Dương Sơn không ngượng ngùng chút nào, trực tiếp động eo, trong lòng bàn tay y bắt đầu trừu sáp, còn kèm theo tiếng thở dốc thô nặng da^ʍ uế.
"Hô...... Doanh Nhi đại phu...... Tay của ngươi thật tốt...... Mềm như vậy...... Giúp ta tuốt thoải mái chết..... Hô......" Dương Sơn vừa thở bên cạnh vừa nhìn chằm chằm khuôn mặt Hồ Doanh Nhi, cố ý nói lời hạ lưu, Hồ Doanh Nhi đến liếc qua mặt hắn cũng không dám, mặt đỏ như sắp nhỏ máu.
"Doanh Nhi đại phu, ngươi dùng chút sức, như này không được." Dương Sơn nói, "Đêm qua ta tưởng tượng Doanh Nhi đại phu giúp ta tuốt, suy nghĩ cả đêm, cứng rắn phát đau, kết quả làm sao cũng bắn không ra, Doanh Nhi đại phu, ta nghĩ chỗ này của ta thật sự có vấn đề, ngươi mau giúp ta chữa một chút."
"Ngươi...... Ngươi nhớ......" Hồ Doanh Nhi mặt càng đỏ hơn, y lắp bắp nói không ra lời, làm sao có thể...... Làm sao có thể nhớ y...... Làm, làm loại chuyện đó được......
"Ta muốn Doanh Nhi đại phu, cái mông của Doanh nhi đại phu vừa lớn vừa vểnh lên, còn có c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ...... Hô......" Dương Sơn híp mắt giống như hồi tưởng lộ ra vẻ mặt say mê, nắm tay Hồ Doanh Nhi chuyển động nhanh hơn, "Còn có đầṳ ѵú lớn của Doanh Nhi đại phu...... Hô...... Cứng rắn như viên đá nhỏ, ta vừa bấm ngươi liền run...... Ân......"
Hồ Doanh Nhi nhớ tới cảm giác hôm qua bị bóρ ѵú, bắt đầu phát run, y khó nhịn giật giật chân, c̠úc̠ Ꮒσα nhúc nhích, chảy ra nước da^ʍ trong suốt, y không thể làm gì khác ngoài xấu hổ kẹp chặt đùi, sợ bị Dương Sơn trông thấy.
Dương Sơn sao có thể buông tha cơ hội tốt như vậy, hắn từng chút từng chút kéo Hồ Doanh Nhi lên giường, hai ba cái cởϊ qυầи y ném xuống chân giường, quả nhiên bên trong vẫn không mặc đồ lót, lần này chim nhỏ vậy mà đã cứng rắn, trên đỉnh còn rỉ ra mấy giọt nước da^ʍ, c̠úc̠ Ꮒσα gần đó cũng ướt dầm dề.
Dương Sơn làm bộ nói, "Doanh Nhi đại phu, hôm qua ta từ phía sau làm thử, đến cuối cùng cũng không bắn ra, ta nghĩ lần này thử làm ở phía trước, ta muốn thấy khuôn mặt Doanh Nhi đại phu, có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn."
Nói xong, cũng không đợi Hồ Doanh Nhi cự tuyệt, trực tiếp khép bắp đùi của y nâng lên, tiếp đó chen ©ôи ŧɧịt̠ lớn của mình vào giữa hai chân của y.
"A...... Đừng......" Hồ Doanh Nhi ở đâu thấy qua loại tư thế này, y cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ cực lớn dán vào chỗ kín của mình, toàn bộ thân thể run lợi hại, con mắt đều ướt, hai tay đặt ở bả vai Dương Sơn, lại một chút sức cũng không dùng, theo động tác của Dương Sơn, biến thành vuốt ve.
