Tổng Tài Nguy Hiểm, Anh Thật Hư Hỏng

Chương 411: Dễ dàng liên tưởng

Lê Ngọc Mỹ nhìn phóng viên đang vây xung quanh mình, trong mắt thoáng qua một tia lạnh lẽo.

Sau khi tìm tới những phóng viên này, cô ta cũng biết sẽ phải đối mặt với những câu hỏi như vậy.

"Xin lỗi, những thứ này tôi cũng không biết, mua được tập đoàn Thánh Đức đều là hoàn toàn dựa vào thực lực, tôi muốn Tập đoàn Quân Thị từ bỏ, tự nhiên là có những nguyên nhân khác."

Cô ta đang nói lòng vòng, nhưng lời trong lời nói lại mang ẩn ý đồng ý với việc tập đoàn Quân Thị vốn có vấn đề.

Các ký giả có mặt ở đó cũng không hề ngốc, nghe nói như vậy, họ đột nhiên nhầm tưởng Lê Ngọc Mỹ đã có được tin tức mà họ không có, liền cố vắt óc đặt ra câu hỏi muốn được tin tức của tập đoàn Quân Thị.

Dẫu sao nhà họ Quân cũng coi như là nhà đại tài phiệt tại thủ đô, nếu có thể lấy được bất kỳ tin tức gì của bọn họ, cũng có thể giúp phóng viên bọn họ thúc đẩy không ít.

"Cô Lê, cô đây là có ý nói nhà họ Quân từ sớm đã xuất hiện vấn đề về tài chính sao?"

"Cô Lê, rất nhiều bạn trên mạng đều rất tò mò về cô Lê. Trước đây, cô có quan hệ rất tốt với nhà họ Quân, có thể nói cho chúng tôi biết, là bởi vì điều gì mà lại khiến cho hai nhà xích mích thành thù?"

Lê Ngọc Mỹ đối với những câu hỏi sắc bén này, chẳng qua là trả lời qua loa.

Nhưng nếu là tỉ mỉ phát hiện, nàng trả lời phần lớn là đều liên quan đến nhà họ Quân, hơn nữa trả lời câu cũng rất mập Lê, cái nào cũng được, dễ dàng để cho người ta liên tưởng.

Nhà họ Quân đối với việc này đương nhiên có chú ý.

Cả đám người ngồi ở phòng khách nhà chính xem tivi trên tường.

Mãi đến khi Lê Ngọc Mỹ dưới sự hỗ trợ của của trợ lý thoát khỏi vòng vây của phóng viên trên tivi, lên xe rời đi, bà Quân mới tắt ti vi.

"Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"

Bà Quân cố nén tức giận, nhìn về phía Quân Nhật Đình cùng Hứa Thanh Khê.

Thật ra thì trong lòng bà đã đem chuyện rắc rối này đổ lên người Hứa Thanh Khê.

Nếu không phải là bởi vì người phụ nữ này, Lê Ngọc Mỹ làm sao có thể vì tình yêu mà hận, khắp nơi đều nhằm vào nhà họ Quân.

Hứa Thanh Khê tự nhiên nhận ra được nàng ánh mắt không mấy thiện cảm của bà, theo bản năng nhìn về phía Quân Nhật Đình.

Quân Nhật Đình cũng không có chú ý tới, bởi vì anh đang bị cùng lúc cả ông Quân lẫn Quân Thanh chất vấn.

"Nhật Đình, trước đây con cũng có nói về kế hoạch này, bây giờ con có thể nói một chút về suy nghĩ của mình được không? Dưới vấn đề kinh phí có thể khiến công ty trở nên hỗn loạn"

Ông Quân vẻ mặt nghiêm túc nói.

Quân Nhật Đình cũng biết nếu hôm nay không đem một vài chuyện nói rõ ràng, chắc chắn không thể đi được,lại đem chuyện này nói lại trước ban quản trị một lần nữa.

"Đại khái là như vậy, cho nên mọi người không cần lo lắng, chờ qua một thời gian ngắn, những chuyện này truyền đi, những dư luận liên quan tới chúng ta tự nhiên sẽ biến mất dư."

