Tìm Kiếm Sa Đọa

Chương 3: Tham quan trường học, trải nghiệm lỗ ủ.

Thầy thể dục bôi thuốc xong thì để hai bé học sinh nghỉ ngơi một lát, ra bàn làm việc trò chuyện thêm với Từ Khánh Tông, xem ra đây là NPC thông tin mà game nào cũng có, hắn khá hài lòng với thiết lập của hệ thống. Thầy thể dục họ Thẩm, trông mới gần 30 tuổi, đã làm ở đây được 5 năm và cũng là cựu học sinh của trường nên rất rõ về các nội quy cũng như cách giảng dạy của trường.

Theo lời thầy Thẩm thì " lỗ ủ " thường là các học sinh ưu tú đạt được thành tích tốt trong trường, để rèn luyện sức chịu đựng khi bị thao mà vẫn có thể hoàn thành công việc là một việc khá rắc rối nên rõ ràng vẫn là cần những học sinh ưu tú rồi, hơn nữa thành tích ở cả văn hóa và thể thao cũng không thể chênh lệch quá xa.

" Đương nhiên nếu thầy thích ai cũng có thể mở lời mời, trường chúng ta đề cao tính dân chủ cởi mở mà." Thầy Thẩm cười nói.

Bây giờ Từ Khánh Tông mới có thời gian để ý, cả phòng y tế đều là những loại thuốc cũng như dụng cụ phù hợp cho việc kiểm tra và làʍ t̠ìиɦ là chính, toàn bộ các kệ và tủ kính đều được dãn nhãn nên không khó để phân biệt chúng. Ngay cạnh thầy Thẩm là một tủ " đồ chơi ", thầy Thẩm ngồi một bên xem xét các loại dụng cụ trong tủ sau đó lấy một cái giang tắc màu đen có hình dạng như kí hiệu Pích của bộ bài ra, bôi thêm một lớp thuốc dưỡng huyệt lên đó vuốt ve chơi đùa.

" Tôi mới vào làm hôm nay nhưng đã đọc qua tờ giới thiệu của trường thì có vẻ giáo viên của trường chúng ta khá ít thì phải ? " Từ Khánh Tông đã được hệ thống phổ cập các tri thức cần có trước khi bắt đầu mô phỏng nhưng hắn không nhớ quá kĩ.

Thầy Thẩm ngửa đầu ra sau, thả lỏng người nghỉ ngơi, thoải mái trả lời Từ Khánh Tông.

" Qủa là hơi ít thật nhưng chất lượng bù số lượng, tôi nghe nói năng lực làm việc của thầy Từ rất tốt tất nhiên là cả " năng lực " đó nữa. Trường chúng ta tuyển chọn giáo viên rất khắt khe, cho nên một khi đã vào làm rồi thì được hưởng phúc lợi theo năng lực mà." Thầy Thẩm hất đầu nhìn về phía giường hai bé học sinh đang nằm nghỉ, cả hai vẫn còn thở dốc chưa thoát ra khỏi kɧoáı ©ảʍ.

Cả hai lại nói chuyện thêm một chút về các vấn đề trong trường, các sự kiện sắp tới cũng như những nơi đáng đi trong trường. Thầy Thẩm là một người hoạt ngôn, giống như một hướng dẫn viên du lịch tận tình giới thiệu cho du khách, cũng chèn thêm mấy câu chuyện cười thú vị cùng một số tin đồn và chuyện lạ hấp dẫn.

" Có vẻ tôi cần một chuyến tham quan trường rồi, nghe thầy nói cảm thấy ngôi trường này thú vị hơn tôi mong đợi rất nhiều." Từ Khánh Tông vui vẻ lắng nghe.

Lúc cả hai đang nói chuyện thì tiếng chuông ngoài cửa vang lên, có vẻ như đã hết tiết rồi.

" Được đấy, đúng lúc tôi cũng không còn tiết nữa, để tôi dẫn thầy đi một lượt. Thầy là người từ nơi khác tới, phong tục không quá hiểu, tôi đưa thầy đi trải nghiệm một chút."

" Vậy thì còn gì bằng." Từ Khánh Tông đáp lại.