Côи ŧɧịt̠ Dương Sơn ở giữa hai đùi của Hồ Doanh Nhi trừu sáp, bởi vì làm quá sâu, như là dán vào ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ của Hồ Doanh Nhi mà ma sát, hai ©ôи ŧɧịt̠ kịch liệt ma sát, ngẫu nhiên có mấy lần Dương Sơn làm quá lợi hại, qυყ đầυ đỉnh xuống dưới túi thịt của Hồ Doanh Nhi, đỉnh túi thịt mềm mại không còn ra hình gì, nước da^ʍ bên trong đều bị gạt ra, cứ như vậy cắm mấy lần, không riêng gì ©ôи ŧɧịt̠ của Dương Sơn càng lớn, Hồ Doanh Nhi có chút không chịu được, cắn ngón tay nhỏ giọng kêu y a.
"A a a...... Không được, không được a...... Thật là lợi hại...... Quá, quá lợi hại...... Ân y...... Ô ô...... A ha...... Không muốn, không muốn đỉnh nơi đó...... Muốn bắn ra, muốn bắn ra ...... A! A! A!"
Dương Sơn càng cắm càng nhanh, Hồ Doanh Nhi tiếng khóc cũng càng lúc càng lớn, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ đáng thương phía dưới bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn của Dương Sơn đỉnh cho không ngừng hướng về phía trước, cũng giống như đang bị thao, nước da^ʍ bên trong chảy ra tung tóe, quần áo trước ngực y rất nhanh ướt đẫm, còn có mấy giọt thậm chí bắn lên trên mặt y, Hồ Doanh Nhi đau đớn nhíu lông mày, khóe mắt chảy ra một giọt nước mắt, da hiện lên màu phấn hồng, ngón tay lung tung gắt gao nắm ga giường.
"A a...... A...... Ân ngô...... Hảo, thật sướиɠ......"
Dưới đáy gậy thịt càng ngày càng cứng rắn, phía dưới túi túi bị đại qυყ đầυ đỉnh lộng, trở nên càng ngày càng lớn, Hồ Doanh Nhi cắn môi nghẹn ngào một tiếng, cuối cùng không chịu được muốn đưa tay xuống sờ da^ʍ căn của mình, lại bị Dương Sơn nắm trước, Hồ Doanh Nhi cực khổ thở phì phò, không biết làm sao tay tuỳ tiện sờ mu bàn tay Dương Sơn, làm sao cũng không sờ được ©ôи ŧɧịt̠ của mình, Dương Sơn dùng tay che kín ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ, chỉ có mỗi qυყ đầυ lộ ở bên ngoài, Hồ Doanh Nhi vội vàng dùng sức nhào nặn qυყ đầυ đỏ ửng, y kêu khóc.
" Y a A...... A...... Sướиɠ chết, phải chết...... Ô a a...... Y......" Hai chân trắng mịn đạp lung tung trên giường, ngón chân cuộn tròn núp ở trong tấm đệm trắng, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ cùng hậu môn không ngừng phun ra nước da^ʍ ẩm ướt, giống như đường ống bị rò nước, ngăn không được, Hồ Doanh Nhi dồn dập gào khóc, trên mặt tràn đầy vẻ dâʍ ɭσạи, miệng hé mở chiếc lưỡi đỏ tươi, nước bọt không kịp nuốt xuống theo khóe miệng chảy ra, mắt thấy muốn lêи đỉиɦ. " Thoải mái quá, ha ha, ha ha...... Ta làm sao biết cảm giác này lại thoải mái vậy, như sắp hòa tan, ô ách...... Côи ŧɧịt̠ lớn của ngươi thật tuyệt, quá tuyệt vời !"
"Ta...... Nhịn không được, muốn, muốn...... Ha ha, muốn bắn, muốn bắn quá ! A! A! Y a a a --!" Hồ Doanh Nhi vui sướиɠ hét ầm lên, một cỗ tϊиɧ ŧяùиɠ từ trong chim nhỏ co giật phun ra ngoài, bắn tung tóe ra khắp nơi, tay hai người đều ướt, Hồ Doanh Nhi sướиɠ quên mất mình là ai, nằm dưới thân nam nhân xa lạ bắn đến rối tinh rối mù, chết đi sống lại.