Ông Quân cũng là thở phào nhẹ nhõm, "Cũng may con điều tra rõ ràng, nếu không công ty lần này tổn thất to lớn."

Bà Quân với Quân Thanh cũng là nghĩ mà sợ.

Quân Nhật Đình cười nhạt, quay lại khuyên nhủ mấy câu, liền đem chủ đề kia bỏ qua một bên, người một nhà coi như hòa hài dùng cơm.

Sau khi ăn xong, Quân Nhật Đình bởi vì còn có việc cần làm, liền đưa Hứa Thanh Khê rời đi.

Trên đường đi, Hứa Thanh Khê vẫn không nhịn được lo lắng chuyện của công ty, đặc biệt là bây giờ trên mạng toàn bộ đều cười nhạo nhà họ Quân.

"Liệu mọi chuyện có thuận lợi như dự tính?"

Quân Nhật Đình nhìn cô một cái, biết được cô đang lo lắng cái gì, cười nói: "Yên tâm, sẽ không có gì bất ngờ, người của tập đoàn Thánh Đức bên kia tiếp tục muốn khoản tiền này, nếu như không phải là ta có đường giây đặc biệt, tin tức này, ta cũng sẽ không tra được."

Hứa Thanh Khê cũng gật đầu.

Chỉ như vậy lại qua mấy ngày.

Những ngày qua nhà họ Lê cùng nhà họ Thẩm hết sức nói phách lối, thậm chí thừa dịp đang lên như điều gặp gió, liên tiếp đọat mấy hạng mục mà Tập đoàn Quân Thị nhìn trúng.

Tất cả mọi người đều chú ý hành động của Tập đoàn Quân Thị.

Nhưng ngay cả khi đối mặt sự chèn ép như vậy, Tập đoàn Quân Thị cũng không có phản ứng gì, cái này làm cho không ít người trên mạng càng thêm tin tưởng tin đồn.

Ngay cả Lê Ngọc Mỹ cùng Thẩm Dự Khanh cũng cảm thấy hơi lo lắng.

"Anh nói nhà họ Quân có phải là thật sự gặp vấn đề gì hay không?"

Lê Ngọc Mỹ hỏi một cách không chắc chắn.

Thẩm Dự Khanh liếc mắt, nhớ lại khoảng thời gian xảy ra chuyện này.

"Tôi sẽ cho người đi thăm dò, nếu như Tập đoàn Quân Thị đúng như trên mạng nói có vấn đề tiền bạc, lúc này là cơ hội của chúng ta lại càng cao."

Khi hợp đồng được ký kết, nó được phát sóng trực tiếp, cô ấy đã bắt Lêi người mua tay đẩy.

Lê Ngọc Mỹ cũng nghĩ đến cái này, gật đầu nói: "Anh đi thăm dò đi, mau sớm tra được càng sớm càng tốt."

Thẩm Dự Khanh gật đầu, xoay người đi ngay liên lạc với bên dưới sắp xếp.

Lê Ngọc Mỹ chẳng qua là nhìn một cái, liền cúi đầu tiếp tục công việc.

Nháy mắt đã thấy thời gian cách ký hợp đồng càng ngày càng gần, cô ta quyết không cho phép có bất kỳ tai nạn nào.

Chỉ cần thu mua được hoàn toàn tập đoàn Thánh Đức, bọn họ liền có thể bóp chết Tập đoàn Quân Thị, cũng giống mọi người chứng minh, nhà họ Quân không phải trước kia như vậy khó đối phó, đúng lúc, nàng có thể lôi kéo không ít người.

Cũng vì vậy, Lê Ngọc Mỹ đối với lần này số tiền hiệp ước so với trước đó lấy được khống quyền có còn nặng hơn coi.

Về vấn đề này, nhà họ Quân vẫn không hành động.

Lê Mỹ Ngọc không biết nên vui hay nên thất vọng, bởi vì tất cả những gì cô làm như đánh bông, không có phản ứng dây chuyền nào.

Nhưng tâm trạng chán nản của cô ấy chỉ kéo dài được một lúc thì cô ấy mới nguôi ngoai.

