Đào Tình

Chương 4

“Bảo bối, nhịn một chút liền sẽ không đau, đợi lát nữa sẽ càng thoải mái, so với em tưởng tượng còn thoải mái hơn, ngoan……” Tần Dật ngoài miệng trấn an thiếu niên, tay vỗ về chơi đùa xương quai xanh của Tô Tình, đầṳ ѵú, eo bụng là chỗ mẫn cảm nhất, hạ thân lại không lưu tình chút nào mà thẳng tiến, tiến nhập vào lớp màng mỏng tượng trưng cho sự thuần khiết của Tô Tình, một chút một chút đâm vào thân thể cậu.

“Ân……” Kỳ thật bởi vì lúc nãy đã khuếch trương đầy đủ, hơn nữa dưới tác dụng của thôi tình dược, cảm giác đau đớn cũng không có vượt quá giới hạn chịu đựng của Tô Tình, ít nhất so trước kia căng gân rèn luyện sự mềm dẻo đỡ hơn nhiều, nhưng là nam nhân lại ngoài ý muốn ôn nhu làm cho Tô Tình ỷ lại sa vào, làm nũng, hy vọng được mang đến thêm càng nhiều ôn nhu cùng săn sóc đối đãi.

Rốt cuộc hoàn chỉnh mà tiến vào, Tần Dật cũng không có vội vã trừu động, mà là hôn lên thân thể thiếu niên, sờ sờ chim nhỏ của Tô Tình, chờ đến cậu bắt đầu phát ra âm thanh rêи ɾỉ, mới bắt đầu chuyển động.

“A…… Thật đầy…… Thật trướng……” Tô Tình tao lãng da^ʍ kêu.

Tần Dật công phạt mà mở ra đi vào, dương cụ toàn bộ rút ra sau đó lại toàn bộ cắm vào, dươиɠ ѵậŧ thô dài lần lượt phá vỡ nụ hoa của thiếu niên, mang đến cho cậu cảm giác cực kỳ thông khổ xen lẫn vui sướиɠ cực độ như muốn bay lên trời.

Nước da^ʍ theo côn ŧᏂịŧ ra vào mà chảy ra từ chỗ hai người giao hợp, nước sốt giàn giụa từ huyệt da^ʍ của Tô Tình chảy ra hòa lẫn với nước trên qυყ đầυ của Tần Dật, hiển nhiên còn có một ít máu tượng trưng cho sự thuần khiết xử nữ của Tô Tình……

Tần Dật hôn môi Tô Tình, liếʍ mυ'ŧ hầu kết, gặm cắn xương quai xanh của cậu, tay trái xoa cặρ √υ' tuyết trắng cùng viên anh đào đỏ tươi, tay phải tuốt lộng mầm cây của Tô Tình……

Tất cả bộ phận làm Tô Tình sung sướиɠ đều được Tần Dật chăm sóc làm cậu cả người đều đắm chìm trong bể dục

.

“A a…… Thật nóng, thật thô…… Muốn hư…… Ô ô……”

Côи ŧɧịt̠ lớn của Tần Dật hung hãn đυ. vào bướm da^ʍ kiều mị của bé đĩ, l*и da^ʍ đói khát đã nhiều năm rốt cuộc được đυ. đến thỏa mãn, không ngừng nuốt ©ôи ŧɧịt̠ lớn lúc đâm vào, không giống như lúc ăn cánh hoa Tô Tình phải co rút lại cơ bắp để khống chế, bây giờ đã có thể tự động mà cắn chặt ©ôи ŧɧịt̠ lớn đến chết không buông.

“Bảo bối, tôi đυ. em thoải mái không?”

L*и da^ʍ lầy lội ngập nước gắt gao mυ'ŧ mát côn ŧᏂịŧ làm Tần Dật phê đến mức chim cũng muốn tung cánh hót, phảng phất như là có mấy chục cái miệng mềm mại đang nhiệt tình mà hút cắn.

“Thoải mái…… Thật thoải mái…… A… ưʍ.… Thiếu soái…… Ngài làm em thật thoải mái……”

Tô Tình phóng đãng rêи ɾỉ, ôm chặt nam nhân đang ở trong thân thể cậu chinh phạt, kɧoáı ©ảʍ tất cả đều do người đàn ông này mang tới, chỉ cần nghĩ đến chuyện này liền làm cậu kích động đến muốn rơi lệ.

“Bảo bối…… Bên trong em thật thoải mái…… Đem côn ŧᏂịŧ của tôi hút quá chặt…… Tôi vừa động nó liền cắn chặt…… Giống như thế nào cũng chẳng đút no tiểu yêu tinh cưng……”

Hai chân Tô Tình quấn lên eo Tần Dật, phối hợp với động tác cà hẫy cà hẫy của Tần Dật mà nâng eo đón ȶᏂασ, “A ha…… Thiếu soái…… Em chính là tiểu yêu tinh của ngài…… A…… L*и da^ʍ bị ȶᏂασ nát …… Thật sướиɠ…… A a……”

Tần Dật kéo lấy hai chân của Tô Tình, nâng mông lật người lại, làm Tô Tình nằm chổng mông trên giường.

