Đại Bụng Phụ Tử Tranh Sủng Ký

Chương 8 – Bị ba ba phát hiện nhũ thịt nhỏ mềm

Đào Giang gần như thở không nổi khi Dung Thiều đem cậu đặt ở trên giường, mở đùi ra như muốn đi vào.

“Ba ba!” Đào Giang sợ hãi kêu một tiếng, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng cọ ở trên miệng huyệt, trai thịt mở ra dính sát qυყ đầυ, Đào Giang mở to đôi mắt ướt dầm dề nhắc nhở Dung Thiều, “Ba ba, muộn rồi.”

Vật nhỏ không có lương tâm này, Dung Thiều lạnh lùng nói: “Cứ để bọn họ đợi.” Nói xong vỗ vỗ lên bụng to của Đào Giang, cái bụng giống như quả bóng cao su mà nảy lên, cậu cũng lập tức rêи ɾỉ theo, bụng to run rẩy đong đưa.

Bụng vừa động, Đào Giang làm sao còn lo lắng chuyện khác, thân mình như bị cái bụng liên lụy, cũng run rẩy theo. Cậu nỗ lực nâng lên nửa người dưới, dùng miệng huyệt cọ vào dươиɠ ѵậŧ của Dung Thiều, cảm giác chỉ là bị ba ba đánh bụng mà như muốn cao trào.

Cái bụng trắng nõn bị đánh đỏ bừng, lúc này Dung Thiều mới thu tay lại, nắm lấy đùi của Đào Giang muốn tiến vào, qυყ đầυ đã để ở bức khẩu nóng mềm, Dung Thiều đột nhiên có chút do dự, hôm qua nơi này đã bị hắn thao sưng, lúc sau Đào Giang còn khóc đến khàn cả giọng.

“Ba ba?” trong giọng nói của Đào Giang mang theo chút nức nở mà gọi hắn.

“Lại làm sao vậy?” Vật nhỏ này mà còn dám bảo hắn đi, Dung Thiều nhất định đem mông cậu thao hỏng.

Đào Giang khóc ra tiếng, ậm ờ nói: “Ba ba tiến vào đi…… ô ô, Đào Đào ngứa quá, muốn dươиɠ ѵậŧ của ba ba……”

Đối với chuyện làʍ t̠ìиɦ thì Dung Thiều từ trước đến nay nói một không nói hai, hiếm khi bận tâm cảm thụ của người dưới thân, khó khăn lắm hắn mới một lần mềm lòng, vậy mà còn bị Đào Giang chê chậm, cho nên lập tức nghĩ muốn thao hỏng cái nộn huyệt này.

Thư huyệt quả nhiên còn sưng, Dung Thiều mới vừa cắm vào, huyệt thịt chặt chẽ liền quấn chặt côn ŧᏂịŧ, cảm giác so với ngày thường càng chật khít mềm mại hơn khiến cho hắn thở dài vì quá sảng, hắn nắm lấy đùi Đào Giang rồi tàn nhẫn thao thịt bức của cậu.

Đào Giang đã có thai hơn tám tháng, cái bụng trắng nõn căng phồng làm cho cặp đùi đặc biệt có vẻ thon dài.

Cậu nằm ở trên giường, hai chân dường như banh thành một đường thẳng, Dung Thiều đè lên người cậu mà thao huyệt, bởi vì bụng quá lớn, Đào Giang không nhìn thấy động tác của hắn, một bên theo du͙© vọиɠ rêи ɾỉ, một bên xoa nắn ngực của mình trong vô thức.

“Ba ba…… Nơi này…… Ô nơi này cũng ngứa quá.” dáng người của Đào Giang khá nhỏ xinh, cho nên trước ngực vốn cũng phẳng phiu, Dung Thiều quét mắt, mới phát hiện hai cái núʍ ѵú phồng phồng, cũng không lớn, vừa vặn có thể bị bàn tay của Đào Giang bắt lấy.

