Đóng Vai Nhân Vật

Chương 6: Ngục giam

Trong ngục giam tối tăm, Cố Thanh vội chạy nhanh, gấp gáp mặc vào quân trang không chỉnh tề giống ngày thường, quân ủng màu đen mỗi một lần đạp xuống đều bay lên một đám tro bụi.

"Người đâu?" Cậu ngừng lại trước mặt cấp dưới, mặt âm trầm.

"Đại nhân, đã tìm được hắn, đang bên trong." Cấp dưới dịu ngoan trả lời, chỉ chỉ một phòng giam tận cùng bên trong địa lao. Dưới ánh đèn mờ nhạt có thể thấy được một nam nhân đang ăn mặc rách rưới, hắn rũ đầu, trên người là vết thương tím tím xanh xanh, có thể thấy được đã chịu không ít khổ.

Vẻ mặt Cố Thanh hòa hoãn một ít, gật gật đầu, "Vất vả cho cậu, các cậu đi xuống đi." Cậu nhìn chằm chằm nam nhân, trong thanh âm có chút nghiến răng nghiến lợi, "Tôi một mình thẩm vấn hắn."

"Vâng." bọn thuộc hạ đều lui xuống.

Cố Thanh đi vào nhà tù, quân ủng cọ xát trên mặt đất, nam nhân tựa hồ có cảm giác, ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt góc cạnh đẹp trai, khóe môi treo lên ý tươi cười, "U, tôi nói là ai đây, lại khẩn trương muốn bắt tôi như vậy, thì ra là ——" hắn bỡn cợt chớp chớp mắt "Là Cố đại nhân à."

"Anh!" Cố Thanh nắm chặt nắm tay, muốn nói lại thôi: "Anh có phải......"

Lý Viêm lại dường như hoàn toàn thả lỏng, không màng chính mình còn trong ngục giam, tuy rằng bị trói chặt, lại vẫn duỗi thẳng hai chân "Cố đại nhân nói cái gì phải không, lời nói hàm hồ như vậy tôi đây nghe không rõ."

Cố Thanh nhấp miệng, đáy mắt hoảng loạn chợt lóe rồi biến mất.

Lý Viêm khinh thường cười nhạo một tiếng "Hay là để tôi tới nói đi." Hắn nghiêng đầu nhìn Cố Thanh từ trên xuống dưới, gằn từng chữ một nói: "Cố đại nhân là muốn hỏi tôi, có phải đêm đó đã phát hiện ra Cố đại nhân bên dưới chẳng những có con chim của đàn ông mà còn mọc thêm một cái bướm của đàn bà, đêm đó còn bị tôi đυ. cho chết lên chết xuống,......" Cố Thanh tát một cái vào mặt Lý Viêm, đem câu nói kế tiếp ngăn lại.

Lý Viêm lại không chút nào để ý: "Cố đại nhân đây là thẹn quá thành giận sao, đêm nay khẩn trương muốn bắt tôi vào đây, chẳng lẽ cái l*и lại nứиɠ rồi."

"Anh câm miệng!" Cố Thanh cầm lấy cây roi đặt ở một bên, hướng về phía ngực Lý Viêm quất xuống, roi này quất xong sẽ không chảy máu, nhưng lại vừa đỏ vừa sưng rất khó chịu.

Lý Viêm kêu lên một tiếng, lại như cũ nhìn chằm chằm Cố Thanh, "Đêm nay Cố đại nhân là chuyên mặc đồ này đến tìm tôi sao, ©ôи ŧɧịt̠ đều cứng ngắc, rất muốn cắm vào cái l*и của ngài."

Dưới ánh mắt cực nóng của Lý Viêm, Cố Thanh cảm thấy từng sợi chỉ quần áo của đều đang bày ra trước mặt hắn, cái bướm phía dưới đã ướt tách tách, núʍ ѵú bị nịt lại cũng có chút ngứa. Cố Thanh có chút nhớ nhung căn ©ôи ŧɧịt̠ lớn, có thể đυ. đến chỗ sâu nhất của mình, nhấp nháp điểm nứиɠ, gãi ngứa có con bướm dâʍ đãиɠ của mình.

Cố Thanh liếc liếc mắt một cái nhìn Lý Viêm, trong lòng cũng không nhịn nữa. Nâng lên quân ủng, đối với dưới háng Lý Viêm không nhẹ không nặng dẫm xuống.

"TᏂασ!" Lý Viêm thầm mắng, dưới động tác dẫm đạp của Cố Thanh, căn ©ôи ŧɧịt̠ bắt đầu chậm rãi ngẩng đầu. Nhìn ©ôи ŧɧịt̠ sau khi cương cứng dữ tợn thô to, Cố Thanh nuốt nuốt nước miếng, con bướm lại hộc ra một luồng nước nhớp.

