Xà Dẫn

Chương 4: Lớn lên

Edit: medaomatcuatieuthu.

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Nhan Khanh làm một cái phép thuật nho nhỏ, đem hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới vừa rồi trên người đều tập trung đến phần đuôi, theo chóp đuôi từng chút từng chút một đẩy vào hậu huyệt Lâm Dung.

Lâm Dung chỉ cảm thấy có thứ gì đó lành lạnh trượt vào, nhẹ nhàng ấn vào bên trong vách tường, hắn không tự chủ hơi co lại hậu huyệt, cảm thấy đuôi xà trong cơ thể dừng một chút, sau đó lớn mật hơn mà hướng bên trong chui sâu vào.

"Ngươi... ngươi đừng tiến vào sâu như vậy a..." Lâm Dung mới vừa muốn tóm lấy thân xà đem đuôi từ trong hậu huyệt hướng bên ngoài rút ra, nhưng không ngờ rằng cổ tay cùng cổ chân của hắn giống như đã bị thứ gì đó vô hình cố định ở trên giường, không thể động đậy. Ngay khi hắn vừa nhấc tay lên, liền thấy chỗ cổ tay mơ hồ lóe loé tia sáng màu xanh nhạt.

Bản năng loài xà chính là tuyệt đối không buông tha khi con mồi tới tay, Nhan Khanh đương nhiên không thể bỏ dở nửa chừng, y cũng đã sớm động tình, việc dỗ dành ban đầu đều là vì để những bước tiếp theo dễ dàng hơn. Ngay lúc Lâm Dung nói "Thành giao" đồng thời y cũng đã đem bốn khối vảy trên người biến thành cái vòng khóa, giả tạo giả tạo mà chụp vào trên cổ tay Lâm Dung, không cho hắn có cơ hội giãy dụa.

"Tay của ta... làm sao không động đậy được nữa? Ngươi đối với ta làm cái gì!" Lâm Dung lúc này mới cảm thấy sợ hãi, đáng tiếc đã không còn kịp rồi.

Nhan Khanh dùng đầu rắn đem quần Lâm Dung cởi ra hoàn toàn, thân rắn một đường ngao du qua đùi, mang đến cho làn da nhẵn nhụi của Lâm Dung từng trận run rẩy, y liền đem áo đẩy lên, lộ ra đầu v* hồng nhạt.

"Ngươi buông ta ra... ta... ta không muốn!" Thân xà lướt qua ngực eo cùng bụng, Lâm Dung run bắn lên, phần thân trên lộ ra ngoài không khí nổi lên những hạt mụn tinh mịn, ngay cả đầu v* cũng liên lụy, run rẩy đứng thẳng lên.

"Dung Dung, hiện tại ngươi nói không tính."

Nhớ tới mới vừa rồi bộ dáng Lâm Dung bắn tinh, trên thân xà còn có khí vị tanh nồng, Nhan Khanh càng ngày càng hưng phấn, hắn trở lại nơi tính khí Lâm Dung, dùng cổ quấn lấy phần gốc, há miệng ra, duỗi ra lưỡi xà đỏ tươi liếʍ qua mỗi một tấc da trên tính khí Lâm Dung, lưỡi xà vừa nhỏ vừa nhọn, đỉnh phân nhánh, Nhan Khanh dùng một cái liếʍ láp xung quanh mã mắt, còn một cái thì lại du tẩu tại thân gậy, thỉnh thoảng lưỡi xà tăng nhanh tần suất run run, càng giống như một cái mô tơ nhỏ dán vào dương v*t mà rung động, tất cả các giác quan đồng thời đều tập trung vào, rất nhanh đã thành thật mà cứng rắn, hắn không phát hiện chính là, theo sau dương v*t hắn trướng to, lưỡi xà cũng biến lớn một ít, càng dán vào dương v*t nhỏ bé.

Điều kinh khủng hơn là, đuôi xà từ đầu tới cuối vẫn ở bên trong cúc huyệt không hề rời đi, còn phân bố ra một ít chất nhờn trợ giúp bôi trơn cùng mở rộng, theo động tác ở bên trong của Nhan Khanh tùy ý thay đổi góc độ mà khuấy đảo.

"Ân, thật là thoải mái..." (câu này dịch sát nghĩa hơi thô). Một khi chính mình sảng khoái, Lâm Dung lại trở về trạng thái lục thân không nhận, cũng hoàn toàn quên rằng lúc trước mình còn nói không muốn.

Nhan Khanh một nửa thân thể ở trong hậu huyệt Lâm Dung bị vách trong căng mịn chặt chẽ nóng bỏng hút thoải mái muốn đòi mạng, không ngừng ra ra vào vào, một nửa vòng qua bao quanh tính khí Lâm Dung để cho hắn càng thêm kɧoáı ©ảʍ và thả lỏng hậu huyệt tốt hơn.

Bởi vì đuôi xà dài mảnh, Lâm Dung rất nhanh liền thích ứng động tác rút ra cắm vào như vậy, chỉ cảm thấy khắp mọi nơi đều được chăm sóc thập phần thoả đáng, qυყ đầυ cũng trướng to hơn một vòng.

