Ông Hai Phong nhìn thấy vẻ châm chọc trên mặt Hứa Thanh Tuệ, cũng không chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ nữa, hai mắt lập tức nhắm nghiền té xỉu tại chỗ.
“Bố, bố! Mau gọi xe cứu thương.”
Quân Thanh đỡ lấy ông Hai Phong, trên mặt tràn đầy kinh hoảng.
Lúc này, các cổ đông khác cũng vừa hoàn hồn từ biến cố, họ lập tức liên hệ xe cứu thương. Ngay lập tức, phòng họp rối loạn đến tận cùng, chỉ có Hứa Thanh Tuệ ung dung an nhàn mà ngồi ở trên ghế.
Nửa giờ sau, xe cứu thương đến đây, Quân Thanh đi theo nhân viên y tế hộ tống ông Hai Phong đi bệnh viện, phòng họp hỗn loạn cuối cùng cũng an ổn lại.
Các cổ đông hai mặt nhìn nhau: “Cổ đông Trần, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Tan họp hay là chờ tổng giám đốc Quân trở về?”
“Hội nghị hôm nay chỉ tới đây thôi, chờ chủ tịch tỉnh, xem bọn họ sắp xếp chuyện tập đoàn như thế nào.”
Cổ đông Trần là người già nhất trong các cổ đông, hiện tại như rắn mất đầu, ông ấy chủ động đứng ra sắp xếp.
“Được rồi, vậy hôm nay cứ như vậy.”
Tất cả các cổ đông đều gật đầu, lập tức chuẩn bị rời đi.
Hứa Thanh Tuệ nguy hiểm nheo mắt lại: “Các vị, không phải các vị quên mất chuyện gì sao?”
Lúc này, các cổ đông khác mới phản ứng kịp, phòng họp còn có một người khác tồn tại.
“Cô chủ Hứa còn có chuyện gì?”
Cổ đông họ Trần rất có khoảng cách đối với chuyện Hứa Thanh Tuệ làm ông Hai Phong tức giận đến vào bệnh viện, biểu cảm trên mặt ông ấy rất lạnh nhạt.
Hứa Thanh Tuệ khó lường mà nhìn vào ông ấy, tầm mắt từ trên người ông ấy lướt qua các cổ đông khác: “Tuy chủ tịch đang nằm viện, nhưng mọi người cũng đừng quên, chủ tịch ông ấy không phải là cổ đông lớn nhất của tập đoàn, chuyện của tập đoàn bây giờ đã không cần nhà họ Quân làm chủ nữa rồi.”
Lời này vừa dứt, mặt khác cổ đông hai mặt nhìn nhau.
“Lời này của cô chủ Hứa cũng không tồi, hiện tại cô chủ Hứa đã nắm giữ cổ phần lớn nhất trong tập đoàn, tự nhiên tấn chức thành chủ tịch tân nhậm, hơn nữa Chủ tịch hiện giờ đã bị bệnh, cũng không chăm sóc được nội bộ tập đoàn, chúng ta cũng không thể rối rắm vì chuyện này, sẽ gây tổn hại cho ích lợi của bản thân chúng ta.”
Có một cổ đông nhỏ đang âm thầm kích động đám người trong đám cổ đông.
Thật ra lời này của anh ta cũng thuyết phục không ít cổ đông, dù sao câu nói này cũng không sai, ích lợi của bản thân mới là quan trọng nhất.
“Cổ đông Trần, bằng không chúng ta ngồi xuống nhìn xem cô chủ Hứa muốn nói gì?”
“Chủ tịch bị bệnh, giám đốc Quân còn chưa đi ra, chỉ sợ nhà họ Quân căn bản không có tâm tình lo liệu chuyện của tập đoàn, cũng không thể để tập đoàn tiếp tục thua lỗ nữa, bằng không đầu tư nửa đời đều bị hủy.”
“Cũng không phải vậy sao, mặc kệ thế nào cũng không thể đắc tội đồng tiền được, cũng không thể bởi vì nhà họ Quân mà làm cho ích lợi của chúng ta lỗ lã đi.”
Cổ đông nhỏ kia lại kích động, cũng làm cho không ít cổ đông đều phản chiến, chỉ còn Cổ đông Trần không tỏ thái độ.
Sắc mặt Cổ đông Trần lạnh lùng trầm trọng nhìn chung quanh phòng họp một vòng: “Các vị, chẳng lẽ các người đã quên Chủ tịch tại sao lại vào bệnh viện hay sao?”
Ông ấy chất vấn, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn về phía Hứa Thanh Tuệ: “Cô Hứa, dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy, cô không sợ truyền ra bị người ta dèm pha hay sao?”
Hứa Thanh Tuệ cười nhạo một tiếng: “Gièm pha cái gì? Thương trường như chiến trường, được làm vua thua làm giặc, ai để ý dùng thủ đoạn gì? Chỉ cần có tiền đề kiếm, ai lại đối đầu với đồng tiền, các ông nói có đúng hay không?”
“Cô chủ Hứa nói rất đúng, tự nhiên không thể đối đầu với đồng tiền được.”
Cổ đông nhỏ kia đi đầu lên tiếng, có không ít cổ đông cũng phụ họa theo.
Sắc mặt Cổ đông Trần âm trầm xuống.
Hứa Thanh Tuệ cũng không để ý, cười nói: “Nếu Cổ đông Trần không muốn thông đồng làm bậy với tôi, cũng không phải chuyện gì to tát, tôi có thể dựa theo giá thị trường thu mua cổ phần công ty trên tay ông, như vậy Cổ đông Trần cũng không cần lo lắng bị người ta dèm pha ở sau lưng.”
