Quý Dương kéo thân thể mệt mỏi về nhà, vừa vào nhà đã bị Quý Chính Hoằng chờ ở huyền quan giữ chặt, mặt bị ấn xuống dán lên tường, sau đó mông chợt lạnh, quần đã bị cởi xuống.
Không mặc qυầи ɭóŧ nên dấu tay đỏ tươi trên mông không được che kín, hai mắt Quý Chính Hoằng tối xuống, thân thể lại bởi vì nhìn thấy con trai bị chà đạp mà hưng phấn trực tiếp cứng lên.
"Bảo bối nhi, ba ba cho em đi học chứ không phải đi cầu thao, em nhìn xem, bị ȶᏂασ đến không khép được chân, hửm? Sao lại không thấy qυầи ɭóŧ?" Bàn tay to xoa xoa mông Quý Dương, lập tức làm cậu phát ra tiếng nỉ non khe khẽ.
"A... Ở... Ở phía sau..." Quý Dương rêи ɾỉ trả lời.
Quý Chính Hoằng nhướng mày, ngón trỏ cùng ngón giữa khép lại cắm vào trong c̠úc̠ Ꮒσα vẫn đang ướt nhẹp, quả nhiên sờ đến một mảnh vải mềm mại, hai ngón tay y kẹp lấy qυầи ɭóŧ chữ T, lưu lại bên trong huyệt da^ʍ thọc ra rút vào vài cái.
"Ân a...... Ba ba..."
"Ngoan, bên trong không sạch sẽ, để ba ba lau giúp em." Dứt lời, y đem qυầи ɭóŧ đẩy vào càng sâu, lôi ra, lại đút vào, thẳng đến khi qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm mới kéo ra toàn bộ, đem lên mũi ngửi ngửi, "Bảo bối, sao bên trong lại có hương vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông lạ?"
Quý Dương cúi đầu không dám nói lời nào, Quý Chính Hoằng hôn hôn vành tai cậu, ngón tay trong huyệt động cắm lộng, quấy loạn trứng rung bên trong.
"Ba ba, con sai rồi..." Quý Dương nhỏ giọng xin lỗi.
"A? Sai rồi thì phải tiếp nhận trừng phạt nha." Nghe được lời muốn nghe, trên mặt Quý Chính Hoằng lộ ra ý cười, hai tay xoa bóp mông con trai, sau đó lôi trứng da^ʍ ra ngoài.
"A a..... Biết... Đã biết, ba ba..." Dứt lời Quý Dương tự tay tách hai cánh mông phấn nộn, lộ ra cúc huyệt phiếm hồng, eo hơi hơi hạ xuống, nhếch cái mông sưng đỏ lên.
Quý Chính Hoằng cởϊ qυầи cầm ©ôи ŧɧịt̠ bự trực tiếp ȶᏂασ vào, một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng bị ȶᏂασ rỉ ra ngoài, dọc theo bắp đùi chảy xuống.
Chỗ huyền quan tối tăm vang lên tiếng nước lép nhép cùng tiếng thân thể chạm vào nhau bạch bạch bạch.
"A a ưʍ... Thật lớn...... Sâu quá ~ ȶᏂασ vào rồi, a ~" Quý Dương chống người lên vách tường kêu loạn, huyệt thịt sưng đỏ bị kéo ra, xung quanh vách động cũng đỏ tươi, rõ ràng đã bị thao chín.
30 phút sau Quý Chính Hoằng bắn ra, Quý Dương cho rằng trừng phạt đã kết thúc, kết quả Quý Chính Hoằng nói còn chưa bắt đầu, sau đó cậu được Quý Chính Hoằng bế lên đi vào phòng bếp, ba ba đặt cậu lên bệ bếp.
"Ba ba...... Ngài muốn làm gì..." Quý Dương thật cẩn thận hỏi.
Quý Chính Hoằng sờ lên mặt nhỏ đang sợ hãi của cậu, biểu tình ôn nhu: "Nếu một quả trứng ngăn không được cái da^ʍ huyệt của em, vậy phải nhét đầy thôi."
Quý Dương có chút không rõ Quý Chính Hoằng đang nói gì, sau đó thấy y lấy từ trong tủ lạnh ra một túi trứng gà ta, trứng gà ta tương đối nhỏ, khả ái nằm trong túi.