Thầy Thẩm cầm lấy giang tắc đã thoa tốt thuốc trên bàn đi về phía lỗ ủ của mình, bé nữ sinh nhìn thấy hắn ta đi đến liền tự động nằm ngửa dạng chân ra, tay còn thò xuống hoa huyệt tách âm môi ra chờ thao vào. Diện mạo bé nữ sinh xinh đẹp, dáng người đầy đặn, có ngực có mông lỗ da^ʍ cũng hồng, eo nhỏ gọn rất phù hợp thẩm mĩ của đa số đàn ông nhưng Từ Khánh Tông vẫn ưa thích nam nhân hơn, lỗ da^ʍ khít hơn một chút cơ mà nếu có dịp hắn cũng không ngại thử.

" Còn thao nữa chắc em nằm đây ngủ luôn quá, tôi đưa em quay về, giờ ăn trưa đến nhà ăn tìm tôi." Nói xong liền lấy giang tắc nhét thẳng vào hoa huyệt nữ sinh, nhấc cả người bé nữ sinh lên bú √υ' xoa mông một hồi mới thả ra, ôm vào trong ngực. Bé nữ sinh bị nhét giang tắc rên nhỏ một tiếng, được bế ngồi trên khủy tay thầy Thẩm, ngón tay hắn không chơi hoa huyệt nữa mà cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα gãi gãi trêu chọc.

Bé học sinh bên cạnh cũng đã tỉnh táo hơn, mặc lại đồ của mình ngồi trên giường nhìn Từ Khánh Tông. Hắn mỉm cười gảy núʍ ѵú vẫn cứng của bé học sinh, tay mò xuống lỗ da^ʍ xem xét, cũng đã co vào không sai biệt lắm liền để bé học sinh về lớp, còn bản thân theo thầy Thẩm đưa bé nữ sinh về lớp.

Lúc đi qua sân thể dục thầy Thẩm có ghé lại phòng thay đồ lấy đồng phục cho bé nữ sinh, đồng phục ở đây thực sự khiến Từ Khánh Tông mở rộng tầm mắt, đồng phục thể dục đã ngắn rồi nhưng đồng phục chính thức cũng chả dài hơn được bao nhiêu. Váy chỉ che được nửa mông, để phân biệt lỗ ủ với học sinh bình thường thì lỗ da^ʍ sẽ được nhét đồ chơi vào trong những lúc không ngậm dươиɠ ѵậŧ, đồ chơi được thoa một loại thuốc dưỡng huyệt đặc biệt, dùng hàng ngày có thể khiến lỗ da^ʍ mềm mại se khít có thể tùy thời ȶᏂασ vào không cần bôi trơn. Áo của nam và nữ sinh đều là loại croptop chỉ che được nửa ngực, với những nữ sinh có vυ' lớn thậm chí còn chẳng che được, quần của nam sinh thì dài đến đầu gối thoải mái hơn nhưng cả trước và sau đều có khóa kéo, với những người như bé học sinh Từ Khánh Tông thao vừa nãy thì chỉ cần kéo khóa sau là cắm dươиɠ ѵậŧ vào được luôn.

" Chào hai thầy ạ." Bé nữ sinh điềm đạm chào hai người rồi đi về lớp, hắn nhận ra thế giới này hình như không có khái niệm đồ lót, tất cả đều là thả rông đi.

Đầu tiên thầy Thẩm dẫn Từ Khánh Tông đi xem các dãy lớp học, ở đây có các lớp từ 10 - 12 chia làm 3 tòa chính, nhà chức năng và nhà ăn cùng 1 tòa, kí túc xá ở đằng sau nhà chức năng. Lớp học ở đây cũng không khác gì thế giới thực của hắn, thỉnh thoảng có vài tiếng rêи ɾỉ truyền ra từ một vài lớp, là những thầy cô " dự giờ " tiết học, họ ngồi cuối lớp với lỗ ủ của mình, chỉ nhẹ nhàng thao làm tránh ảnh hưởng đến các học sinh khác. Mỗi tòa nhà có 4 tầng, mỗi tầng có 4 lớp học, tầng cao nhất được dùng để bồi dưỡng học sinh trọng điểm.