Dung Thiều vươn tay nhẹ nhàng đè lên nộn nhũ, bên trong rất mềm, “Đây là cái gì?”

“Bác sĩ nói……” Đào Giang đỏ mặt nói: “Là vυ'.”

Vυ' nhỏ hơi nảy lên ở trong lòng bàn tay của Dung Thiều, hắn nhéo núʍ ѵú rồi xoa xoa, núʍ ѵú lập tức ngạnh cứng. Trước kia hắn rất ít khi chơi chỗ này, bình thường rút súng lên nòng là thao ngay, vυ' nhỏ của Đào Giang khiến hắn cực kỳ mới lạ, cười hỏi: “Chỉ con gái mới có vυ' thôi, đây là bởi vì Đào Đào mang thai sao?”

“Ừm.”

Đào Giang gật đầu, nhìn Dung Thiều lại nói tiếp : “Bác sĩ còn nói, khả năng về sau sẽ có sữa, để cho bảo bảo bú.” Cậu cẩn thận thăm dò thái độ của Dung Thiều, cảm giác việc mình nở ra cặρ √υ' để chứa sữa cũng không bị Dung Thiều chán ghét, thế là lập tức vui vẻ, nắm lấy ngón tay của hắn: “Ba ba cũng có thể bú sữa đó.”

Cậu tha thiết dâng hiến tất cả cho người đàn ông này, chỉ lo sợ duy nhất một điều, đó là bị hắn ghét bỏ.

Dung Thiều chậm rãi cười rộ lên, không đáp ứng nhưng cũng chưa nói từ chối, tựa như đây chỉ là khúc nhạc dạo, hắn bắt lấy mông của Đào Giang tiếp tục hung hăng thao cậu, so với vừa rồi càng thêm ác liệt.

Huyệt thịt mềm mại thắng không nổi công kích của Dung Thiều, vẫn luôn bị làm đến tận cùng bên trong, miệng tử ©υиɠ bị đâm nát, cái miệng nhỏ đói khát như muốn hút chặt qυყ đầυ.

Mông nhỏ của Đào Giang bị thao đến biến dạng, cái bụng to lớn lắc lư hai bên, Dung Thiều càng ngày càng hung bạo, nộn bức vừa đau vừa sảng, thịt huyệt sưng đỏ sợ là đã bị thao nát rồi.

“Ô ô…… Dừng lại, Đào Đào không được nữa…… Đau quá……” Đào Giang che miệng khóc nức nở, xoay người lại muốn chạy trốn.

Nhưng thân mình cậu vốn dĩ rất nặng, Dung Thiều lại đè chặt cặp đùi xuống, dương cụ nhanh chóng tạc xuyên qua rồi đóng đinh cậu ở trên giường, không chỉ không né tránh được, huyệt thịt bủn rủn ngoan ngoãn bao bọc dương cụ mà vuốt ve, ngược lại càng giống chủ động hùa theo.

Trên mặt Đào Giang đều là nước mắt, ôm bụng khóc nức nở: “Ba ba là người xấu…… Ô, bụng Đào Đào đau quá…… Đâm đến bảo bảo rồi.”

Lo sợ em bé có thể bị đâm đến rớt ra làm cho toàn thân Đào Giang co rút lại, Dung Thiều vươn tay xoa xoa cái bụng, lòng bàn tay hắn nóng rát, trên bụng cậu đều là mồ hôi, vẫn luôn bại lộ ở trong không khí nên có chút lạnh. Dung Thiều đặt bàn tay lên, lập tức khiến cậu cảm thấy nhẹ nhõm, khóc chít chít mà nghiêng thân mình dùng đỉnh bụng cọ vào lòng bàn tay hắn, khóe mắt còn đọng nước, ngoan ngoãn nhìn Dung Thiều.

Dung Thiều cúi người bế cậu lên, đem dương cụ di chuyển tới hậu huyệt của Đào Giang, nơi này cũng bị sưng, nhưng so với thư huyệt thì tốt hơn một chút, Dung Thiều ôm cái mông nhỏ, từng chút mà thao tao huyệt ở phía sau.