“Cô nghĩ cũng hay thật, cho dù tôi cho không người khác, cũng sẽ không bán cho cô!”
Cổ đông Trần châm chọc một tiếng, lập tức phất tay áo rời khỏi phòng họp.
Lúc còn rất trẻ, ông ấy đã đi theo ông Hai Phong gầy dựng sự nghiệp, ông ấy có thể được như ngày hôm nay, cũng là nhờ sự dẫn dắt ngày xưa của ông Hai Phong dành cho mình, cho nên ông ấy không có khả năng phản bội ông Hai Phong.
Hứa Thanh Tuệ cũng biết chuyện của người này, cho nên cũng không bất ngờ gì quá lớn trước thái độ của ông ấy.
Hơn nữa cổ phần công ty trên tay ông ấy cũng không nhiều, cho dù người này đưa hết cho nhà họ Quân, cũng sẽ không dao động được kế hoạch kế tiếp của cô ta.
Cô ta vỗ tay một cái: “Tốt lắm, nếu các vị đã ở lại, vậy thì chắc hẳn đã đư ara quyết định, hiện tại tôi sẽ nói đến sắp xếp sau này của tập đoàn.”
Hứa Thanh Tuệ bày ra tư thái chủ tịch, bắt đầu tham gia họp hội nghị.
Nhà họ Quân đã loạn thành nồi cháo heo.
Bà Kim Hồng biết được chuyện ông Hai Phong nằm viện, bà ta vội vả chạy đến bệnh viện.
“Quân Thanh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy, bố đang khỏe khỏe mạnh mạnh mà sao bỗng nhiên nằm viện?”
Bên ngoài phòng cấp cứu, bà Kim Hồng nắm thật chặt Quân Thanh, trên mặt hiện đầy lo lắng.
Sắc mặt Quân Thanh nặng nề lạnh lẽo mà nói: “Bố bị Hứa Thanh Tuệ làm tức giận đến phát bệnh.”
Ông thuật lại đại khái chuyện xảy ra trên phòng họp.
Bà Kim Hồng tức giận đến mức gương mặt cũng vặn vẹo: “Tôi đã nói con khốn kia không có ý tốt, lúc trước bố không nên tin tưởng con khốn kia! Nó còn dám phản bội Nhật Đình, đùa bỡn chúng ta trong lòng bàn tay, tôi tuyệt đối không dễ dàng tha cho cái con đó! Chờ Nhật Đình đi ra, phải bảo nó lập tức ly hôn với con điếm đó!”
Sắc mặt Quân Thanh âm trầm: “Bây giờ nói những lời này còn quá sớm, Nhật Đình sẽ không ra được trong khoảng thời gian ngắn, nhưng mà tôi phỏng chừng Thanh Tuệ cũng sẽ khẩn cấp đưa ra đề nghị ly hôn, hiện tại quan trọng là... Thân thể của bố, và cả làm thế nào để giữ được tập đoàn Quân Thị, không thể để người phụ nữ Hứa Thanh Tuệ này nắm giữ Quân thị được!”
Một giờ sau, ông Hai Phong đã được chữa bệnh xong, bác sĩ đi ra.
“Bác sĩ, tình huống bố tôi thế nào?”
Quân Thanh cùng bà Kim Hồng lập tức vây lại hỏi.
“Cụ ông tức giận quá độ nên ngất đi, hiện tại đã không thành vấn đề, ngủ một hồi thì sẽ tỉnh, nhưng mà sau này không thể tiếp tục để cụ ông chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, huyết áp của cụ rất cao, cảm xúc quá lớn rất dễ dàng dẫn đến tắc nghẽn cơ tim, đến lúc đó cho dù là thần tiên giáng trần cũng chưa chắc có thể cứu chữa được.”
Bác sĩ cẩn thận dặn dò, làm cho Quân Thanh cùng bà Kim Hồng sợ hãi không thôi.
Hai người đi theo y tá đi vào phòng bệnh, sắc mặt ông Hai Phong tái nhợt mê man trên giường bệnh.
“Xem ra chuyện về sau không thể để bố nhúng tay, hiện tại bố tuyệt đối không thể có việc, bằng không nhà họ Quân sẽ thật sự đại loạn.”
Quân Thanh trầm mặt nói ra sắp xếp sau đó, bà Kim Hồng cũng hiểu được mấu chốt trong này.
Hai người đang nói chuyện, Quân Phong Linh cũng vội vàng chạy tới: “Anh hai, chị dâu, bố thế nào rồi?”
“Phong Linh, sao em lại tới đây?”
Quân Thanh và bà Kim Hồng nhìn thấy đứa em gái mang vẻ mặt hốt hoảng, trong mắt hiện lên chút kinh ngạc.
“Xảy ra chuyện lớn như vậy, làm sao em có thể không trở lại, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sao công ty lại đột nhiên bị tố cáo trốn thuế, Nhật Đình bị bắt vào rồi sao, phía trên có nói khi nào thì thả người không?”
Quân Phong Linh vừa gặp mặt đã đưa ra mấy câu hỏi, nhà chồng của bà ta cách thủ đô cũng mấy chục km, hơn nữa bà ta vẫn luôn ở nhà giúp chồng dạy con, nếu không phải tham gia một buổi tiệc thì bà cũng không biết nhà họ Quân xảy ra chuyện.
“Chúng ta đi ra ngoài nói đi.”
Quân Thanh nghĩ đến thế lực nhà chồng của em gái mình cũng không nhỏ, có lẽ có thể giúp được bọn họ, ông nháy mắt ra dấu với Quân Phong Linh, dẫn đầu ra khỏi phòng bệnh.