Thu hồi chân, Cố Thanh lại dùng tay nắm lấy căn ©ôи ŧɧịt̠, vươn đầu lưỡi từ trên xuống dưới liếʍ căn ©ôи ŧɧịt̠ đang sưng lên, một lát sau trên căn ©ôи ŧɧịt̠ liền ẩm ướt một mảnh. Cố Thanh cảm thấy không sai biệt lắm, buông ©ôи ŧɧịt̠ ra, bắt đầu cởi bỏ quần của mình, qυầи ɭóŧ đã ẩm ướt ịn lên cái bướm, Cố Thanh đem qυầи ɭóŧ cới đến đầu gối, lộ ra con chim đang ngẩng đầu và con bướm đã ướt dầm dề.

"TᏂασ! Thật là một con đĩ nứиɠ , nhanh như vậy đã ướt! Cố đại nhân, hiện tại yêu cầu tôi ȶᏂασ ngài......" Cố Thanh đánh một cái tát qua cắt đứt lời Lý Viêm nói, đối với hai mắt Lý Viêm, gằn từng chữ: "Nhớ kỹ, hiện tại là tôi đang đυ. anh." Nhìn môi mỏng đỏ bừng lúc đóng lúc mở, căn ©ôи ŧɧịt̠ của Lý Viêm lại lớn một vòng.

Cố Thanh khóa ngồi trên người Lý Viêm, cái bướm nhắm ngay căn ©ôи ŧɧịt̠ chậm rãi ngồi xuống, chỉ là chỗ cái bướm nhớp nháp trơn trượt, qυყ đầυ đều cắm không vào.

"Dùng tay vạch l*и cậu ra!" Lý Viêm sốt ruột hô to.

Cố Thanh trừng hắn một cái, hai cái tay bắt lấy mép l*и đầy đặn, banh lỗ l*и ra cự li to nhất, chống lên qυყ đầυ, chậm rãi ngồi xuống.

"A......" Bé bướm hư không vài ngày rốt cuộc bị căn ©ôи ŧɧịt̠ lấp đầy, Cố Thanh phát ra rên rĩ thoải mái. Sau đó bắt đầu thong thả động đậy, Cố Thanh nâng lên một chút rồi ngồi xuống thật mạnh, ©ôи ŧɧịt̠ sẽ ép lên ngay chỗ nứиɠ, nhưng mà cậu không có kinh nghiệm, động tác lại thong thả, Lý Viêm chỉ cảm thấy căn ©ôи ŧɧịt̠ bị cái l*и da^ʍ dật thoải hấp thụ, muốn hung hăng đυ., lại bị cột vào ghế không thể nhúc nhích.

"Cậu mau cởi bỏ dây thừng trên người ông ra! Cậu ȶᏂασ như vậy sẽ đỡ nứиɠ sao!"

Cố Thanh đỏ mặt, ȶᏂασ như vậy xác thật chính mình không phê được, trải qua trận làʍ t̠ìиɦ lần trước, cậu hiện tại khát vọng chính là một trận đυ. mãnh liệt hung ác. Một phen bối rối qua đi, du͙© vọиɠ thân thể rốt cuộc chiến thắng, Cố Thanh cởi bỏ dây thừng cột lấy Lý Viêm ra.

Dây thừng một bị cởi bỏ, Lý Viêm liền dùng tay ôm cái eo thon thả của Cố Thanh, dập xuống dưới, đồng thời dưới háng lại thúc lên trên, đυ. vào thật mạnh, mỗi lần đều không nhịn được mà muốn nhét trứng dái vào luôn trong lỗ l*и.

"Quá...... sâu......" Cố Thanh khó nhịn lắc mông, muốn chạy trốn kɧoáı ©ảʍ ngập đầu này, hai tay Lý Viêmlại kiềm ở eo nhỏ, ȶᏂασ Cố Thanh không cách nào thoát đi.

Lý Viêm điên cuồng ȶᏂασ con bướm non con quan quân, không ngừng mà tàn độc thọt vào, mép l*и bị đυ. đến sưng đỏ, dưới cơn ȶᏂασ dữ dội, Cố Thanh thất thần giơ lên cổ, thân thể run rẩy, trong cái bướm hộc ra từng đợt nước nhớt tưới lên qυყ đầυ.

Lý Viêm hưởng thụ hai mép l*и vì cao trào mà kịch liệt co rút mát xa. Một bên mạnh mẽ thọc vào rủ ra trong cái l*и nứиɠ, trứng dái nặng trịnh trịch mưa rền gió dữ bạch bạch bạch bạch quất vào cái mông trắng nõn.

sau cao trào cơ thể vốn mẫn cảm, Cố Thanh bị đυ. càng thêm vặn vẹo cơ thể a a nứиɠ tình, nhưng cơ thể đang bị kẹp chặt trốn không thoát, căn ©ôи ŧɧịt̠ như máy đóng cọc thụt vào rút ra, rốt cuộc sau trắm cú ȶᏂασ, Lý Viêm gầm nhẹ: "Đĩ da^ʍ mau nhận hết đi!" Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào trong điểm nứиɠ, Cố Thanh bị nóng đến thét chói tai, Lý Viêm một phen che lại miệng cậu, hài hước ở Cố Thanh bên tai nói nhỏ: "Cố đại nhân kêu đĩ như vậy, là muốn gọi cấp dưới của ngài vào xem ngài có da^ʍ loàn cỡ nào sao."

