Từ Khánh Tông đem dươиɠ ѵậŧ căng phồng to lớn của mình cọ cọ ở kẽ mông bé học sinh, hai tay tách hai múi mông tròn tròn ra để lỗ da^ʍ lúc này đã được nới lỏng tiếp nhận cự vật. Hắn đem bé học sinh nằm ngửa ra giường, thúc mạnh cả cây dươиɠ ѵậŧ vào khiến bé học sinh lập tức bắn ra, vách thịt lập tức siết chặt bú ʍúŧ dươиɠ ѵậŧ của hắn.
" Cắn chặt quá đấy, thả lỏng ra để tôi còn đem cát đào ra chứ." Từ Khánh Tông lấy tay đánh vào mông bé học sinh, tay kia dùng lực xoa nắn vυ' lúc này đã sưng lên thêm 1 vòng, sờ vào mềm mại đầy đặn.
" Ha...ha.... đâm vào... đâm vào tao điểm rồi..." Bé học sinh không những không thả lỏng mà còn siết hắn chặt hơn, nước bọt không giữ được chảy ra khỏi miệng, thân hình vặn vẹo như rắn cái, hạ thấp hông để dươиɠ ѵậŧ hắn tiến vào càng sâu hơn.
Từ Khánh Tông đem hai chân trắng trắng kéo lên đặt trên vai mình, cọ mặt vào đùi trong hưởng thụ cảm giác mềm mại, cắи ʍút̼ khối thịt mềm để lại những dấu tròn đỏ hồng. Xem ra lọ bôi trơn hoàn toàn không cần thiết nữa rồi, hắn liên tục thúc mạnh như muốn giã nát cái lỗ da^ʍ trước mắt, mỗi lần kéo ra chỉ chừa lại qυყ đầυ rồi lại thúc mạnh cả cây không chừa kẽ hở, tiếng nước lép nhép vang lên cùng tiếng rên không kiềm nén được của người phía dưới.
Hắn đem lại ngón tay với vào trong miệng của bé học sinh, xoa bóp cái lưỡi đỏ hồng, quẹt nước da^ʍ ở đít đem bỏ vào trong miệng bắt cậu nuốt xuống. Đôi mắt hơi cong sau cặp kính mang ý tứ trêu đùa, cười vài tiếng:
" Cái lỗ này cũng nhiều nước thật đấy, cát có bao nhiêu chắc cũng chảy hết ra rồi, em nếm xem còn vị cát không ?"
Bé học sinh ưm ưm vài tiếng, đem ngón tay hắn mυ'ŧ lấy nhiệt tình, giữ tay hắn còn lại tự tuốt dươиɠ ѵậŧ chính mình.
Từ Khánh Tông bị kẹp đến sướиɠ, thở ra một hơi, cầm eo bé học sinh khiến dươиɠ ѵậŧ thọc vào càng sâu, đứng lên đi đến ghế ngồi xuống để lưng bé học sinh dựa vào ngực hắn, ngồi ngập dươиɠ ѵậŧ hắn. Qủa nhiên là cái lỗ trời sinh để đàn ông thao, tự tiết được nước da^ʍ bên trong tưới dươиɠ ѵậŧ hắn đến thoải mái, cả cây côn ŧᏂịŧ thô dài càng vào sâu hơn. Từ Khánh Tông mỗi lần đâm vào đều chọc thẳng vào tao điểm khiến bé học sinh ưỡn người ra trước kêu da^ʍ, nếp uốn quanh c̠úc̠ Ꮒσα bị kéo căng, mỗi lần kéo ra còn thấy được mị thịt đỏ tươi.
Bé học sinh tay chống lên đùi hắn giữ thăng bằng, cong người ưỡn lên phía trước để thừa nhận kɧoáı ©ảʍ ngày càng lớn, tay Từ Khánh Tông một bên xoa nắn dươиɠ ѵậŧ nhỏ một bên kéo đầṳ ѵú đỏ hồng ra vân vê, trong phòng chỉ có tiếng thở dốc cũng tiếng lép nhép giao hợp. Từ Khánh Tông chơi đến nghiện, lực thao càng ngày càng mạnh, càng ngày càng sâu như muốn nhét cả hai túi trứng phía dưới vào trong huyệt thịt, dưới chân ghế đã tạo thành một vũng nước da^ʍ, phía trước loang lổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bé học sinh bắn ra.
" Nào nào, tôi còn chưa bắn mà sao em cứ ra như vậy được ?" Ngón cái Từ Khánh Tông bịt lỗ sáo bé học sinh, thân dưới vẫn không ngừng khuấy đảo.
