Hệ Thống Công Lược Dâm Đãng

Chương 4

"Sản phẩm kế tiếp là "Cốc giả huyệt sau", vật này mô phỏng huyệt sau của dị nhân, dùng cắm dương cụ vào, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ dương cụ được nhục huyệt bao bọc, nguyên bản đây là dụng cụ tự an ủi dành riêng cho công quân, gần đây mới mở rộng cho thụ quân cùng dị nhân hưởng dụng, cũng nhận được rất nhiều lời khen ngợi, phu nhân là dị nhân, chắc chắn chưa từng sáp huyệt bao giờ, lần này phu nhân có phúc, có thể tự mình trải nghiệm một lần."

Mầm Thiển kiềm chế không được lòng hiếu kỳ, hơi hơi mở mắt ra nhìn một chốc, chỉ thấy một ống hình trụ thô to, một đầu có tay cầm, đầu còn lại lộ ra một cái rãnh nhỏ mô phỏng cửa huyệt, không biết làm bằng chất liệu gì, thoạt nhìn giống y như đúc tiểu huyệt, y có chút không dám tin bản thân mình thật sự muốn đút vào đó sao?

Thân là dị nhân, chưa từng có ý niệm sẽ sáp huyệt người khác, đương nhiên cũng tuyệt đối không có ngườinào lại để cho một dị nhân sáp huyệt mình, cho nên y cảm thấy chuyện này đặc biệt lạ kỳ, hệt như mở ra trước mắt y cánh cửa dẫn đến một thế giới mới. Dương Sơn nói:

"Nó cũng có công năng rung lắc, có thể mang lại kɧoáı ©ảʍ cực hạn cho nhục căn của ngài, bất quá giống như món đồ ban nãy, ta phải bôi trơn trước, nếu không thì sẽ bị thương mất."

Hắn lấy ra cao bôi trơn vừa rồi dùng, cao bôi trơn này nếu dùng xoa núʍ ѵú, có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ phun sữa, nếu dùng bôi lên nhục căn, liền dễ dàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ phun nướ© ŧıểυ, đương nhiên đều là những trải nghiệm đặc biệt sung sướиɠ. Mặt sau tay cầm của cốc giả huyệt còn kèm một túi chứa nhỏ lưu trữ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tiết ra, đến khi vệ sinh cốc chỉ cần mở nắp đậy rồi đổ đi, đặc biệt thuận tiện cho việc làm sạch.

Mầm Thiển không hề biết điều này, y chỉ chăm chăm hồi tưởng hương vị kɧoáı ©ảʍ vừa trải qua cùng chờ mong cao trào sắp tới. Thân thể y giần giật, nằm dài trên mặt đất, lộ ra hạ thể, nguyên bản qυầи ɭóŧ trắng bạch bảo thủ giờ đã ướt đẫm như nhúng nước trở nên trong suốt, không che nổi cái gì, ngược lại làm tăng thêm vẻ da^ʍ uế, nhục căn bên trong lộ ra hơn phân nửa, trên qυყ đầυ còn đọng lại tinh thủy trắng đυ.c đều từ chính mình bắn ra, thỉnh thoảng còn rơi xuống mặt đất vài giọt tí tách.

"Ta trước hết giúp ngài thanh lý sạch sẽ."

Dương Sơn đem qυầи ɭóŧ của y từ trên đùi cởi ra, Mầm Thiển rất phối hợp, nhục căn ướt đẫm hoàn toàn lộ diện, Dương Sơn lấy trong túi một chiếc khăn tay, kỳ thật là vừa mới dùng 1 tích phân để đổi, phủ lên bao bọc nhục căn y, sau đó nhẹ nhàng ma sát lên xuống, chầm chậm lau đi tinh thủy dính trên nhục căn đồng thời, cũng làm y mau chóng cương lên, đỉnh đầu lại có chút ẩm ướt.

"Ngô ngô...... Ư...... a...ư......"

Mầm Thiển thoáng nheo mắt, không đi nghĩ đến việc nơi tư mật thậm chí ngay cả trượng phu còn không chạm qua thế nhưng giờ đây bị một nam nhân xa lạ vuốt ve, y chỉ cảm thấy từng đợt kɧoáı ©ảʍ từ nhục căn truyền đến, cơ hồ muốn đem lý trí y đánh tan mất.