Cố Thanh hoảng sợ lắc lắc đầu.

"Vậy không cần kêu lớn tiếng như vậy! Ông mày còn chưa làm xong đâu!" Lý Viêm nói xong bế Cố Thanh đứng lên, hai chân Cố Thanh kẹp chặt eo Lý Viêm, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cái bướm dọc theo đùi chảy xuống mặt đất.

Lý Viêm đem Cố Thanh xụi lơ ép vào vách tường, thân thể to lớn đè lên cái mông cao vểnh của t Cố Thanh, nâng lên một chân Cố Thanh, Lý Viêm đột nhiên từ phía sau đưa đẩy, Cố Thanh bị hắn ȶᏂασ hai chân gần như cách mặt đất, căn ©ôи ŧɧịt̠ cứng như thép từ phía sau ȶᏂασ Cố Thanh đến hai chân cách mặt đất, hai mắt trợn trắng, Cố Thanh trong cơn đυ. ȶᏂασ hung ác, chim non cọ vào vách tường thô nhám, không bao lâu liền bắn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ mặt tường da^ʍ mĩ chảy xuống.

"Thật đúng là một con điếm nứиɠ l*и, nhanh như vậy đã bắn!" Lý Viêm mắng, phần eo dồn sức vào, thọt nguyên căn ©ôи ŧɧịt̠ vào trong cái bướm đang cao trào tàn sát bừa bãi. "Kẹp chặt vãi, mới bắn xong còn kẹp chặt như vậy, đúng là cực phẩm!"

"Vυ'...... Vυ'...... Ngứa quá đi......" Cố Thanh hai mắt tan rã, đôi tay muốn kéo cúc áo, cao trào xong thân thể lại không phối hợp,thế nào cũng không cởi được.

"Ha ha, thiếu chút nữa đã quên, Cố đại nhân còn có một cặρ √υ' da^ʍ, vừa rồi không quan tâm thật là thất kính." Lý Viêm cởi bỏ áo quân trang, tháo áo nịt ngực ra, hai cái vυ' cao chót vót nhảy ra, ịn lên vách tường lạnh lẽo.

Lý Viêm bắt lấy vυ' bự, một cái tay căn bản cầm không hết, xoa bóp thành các loại hình dạng, đầu lưỡi liếʍ láp sau tai , cổ cùng tấm lưng trắng nõn của Cố Thanh.

"A...... Thật thoải mái...... Đυ. sâu quá......" Không dám kêu to, Cố Thanh chỉ có thể nhỏ giọng rêи ɾỉ.

"Tôi đây cũng rất phê, cái l*и này của cậu vừa mềm vừa trơn, vυ' mềm rục, nếu không nhìn thất con chim non của cậu, tôi còn tưởng Cố đại nhân là một cô gái yêu kiều đấy!" Lý Viêm khảy khảy bé chim đã bắn qua, trêu đùa.

"A...... to gan...... Đừng chạm vào......"

Lý Viêm không quan tâm lời của Cố Thanh , dùng tay bao lấy bé chim của Cố Thanh, trên dưới sục sạo.

"Không cần...... Không cần...... Muốn bắn...... A!" Cố Thanh khó nhịn ngẩng đầu lên, con chim trong tay Lý Viêm run rẩy vài cái, chỉ chảy ra một chút dịch đυ.c. Mà cái bướm bao vây lấy căn ©ôи ŧɧịt̠ lại hộc ra một trận nước l*и, mấy chục cái mới dừng.

"Thật đúng là một con đĩ nứиɠ l*и!" Sau khi cao trào lỗ l*и cắn chặt căn ©ôи ŧɧịt̠, chỗ sâu nhất còn dường như có cái miệng nhỏ hút hút mã mắt, Lý Viêm cắn chặt răng, mãnh liệt va chạm hai cái mông bóng loáng của Cố Thanh, dưới háng mãnh liệt phụt phụt đυ. ȶᏂασ.

Trong ngục giam tối tăm, đêm mới vừa bắt đầu. Cuối cùng Cố Thanh bị Lý Viêm ȶᏂασ đến không ngừng co rút, triều xuy, con chim non cũng không thể bắn, cuối cùng run rẩy bắn ra chất lỏng màu vàng nhạt, trong lỗ l*и tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, đầṳ ѵú đã bị chơi sưng to, cả người dâʍ ɭσạи đến cực điểm, Lý Viêm lúc này mới dừng tay, kết thúc trận làʍ t̠ìиɦ này.