Điểm mẫn cảm trong cơ thể đột ngột bị động tác thay đổi tư thế nghiền ép, Tô Tình sướиɠ đến l*и da^ʍ phun ra một cổ dâʍ ɖị©ɧ lớn, bướm nhỏ bị kích động đến run rẩy, Tô Tình sớm đã không biết hôm nay hôm nào, “A…… Bướm muốn tung cánh…… muốn thăng thiên…… A ha…… Ô ô…… Nướ© ŧıểυ…… Nướ© ŧıểυ…… Ô ô……”

Tô Tình cảm thấy thẹn mà khóc lóc hướng lên trên bò, muốn tránh thoát sự khống chế của Tần Dật, “Nướ© ŧıểυ của em…… Thật dơ…… Ô ô ô……”

Tần Dật bị Tô Tình giãy giụa làm cho có chút muốn cười khổ, tuy rằng hắn không có chạm vào nữ nhân, nhưng hắn vẫn biết một vài kỹ năng giường chiếu của nam nữ, hắn biết nữ nhân thời điểm cao trào hoa huyệt sẽ chảy nước.

Thiếu niên dưới thân rõ ràng được dạy dỗ có kinh nghiệm, theo lý thuyết hẳn là đối với chuyện này phải rõ hơn ai hết, thời điểm da^ʍ kêu cũng đủ phóng đãng lớn mật, nhưng cố tình tại lúc nào đó lại trưng ra bô mặt đơn thuần, làm Tần Dật vừa bất đắc dĩ lại thương tiếc.

Tần Dật đè lại người dưới thân đang lung tung giãy giụa, trấn an mà khẽ vuốt ve eo bụng của Tô Tình, hôn lên sống lưng cậu, “Bảo bối, đừng sợ, đây không phải nướ© ŧıểυ, đây là l*и da^ʍ của cưng cao trào, tỏ vẻ nó rất vui sướиɠ……”

Cao trào qua đi thân thể Tô Tình mềm như bông, căn bản không còn bao nhiêu sức lực, bị Tần Dật đè nặng vặn vẹo đều khó khăn, Tô Tình ngây thơ quay đầu lại nhìn Tần Dật, “Không phải nướ© ŧıểυ sao?”

“Ừm, không phải nướ© ŧıểυ.” Tần Dật ấn xuống eo của thiếu niên, nâng mông cậu lên để chính mình càng đễ dàng tiến vào, “Tôi như vậy ȶᏂασ vào l*и em, tựa như bảo bối vui sướиɠ sẽ chảy nước miếng, nó vui sướиɠ cũng sẽ chảy nước, không tin cưng thử nghe xem……”

Chỗ hai người giao hợp nước da^ʍ dàn giụa, theo ©ôи ŧɧịt̠ lớn Tần Dật thọc vào rút ra phát ra tiếng “Phụt…… Phụt……”, quả nhiên là càng vui sướиɠ càng chảy nước.

“Không tin em nếm thử xem……” Tần Dật duỗi tay sờ sờ l*и da^ʍ của Tô Tình đang tràn lan dâʍ ŧᏂủy̠, ác ý mà nhét vào trong miệng cậu, thọc móc đầu lưỡi non nớt “Có phải là mùi vị dâʍ đãиɠ hay không?”

“Ngô……” bé da^ʍ Tô Tình thập phần nghe lời mà dùng đầu lưỡi quấn lên ngón tay Tần Dật, còn nghiêm túc mà liếʍ mυ'ŧ, tỏ vẻ, “Ngô…… Tanh……”

“TᏂασ,” Tần Dật bị dáng vẻ vừa ngây thơ vừa đĩ của Tô Tình câu dẫn đến mất khống chế, côn ŧᏂịŧ càng cứng thêm vài phần, không chịu thua, hắn xâu xa cố ý hỏi bé da^ʍ thêm nhiều vấn đề xấu hổ, “Hơn nữa, bảo bối cưng ngày thường đi tiểu rốt cuộc là dùng chim nhỏ hay là cái l*и đĩ bên dưới hửm?”

Ngón tay thon dài của Tần Dật vòng quanh qυყ đầυ mẫn cảm của Tô Tình nhẹ nhàng cọ xát, làm lỗ tiểu chảy ra càng nhiều nước, Tô Tình kích động mà lắc lắc đầu, tỏ vẻ không chịu trả lời vấn đề này của Tần Dật

“Hả, thế nào, không chịu nói?” Tần Dật mạnh mẽ đẩy hông thẳng tiến vào chỗ sâu trong thân thể cậu, sau đó dừng động tác, “Bảo bối, nếu em không nói nói, đợi lát nữa xem tôi như thế nào đem em ȶᏂασ đến bắn nướ© ŧıểυ?”