"A a...... Nơi này...... Nơi này thật thoải mái...... Ân a......"

"Trong chốc lát sẽ càng thoải mái."

Dương Sơn không cho y triệt để bắn ra, lau sạch sẽ liền đem khăn tay cầm đi, sau đó dùng đầu ngón tay quết cao bôi trơn, lần theo túi tinh phía dưới tỉ mỉ xoa đều, sau đó bôi khắp nhục căn, cuối cùng hắn cố ý vét một lượng lớn cao, tại qυყ đầυ thoa thật kĩ.

"Ư..ha...... Ân...... A a......"

Chân Mầm Thiển không tự chủ được đạp đá lung tung trên mặt đất, ngón tay Dương Sơn tất cả đều thô ráp, như vậy mà sờ nắn nhục căn y, y thật sự......

Đến khi ngón tay xoa xát trên lỗ đỉnh qυყ đầυ, Mầm Thiển rốt cuộc nhịn không được hét lên một tiếng, run rẩy ưỡn người.

"A a a ! Giỏi quá...... A...... Dùng lực a......"

Thật thoải mái...... Sao có thể thoải mái đến vậy...... Mầm Thiển hốc mắt tràn đầy nước, y chưa từng nghĩ tới, thân thể dị dạng như mình, cũng có thể sung sướиɠ đến vậy, cũng có thể được nam nhân ôn nhu vuốt ve như thế......Tuy rằng Dương Sơn chỉ vì phục vụ y, nhưng Mầm Thiển vẫn thỏa mãn muốn khóc, đợi đến khi Dương Sơn đỡ lấy nhục căn y, chậm rãi đút vào cốc giả huyệt, y thật sự bật khóc!

"A a! hảo, khít quá.... Ô ô....ư a... Chỗ đó.... Chỗ đó bị, bị bao lấy..... A! a! khít quá! Sướиɠ... sướиɠ quá..."

Mầm Thiển chỉ cảm thấy nhục căn mình bị một nơi bóng loáng căng chật bao bọc chặt chẽ, bên trong nội bích phảng phất như có hàng trăm cái miệng nhỏ nhắn mυ'ŧ lấy không theo bất kì quy tắc nào, cảm giác đó khiến y không ngừng rơi nước mắt.

"Này chính là...... A...... Chính là cảm giác của công quân sao...... ư..a...... sướиɠ quá..á...."

Dương Sơn cầm cốc giả huyệt trực tiếp đẩy vào tận cùng, nhục căn Mầm Thiển toàn bộ bị nuốt trọn, thoải mái đến mức ưỡn thẳng vòng eo, y không thở nổi, tuy rằng thế giới này đem nam nhân phân ra vài loại, nhưng theo Dương Sơn quan sát, kỳ thật bản chất đều là nam nhân, dươиɠ ѵậŧ đều mẫn cảm giống nhau, phía trước Mầm Thiển còn chưa từng khai trai, mạnh một chút giống vậy, đã là hơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn chỉ mới đút cốc vào, còn chưa trừu động, Mầm Thiển cũng sắp kiên trì không nổi.

"Không được...... Không được...... A a...... Ô y...... Da^ʍ căn...... Da^ʍ căn không được rồi......"

Toàn bộ thân thể Mầm Thiển đều khẩn trương dựng đứng lên, thân trên cơ hồ nửa muốn ngồi bật dậy, tay không chịu khống chế muốn đi sờ nhục căn, lại bị cốc giả huyệt cản trở, y vô thức nức nở, kẹp chặt đùi, Dương Sơn ở phía sau, đè chân y lại, bắt đầu trừu động cốc giả huyệt.

"Nha a a ! a a ! không được ! muốn bắn ! ư a a !"

Mầm Thiển bật khóc giãy dụa, hai chân trên đất không ngừng đạp trái đá phải, tay cũng liên tục quờ quạng cào mặt sàn, thân thể thống khổ run rẩy bắn ra tinh thủy.

"Ha..a a a...... Ô ách...... A......"