Vợ bé nhỏ ngồi trên côn ŧᏂịŧ của Dung Thiều, gắt gao dựa vào người nam nhân, ôm cổ hắn mà chịu thao. Cái bụng to lớn bị đâm đong đưa qua lại, như quả bóng cao su bị mắc kẹt giữa hai người.

Mà cặp nộn nhũ bé nhỏ ở trước ngực cũng nhẹ nhàng run rẩy, đôi vυ' tuyết trắng mang theo ánh sáng nhàn nhạt bắt đầu ửng hồng, đỉnh núʍ ѵú run rẩy mà nhếch lên.

Đào Giang thở càng ngày càng dồn dập, hai vυ' cũng theo hô hấp của cậu mà lúc lên lúc xuống.

Dung Thiều ánh mắt tối sầm, nơi đó còn quá nhỏ quá non, hắn nhìn lướt qua, chờ tiểu núʍ ѵú lớn lên một chút, thì có thể xoa nắn bóp phá, lúc đó Đào Giang sẽ khóc lóc ưỡn ngực cầu xin ba ba uống sữa tươi, Dung Thiều nghĩ nghĩ làm cho côn ŧᏂịŧ càng ngày càng ngạnh, bắt đầu tăng tốc thao phá da^ʍ huyệt của Đào Giang.

Đào Giang một bên co rút huyệt thịt, một bên nhỏ giọng khóc nỉ non, Dung Thiều thao cậu đến khóc, nhưng hắn mà dừng lại thì sẽ khóc càng dữ dội hơn. Cũng không biết từ đâu ra nhiều nước như vậy.

Cứ như thế làm một hồi lâu, Đào Giang bị thao muốn ngất xỉu, Dung Thiều sắp bắn nên chuẩn bị rút ra bắn trên bụng cậu. Hắn đối với việc khiến cho người thiếu niên dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình tràn ngập thích thú, huống chi thiếu niên này còn lớn bụng mà mang thai con của hắn.

Nhưng Đào Giang bỗng nhiên kích động, cậu gắt gao kẹp chặt dương cụ của nam nhân, cẳng chân non mềm câu lấy vòng eo, chính là không cho Dung Thiều rút ra.

Dung Thiều xoa xoa mông để cậu thả lỏng, một bên thì bắn vào trong thân thể.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ hơi lạnh đánh mạnh vào vách thịt, Đào Giang lúc này mới yên tâm đi ngủ. Dung Thiều đợi một lúc rồi rút côn ŧᏂịŧ ra, đem Đào Giang đặt ở trên giường.

Cậu nghiêng thân thể sắp đi vào giấc ngủ, cực kỳ tự nhiên mà từ phía sau sờ đến kẽ mông, tao huyệt đã bị thao đến không đóng lại được, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều chảy ra ngoài. Đào Giang cong người, dùng bàn tay che lại miệng huyệt, chặn lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên trong không cho chảy ra, cuối cùng mới chịu ngủ thϊếp đi.

Dung Thiều biết Đào Giang đối với việc hắn đã từng xem cậu như công cụ tiết dục nhưng chưa bao giờ chịu thao vào trong vẫn luôn rất để ý, nhưng cậu lại không biết một điều, Dung Thiều muốn kiểu người gì mà lại không có chứ, chỉ cần Dung nhị thiếu gật đầu một cái, có cả hàng đống người chờ bò lên giường của hắn, không đến mức vì chút du͙© vọиɠ như vậy mà khiến bản thân phiền toái.

Nhưng Dung Thiều cũng không định giải thích với Đào Giang, thừa nhận một câu thích tương đương với muốn mạng của hắn.

Dung Thiều đắp chăn chỉnh tề cho Đào Giang, gõ cái trán rồi mắng một câu tiểu không lương tâm, lúc này hắn mới chịu rời đi.