"Ngươi... ngươi thanh xà này thật là lợi hại, có phải là... có phải là thường theo người chơi như vậy?"

Nhan Khanh không nhàn hạ để phản ứng hắn, đem đuôi xà rút ra, dùng hai chân ngắn nhỏ kề sát vào cánh mông Lâm Dung dùng lực hướng hai bên tách ra, xoang tiết thực* để lộ rõ hai cái dương v*t đã cương từ lâu, trên qυყ đầυ đỏ sẫm mang theo gai nho nhỏ, trái phải treo ở hai bên thân rắn. (hông hiểu tác giả muốn miêu tả cái gì???)

泄殖腔 xoang tiết thực (ruột, niệu quản, tuyến sinh dục của một số loài cá, chim, lưỡng thê, bò sát đều ở trong một xoang).

Giờ khắc này Nhan Khanh vẫn là tiểu thanh xà, qυყ đầυ này thoạt nhìn cũng không lớn, cùng trứng chim bồ câu không sai biệt lắm, Nhan Khanh hơi hơi nghiêng người, đem một cái dương v*t nhét vào hậu huyệt Lâm Dung.

"Ở đây ngươi cũng hút ta thật là lợi hại, tham ăn như thế, có phải là thường theo người chơi như vậy?" Nhan Khanh học cách nói chuyện của Lâm Dung, đùa giỡn với người đến một chút cũng không nương tay.

Lâm Dung mặt đỏ lên, nhẹ nhàng nâng thân lên, nhìn dương v*t đỏ sẫm ở trong cơ thể mình tùy ý ra vào, nơi kia chính mình cũng bị lưỡi xà không ngừng liếʍ, màu xanh thân rắn cùng da thịt trắng nõn tạo thành sự chênh lệch màu sắc rất lớn, phảng phất như giờ khắc này hắn mới ý thức được, chính mình đang cùng một cái thanh xà giao phối.

"Ta... mới không có! ngươi..... ngươi là lần thứ nhất... a! ngươi nhẹ chút a!..."

Thời điểm nghe đến "lần thứ nhất", Nhan Khanh liền không nhịn được, một hơi dùng lực đem chân lúc trước khóa lại của Lâm Dung nâng lên, gấp thành kiểu M, màu xanh vòng khoá vòng qua cố định giữa không trung, vững vàng trùm vào mắt cá chân trắng nõn.

"Nhớ kỹ, ta là nam nhân đầu tiên của ngươi."

"Ta gọi Nhan Khanh."

Nhan Khanh buông tính khí Lâm Dung ra, xoay chiều ngược lại leo lên l*иg ngực của hắn, dùng miệng cùng đầu lưỡi hút đầu v*, đầu lưỡi càng nhanh chóng chấn động nơi đầu v*.

"Gọi ta." Nhan Khanh đem qυყ đầυ một lần lại một lần nhồi vào cúc huyệt tuyệt diệu, nhanh chóng rút ra cắm vào, cảm thụ nếp gấp trong vách tường nóng như lửa, còn không quên tiết ra càng nhiều chất nhờn, dùng qυყ đầυ ở chỗ sâu xoay tròn nghiền ép.

"A... Nhan... Nhan Khanh..."

"Ngoan." như phần thưởng, Nhan Khanh đem thân thể biến lớn một ít, dương v*t cũng thuận theo lớn lên, nguyên bản thích ứng thật vừa vặn cúc huyệt ngay lập tức bị trướng đầy, vách trong bị ép buộc mở rộng, qυყ đầυ đầy gai càng được hấp thu chặt chẽ hơn, may mắn chất nhờn đủ nhiều, Nhan Khanh liền đem tốc độ rút ra cắm vào làm chậm lại một chút, giúp Lâm Dung tạm thời vượt qua tình trạng khó chịu ngắn ngủi.

"Ngươi... nơi ấy làm sao trở nên lớn... a... quá chặc... ngươi... ngươi đi ra ngoài..." Lâm Dung muốn nâng mông lên rụt về sau, lại phát hiện tay chân mình đều bị khóa chặt căn bản không có cách nào cử động được, cái mông nhấc lên phảng phất như là mời gọi, tác động đến vách tường bên trong đem dương v*t Nhan Khanh giữ lại càng chặt chẽ hơn.

"Thả lỏng một chút, ta sẽ không làm tổn thương ngươi." Nhan Khanh kiên nhẫn từng chút một liếʍ liếʍ thân thể Lâm Dung, từ cổ đến xương quai xanh, lại tới hai viên đầu v* gắng gượng đứng thẳng, tiếp tục đi xuống đến eo bụng, sau đó liền cuộn lấy tính khí có chút mềm xuống vuốt ve mấy lần.