Tinh thủy theo cốc giả huyệt chảy vào bên trong túi, Dương Sơn cảm giác được cốc trầm đi một chút.

"Xem ra phu nhân thực mẫn cảm, bất quá chúng ta chỉ mới tiến hành thử dùng được một nửa, thỉnh phu nhân nhẫn nại thêm một chút."

Dương Sơn vừa nói, vừa xê dịch điều chỉnh tư thế của mình, một tay đặt chặn trên eo Mầm Thiển, một tay cầm cốc giả huyệt, gân xanh nổi phồng trên cánh tay, "hừm" gầm nhẹ một tiếng, liền bắt đầu trừu động nhanh như bay!

"A a a a a --"

Mầm Thiển quả thực không thể khống chế chính mình thét chói tai, cốc giả huyệt trừu động nhanh như thế, nhục căn y bên trong quả thực muốn thiêu cháy! Kɧoáı ©ảʍ khiến toàn thân y đều co rút, mông cùng eo thất thố phát run lên, ngón tay bắt đầu cào loạn tóc mình, tựa hồ chịu không nổi:

"Quá, quá nhanh ! ư...a...aa ! không được ! như vậy không được ! a...! a...! a...! bỏ qua cho ta ! nha ách ! lại bắn! a...aaa.. ! muốn chết !..a...ư-- !"

Mầm Thiển vừa mới bắn tinh xong, bây giờ lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn bắn nên hiển nhiên lần này tiết ra không có khả năng là tinh thủy, tay Dương Sơn canh đúng thời điểm cầm cốc giả huyệt hung hăng lên xuống, Mầm Thiển thống khổ nhăn mặt lại, không ngừng ngửa đầu ra sau, nước dãi đều lưu đầy mặt, tóc ướt mồ hôi dán sát trên trán, toàn bộ thân thể đều ửng đỏ, y nói không nên lời, chỉ há to miệng thở phì phò, eo bụng ưỡn căng như dây đàn, hai chân trên đất sống chết vung vẩy khắp nơi, "ư hừ" một tiếng rên khóc, một cỗ dịch nóng hổi bừng lên từ đầu da^ʍ căn liên tục phun trào, Mầm Thiển trợn trừng trắng dã mắt.

"Ngao ngao ngao ngao --"

Một mùi nướ© ŧıểυ thản nhiên tràn ngập trong không khí, nướ© ŧıểυ Mầm Thiển bắn ra toàn bộ đều rót vào bên trong túi của cốc giả huyệt, cả cốc trở nên nặng trịch .

"Y a...... A a a...... hức...aaa...... Tiểu, tiểu ...... Ô ô......"

Mầm Thiển xấu hổ khóc, trong lòng lại nhịn không được sinh ra kɧoáı ©ảʍ càng thêm mãnh liệt, y vừa khát vọng vừa kinh hoảng, may mắn là đối với sự mất khống chế của y, Dương Sơn không nói điều gì, ngược lại hắn yên lặng thu hồi cốc giả huyệt, liền chứng cứ phạm tội đều không để y thấy, Mầm Thiển vừa xấu hổ đồng thời, trong lòng còn dấy lên một điểm ấm áp.

"Phu nhân, ngài đã bắn quá nhiều lần, hôm nay không thích hợp tiếp tục dùng thử, ta giúp ngài đứng lên đi."

Dương Sơn săn sóc ôm Mầm Thiển từ mặt đất lên, sàn đã ướt sũng, y cũng không phát hiện, bế Mầm Thiển ngồi lên ghế, cầm bộ quần áo ban nãy bị ném qua một bên cho y mặc vào.

Mầm Thiển đỏ mặt nhắm mắt lại, hơn nửa ngày sau xao động trong thân thể mới áp chế xuống một ít, y nghe Dương Sơn nói: "Phu nhân, lần dùng thử này ngài có hài lòng không? Loại hàng này có điểm nào không ưng ý không? Có muốn mua một hai loại để dành ở nhà, bất kỳ lúc nào cũng có thể sử dụng không?"

Câu hỏi cuối cùng làm Mầm Thiển có chút động tâm, nếu có thể mua món đồ này, thời điểm trượng phu không ở nhà, y chẳng phải có thể mỗi ngày đóng cửa tự mình hưởng thụ sao, làm bản thân thoải mái thêm một chút...