Bé học sinh lúc này đã bị thao đến mềm nhũn, nghe được câu nói của Từ Khánh Tông liền hốt hoảng, lực kéo dài của thầy thật kinh người, cậu đã bị thao bắn 3 lần rồi mà còn chưa thể khiến thầy bắn ra một lần. Lúc này lỗ sáo lại bị chặn lại khiến cậu khó chịu muốn bắn nhưng không được, nhỏ giọng cầu xin:
" Cho em bắn ... đi mà, đừng.... đừng nhéo.... sướиɠ.... sướиɠ quá.."
" Kẹp chặt vào, tôi bắn xong thì cho em bắn."
Tiếng thở dốc vang lên từng hồi, vách thịt càng co bóp bú ʍúŧ lấy lòng dươиɠ ѵậŧ hơn, thúc thêm gần trăm cái rốt cuộc Từ Khánh Tông cũng bắn ra. Hắn giữ chặt eo bé học sinh để lỗ da^ʍ ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ không chừa khe hở, dòng tinh đặc bắn tận sâu bên trong da^ʍ huyệt đồng thời dươиɠ ѵậŧ nhỏ cũng bắn ra. Bắn tinh kéo dài hơn 1 phút, lúc tay hắn thả lỏng nước da^ʍ hòa cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy tí tách xuống sàn, Từ Khánh Tông nắc dươиɠ ѵậŧ đã mềm xuống một chút nhưng vẫn còn cứng khuấy khuấy hỗn hợp dâʍ ɖị©ɧ trong lỗ da^ʍ đổi lại tiếng rên nho nhỏ của bé học sinh.
Lúc này bé học sinh như con búp bê tìиɧ ɖu͙© bị chơi hỏng mặc hắn muốn làm gì thì làm, bị thao đến thất thần, hai chân mở lớn ngồi trên người hắn c̠úc̠ Ꮒσα vẫn còn ngậm dươиɠ ѵậŧ to lớn, phía trước vì bắn tinh quá nhiều mà rũ xuống, ngực bị xoa nắn đến sưng đỏ cùng đầṳ ѵú căng cứng như hai viên đậu đỏ, cả người đều là vết hôn cùng ngắt nhéo.
Trận thao làm này khiến Từ Khánh Tông khá vừa lòng nhưng hắn chỉ mới ra một lần mà bé học sinh đã thành ra thế này, xem ra vẫn là cần thêm vài tiểu tao hóa đến giúp hắn thỏa mãn mới ổn. Bé học sinh mệt mỏi dựa vào người hắn, cả ngưỡi nhũn ra mặc hắn tiếp tục xoa bóp trêu đùa, miệng toát ra vài tiếng kêu như mèo con, theo từng động tác bóρ ѵú mà huyệt thịt bên trong vẫn tiếp tục hầu hạ dươиɠ ѵậŧ.
Vào lúc này cửa phòng y tế bị kéo ra, một người thân hình cao lớn xuất hiện, trên người hắn ta bồng một bé nữ sinh đang rêи ɾỉ . Từ Khánh Tông thấy hắn nhìn mình thì mỉm cười, tay cũng không dừng lại động tác trên người bé học sinh, từ quần áo của người này thì có lẽ đây chính là thầy giáo thể dục rồi.
" Ôi chà, xem ra tôi đến đúng lúc thầy vừa xong việc nhỉ?" Một tay đỡ mông bé nữ sinh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, một tay đưa ra sau đóng cửa phòng lại, hắn ta cũng cười đáp lại Từ Khánh Tông.
" Tôi còn đang không biết đứa nhỏ kia sao đi mãi mà chưa quay lại lớp, hóa ra là vẫn còn đang được thầy " khám ".
" Thầy đến đúng lúc lắm, tôi cũng vừa mới xong thôi. Bạn học sinh này cần tôi " khám lại " cho hay sao ?" Từ Khánh Tông ha ha hai tiếng.
" Nếu thầy muốn thì được thôi, tôi muốn đến lấy ít thuốc bôi dưỡng huyệt, dù sao đây cũng là " lỗ ủ " chuyên dụng của tôi, làm lỏng quá thì tiếc, tôi phải chọn mãi mới tìm được bé này đấy." Thầy thể dục rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra, póc một tiếng, dươиɠ ѵậŧ thô to tím đen từ trong hoa huyệt của bé nữ sinh đi ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c cũng theo đó mà tràn ra, hoa huyệt run rẩy chưa thể khép lại, nhìn là biết bị chơi kịch liệt như nào rồi.
Thầy thể dục quen cửa quen nẻo từ tủ kính lấy ra một lọ thuốc đến bên giường, để bé nữ sinh dạng chân thành hình chữ M, một tay xoa nắn vυ' to tay còn lại móc huyệt đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ kéo ra ngoài.
