Bạch Lạc Xuyên một tay bắt lấy nhũ thịt bị lộ ra của Thẩm Thanh Liên, nghịch ngợm xoa nắn viên đầṳ ѵú no đầy, lòng bàn tay thô ráp vuốt ve lớp da quầng vυ' mỏng manh, dần dần những hột nhỏ li ti mềm mại nổi lên vướng cả ngón tay, thân thể của mỹ nhân nhi thật là mẫn cảm nha. Bạch Lạc Xuyên một tay kia cũng không nhàn rỗi, kéo ra nút thắt trên áo cưới đỏ thẫm của y, cởi bỏ áo cưới mỹ lệ, thật cẩn thận như mở một kiện lễ vật vô giá. Ngón tay của hắn dọc theo bả vai Thẩm Thanh Liên nhẹ nhàng vuốt ve, áσ ɭóŧ được may bằng giao tiêu tuột ra khỏi thân thể trắng sữa nõn nà như một làn nước chảy xuống, Bạch Lạc Xuyên đem quần áo Thẩm Thanh Liên lột sạch sẽ nói:
*Giao tiêu : một loại vải lụa tơ tằm thượng hạng, trong truyền thuyết xưa nó được dệt bởi giao nhân ( tra baike )
“Tiểu tức phụ nhi, nhạc phụ có thể đành lòng vứt bỏ em được sao! Nhưng mà thân hình này thật quá xứng với bộ giao tiêu.”
Bạch Lạc Xuyên nhìn đại mỹ nhân nhi mình tâm tâm niệm niệm, khuôn mặt đỏ ửng, thân thể như ngọc bích mà thẹn thùng, con dã thú trong lòng đã bắt đầu giương nanh múa vuốt, thật muốn…… thật muốn cường áp đại mỹ nhân nhi, nhìn y giãy giụa, khóc thút thít, bộ dạng bất lực. Nhưng lại thương tiếc y là lần đầu tiên, Bạch Lạc Xuyên lấy lại bình tĩnh, áp xuống du͙© vọиɠ thú tính kia, nghĩ phải cùng đại mỹ nhân nhi trong lần đầu thật ôn nhu, nhẹ nhàng.
Nhưng để ta nói cái này, ngươi bị bỏ đói năm ngày, rồi có một mâm đồ ăn ngươi thích nhất ở trước mặt, có thể nhịn xuống mà chỉ nếm một miếng thôi sao? Không thể! Bạch Lạc Xuyên cũng không thể! Lúc trước hai người chỉ có thể ở trong mộng mà quấn quýt, đó chỉ là niềm vui về mặt tinh thần, nào có thực sự triền miên thể xác tới thống khoái đầm đìa?
Bạch Lạc Xuyên nhìn đại mỹ nhân nhi dưới thân, ừmm, hình như là không còn đẫy đà như xưa nữa, năm năm này đúng là khiến cho bảo bối ăn không ít đau khổ, bất quá so với thời gian về sau hai người mãi mãi bên nhau cả vạn năm, những thống khổ ngày hôm nay đều sẽ qua đi, ta hứa mang lại cho em một tương lai thật hạnh phúc, đương nhiên, sẽ khiến em ở trên giường càng tính phúc hơn.
Thân thể Thẩm Thanh Liên tuy không còn đầy đặn như lúc hai người mới quen, nhưng chỉ có tứ chi cùng vòng eo là gầy thôi, những chỗ đẫy đà mềm mại thì vẫn căng đầy như cũ. Bạch Lạc Xuyên vuốt ve thân thể bóng loáng mịn màng của y từ trên xuống dưới, đặc biệt yêu thích cặp mông tròn trịa kia, mông thịt trắng hồng như quả đào mọng nước, bàn tay to của hắn bắt lấy bờ mông, ngón tay hơi dùng lực liền chìm vào trong da thịt, cảm giác được da thịt mềm mại đàn hồi bao vây lấy ngón tay, tâm viên ý mãn tựa như bị lông chim mềm mại quét qua trái tim. Bạch Lạc Xuyên yêu thích không buông tay mà mạnh mẽ xoa nắn bờ mông to tròn trắng nõn của Thẩm Thanh Liên, vừa bấu vừa véo mang theo kɧoáı ©ảʍ làm nhục, ừm, từ phía sau cắm vào đại mông của mỹ nhân nhi nhất định rất sảng!
“Ân…… A…… Lạc Xuyên, nhẹ chút……” Thẩm Thanh Liên hai tay mềm mại để ở trên đầu vai của Bạch Lạc Xuyên, y bị xoa nắn đến thân thể mềm nhũn, giọng nói cũng hàm chứa nhu tình. Bạch Lạc Xuyên nghĩ thầm chắc yêu tinh này động tình rồi, bàn tay to vươn tới tìm tòi thứ giữa hai chân, quả nhiên, hoa môi đầy đặn non mềm đã chảy ra không ít mật nước, hoa huyệt cũng trở nên trơn ướt, mùi hương hoa quế ngào ngạt nồng đậm toả ra, một loại hương thơm da^ʍ mĩ quanh quẩn bên mũi.
Bạch Lạc Xuyên ngửi được hương khí kia sau một thời gian xa cách, căn bản đã quên mất việc kiềm chế bản thân, sức lực trên tay cũng không khống chế nữa, hắn đem Thẩm Thanh Liên đè xuống giường, tách ra hai chân gác lên trên vai mình, miệng hướng về hoa môi đang thẹn thùng lúc đóng lúc mở, đóa hoa mỹ lệ này từ nay về sau chân chính thuộc về mình, phải hảo hảo yêu thương đóa u hoa đầy đặn nhiều nước, thơm tho mềm mại này.
