Chu Tuấn, côn ŧᏂịŧ cắm muốn sâu bao nhiêu thì sâu bấy nhiêu, đối với thiếu niên dưới thân, hắn thích đến nỗi không biết làm sao mới tốt, chỉ có thể thông qua chỗ sâu nhất trong thân thể mà xâm chiếm cậu, mới có thể làm dịu trái tim tràn đầy yêu thương đối với cậu.

Kɧoáı ©ảʍ chồng chất mọi nơi, truyền khắp toàn thân, tay Chu Tuấn nắm chặt lấy cà vạt, bị thao đến đầu lay động lên xuống, yết hầu nóng lên, trong miệng khô khốc cực kỳ, cậu cảm thấy thế giới của cậu chỉ còn lại Dương Thiên, hắn cắm cậu đến tràn đầy, không còn chứa được bất kỳ thứ gì khác, núʍ ѵú sắp bị cắn đến rách da, tiểu huyệt muốn bị thao hỏng, tính khí ngứa đến khó chịu, không biết làm sao côn ŧᏂịŧ của Dương Thiên trở nên càng thô cứng hơn, cuối cùng bắn tinh, điểm G bị cắm đến run lên, Chu Tuấn lại bị bức ép rêи ɾỉ một trận.

“Ư ư ư, Dương…anh Dương…a a a a…. Đừng. . . Đừng giữ. . . Tiểu Tuấn không được. . . Ân a. . .”

Nhục huyệt bỗng nhiên co rút mãnh liệt, như cái miệng nhỏ tham ăn liều mạng chèn ép đại dươиɠ ѵậŧ, muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, Chu Tuấn trợn trắng mắt, bờ mông theo động tác của Dương Thiên mà đong đưa, tính khí lần thứ ba xuất tinh, lần này đã khiến cho Chu Tuấn không còn sức lực, côn ŧᏂịŧ Dương Thiên bị tiểu huyệt đói khát mạnh mẽ kẹp chặt, hắn gầm nhẹ cuồng cắm mấy chục lần, đem côn ŧᏂịŧ to lớn rút ra, tiểu huyệt phát ra một tiếng phốc, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra khắp nơi, “Tiểu Tuấn. . . Bảo bối! Toàn bộ đều bắn cho em!” Đại dươиɠ ѵậŧ đáng sợ phun ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc, bắn đầy l*иg ngực Chu Tuấn, “A a a a a a. . . Thật nóng. . . Dương. . . Bỏng chết. . . ư ư ư…” Cả người Chu Tuấn run rẩy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ Dương Thiên vừa nóng vừa nhiều, cậu nghĩ mình sắp bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn nhấn chìm, toàn thân đều nhiễm hương vị của Dương Thiên, càng thêm ngượng ngùng, tiểu huyệt vừa rồi bị thao rất hung ác đang khẽ mấp máy, dường như không vừa lòng, chút ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy tới cửa hang.

Dương Thiên gỡ cà vạt trên đầu giường ra, tay Chu Tuấn lập tức trượt xuống, vô lực ngồi phịch ở xuống giường, hai chân tự nhiên mở rộng, ý thức còn dừng lại lúc Dương Thiên bắn tinh, miệng nhỏ da^ʍ lãng rêи ɾỉ.

“Bảo bối. . .Anh Dương làm em có sướиɠ hay không??”

Dương Thiên nhìn tiểu gia hỏa dưới thân, toàn thân che kín tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng yêu ngấn, bên đùi tím xanh hợp thành một mảng lớn, phía dưới miệng nhỏ da^ʍ mỹ đóng mở, mị thịt đỏ tươi khiến cho nam nhân lại muốn thao vào, cả người tản ra khí tức dâʍ đãиɠ mê người, “Tiểu yêu tinh. . .” Dương Thiên cắn răng, côn ŧᏂịŧ dưới hạ thân lại không tự giác bắt đầu cương cứng.

“Anh Dương thật mạnh mẽ. . . Em. . .” Mấy lần nghĩ muốn Dương Thiên dừng lại, thế nhưng lại bị kɧoáı ©ảʍ làm mất ý thức, lần nữa bị Dương Thiên đưa vào trong niềm vui sương xa lạ, Chu Tuấn thở hổn hển, nằm ở trong ngực Dương Thiên khẽ run rẩy.

“Bảo bối ngoan, anh Dương lần thứ hai sẽ khiến cho em thoải mái hơn, tiểu yêu tinh, đợi chút nữa vào phòng tắm anh sẽ giúp em lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra.” Dương Thiên nói xong nhẹ nhàng hôn lên trán Chu Tuấn, rồi mới ôm Chu Tuấn đã xụi lơ bằng kiểu công chúa đi vào nhà tắm.