Play Play~

Chương 81: CP 24

C1: Phát hiện l*и nhỏ, bị bạn thân kiêm chồng tương lai nhìn bướm da^ʍ đến phun nước giữa biển.

Hai nhà Diệp và Vũ thân thiết với nhau từ thời ông bà nên hai vị phu nhân thường gặp gỡ và trò chuyện. Thành ra khi mang thai, cả hai cùng đùa rằng sẽ gả con mình cho đối phương rồi kết thông gia thành chị em một nhà.

Ai ngờ lại sanh ra hai bé trai.

Không hẳn là vậy, vì Vũ phu nhân sanh ra đứa bé song tính có cả hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©.

Song tính không còn là hiếm lạ với thời đại phát triển nữa nên cả hai nhà đều tiếp tục giữ vững hôn ước cho hai đứa bé. Nhưng họ đều quyết định sẽ giữ bí mật chuyện bé Vũ Thanh Thanh là song tính để tránh bé trở thành mục tiêu bị những công ty đối thủ cạnh tranh nhắm vào.

Và họ giữ bí mật này hơi bị kín, nên chính Diệp Tà tới tận 15 tuổi cũng không biết gì về việc vợ nhỏ yêu dấu của mình là song tính cực phẩm.

Diệp Tà tỉnh dậy, xoay người qua ôm Thanh Thanh bé nhỏ say ngủ kế bên. Hôm qua sau khi cùng chơi game xong thì cậu nằng nặc đòi ngủ lại nhà Diệp Tà nên anh đành gọi điện báo mẹ cậu. Dĩ nhiên là bà đồng ý nhanh gọn vì đây cũng chả phải chuyện hiếm hoi gì.

Ôm ôm rồi lại hôn hôn má Thanh Thanh. Hai má thiếu niên trắng nõn, mềm mại như đậu hủ bị ôm hun thắm thiết nên ửng đỏ ngây thơ.

Diệp Tà vui vẻ nhào nặn cục cưng của mình cho tới khi cậu mở mắt lơ mơ tỉnh dậy.

"Ưʍ... Diệp Tà... Đừng xoa nữa sẽ xệ má em mất!"

"Không sao... chụt... Xệ anh cũng thích.. chụt.."

Anh hôn thêm mấy cái lên mặt cậu rồi mới thả cậu ra.

"Dậy thay đồ nào, hôm nay là ngày cuối năm học rồi đấy. Hết hôm nay rồi mai em lại tha hồ mà ngủ nhé!"

Anh xuống giường vừa chuẩn bị đồng phục cho cả hai vừa cưng chiều nói với cậu

"Anh Diệp, hè này mình đi đâu chơi đi!"

Thanh Thanh vừa đánh răng vừa háo hức nói. Cậu muốn đi chơi với anh Diệp lắm rồi.

"Yên tâm, anh đặt trước một khu du lịch rồi. Vào hè chúng ta đến đó chơi nhé."

"Vâng anh."

Sau hôm đó, kỳ nghỉ hè của cả hai bắt đầu. Diệp Tà và Thanh Thanh được tài xế chở đến khu nghỉ mát gần biển mà gia đình đầu tư.

Hai bên gia đình đều bận rộn nên để hai đứa nhỏ cùng nhau đi. Nếu chỉ có mỗi bé Thanh Thanh đi một mình thì dễ gì ông bà Vũ để cậu đi, nhưng có thêm Diệp Tà dù mới 15 tuổi nhưng chững chạc, đáng tin cậy đi theo thì lại khác.

Dù sao thì cũng là khu nghỉ dưỡng họ đầu tư nên hai nhà đều an tâm để hai đứa vui chơi nhưng cũng không quên dặn dò vệ sĩ trông chừng.

Bé Thanh Thanh đang trong nhà tắm thay đồ bơi, còn Diệp Tà thì soạn hành lí ra cùng kem chống nắng. Da Thanh Thanh rất nhạy cảm nên anh phải bảo toàn cho em ấy.

Cạch

Diệp Tà quay đầu lại thì thấy Thanh Thanh mặc quần bơi nhỏ sát háng màu xanh biển đậm ôm trọn con trym nhỏ và cặp mông đào núng nính. Nhìn mà phát thèm.

"Anh Diệp ơi, anh làm sao đấy?"

"À ừ không có gì, em lại đây, anh quấn khăn cho."

Dù rất thích nhìn Thanh Thanh mặc thế này nhưng dĩ nhiên Diệp thiếu không định sẽ cho người khác thấy nên anh lôi cái khăn tắm ra quấn lại quanh eo cậu.

Sau đó cả hai cùng đi thẳng ra biển.

Vì phòng anh đặt ở ngay gần biển cũng như là một khu tư nhân riêng biệt nên ko có bóng người nào. Diệp Tà cũng buông bỏ phòng bị mà để cậu cởi khăn ra tung tăng xuống biển.

"Nước mát quá đi, xuống bơi đi anh. Xem ai bơi xa hơn nè!"

"Được thôi, bơi thì bơi."

