Play Play~

Chương 48: CP 17

Chu Chấp Tinh và Phương Đồ đã yêu nhau được nửa năm, từ đợt nghỉ đông đến nghỉ hè.

Hôm nay trời nắng chói chang, Chu Chấp Tinh dẫn Phương Đồ vào khách sạn, cuối cùng cũng quyết định quện nhau.

Chu Chấp Tinh hôn lên môi Phương Đồ, quen cửa quen nẻo mà với lưỡi vào miệng cậu. Lưỡi hai người quấn quýt, tiếng nước chậc chậc vang lên. Gương mặt Phương Đồ dần đỏ lên, thở gấp hơn.

Cậu không nhịn được mà thỏ tay vào trong quần áo Chu Chấp Tinh, vuốt ve cơ bụng bạn trai, âm thầm ma sát hai đùi với nhau.

Chu Chấp Tinh đè cậu lên cửa, chen một chân vào giữa, hai tay thong thả mà vuốt ve gương mặt bạn trai: "Muốn tắm trước không?"

Phương Đồ lắc đầu, đặt tay hắn lên hông mình, dán môi lên, mê ly nói: "Trước khi đến đây tắm rồi."

Chu Chấp Tinh chăm chú mà hôn cậu, đầu lưỡi quấy phá trong khoang miệng, cắn lên môi Phương Đồ, hôn người ta đến mê mẩn.

Cậu sờ lên vυ' Phương Đồ. Chỗ đó vốn bị lõm xuống, sau khi bị Phương Đồ sờ thì lại dựng thẳng lên.

Chu Chấp Tinh kết thúc nụ hôn dài này, kéo áo Phương Đồ lên, để cậu cắn áo, mình thì nghiêm túc nghiên cứu đầṳ ѵú. Chu Chấp Tinh vân vê đầṳ ѵú Phương Đồ, chỗ đó hồng nhạt, đầṳ ѵú đã dựng thẳng lên như mời gọi người ta sờ lên.

Một bàn tay Chu Chấp Tinh véo thật mạnh lên một bên vυ', bên còn lại thì cắn lên, lưỡi liếʍ mạnh lên đầṳ ѵú, hàm răng thi thoảng nhay cắn, chơi đầṳ ѵú Phương Đồ đến toàn là nước bọt.

Phương Đồ nhũn cả chân, tay bám chặt lên quần áo Chu Chấp Tinh, mềm giọng rêи ɾỉ: "Chấp Tinh liếʍ sướиɠ quá, đầṳ ѵú như muốn hòa tan."

Chu Chấp Tinh nghe xong lại liếʍ càng mạnh, tay cũng không yếu thế mà kéo đầṳ ѵú ra cho đàn hồi trở lại. Đầṳ ѵú Phương Đồ sưng to lên, màu đỏ như trái anh đào.

Phương Đồ cảm thấy ngực vừa tê vừa ngứa, vừa đau vừa sướиɠ, bên dưới hình như chảy nước rồi. Cậu không dằn nổi lòng mà ôm chặt cổ Chu Chấp Tinh, kêu lên: "Ưʍ... a... Chấp Tinh liếʍ đỉnh thật, biết chơi thật... ư..."

Chu Chấp Tinh nắm lấy tay cậu, nhét vào trong quần mình, khàn khàn nói: "Tiểu Đồ sao lại sướиɠ một mình thế."

Phương Đồ nghe lời mà cởϊ qυầи hắn. Vừa cởi xong, dươиɠ ѵậŧ đã nhanh nhảu nhảy ra, va vào tay cậu. Cậu cúi xuống thoáng nhìn, dươиɠ ѵậŧ Chu Chấp Tinh vừa to vừa dài.

Dươиɠ ѵậŧ cương cứng, trên đỉnh đã hộc ra một ít dịch làm ướt tay Phương Đồ. Một bàn tay Phương Đồ nắm không hết, cả hai tay cầm lấy như đang chơi đồ chơi, di động lên xuống.

Phương Đồ nghe thấy tiếng thở Chu Chấp Tinh nặng nề hơn. Chu Chấp Tinh nhép nhéo đầṳ ѵú cậu, bế lên giường, hỏi: "Tiểu Đồ, tôi cᏂị©Ꮒ cậu được không?"