" Tầng cao nhất cách âm rất tốt, dù bên ngoài ồn thế nào cũng không ảnh hưởng đến sức tập trung của bọn nhỏ, hơn nữa hệ thống giám sát kích hoạt 24/7 cũng không lo có vài đứa thèm thao tự thủ da^ʍ đến ngất đi." Ra khỏi thanh máy đến tầng cao nhất, thầy Thẩm dẫn Từ Khánh Tông nhìn xung quanh một lượt, quả nhiên cơ sở vật chất được đầu tư hơn hẳn.

" Thầy Từ, thầy muốn thử dự giờ một tiết không ?" Thầy Thẩm quay sang cười với Từ Khánh Tông.

" Hửm ? Được sao?"

" Được chứ, nhân tiện thầy có thể thử trải nghiệm lỗ ủ luôn nhưng nếu lỗ ủ có chủ thì phải xin phép đấy nhé." Thầy Thẩm nhiệt tình nói, đẩy bừa cánh cửa một lớp học đi vào.

Vì là lớp trọng điểm nên rất ít học sinh, chỉ khoảng 10 người trong lớp, giáo viên đứng lớp là một cô giáo hơn 30 giảng dạy sinh học, thấy có người vào liền cười hỏi.

" Hai thầy đến dự giờ sao?" Cô giáo phía trên bục giảng không mặc gì, phía dưới âʍ ɦộ sạch sẽ, trên đùi có vòng đeo điều khiển trứng rung, dây điện màu hồng nhạt dẫn vào trong âʍ ɦộ.

" Làm phiền cô Hà, thầy Từ mới đến nên muốn thử dự giờ một buổi." Thầy Thẩm chào hỏi với cô Hà, giới thiệu Từ Khánh Tông.

" Ra là thầy y tế mới đến, không phiền không phiền, hai người mau vào đi." Cô Hà niềm nở mời hai người vào, ra hiệu cho đám học sinh đứng lên, ngồi lên bàn banh rộng phía dưới ra. Có 1-2 học sinh đã có chủ được bỏ qua, thầy Thẩm có vẻ thích nữ sinh hơn liền chọn một bé nữ sinh ngực cup D, móc côn ŧᏂịŧ ra nhấn vào hoa huyệt rồi để bé nữ sinh ngồi trên người mình tiếp tục nghe giảng, tay chậm rãi cởi đồ xoa nắn bầu ngực trắng hồng, bé nữ sinh thở ra một hơi thoải mái rồi nhỏ giọng rêи ɾỉ.

Từ Khánh Tông nhìn một vòng, ánh mắt hắn chạm đến một bé học sinh đang cúi thấp đầu lén nhìn hắn, bản thân Từ Khánh Tông khá thích loại hình rụt rè như vậy. Đi đến trước mặt bé học sinh, tay gãi gãi quanh lỗ da^ʍ co giật sau đó cắm một ngón tay vào, hắn ngạc nhiên khi thấy hai ngón tay ra vào dễ dàng như vậy.

" Thầy Từ đúng là có mắt nhìn, em học sinh này là lỗ ủ tạm thời rất được hoan nghênh đấy." Cô Hà quay lại bục giảng, gõ gõ phấn để đám học sinh quay lại chỗ tiếp tục tiết học.

Từ Khánh Tông nghĩ vận khí mình coi như cũng không kém, bắt đầu đã vớ ngay được một con hàng tốt. Hắn ngồi lên ghế, bé học sinh ngồi xuống đem dươиɠ ѵậŧ của hắn liếʍ đến không sai biệt lắm liền vểnh mông lên từ từ đem dươиɠ ѵậŧ từ từ nhét vào. Từ Khánh Tông chơi xấu cầm eo bé học sinh nhấn mạnh xuống, đầu nấm thô to đυ.c mở lỗ da^ʍ khiến cậu không nhịn được kêu lên một tiếng.

" Nhớ kiềm chế âm thanh đấy nhé." Cô Hà nhắc nhở bé học sinh.

" Em... Em xin lỗi ạ." Bé học sinh gục mặt xuống bàn thở hổn hển, cố gắng nói. Dươиɠ ѵậŧ của thầy Từ thật lớn, lớn hơn bất cứ dươиɠ ѵậŧ nào từng chơi cậu, vách thịt đã quen hầu hạ đàn ông lập tức co bóp lấy lòng dươиɠ ѵậŧ, cậu thậm chí còn cảm nhận được cả gân trên đó, vừa vào là đã chọc trúng tao điểm của cậu rồi.