Theo ý kiến

của cô, nhà họ Quân chỉ là ủng hộ nó.

Ở thời điểm ký hiệp ước, lại là hiện trường truyền trực tiếp, cộng thêm nàng để cho người mua thôi thủ.

Cùng ngày, sau khi nghi thức ký hợp đồng kết thúc, danh vọng của nhà họ Lê bị cô đẩy lên cao nhất, thậm chí lấn át nhà họ Quân.

Đối với lần này, nhà họ Quân vẫn không có động tĩnh.

Lê Ngọc Mỹ không biết là nên cao hứng hay là bực mình, bởi vì nàng làm hết thảy các thứ này thật giống như đánh vào trên bông vải, không có bất kỳ phản ứng dây chuyền.

Nhưng tâm trạng buồn bực của cô ta một chốc đã tiêu tan.

Dưới con mắt của cô ta, nhà họ Quân chỉ là đang cố chống đỡ.

Buổi tối hôm nay, cô nghe theo đề nghị của cha và Thẩm Dự Khanh, làm một bữa tiệc tối để chúc mừng, mời các nhân vật nổi tiếng ở thủ đô.

Đương nhiên là, trong những bữa tiệc như thế không thể thiếu cánh phóng viên.

Vài ngày trước, các nhà truyền thông lớn đã khen ngợi bữa tiệc này một hồi, còn nói nhà họ Lê sẽ trở thành dòng họ đứng đầu ở thủ đô.

Có thể nói, những ngày tiếp theo, nhà họ và nhà họ Thẩm rất đắc ý.

Nhưng tại lúc bọn họ đang tính về tương lai tốt đẹp, tin tức đầu tiên từ một ít nhà truyền thông nhỏ thả ra.

#Âm mưu của công ty ma#

#Âm mưu động trời, công ty Thánh Đức đã sớm phá sản#

#Một trò lừa bịp, một hồi đánh giá, ai là kẻ ngốc, ai là người thông minh#

Bởi vì tin tức này liên quan đến nhà họ Quân và nhà họ Lê nổi tiếng, có thể nói mới được tung ra đã truyền đi rất nhanh.

"Tình hình thế nào? Thánh Đức là công ty vỏ ốc, nhà họ Lê làm ăn thua lỗ!"

"Đừng nói nhảm, nếu là công ty vỏ ốc, thế lực của nhà Lê và nhà họ Thẩm cũng không biết à?"

"Tôi nghĩ tin này có thể đúng. Hãy nghĩ về lần đóng cửa trước đó, đây rõ ràng là gây sức ép cho hai công ty, nhưng cuối cùng cũng từ bỏ. Tôi chắc chắn rằng đó không phải là vấn đề về vốn, mà là người của tập đoàn Quân Thị đã nắm được tin tức." "Bình luận trên nói có lý, nếu như vốn của tập đoàn Quân Thị có vấn đề, thì lâu như vậy, tập đoàn Quân Thị hẳn sớm rối loạn rồi, có thể chống chọi mấy ngày, tập đoàn Quân Thị sao vẫn có thể vận hành."

"Lời này tôi cũng đồng ý, nhưng nếu nói như vậy, tập đoàn Quân Thị cũng cũng máu lạnh thật, bọn họ sớm lấy được tin tức này mà lại không có thông báo cho nhà họ Lê với nhà họ Thẩm."

"Phía trên ngốc hả, loại chuyện này sao phải thông báo cho đối thủ buôn bán của mình? Nếu là tôi cũng sẽ không thông báo."

"Đúng vậy, tập đoàn Lê Thị cấu kết với nhà họ Thẩm chèn ép tập đoàn Quân Thị, còn đoạt nhiều hạng mục như thế, tập đoàn Quân Thị chẳng qua là không công bố tin tức này lại không có trả thù gì, cá nhân tôi cảm thấy đã là có tính người rồi."

"Cũng không phải thế, thương trường như chiến trường, hơi lơ là thịt sẽ cửa nát nhà tan, người ta chẳng qua là khoanh tay đứng nhìn mà thôi."