Lúc này Phương Đồ lại ngượng đỏ cả mặt, ngại ngùng nói: "Thật ra tôi đã giấu cậu một chuyện."

Chu Chấp Tinh xoa xoa tai Phương Đồ, nơi đó nong nóng, đeo chiếc khuyên tai hình mặt trăng mà mình tặng. Hắn hỏi: "Chuyện gì?"

Phương Đồ chậm chạp cởϊ qυầи dài và qυầи ɭóŧ xong mở chân ra, nói: "Tôi là người song tính."

Chu Chấp Tinh nhìn xuống thân dưới của cậu, nơi đó trừ có một dươиɠ ѵậŧ xinh xắn còn có cả cơ quan sinh dục nữ, thậm chí, dưới ánh nhìn chăm chú của Chu Chấp Tinh còn co rúm lại một chút, hộc ra dịch nhầy.

Chu Chấp Tinh nhìn chằm chằm vào chỗ ga giường bị dịch từ âʍ ɦộ chảy ra , hơi suy sụp nói: "Tiểu Đồ, tôi cũng giấu cậu một sự việc, tôi bị chứng sợ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ."

Không khí ngưng đọng lại, một sự xấu hổ không hề nhẹ lưu động trong đó. Phương Đồ cứng đờ cả người, mặt mũi trắng bệch, không từ bỏ mà hỏi: "Cậu nói gì?"

Chu Chấp Tinh nhắm mắt, nhắc lại: "Tôi sợ âʍ ɦộ."

Phương Đồ đau khổ mà nắm lấy tay hắn, hỏi: "Sợ lắm sao? Cậu không cần chơi nó cũng được."

Chu Chấp Tinh thở dài, hôn môi cậu, nói: "Nhưng nó sẽ chảy nước."

Phương Đồ tức giận đỏ cả mắt, nghiến răng hỏi: "Có mấy giọt nước thôi mà, cậu soi mói đến thế sao."

Chu Chấp Tinh nghiêm túc trả lời: "Đúng vậy."

Đầu óc Phương Đồ nóng lên, xoay người mặc qυầи ɭóŧ vào, tiền diễn lúc nãy đã khiến âʍ ɦộ chảy thật nhiều nước, mặc qυầи ɭóŧ vào thấy thật dính dớp, không thoải mái cho lắm nhưng cậu đã bất chấp quá nhiều như vậy rồi. Phương Đồ cả giận nói: "Chia tay."

Chu Chấp Tinh kéo cậu về trên giường, vuốt ve eo cậu, dỗ dành: "Chúng ta có thể Plato mà."

*Yêu đương trong sáng khum chịt choạc

Phương Đồ hất tay hắn ra, chỉ vào âʍ ɦộ mình, giọng điệu hung hãn: "Cậu nhìn đi, tôi như thế này giống người Plato được à?"

Chu Chấp Tinh nhìn qυầи ɭóŧ lọt vào khe âʍ ɦộ, nhắm mắt lại, tiếc nuối nói: "Hình như không. Nhưng mà Tiểu Đồ có thể thử tự chơi mà." Xong còn bồi thêm một câu: "Tôi không ngại."

Phương Đồ tức điên, xuống giường mặc quần áo, dùng chất giọng còn đượm tìиɧ ɖu͙© mà khẩn khoản nói: "Chia tay đi, giấu cậu chuyện này đúng là tôi có lỗi. Tôi sai rồi, cậu cứ coi như bị lừa đảo đi."

Chu Chấp Tinh kéo tay cậu, mắt nhìn xuống, đáng thương mà nói: "Đừng chia tay mà."

Phương Đồ né tay hắn, nhìn thẳng vào mắt đối phương, nói: "Không chia tay thì phải làʍ t̠ìиɦ."

Chu Chấp Tinh kéo cậu vào lòng, vùi đầu vào hõm vai cậu, buồn bã nói: "Vậy nhớ đừng có để nước chảy lên người tôi đấy." Hắn ngập ngừng vài giây, lại nói tiếp: "Héo mất."

Phương Đồ tức giận, nhéo nhéo eo hắn rồi lại hôn lên cổ, dịu dàng nói: "Héo thì cậu xong đời."