Edit: Chiêu
Tối hôm qua Hồ Thừa sung sướиɠ, nhưng hôm sau thức dậy vẫn thấy hoảng hốt, vì cô ngủ với học sinh của mình, chuyện này mà truyền ra ngoài, sau này biết phải làm người như thế nào đây, cô vào nhà vệ sinh tắm rửa, mặc lại quần áo, lúc này Cố Ôn cũng vừa dậy, đến trước mặt cô làm nũng, cúi đầu hôn cô một cái.
Hồ Thừa bị cái hôn của anh dọa sợ, “Sao em hôn cô?”
Cố Ôn nghe vậy lập tức thấy buồn cười, anh ôm eo cô, cơ thể kề sát, “Em không những hôn cô, còn làm bím cô nữa, mới đó đã lật mặt tỏ ra không quen biết rồi, hôm qua em đưa cô lên cao trào đấy, nước da^ʍ chảy khắp giường, có ngửi thấy không, giờ vẫn còn thứ mùi dâʍ đãиɠ của cô kìa.”
Hồ Thừa sợ hãi che miệng anh lại: “Cố Ôn! Đủ rồi! Em đừng nhắc tới chuyện này nữa, cô là giáo viên của em, hơn nữa cô kết hôn rồi, hôm qua xem như một sai lầm, em cũng nhận được tiền rồi, chuyện hôm qua cứ xem như chưa từng có gì xảy ra, sau này chúng ta vẫn giữ quan hệ cô trò, được chứ?”
Nghe vậy, Cố Ôn mỉm cười gật đầu, “Dạ, em biết rồi, cô yên tâm đi, em không nói ra ngoài đâu.”
. . .
Hai người Cố Ôn và Hồ Thừa rời khỏi khách sạn, lúc trả phòng còn rất xấu hổ, cô dẫn anh đi ăn sáng rồi đến trường.
Hôm qua được thoả mãn, cho nên hôm nay sắc mặt Hồ Thừa sáng láng, nhắm mắt lại là cứ nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ được mình coi trọng, thì ra làʍ t̠ìиɦ thoải mái đến vậy.
Nay cô không có tiết, chỉ ở trong văn phòng chữa bài tập, đến giờ lên lớp, Cố Ôn đột nhiên gõ cửa, gọi cô: “Em chào cô.”
Hồ Thừa bị anh dọa sợ, “Sao lại tới đây, đang giờ học mà.”
Cố Ôn bước qua, “Là giờ thể dục, em đang có vài vấn đề chưa giải đáp được, tới đây hỏi cô.”
Hồ Thừa không dám nhìn anh, cô rất xấu hổ, “Vấn đề gì?”
Cố Ôn đi ra phía sau, đột nhiên ôm lấy cô, bàn tay chui vào cổ áo, đẩy nội y ra, bóρ ѵú của cô, đè núʍ ѵú lõm vào rồi nói: “Em muốn hỏi cô, hôm qua được em làm có sướиɠ không?”
Hồ Thừa nhìn đôi tay đang quấy rối trên ngực mình, cô sợ lắm, muốn đẩy anh ra, nhưng được xoa thoải mái cũng không nỡ, Cố Ôn thong thả bóρ ѵú cô từ phía sau, một bàn tay khác chui vào váy cô, vuốt ve qυầи ɭóŧ: “Cơ thể cô nhạy cảm quá, mới sờ vυ' thôi đã chảy nước rồi, qυầи ɭóŧ cô ướt thật… thoải mái sao? Em thích mùi vị dịch hoa của cô lắm, vừa da^ʍ vừa ngọt, ngửi nghiện luôn rồi, cô để em ngửi mùi nước da^ʍ lần nữa được không?”
Cô cúi đầu nhìn thấy cả ngực và qυầи ɭóŧ đều bị anh vuốt ve, ngón tay với khớp xương gồ lên không ngừng di chuyển, cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cơn hứng tình ập tới, định đẩy anh ra, nhưng lại vô thức muốn anh sờ nhiều hơn nữa, mặt cô ửng đỏ, cố gắng kìm nén: “Đừng… đây là văn phòng giáo viên, bị nhìn thấy mất… đừng sờ mà… ngứa quá… em làm cô ngứa quá…”
Nghe vậy, Cố Ôn cắn vành tai cô nói: “Ngứa chỗ nào? Bím nhỏ hay là núʍ ѵú? Muốn em liếʍ hết cho cô không?”