Y do dự rồi mở miệng hỏi: "Cái này bán thế nào?"

Thanh âm bởi vì vừa rồi rêи ɾỉ tê rống mà hơi khàn khàn, y nhanh chóng bưng chén nước trên bàn uống một ngụm trà.

Dương Sơn nói giá, sắc mặt Mầm Thiển lập tức thay đổi, y lạc giọng: "Rất quý , ta...... Ta không có nhiều tiền như vậy......"

Kỳ thật Dương Sơn là cố ý, hắn không thể thật sự đem đồ vật của hệ thống bán cho bất cứ người nào trên thế giới này, nhất là loại đồ vật mà trong thế giới này không có càng không thể bán ra, sẽ quấy rầy trật tự, trước đây hệ thống đã từng nói, vì vậy hắn cố ý báo một giá cực cao, hắn biết Mầm Thiển dù có táng gia bại sản cũng không mua nổi.

"Ta cũng biết loại hàng này đối với người dân nơi đây có chút quý giá."

Dương Sơn có vẻ phiền não nghĩ nghĩ, sau đó nói: "Nếu bán luôn thì rất thuận tiện, ta sẽ có tiền ngay, nhưng như vậy đi, căn cứ giá mỗi loại hàng, ta sẽ tính toán cung cấp nghiệp vụ cho thuê, có cả ta phục vụ, ngài thấy được không?"

"Thuê...... Nghiệp vụ? tự ngươi phục vụ?" Mầm Thiển mơ hồ không hiểu rõ.

"Chính là ngài chi tiền thuê, ta có thể mang hàng tới tận cửa, giống như hôm nay vì ngài phục vụ."

Dương Sơn mỉm cười nói với Mầm Thiển một cái giá mà y có thể miễn cưỡng trả được:

"Chung quy trải nghiệm miễn phí như hôm nay chỉ có một lần, nhưng ngài chỉ cần trả chút tiền thuê, liền có thể yêu cầu ta mang theo đồ vật đến nhà ngài phục vụ bất cứ thời điểm nào, hơn nữa về sau nếu có hàng mới, cũng có thể ưu tiên ngài trải nghiệm trước."

Mầm Thiển có chút động tâm, số tiền này y xoay xở cũng chi trả được, chỉ sợ trượng phu sẽ truy hỏi, thế nhưng...... Thế nhưng bỏ qua cơ hội......

Dương Sơn thấy y do dự, liền bắt đầu dụ dỗ y: "Bởi vì hôm nay phu nhân là lần đầu tiên, để tránh kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mức, nên đều tách ra sử dụng lần lượt, về sau đợi ngài quen thuộc, có thể đồng thời sử dụng tất cả đồ vật trên người, cùng lúc khởi động, cốc giả huyệt lần sau có thể mở chốt chấn động, hai huyệt trước sau cũng có thể đồng thời cắm vào gậy mát xa, ngài có thể tưởng tượng một chút cảm giác như vậy ......"

Mầm Thiển không nhịn được tưởng tượng, thân thể liền run lên, cùng lúc bật chốt......Y nhất định...... Nhất định sẽ không ngừng xuất tinh......

Y rốt cuộc vẫn không chịu được dụ hoặc, để Dương Sơn chờ ở phòng khách, y vào trong phòng, đem tất cả số tiền nhiều năm nay y dành dụm cho hết Dương Sơn.

Dương Sơn nhận lấy, nhìn vài tờ tiền giấy đầy nếp nhăn, trong lòng lại nghĩ Mầm Thiển sinh hoạt cũng không dễ dàng gì, hắn có hệ thống, cũng không cần dùng tiền, khi nào công lược xong, liền đem tiền hoàn trả lại cho y.

Giao dịch hoàn thành, Dương Sơn đem hàng hóa cất vào trong hộp, cùng Mầm Thiển ước định thời gian sẽ đến vào ngày mai, mọi việc sắp xếp ổn thỏa liền xách hộp rời đi, Mầm Thiển đứng bên cửa, mắt vẫn dõi theo bóng lưng hắn, tay đặt trước ngực mình, nhẹ nhàng nhu động......