Từ Khánh Tông nghe được " lỗ ủ chuyên dụng " liền có chút hứng thú, hệ thống nói với hắn thế giới mô phỏng không có giới hạn đạo đức, chỉ cần không chơi chết người thì hắn muốn chơi sao thì chơi. Thầy thể dục đi đến bên bồn rửa tay, lấy từ tủ gương một cái ống cao su nhỏ, lại lấy một đầu phun được mài tròn, sau đó đem bé nữ sinh bế lên như xi tiểu em bé đặt ở thành bồn bắt đầu súc ruột.
" Thầy vừa mới đến chắc vẫn chưa quen với trường chúng ta, thành tích giáo dục trường chúng ta rất tốt. Nhìn thầy đẹp trai như này tôi chắc chắn là mấy tiểu tao hóa này không nhịn được muốn câu dẫn thầy có phải không, mà thầy cũng đừng ngại, nếu chúng nó muốn thì thầy cứ tự nhiên mà ȶᏂασ vào." Tiếng nước nhu hòa vang lên, bé nữ sinh đưa tay ra sau bám vào thầy thể dục phát ra từng tiếng rên nhỏ vụn.
" Tốt nghiệp từ trường chúng ta đều được đánh giá là tao hóa loại 1, dươиɠ ѵậŧ được đào tạo ở đây cũng là hàng tốt, kỳ thi văn hóa thay thể thao các năm đều lọt top. Mà trường chúng ta có một phúc lợi mà không trường nào có, thầy có thể nhận hoặc không." Thầy thể dục súc ruột cho bé nữ sinh xong liền thả lại nằm trên giường.
" Không phiền thì thầy rửa cho bạn nhỏ này giúp tôi luôn chứ?" Từ Khánh Tông nhấc bé học sinh lên, dươиɠ ѵậŧ chưa mềm hẳn của hắn tuột ra khỏi lỗ da^ʍ khiến thầy thể dục huýt sáo khen ngợi.
" Sẵn lòng, vậy phiền thầy giúp tôi bôi thuốc cho bạn nhỏ đằng kia vậy." Thầy thể dục nhận lấy bé học sinh từ tay Từ Khánh Tông, đem vòi nước cắm vào lỗ da^ʍ đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.
" Tôi có chút hứng thú với phúc lợi trường mình, thầy nói tôi nghe một chút." Từ Khánh Tông mở nắp lọ thuốc, thay một đôi găng tay mới, quyệt thuốc dưỡng huyệt rồi cho hai ngón tay vào hoa huyệt bé nữ sinh bắt đầu bôi thuốc, cũng không quên thoa thuốc giảm sưng khắp người.
Thầy thể dục vừa súc ruột cho bé học sinh vừa thuận tiện sờ mó khiến cậu rên ư ử, rửa xong thì đặt song song với bé nữ sinh trên giường, đeo găng tay bắt đầu thoa thuốc, nói chuyện với Từ Khánh Tông.
" Giáo viên chúng ta góp sức cho trường, đây là phúc lợi đặc biệt trường dành cho chúng ta vì đã đào tạo được những học sinh ưu tú. Thầy đến cũng đúng lúc lắm, nửa tháng nữa là ngày hội thể thao của trường cũng là lúc chúng ta bắt đầu tuyển lỗ ủ mới, đến lúc đó thầy tùy ý chọn cho mình là được. " Lỗ ủ " này là học sinh trong trường, có hai loại là chuyên dụng và thời hạn, như tôi là loại chuyên dụng nghĩa là cho đến khi bé này tốt nghiệp thì chỉ mình tôi là thao nó người khác không được phép thì không thể thao nó còn loại tạm thời thì ngược lại, thời hạn chỉ khoảng 1 tháng thôi." Thầy thể dục vươn tay gảy gảy hộŧ ɭε sưng lên của bé nữ sinh, thích thú cười.
Từ Khánh Tông càng nghe càng thấy thú vị.
" Trừ những lúc lên lớp thì đều phải để dươиɠ ѵậŧ ngâm trong lỗ da^ʍ, cũng không được phép mặc đồ khi ở riêng với chúng ta, nếu thầy rảnh rỗi cũng có thể đến tham ban lớp chỉ cần đánh tiếng với giáo viên tiết học đó là được. Nếu thầy không thích học sinh thì cũng có thể đến buổi tuyển chọn của giáo viên, nhưng dù sao tôi vẫn thích đám nhóc mềm mại dễ thương này hơn." Thầy thể dục vỗ vỗ bé học sinh vẫn đang hơi co giật, chưa thoát ra khỏi kɧoáı ©ảʍ.
" Thầy nói đúng." Xem ra phiền muộn của hắn sẽ nhanh chóng được giải quyết thôi.