Đè nén âm thanh lộ ra vô cùng gợi cảm, khóe mắt Hồ Doanh Nhi phiếm hồng, mặt tràn đầy xuân tình, nước bọt không kịp nuốt chảy từ mặt xuống cổ, khuôn mặt nguyên bản chỉ được tính thanh tú tại khoảnh khắc cao trào trở nên gợi cảm mê người khác thường, Dương Sơn cúi người, bắt đầu dùng hai bàn tay cách quần áo xoa nắn l*иg ngực của y, Hồ Doanh Nhi nhạy cảm run run mấy lần, nhìn mặt như là sắp khóc đến nơi, vùng vẫy một hồi, sau dùng sức giơ vυ' lên, nghênh hợp động tác của Dương Sơn, Dương Sơn xoa nhẹ mấy lần, liền lột áo y ra, lộ ra l*иg ngực trắng nõn bóng loáng, phía trên hai cái núʍ ѵú béo mập đã phồng lớn lên, giống như hai trái anh đào nhỏ, Dương Sơn bóp một cái, Hồ Doanh Nhi liền run một chút.
"Ân...... A a...... Hô...... Lại, lại......" Hồ Doanh Nhi say mê thì thào, trong tiềm thức thận trọng khiến y không nói lời quá thẳng thắn, nhưng Dương Sơn cũng hiểu được.
Dương Sơn dùng hai tay đem ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ nửa mềm của Hồ Doanh Nhi cùng ©ôи ŧɧịt̠ lớn của mình mình để cùng một chỗ lột động, Hồ Doanh Nhi vừa mới cao trào xong côn ŧᏂịŧ mẫn cảm cứ như vậy bị tay tuốt còn bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn ma sát, trong nháy mắt lại cứng, miệng Hồ Doanh Nhi mở rộng không kêu ra tiếng, thực ra y muốn không ngừng lớn tiếng kêu thảm thiết, thế nhưng là sợ trượng phu ở phía trước hiên nhà, y chỉ có thể cố gắng không phát ra âm thanh, nhưng không có cách nào phát tiết kɧoáı ©ảʍ khiến y đau đớn không ngừng lăn lộn, da^ʍ căn được tuốt rất thoải mái, vòng eo vừa đau vừa xót, Hồ Doanh Nhi chảy nước mắt lấy tay đánh Dương Sơn, nhưng không thể tránh thoát, chỉ có thể bất đắc dĩ bị đè lại xoa lấy, túi thịt mềm mại lần nữa nở lớn run rẩy, y nức nở vừa đau đớn vừa mong đợi nghênh đón lần kế bắn tinh.
"A...... A a...... Ha ha a...... Tốt, thật sướиɠ...... Ách! Ách! Ách!" Tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần nữa phun ra ngoài, cả người Hồ Doanh Nhi cong như một cái cung, bàn tay lung tung xoa nắn qυყ đầυ, từng đợt từng đợt tϊиɧ ŧяùиɠ bắn hết lên tay hai người, y cuối cùng cũng không nhịn được, từ sâu trong cổ họng nặn ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.
Hai lần cao trào cách quá gần, lần này Hồ Doanh Nhi bắn tinh ít hơn một chút, bắn xong, cặp mắt y không có tiêu cự nhìn về phía nóc phòng, cơ thể xụi lơ động nhẹ cũng không muốn, chỉ có thể không ngừng thở phì phò, Dương Sơn lần này vẫn không có bắn ra, khống chế xuất tinh với hắn mà nói quá dễ dàng, huống hồ lần này không có cắm vào, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đối với hắn còn thiếu rất nhiều.
Vì hoàn thành công lược, hắn muốn trước tiên để Hồ Doanh Nhi nếm khẩu vị mới lạ, cho nên hắn bình tĩnh mặc quần áo cho Hồ Doanh Nhi, rồi bản thân mặc quần áo vào, để cho Hồ Doanh Nhi chưa hồi thần mặc quần áo chỉnh tề nằm ở trên giường nghỉ ngơi, cúi người ở phía đối diện y nói, "Doanh Nhi đại phu, lần này ta cũng không có bắn ra, bất quá ta cảm giác so với lần trước tốt hơn một chút, xem ra phương pháp này rất hữu hiệu, ngày mai ta lại đến, còn phải tiếp tục làm phiền Doanh Nhi đại phu."