Bạch Lạc Xuyên hút liếʍ hoa môi no đầy, hoa môi giống hai mảnh thịt nộn mềm mại gắt gao mấp máy, bảo hộ âm đế cùng hoa huyệt. Đầu lưỡi hơi dùng lực khai mở hai cánh hoa môi đang khép kín kia, hoa môi dày dặn mềm mại liền bao vây lấy đầu lưỡi Bạch Lạc Xuyên, ứa ra càng nhiều mật nước.
“A……” hạ thân Thẩm Thanh Liên là lần đầu tiên bị cắm vào, cặp đùi đẹp không biết nên đặt như thế nào, muốn khép lại nhưng đã bị Bạch Lạc Xuyên nâng lên để trên vai, nơi thẹn thùng dưới thân bị đầu lưỡi ấm áp mềm mại liếʍ hôn phát ra thanh âm nhớp nháp, hoa huyệt không ngừng trào ra mật nước, bị Bạch Lạc Xuyên hút đến một giọt không chừa.
Bạch Lạc Xuyên xấu xa dùng đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ hoa huyệt Thẩm Thanh Liên, một đôi tay trên ngực của y không ngừng mà âu yếm hai viên đầṳ ѵú tròn trịa, hai núʍ ѵú bị Bạch Lạc Xuyên đùa bỡn đến càng trướng hơn, hồng nhuận, xinh xắn mà đứng thẳng ở trên nhũ thịt mềm mại tuyết trắng, phần ở giữa núʍ ѵú bị hãm sâu xuống, nhìn qua cực kỳ sắc tình. Bạch Lạc Xuyên cảm thấy mỹ nhân nhi quả thực chính là yêu tinh, thân thể vừa mẫn cảm vừa dâʍ đãиɠ, chỉ cần chạm một chút vào núʍ ѵú, hoa môi liền run rẩy, hoa huyệt cũng chậm rãi chảy ra nhiều mật nước.
“Ân…… Lạc Xuyên…… Nơi đó nóng quá…… Đừng liếʍ nữa……”
Bạch Lạc Xuyên làm sao chịu buông tha Thẩm Thanh Liên, hắn buông hai chân của y ra, đem cặp chân kia mở rộng ấn ở trên giường, như bầy hổ đói khát lao tới, banh ra hoa môi đầy đặn kia, hút liếʍ âm đế cùng hoa huyệt màu hồng phấn, chóp mũi cũng vô tình đυ.ng vào chồi non thẹn thùng của Thẩm Thanh Liên, Bạch Lạc Xuyên thấy chồi non đứng thẳng lên, mật thủy của hoa huyệt cũng càng ngày càng nhiều, Thẩm Thanh Liên rêи ɾỉ cũng lớn hơn, eo thon nhỏ uốn éo uốn éo càng lợi hại, mông thịt run lên liên tục. Bạch Lạc Xuyên cảm thấy không thể đối phó được tiện nhân này mà, thật sự không chịu nổi nữa.
“Tức phụ nhi, Long ca ca của tướng công muốn thân cận tiểu muội muội của em, chuẩn bị xong chưa nào ?” Bạch Lạc Xuyên hai ba cái cởϊ qυầи áo của mình ra, liền đỡ long căn cắm vào giữa hoa huyệt đầy đặn ướŧ áŧ.
Phần dưới thân của Thẩm Thanh Liên được Bạch Lạc Xuyên hầu hạ đến thoải mái, mền nhũn híp mắt mà rêи ɾỉ một tiếng, chợt nghe thấy Bạch Lạc Xuyên nói chuyện, liền cúi đầu nhìn thì lập tức khẩn trương. Long căn của Bạch Lạc Xuyên thực sự là cự vật, vừa thô vừa dài lại còn ngạnh bang bang mang theo ham muốn mãnh liệt, Thẩm Thanh Liên vừa thấy cự vật kia, lại thẹn lại sợ lại có một chút chờ mong, nhỏ giọng nói:
“Tướng công, chàng nhẹ một chút …… Ta là lần đầu tiên……”
Bạch Lạc Xuyên thầm nghĩ, mới lần đầu đã giống như yêu tinh, về sau lúc tu thành chín quả rồi, còn không đem ta ép khô sao ? Long căn Bạch Lạc Xuyên để ở bên ngoài hoa môi, tới tới lui lui mà cọ vài cái, hoa môi khẽ nhếch lên chảy ra càng nhiều mật nước dính nhớp, long căn nương theo mật nước căng ra hoa môi mềm dẻo cắm vào trong hoa huyệt nộn nộn, mới vừa đi vào liền cảm giác được hoa huyệt đặc biệt xiết chặt long căn, mị thịt từ bốn phương tám hướng bao vây giống như đang hầu hạ long căn của mình. Bạch Lạc Xuyên thấy Thẩm Thanh Liên cắn môi dưới, nhíu lại mày, đôi mắt ướŧ áŧ nhu tình mà nhìn hắn, đôi tay ngọc ngà cũng quàng lên cổ hắn. Long căn mất khống chế lại trướng thêm một vòng, hướng hoa huyệt đỉnh tiến, bị một lớp màng mỏng ngăn trở.
“Tức phụ nhi, tướng công sắp phá thân cho em, đau xong liền sảng, ha ha……” Đại mỹ nhân nhi này thật là một khối bảo vật, cả thứ này của nữ nhân cũng có, Bạch Lạc Xuyên trong lòng vừa sảng khoái vừa thỏa mãn, một tiếng trống vang khiến tinh thần hăng hái thêm xuyên qua lớp màng mỏng kia, toàn bộ long căn đều cắm hết vào hoa huyệt ướŧ áŧ kia.