Thiếu niên kháng nghị vặn vẹo eo mông, quay đầu lại nhìn Tần Dật, ủy khuất mà kêu kêu, “Ngô ngô…… Thiếu soái…… Không cần bất động……”

Tần Dật thọc vào rút ra một chút, sau đó lại dừng lại, cũng ra vẻ ủy khuất mà nhìn thiếu niên, “Nhưng mà, nếu đợi lát nữa lại đem cưng ȶᏂασ đến bắn nướ© ŧıểυ, cưng lại khóc lóc kể lể? Tôi chính là thực đau lòng nha……”

Tô Tình nhìn thấu ý xấu của nam nhân, có chút bất mãn, nhưng càng nhiều lại là vui sướиɠ, cậu không biết nam nhân ở trên giường có bao nhiêu câu nói là nói đùa, chỉ cố nén cảm giác thẹn thùng ngoan ngoãn trả lời, “Sẽ không…… Sẽ không bắn nướ© ŧıểυ…… Em bình thường đều là dùng chim nhỏ đi tiểu……”

“A……” Tần Dật đối với Tô Tình ngoan ngoãn thập phần vừa lòng, rốt cuộc lại bắt đầu chuyển động.

Lực eo của Tần Dật tốt đến kinh người, thời điểm toàn lực công phạt làm bé da^ʍ Tô Tình hoàn toàn theo không kịp tiết tấu của hắn, chỉ có thể mềm mại mà ghé vào trên giường tiếp nhận Tần Dật ȶᏂασ vào.

Côи ŧɧịt̠ lớn thô dài phá vỡ tầng tầng lớp lớp thịt da^ʍ yêu mị tiến vào chỗ sâu nhất, ở thời điểm l*и da^ʍ còn chưa kẹp chặt rời khỏi lại cắm vào lúc bướm nhỏ chưa kịp khép lại.

“A a…… bị ȶᏂασ nát …… Đều bị thiếu soái ȶᏂασ nát…… A ha……”

Thiếu niên nửa hé miệng da^ʍ kêu, hoàn toàn không rảnh lo nước miếng từ trong miệng chảy cơ hồ đều đem mặt và khăn trải giường làm ướt, “Thật thoải mái…… A a…… Đỉnh đến tử ©υиɠ…… Ngô ngô…… A a…… Chịu không nổi…… Quá sâu…… Ô ô……”

Tô Tình vô ý thức mà giãy giụa vặn vẹo, tựa hồ không thể thừa nhận kịch liệt kɧoáı ©ảʍ như thế, Tần Dật xoay mặt Tô Tình lại, nhìn đồng tử đã không có tiêu cự cùng biểu tình thất thần, lần đầu tiên quyết định mà tha cho cậu

Cố tình thu liễm thế công, Tần Dật nhanh chóng mà thọc vào rút ra, rốt cuộc thời điểm ngọc hành cùng bướm nhỏ của Tô Tình đồng thời đạt tới cao trào xoắn chặt, hắn cũng đem chính mình dương tinh bắn ở trong cơ thể của Tô Tình.

Lần đầu tiên thừa hoan quá mức mãnh liệt, bởi vậy tinh thần trạng thái của cậu không được tốt lắm, phát tiết qua đi thân thể mềm như bông, môi vô ý thức mà mím lại, đồng tử giãn ra, một bộ bị ȶᏂασ đến nát tan.

Tần Dật cầm lấy tấm lụa đỏ lúc trước quấn lên người cậu lên lau, sau đó ôm chầm thiếu niên vào trong ngực, “Ngủ đi.”

Tô Tình gian nan mà xoay chuyển đôi mắt, há mồm muốn nói gì đó, lại bị Tần Dật ở đôi mắt hôn xuống, trấn an mà vỗ vỗ nói, “Bảo bối ngoan, ngủ đi, có chuyện gì ngày mai lại nói.”

Tô Tình nghe lời mà nhắm mắt lại, cậu biết lúc này hẳn là nên đứng dậy hầu hạ Tần Dật, sau đó trở lại phòng của mình, thành thật làm tròn bổn phận làm ấm giường.

Nhưng là, giờ phút này, cậu chỉ muốn hưởng thụ cảm giác ôn nhu hiếm có này.

Khi trong phòng đã hoàn toàn yên tĩnh, hạ nhân đứng chờ bên ngoài cửa nhẹ nhàng đẩy cửa ra, cẩn thận mà đứng cách màn lụa trên giường quan sát, sau đó mới tắt đèn lui ra, vội vàng đi đến đình viện khác.