Anh nhảy xuống bơi theo cậu. Cả hai bơi đến một mỏm đá gần đó rồi bám vào. Cậu cười cười, tay bám vào tảng đá muốn leo lên ngồi nhưng lại yếu quá không lên nổi.

Cậu quay đầu nhìn anh nũng nịu.

"Anh ơi, anh đỡ em lên đi, Thanh Thanh leo không nổi~"

"Thật là, được rồi cậu cả của tôi ơi."

Diệp Tà áp sát vào người cậu, hai tay nắm lấy vòng eo thiếu niên nhỏ nhỏ thon mịn. Đầu mũi anh cách tấm lưng cậu vài cm, từng hơi thở ấm nóng anh phát ra làm lưng cậu hơi nhột nhột mà cựa quậy.

Mông nhỏ cũng vô ý cọ vào đũng quần Diệp Tà khiến anh xém nữa ôm hụt cậu.

Anh vỗ vỗ eo cậu bảo.

"Yên nào Thanh Thanh, anh đếm đến 3 rồi nhấc em lên nhé."

"1 2 3 lên nào."

Anh nhấc cậu lên, đồng thời cậu cũng bám vào mỏm đá leo lên một cách thuật lợi.

Cậu ngồi lên tảng đá bằng phẳng, quay người về phía anh. Diệp Tà ở dưới nước ngước mặt lên, bộ phận phía dưới được bao bởi cái quần bơi sát rạt của cậu đập vào trước mặt anh. Chỉ cần rướn người một tí là chạm mũi vào rồi.

Lúc này cậu cong hai chân lên ôm đầu gối, qυầи иᏂỏ nó càng căng ra bao sát chym nhỏ hơn, mơ hồ có thể một cái khe dọc hằn lên quần.

Anh chấn động, không lẽ em ấy là... Anh nhìn chằm chằm cái khe trước mặt không chớp mắt như bị hút vào đó.

Thanh Thanh ngó xuống thấy anh cứ nhìn chym mình chằm chằm thì ngại ngùng đưa hai tay xuống che lại.

"Anh..Anh nhìn gì vậy hả!? K..Kỳ lắm"

Anh bừng tỉnh, nhìn cậu xấu hổ thế anh cười cười. Gỡ tay cậu ra khỏi giữa háng rồi nói.

"Kỳ gì, em là song tính đúng không?"

Thành Thành bối rối đỏ mặt nhưng không giám cựa quậy, sợ ngồi không vững lại tuột khỏi mỏm đá. Cậu ngại ngùng không dám nhìn anh.

"Em..Em không phải muốn giấu anh đâu.. Tại.. Tại em sợ anh sẽ không thích em nữa...hức hức"

Nghe bảo bối sắp khóc tới nơi, Diệp Tà nắm lấy bàn tay bé hôn hôn an ủi.

"Chụt... Không phải, ai nói là anh không thích hả? Anh thích lắm, thích Thanh Thanh lắm, đừng khóc nữa nha."

Cậu ngưng khóc chớp chớp mắt nhìn anh.

"Thật không? Anh không ghét bướm nhỏ hả?"

"Thật, anh thích bướm nhỏ của Thanh Thanh lắm, bé cho anh xem được không?"

"Đ..Được rồi, nhưng anh xem xong thì phải thương nó nha."

"Anh hứa mà, giờ bé cởϊ qυầи nhỏ ra anh coi nào."

Mặt cậu đỏ hết cả lên nhưng vẫn nghe lời anh. Cậu hơi nhón mông lên, hai tay nắm mém lưng quần kéo xuống lộ ra chim nhỏ trắng bóc chưa lột bao qυყ đầυ. Chim nhỏ quá dù rủ xuống cũng không che được l*и múp khít rịt nằm bên dưới.

Anh nhìn chằm chằm khe thịt trắng nõn không một tí lông, khác hẳn với anh rậm rạm như rừng.

Anh đưa mặt sát lại gần đùi cậu, thở ra hít vào vừa nóng vừa nhột khiến mép l*и cậu run rẩy.

"L*и nhỏ Thành Thanh đẹp quá, em mở chân ra một tí nữa đi."

Thanh Thanh run rẩy mở chân ra thêm tí nữa nhưng con sò béo mập trinh trắng vẫn dán dính vào nhau, chỉ hé mở ra một tí, căn bản không thấy được nhiều.

Cả người Diệp Tà khô nóng dù đang ngâm cả người dưới biển cũng không đập được. Hô hấp anh ngày càng nặng, du͙© vọиɠ dâng trào nói với anh bao nhiêu đây vẫn chưa đủ. Anh muốn nữa.

"Thanh Thanh à, lấy tay vạch bướm ra cho anh xem hộŧ ɭε bé nhé."

Cậu hoảng hốt nhìn anh, đó giờ cậu chưa từng đυ.ng vào nó. Nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo, đưa tay xuống vạch hai mép l*и mập mạp căng ra. Mị thịt đỏ hồng hiện ra, hộŧ ɭε nhỏ xinh rung rung theo gió biển, phía dưới là lỗ l*и bé tí chưa từng bị đυ.ng qua.