Hồ Doanh Nhi mở to hai mắt không có phản ứng, nhưng Dương Sơn lại khẽ mỉm cười, cúi đầu sửa sang lại quần áo, mới đi ra ngoài trở về nhà.
Qua hơn nửa ngày, Hồ Doanh Nhi từ từ chống đỡ cơ thể ngồi dậy, bờ môi đỏ tươi hé ra, chậm rãi thở dốc, nước miếng xuôi theo khóe môi rơi xuống trên giường đơn. Tay lại đưa về phía ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ, không bao lâu, trong phòng vang lên tiếng rên nhẹ mập mờ sền sệch.
Thuốc Hồ Doanh Nhi cho Dương Sơn dùng không tệ, qua mấy ngày máu ứ đọng trên người hắn tốt rất nhiều, vết bầm một chút cũng không nhìn thấy, chân cũng không đau, người trong thôn cũng không có nhiều tiền, nếu là người khác, có lẽ sẽ không đi gặp đại phu nữa, nhưng Dương Sơn với mục đích không tốt, thêm nữa Hồ Doanh Nhi một mực không thu tiền hắn, hắn đưa tiền một lần, Hồ Doanh Nhi không nhận, Dương Sơn thuận theo xem phí khám bệnh là phí mình khổ cực cày cấy.
Dương Sơn mỗi ngày giả vờ què chân đi đến y quán của Hồ Doanh Nhi, đương nhiên thường xuyên có người khác ở đó xem bệnh, hắn chờ một bên, lúc nào cũng là người cuối cùng khám, chuyện này có chút kỳ quái, nhưng Hồ Doanh Nhi đã giúp hắn mượn cớ với người ngoài, y nói chân của hắn gãy cần xoa bóp, mất khá nhiều thời gian, Hồ Doanh Nhi ở đây tương đối có danh tiếng, hơn nữa trượng phu cũng một mực ở nhà, cũng không ai hoài nghi.
Chờ người cuối cùng khám bệnh rời đi, Hồ Doanh Nhi cùng Dương Sơn đi đến giường bệnh ở phía bên phải, kéo rèm vải màu trắng lại, che khuất hết cảnh sắc bên trong.
"A...... A...... Ha ha......" Cả người Hồ Doanh Nhi trần trụi bị đè xuống giường, vô lực nằm sấp, sau lưng là thân thể cường tráng của nam nhân áp lên, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ ướt dầm dề ở mài tới mài lui trên drap giường, cặp mông nở nang ở đằng sau bị hai bàn tay to nhào nặn, ở giữa kẹp lấy một ©ôи ŧɧịt̠ tím đen, không ngừng ra vào, trừu sáp, Hồ Doanh Nhi vừa đau đớn vừa sảng khoái, mồ hôi cùng nước da^ʍ của hai người xen lẫn trong cùng một chỗ, ga giường phía dưới ướt một mảng lớn.
"Hô...... Doanh Nhi đại phu...... Thật sự sảng khoái...... Ha...... Ha......" Dương Sơn vừa cắm vừa cúi người liếʍ cắn lưng mượt mà tràn đầy mồ hôi của y, Hồ Doanh Nhi nhạy cảm a a kêu da^ʍ, không ngăn cản được, vừa mới bắn tinh xong, không được một lát chim nhỏ lại cứng phát đau, y vô lực nghiêng đầu, tóc bị mồ hôi thấm ướt dán lên trên mặt cùng trên trán, gợi cảm kinh người, e rằng những người thường đến khám bệnh cũng không ngờ tới, ngày bình thường nhìn ôn hòa hay ngại ngùng Hồ Doanh Nhi Hồ đại phu, sẽ ở dưới thân nam nhân lộ ra vẻ dâʍ đãиɠ biếи ŧɦái như thế này.
***