Ngốc Nữ Nghịch Thiên: Phế Vật Đại Tiểu Thư

Chương 108: Khiến cho bọn họ ở địa ngục có thể nhìn cho thật tốt.

Lúc trước, Thẩm Huy vì muốn mượn tay đám người áo xanh để diệt đi Diệp gia, ở trước mặt mọi người dám lớn tiếng nói, bên trong Diệp gia có vô số bảo vật. Không ngờ rằng, hiện tại lại bị Diệp Tịch Dao ném lại nguyên câu lúc đó.

Lúc này Thẩm Huy đang cố gắng giãy dụa, sau khi nghe lời nói của Diệp Tịch Dao liền nháy mắt phun ra một ngụm máu tươi!

"Ngươi.. Ngươi.. Ngươi thật độc ác!"

"Như nhau!"

Diệp Tịch Dao khinh thường cãi cọ cùng hắn. Tiếp theo Thẩm Huy lại còn muốn nói tiếp, lại nháy mắt bị một mũi thương đâm thủng ngực, đến chết hai mắt vẫn trừng lớn..

Chết không nhắm mắt!

Toàn bộ người của Thẩm gia hầu như đều bị gϊếŧ đến không còn một người. Mà ngay lúc này, ở hướng cửa thành phía bắc, bỗng nhiên truyền đến tiếng vang. Tiếp theo ba cửa thành khác cũng đều liên tiếp truyền đến những tiếng hò hét đinh tai nhức óc!

Bốn cửa thành bị phong tỏa, rốt cuộc cũng bị Thiết Giáp binh phá tan.

Người Diệp gia nghe tiếng, đồng thời cũng chấn động, sau đó trên mặt không khỏi lộ ra vẻ mặt tươi cười vui sướиɠ. Tiếp theo nhìn về phía Diệp Tịch Dao, chờ đợi nàng hạ lệnh.

Mà Diệp Tịch Dao cũng không phụ sự kì vọng của mọi người ở đây, giương mắt nhìn về phương hướng Hoàng cung, lập tức giương giọng hạ lệnh, nói:

"Lưu lại hai đội, những đội còn lại đi tới Thẩm gia!"

"Rõ!"

Cứ như vậy, lưu lại hai đội Thiết Giáp binh để phòng trường hợp vạn nhất; Diệp Tịch Dao lập tức tự mình mang các đội còn lại tiến thẳng đến Thẩm gia!

Vì sự thành công của kế hoạch lần này, Thẩm Huy gần như đã dốc hết toàn bộ lực lượng.

Cho nên thời điểm Diệp Tịch Dao dẫn Thiết Giáp binh đi vào Thẩm gia, Thẩm gia không hề có sự phòng bị. Thẩm phu nhân lúc trước mang người đến cửa Diệp gia gây sự, giờ đây đang lựa chọn loại vải, hiển nhiên là để sau khi soán vị thành công liền có ngay lễ phục.

Diệp Tịch Dao cười lạnh một tiếng, tiếp theo không bao lâu, Thiết Giáp binh giống như hóa thành bọn cướp bóc tài sản, đem mọi người của Thẩm gia dọa chạy vào trong viện.

Trong lúc nhất thời, cả sân tranh cãi ầm ĩ không ngừng. Một ít gia quyến cùng với bà tử không thấy rõ tình thế hiện tại, cứ như vậy mà lăn lộn khóc lóc ôm sòm, còn một ít hạ nhân của Thẩm gia, tuy rằng sợ hãi cái chết, nhưng vẫn còn cường ngạnh mắng ra những lời độc ác, thậm chí còn không tiếc đem Vân Đỉnh sơn trang ra làm lá chắn.

Nhưng Diệp Tịch Dao lúc này, lại như trước lạnh lùng nhìn bọn họ. Đôi mắt lạnh như băng xuyên thấu qua mặt nạ trắng, đảo qua đám người gia nhân của Thẩm gia, một lát sau, bỗng nhiên cất giọng, hỏi:

"Bạch Thủy Tiên ở chỗ nào?"

Gia nhân của Thẩm gia đang tranh cãi ầm ĩ liền ngẩn ra. Tiếp theo có người lắc đầu, có người chửi ầm lên, nhưng trong số đó không có một ai nói Bạch Thủy Tiên ở nơi nào.

"Thẩm Như Ngọc đâu?" Diệp Tịch Dao lại hỏi.

Thẩm Như Ngọc là Đại thiếu gia của Thẩm gia, Diệp Tịch Dao có ấn tượng với người này khá sâu sắc. Hơn nữa, lần mà Thiết Giáp binh bị hạ độc, người thiết kế chính là hắn, tất nhiên Diệp Tịch Dao sẽ không bỏ qua cho tên đầu sỏ này!

Thẩm phu nhân vốn đang trốn trong đám người, vừa nghe Diệp Tịch Dao nhắc tới đứa con bảo bối của mình, lập tức nhịn không được, nhảy ra mắng to, nói:

"Các ngươi đến tột cùng là ai? Nói cho các ngươi biết, nếu thức thời thì nhanh cút đi, bằng không chờ lão gia của bọn ta trở về, nhất định sẽ tru di cửu tộc các ngươi!"

Đối với mức độ ngu xuẩn của Thẩm phu nhân này, dĩ nhiên là nàng không thèm chú ý tới. Cho nên sau khi nghe lời này, Diệp Tịch Dao cười lạnh một tiếng, đồng thời hạ lệnh, nói "

" Có nghe được không? Chiếu theo lời của vị phu nhân này mà làm! Tru di cử tộc! "

Thẩm Huy muốn diệt cả Diệp gia, Thẩm phu nhân này lại muốn tru di cửu tộc Diệp gia.. Hừ! Nếu như vậy, hiện tại nàng sẽ để cho toàn bộ bọn họ ở dưới địa ngục nhìn lên cho thật tốt, nhìn xem cuối cùng ai mới là người xúi quẩy!

Mười năm ở mạt thế, sớm đã làm cho Diệp Tịch Dao quên đi cái gì gọi là đồng tình, mặc dù trước mắt toàn là phụ nữ nhu nhược cùng với đám con nít, nàng tuyệt đối cũng sẽ không nương tay. Mà trong mắt của Thiết Giáp binh, mệnh lệnh của Diệp Tịch Dao là trên hết, nháy mắt qua một chút thời gian ngắn ngủi, cả sân liền biến thành máu chảy thành sông!

Đợi Diệp Tịch Dao vừa mời dẫn người rời khỏi Thẩm gia, bỗng nhiên lại có âm thanh khiến dưới chân họ dừng lại một chút.

" Âm thanh này là gì?"