Thân xà lạnh lẽo xẹt qua mỗi một tấc trên người Lâm Dung, giải tỏa cơn nóng mùa hè rất tốt, miệng cùng đầu lưỡi thanh xà như có ma lực kỳ lạ, một đường liếʍ hôn lại mang theo sự dịu dàng và khắc chế, khiến Lâm Dung trong hoảng hốt có loại cảm giác được bảo vệ, bất tri bất giác liền thả lỏng thân thể.

"Nhan... Nhan Khanh... ngươi... rốt cuộc là ai?"

"Dung Dung thật ngoan, ngươi xem, ngươi miệng nhỏ phía dưới mạnh thật, hút ta thật thoải mái." Nhan Khanh không tiếp tục khắc chế, cái đuôi duỗi dài cuộn quanh đùi Lâm Dung một vòng, thân xà vững vàng quấn quanh vòng eo gầy của hắn, sau khi cố định xong, dương v*t phía dưới bắt đầu rút ra cắm vào càng trở nên kịch liệt, mỗi lần đâm vào đều tiến vào rất sâu, bụng xà một lần lại một lần mà đánh vào mông, "Xì xì xì xì" âm thanh vang lên đến cả phòng đều nghe được.

Kɧoáı ©ảʍ kì lạ quét qua Lâm Dung, hắn chỉ cảm thấy được thân thể chính mình bị quấn quanh thật chặt, hạ thân lại bị lấp đầy một cách chặt chẽ, mỗi một lần dương v*t Nhan Khanh rời đi hậu huyệt hắn, hắn đều không thể chờ đợi được nữa hi vọng hắn nhanh nhanh tiến vào.

Rút ra cắm vào như vậy mấy trăm hạ, Nhan Khanh có ý định đem gai trên qυყ đầυ cứng lên một ít, ra vào khu vực phía trước tuyến tiền liệt của Lâm Dung.

"Ân... nơi đó đừng đυ.ng a..." Lâm Dung kêu rên vài tiếng, điểm mẫn cảm bị ma sát nhiều lần liên tục, kɧoáı ©ảʍ không thể kìm nén được xuyên thẳng qua thần kinh.

Lúc này Nhan Khanh đã khôi phục được một nửa cơ thể ban đầu của mình, thân xà kích thước như chén nước vẫn như cũ quấn ở bụng, hắn hạ thấp đầu xà, hé miệng đem tính khí Lâm Dung từng chút từng chút nuốt vào.

Người bình thường còn cần luyện tập cổ họng sâu đối với Nhan Khanh mà nói quả thực chính là dễ dàng thực hiện được, tính khí Lâm Dung xuyên qua cổ họng của y đến thân xà, y vững vàng hút lại, lại từ từ phun ra, cứ như vậy lặp lại mấy lần, đem thiếu niên mười bảy tuổi sảng khoái đến mức miệng không khép lại được, nước bọt chảy thẳng, chủ động nâng thắt lưng lên, dùng sức ở trong miệng thanh xà động vài cái, bắn hết ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ một giọt không dư thừa mà toàn bộ chảy vào bụng thanh xà.

Liên tục bắn hai lần, Lâm Dung nằm lại trên giường cảm thấy vừa hạnh phúc vừa mệt mỏi.

"Thao, công phu thổi tiêu của ngươi, thật ngầu quá!" Lâm Dung cảm khái vạn lần.

"Gọi tên ta." Nhan Khanh nói chuyện nhẹ nhàng không lớn, nhưng luôn có một loại uy nghiêm khiến người ta nghe lời.

"Ừm... Nhan Khanh." Lâm Dung bé ngoan kêu lên, giọng nói của thiếu niên vốn dĩ trong trẻo và ngọt ngào, nhưng lúc này mang theo lười biếng cùng tìиɧ ɖu͙© chưa hoàn toàn bình phục, dương v*t Nhan Khanh vẫn đang chôn ở trong cơ thể hắn lại phồng to lên một chút.

"Dung Dung." Nhan Khanh đáp lại một tiếng, dương v*t bắt đầu chậm rãi rút ra cắm vào

"A... ngươi làm sao còn không có bắn..." Lúc này Lâm Dung mới phát hiện không đúng, mở to hai mắt nhìn thân xà quấn ở trên người hắn, "Không đúng a, ngươi làm sao... trở nên lớn?, hình như lớn lên thật là giống bên trong bình rượu dưới lầu kia!"

Rất nhanh hắn liền không phát ra được thanh âm nào, bởi vì thừa dịp thời điểm hậu huyệt hắn xốp mềm, Nhan Khanh liền đem dương v*t biến lớn, khôi phục vóc người hơn một nửa so với với ban đầu.

"Dung Dung, thời điểm giao phối không nên hỏi hỏi vấn đề." Nhan Khanh duỗi dài đầu xà, dán vào mặt Lâm Dung, thân mật hôn hai má một cái, lại giống như tình nhân ở đây thì thầm.

"Miệng của ngươi, chỉ dùng để gọi giường."

- -------------------

Truyện chỉ đăng duy nhất trên s1apihd.com.

medaomatcuatieuthu.

Có xà X nhân tình tiết, thận trọng đi vào!