Túy Điếu Giang Hồ Ngọc Công Tử

Chương 10: Đêm đầu tiên buông xuống ( H )

Quân Du Nhiên đang uốn éo cơ thể trắng nõn duyên dáng của mình ở trên giường, côn ŧᏂịŧ của Tư Thành Hiên đã cứng lên giống như một cây gậy sắt, thật muốn mặc kệ tất cả mà cắm ngay vào nụ hoa ngọt ngào kia, nhưng lại sợ đại thỏ tử sẽ đau đến mức không cho hắn cắm vào nữa, huống hồ trong chuyện này hắn cũng coi như là người mới, tuy rằng rất giỏi trên sách vở, nhưng thực tế lại là một chuyện khác…

“Du Nhiên, ta bắt đầu giúp ngươi tiêu trừ khí nóng a!” Tư Thành Hiên xác nhận lại tình hình của đại thỏ tử một chút.

Quân Du Nhiên vẫn đang trong trạng thái say rượu nói: “Được…… Mau lên a ! Nhiên Nhi nhịn không nổi…”

Tư Thành Hiên vùi đầu vào giữa hai chân của Quân Du Nhiên, đầu lưỡi duỗi tới âm huyệt tinh xảo kia, khí vị của hoa huyệt tràn vào trong miệng dã lang, kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của Tư Thành Hiên, đầu lưỡi chậm rãi tiến vào huyệt động nóng bỏng, vách thịt bên trong cảm nhận được dị vật tiến vào, bắt đầu phân bố ra dâʍ ɖị©ɧ, bôi trơn ở nơi mà ban đầu rất là khô khốc.

“Lạnh quá…… Thành hiên… Lạnh quá a! Đừng mà…… Quá sâu bên trong… thật kỳ quái… Không thể… Liếʍ thật thoải mái a……” Quân Du Nhiên ôm đầu đại dã lang rên rĩ dâʍ đãиɠ.

Tư Thành Hiên không hề dừng lại động tác, tiếp tục hướng vào âʍ đa͙σ thăm dò, âm mao của đại thỏ tử khá thưa thớt, đại dã lang dùng một tay chải gọn gàng âm mao của Quân Du Nhiên, trứng dái phía trên tuy rằng không thể so sánh với mình, nhưng cũng coi như tương đối bình thường! Đại thỏ tử chưa từng được hưởng thụ đãi ngộ như thế này…

“Thành Hiên…… Không a… Quá…… Sâu… Ngươi… Thật là lợi hại…Mạnh nữa lên… Thật thoải mái!”

Tư Thành Hiên ngẩng đầu nhìn lão bà đại nhân đang dục tiên dục tử, mở miệng đùa giỡn: “Bị ngươi lừa gạt rồi, ta còn chưa nghe được nương tử kêu ta là tướng công đó, mau lên nào……”

“Mau cắm vào a…… tiểu huyệt của Nhiên Nhi rất…… ngứa a , được rồi ta sẽ kêu mà… Tướng công tướng công mau lên…… Cắm vào…” đại thỏ tử ngay cả say rượu cũng ngạo nghễ cuối cùng đã khuất phục.

“Nương tử thật ngoan a! Tới nhận lấy phần thưởng của vi phu nào …” Tư Thành Hiên đem đầu lưỡi liếʍ càng sâu bên trong, tay còn vươn tới tiểu ngọc hành trắng nõn của Quân Du Nhiên bắt đầu điên cuồng vuốt ve

Dươиɠ ѵậŧ cùng âʍ ɦộ bị người ta thưởng thức khiến Quân Du Nhiên lãng kêu: “Thật…… sảng khoái…… Tướng công… Lại tiếp tục làm a…… Nhiên Nhi…… Hảo bổng…… Mau…… Lại mau một chút…… sâu vào …… Cắm sâu vào một chút…… Ân……”

Đại cự long đang rất chật vật nghe y kêu rên như thế cũng muốn bùng nổ, hắn bò lên trên giường nằm, cười xấu xa : “Lại đây…… Đem dươиɠ ѵậŧ của ngươi cho ta, ngươi cũng giúp ta liếʍ côn ŧᏂịŧ đi……”

Đại thỏ tử lúc này không hề ngạo kiều, trên thực tế Quân Du Nhiên cũng hoàn toàn bị khơi mào tìиɧ ɖu͙©……

Thế là y ngoan ngoãn bày ra tư thế, cảm giác côn ŧᏂịŧ trước mắt so với hồi nãy còn muốn hùng vĩ và thô tráng hơn…

“Thật lớn a…… Côn ŧᏂịŧ của Thành Hiên… Thật lớn… Nhiên Nhi hảo hâm mộ…” Thân là nam nhi nên tự đáy lòng Quân Du Nhiên có lời khen ngợi.

Cự bổng của Tư Thành Hiên nghe được câu nói đó thì cực kỳ hưng phấn mà nhảy giật một chút, dã lang cũng lộ ra nụ cười tà ác: “Côn ŧᏂịŧ của nương tử cũng không kém a… Kích cỡ và hình dạng đều là hạng nhất! Mau ngậm côn ŧᏂịŧ của vi phu nào!”

Quân Du Nhiên đêm nay lần thứ hai ăn thịt bổng, kỹ thuật tốt lên rất nhiều, trước tiên ngậm qυყ đầυ mào gà vào, ngẫu nhiên sẽ trêu đùa trên đỉnh mã mắt (*), mỗi lần đầu lưỡi chạm vào mã mắt, Tư Thành Hiên lập tức run lên một chút, Quân Du Nhiên cảm thấy phản ứng này thực sự rất hay ho, những chỗ không ngậm vào hết thì y sẽ dùng tay vuốt ve……

* tức là lỗ niệu đạo.

“Nương tử càng ngày …… Ân càng lợi hại…… Vi phu cảm thấy rất có thành tựu nha” ngón tay của đại dã lang vói vào trong hoa huyệt, nhưng hắn rất cẩn thận, sợ mình không chú ý mà làm thủng màиɠ ŧяiиɧ quý giá của đại thỏ tử, loại kɧoáı ©ảʍ này nhất định phải để đại cự long tới trải nghiệm mới được……