L*и nhỏ bị gió tạt vào mà lạnh lạnh tê tê sướиɠ hết cả người. Bé Thanh Thanh hơi khép đùi lại run rẩy.

"Anh ơi...như vậy thấy rõ chưa...ô.."

Diệp Thanh miệng lưỡi khô đắng dán hai mắt vào bướm nhỏ đang nhiễu nước thơm thơm. Đưa tay xuống vạch ©ôи ŧɧịt̠ bự ra vừa tuốt súng dưới nước vừa ngắm l*и da^ʍ.

"Ừ...ha.. Rõ lắm, bé ơi l*и bé xinh quá, cho anh chào l*и nhỏ nhé..hư.. l*и bé làm anh nứиɠ quá đi... ô.. vừa ngắm bé le nhỏ vừa thủ da^ʍ sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ quá bé ơi...a"

Anh dựa đầu vào đùi non bé, mặt kề ngay bướm nhỏ thở dốc vừa nhanh vừa mạnh.

L*и Thanh Thanh bị anh thở ra thở vào như vậy càng nhiễu nhão nước như vòi nước bị hỏng. Ngứa ngáy từ môi l*и truyền đến cả người làm bé cũng nứиɠ chết đi được. Không kiềm được tiếng rêи ɾỉ.

"A..ah.. anh ơi nóng quá..ô.. anh thở vào l*и bé sướиɠ quá đi... Á ưʍ.. ngứa.. thổi mạnh lên đi anh..ah."

Lấy tay vạch bướm đam kéo rộng ra nữa, hấp háy chảy nước tèm nhem cầu xin Diệp Tà đến chà đạp.

Như cậu mong muốn, Diệp Tà thở ngày nhanh, l*иg ngực anh phập phồng, hai mắt mê mụi dán vào cái l*и bé xinh dâʍ đãиɠ. Động tác tay tuốt ©ôи ŧɧịt̠ ngày càng nhanh.

"Grư..ah bé da^ʍ của anh... hấp háy l*и nhanh lên anh xem nào...a.. sướиɠ không.. anh nói chuyện với l*и em sướиɠ không hả?.. hửm... a.. l*и thơm quá..."

Thanh Thanh vừa nghe anh tỉ tê với bướm da^ʍ vừa thở phà phà vào làm người cậu như bị điện giật. Cơn phê từ sâu thẳm trong l*и dâng cao như muốn bắn ra thứ gì đó. Cậu thở gấp, ngực nhỏ phập phồng giật giật.

"Á Á anh ơi... chết em mất.. ơ ô.. sướиɠ quá đã lắm... bé l*и thích được anh nói chuyện lắm... ư ah... nói nữa đi anh... em muốn.. muốn tiểu... ưʍ..không được rồi...á.."

"Ha..ha.. bé da^ʍ hư quá.. không phải tiểu mà là bắn nước da^ʍ.. ngoan banh lỗ l*и ra bắn đi em, anh cũng muốn bắn rồi..ha..cùng nhau.. bắn.."

Anh điền cuồng sục sặc ngày càng mạnh, môi mũi kề sát bướm da^ʍ đang co giật kịch liệt. Anh sục mạnh phát cuối rồi rên mạnh một phát ngay hộŧ ɭε. Hộŧ ɭε bỗng bị hơi nóng cực mạnh phả vào nứиɠ lên tận đỉnh, bướm da^ʍ giật giật mấp máy mãnh liệt, hai chân dang rộng ra run rẩy, cậu cong lưng lên hẩy l*и sát mặt anh bắn ra.

"Á Á ah em ra anh ơi... bắn rồi.. Bé da^ʍ ra nước rồi..ah.. xem đi anh..ưm đã quá.. sướиɠ quá anh Diệp ơi em sướиɠ....ơ... đừng thở vào l*и em nữa mà... ơi ah.."

Nhìn cái l*и dâʍ đãиɠ bắn nước tung toé, chym nhỏ cũng phun tinh làm anh không cầm cự được nữa. Sục mạnh ©ôи ŧɧịt̠ bự một phát rồi bắn ra trong nước. Tinh đặc quện nổi trên mặt nước đầy dâʍ ɖu͙©.

"Ha.. bé cưng, em làm anh sướиɠ bắn rồi này. Cái l*и nhỏ thật lợi hại... chụt chụt.."

Vừa khen l*и nhỏ run rẩy anh vừa hôn lên bắp đùi cậu.

Xong anh vỗ đùi cậu ra hiệu trèo xuống mỏm đá.

Cậu tuột xuống nước ôm lấy anh như bạch tuột, mặt đỏ bừng bừng, mắt ngập nước còn lưu lại sự dâʍ ɖu͙© đê mê.

Anh ôm cậu hôn nhẹ cái trán, hôn tới mũi miệng cậu.

"Thanh Thanh ngoan quá, anh đưa em về bờ nhé."

Diệp Tà cao lớn dẻo dai vác bé da^ʍ của mình bơi vào bờ rồi quấn khăn lau người cậu, bế người lên tiến về phòng hai người.