Bé học sinh bị Từ Khánh Tông đâm đến tao điểm liền phát nứиɠ, vì đang trong lớp học nên phải cố sức kiềm nén tiếng, vặn vẹo trên người hắn hầu hạ dươиɠ ѵậŧ đến thoải mái. Lúc này Từ Khánh Tông mới hiểu vì sao lỗ ủ hầu hết là học sinh ưu tú, hắn thao làm nhẹ nhàng nhưng lần nào cũng sượt qua tao điểm khiến bé học sinh run rẩy thở dốc siết chặt dươиɠ ѵậŧ hắn, lỗ da^ʍ chảy nước dầm dề dươиɠ ѵậŧ nhỏ cũng đã bắn 2 lần nhưng tay vẫn vững vàng viết bài.

Từ Khánh Tông động một hồi liền ngồi yên để bé học sinh tự di chuyển, mỗi lần hắn chơi vυ' thì huyệt thịt cũng theo đó co bóp lại, hắn hết liếʍ lại mυ'ŧ trên người bé học sinh, kéo đầṳ ѵú sang hai bên rồi lại xoa nắn ngắt nhéo, nghịch chán rồi lại đùa nghịch dươиɠ ѵậŧ thậm chí còn nhét thêm một ngón tay vào lỗ da^ʍ khiến bé học sinh hoảng sợ bịt miệng để không thét lên.

Cứ như vậy ngâm dươиɠ ѵậŧ trong lỗ da^ʍ của bé học sinh cả tiết học, tiếng chuông vang lên kết thúc tiết học cô Hà thu dọn đồ bước ra ngoài, đám học sinh chào giáo viên rồi ríu rít ra khỏi lớp chuẩn bị đi ăn trưa. Thầy Thẩm vừa hết tiết liền đè ngửa bé nữ sinh lên bàn ra vào kịch liệt sau đó liền bắn ra, hoa huyệt bị đυ.c thành một lỗ chưa thể khép lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c chảy xuống đất thành một vũng nhỏ.

Trái ngược với thầy Thẩm, Từ Khánh Tông quần áo chỉnh tề, chỉ có dươиɠ ѵậŧ là đang ngâm trong lỗ da^ʍ của bé học sinh, bé học sinh bị hắn chơi đùa cả tiết bây giờ đã gục trên bàn nhưng huyệt thịt vẫn đang bú ʍúŧ dươиɠ ѵậŧ, quả nhiên được dạy dỗ rất tốt.

" Xem ra thầy cũng hài lòng." Thầy Thẩm sau khi bắn xong liền kéo khóa quần lại, tay móc huyệt bé nữ sinh đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, hôn hôn an ủi một chút rồi để bé nữ sinh run rẩy rời đi.

" Cũng tốt nhưng vẫn chưa khiến tôi bắn được." Từ Khánh Tông trong giờ đã lột hết quần áo bé học sinh, thao nhẹ nhàng chỉ khiến hắn cứng thêm nếu không dập mạnh thì vẫn không thể lêи đỉиɦ được.

" Qủa nhiên năng lực của thầy rất tốt, đã vậy thì thầy đem em học sinh này theo , chúng ta cùng đi ăn trưa." Thầy Thẩm xuýt xoa năng lực của Từ Khánh Tông, trong mắt toàn là ý cười.

Từ Khánh Tông cũng không ngại hắn ta trêu chọc, lật người bé học sinh lại ôm lên, dươиɠ ѵậŧ vẫn ngâm trong lỗ da^ʍ ấm áp đang nhiệt tình bú hắn, đứng lên đi ăn trưa với thầy Thẩm, từng bước hắn đi đều ép mông bé học sinh xuống để lỗ da^ʍ nuốt càng sâu dươиɠ ѵậŧ hắn, bé học sinh ánh mắt tan rã chỉ còn bản năng hầu hạ đàn ông sót lại, rêи ɾỉ quặp chân chặt vào eo hắn.

Cứ như vậy một đường đi đến nhà ăn.