"A! Ba ba... Không cần... Từ bỏ..." Quý Dương bị dọa tới rồi, chống mông lùi ra sau, nhưng bệ bếp cũng chỉ to được như thế, chưa dịch được tí nào đã bị một tay Quý Chính Hoằng vươn tay kéo về ôm lấy.
Quý Dương bị ấn chống tay lên bệ, bả vai tiếp xúc với đá cẩm thạch lạnh lẽo, mặt cũng dán lên trên.
"Đã làm sai phải chịu trừng phạt, em ngoan ngoãn một chút, ba ba sẽ dịu dàng, ngoan, tách mông ra. Đúng, cứ như thế..."
Quý Dương ủy khuất nghe theo chỉ thị của Quý Chính Hoằng, tay vừa mới đem hai cách mông nộn phì tách ra, c̠úc̠ Ꮒσα tiếp xúc với không khí lập tức co rút lại một chút.
"Ha..... Quả nhiên thật da^ʍ..." Quý Chính Hoằng cảm khái một tiếng, nghĩ thầm sao mình lại có thể sinh ra một đứa con trai dâʍ đãиɠ như thế này.
Giang Lăng ghé vào án đài chỉ có thể cảm nhận được một vật cứng lạnh lẽo mượt mà đặt ở c̠úc̠ Ꮒσα cậu, sau đó dễ dàng khai mở miệng huyệt tiến vào, Quý Dương hừ hừ kêu, cúc huyệt cũng bắt đầu co rút, huyệt thịt không ngừng mấp máy liếʍ mυ'ŧ trứng gà bên trong cơ thể.
Quý Chính Hoằng đem quả thứ hai, thứ ba nhét vào, đến quả thứ tư thì không vào được nữa, cúc huyệt không ngừng co rút có thể nhìn thấy lối vào bên trong, hình ảnh vô cùng sắc tình, da^ʍ mĩ bất kham.
Quý Chính Hoằng rất có hứng thú quan sát, sau đó đi vào phòng khách cầm di động trở lại, thay đổi rất nhiều góc chụp, đặc biệt cuối cùng còn chụp đặc tả c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ đang lộ ra biểu tình cơ khát khó nhịn.
Quý Chính Hoằng rất vừa lòng, đem mấy tấm chụp không tốt xóa đi, sau đó gửi hình cho Quý Lăng đang ở trường, thu được tin trả lời của hắn mới dời sự chú ý từ di động quay lại cơ thể đang khát cầu của Quý Dương.
"Ba ba....." Quý Dương bị sờ đến cầm lòng không đặng lắc lắc mông, hậu huyệt bị trứng gà nhồi căng phồng, lại không chiếm được thư giải, bức cậu khó chịu gần chết.
Quý Chính Hoằng sờ sờ xuống chim nhỏ đã đứng thẳng của con trai, hỏi: "Em thích ăn nho hơn trứng gà? Tủ lạnh vẫn còn dưa chuột, cà rốt, chúng ta thử một chút xem thế nào?" Nói xong liền thật sự đi lấy ra những đồ vật này nọ bày ra một loạt.
Dưa chuột vừa thô vừa lớn, tầm hai mươi centimet bên trên còn có lớp vỏ sần sùi.
Quý Chính Hoằng bắt lấy miệng Quý Dương muốn cậu liếʍ ướt, Quý Dương tựa như liếʍ côn ŧᏂịŧ, nghiêm túc đem từng chỗ nhẹ nhàng liếʍ ướt đến dầm dề.
Quý Chính Hoằng lập tức đem dưa chuột cắm thẳng vào hoa huyệt, dưa chuột quá lớn, không vào hết được, Quý Chính Hoằng liền để ở miệng l*и xoay tròn tiến vào, những hạt nổi lên cọ sát với vách huyệt, khơi mào tìиɧ ɖu͙© của Quý Dương.
"Ưm a..... Thật lớn... Trướng quá..." Nhục huyệt bị dưa chuột căng chặt, ȶᏂασ mở.
Từng nếp nhăn trong nhục bích cũng bị căng đếm trơn nhẵn, huyệt khẩu bị căng đến cực đại, không thể co rút, Quý Dương chỉ có thể run rẩy thở dốc.
Trứng gà trong hậu huyệt đều bị cậu dùng sức đẩy ra nửa quả, dưa chuột thô to ȶᏂασ vào miệng l*и lại không chút sứt mẻ, chặt lẽ dính vào.
"A...... Ba ba... Từ bỏ..... Con sai rồi... Hức hức..." Quý Dương nhỏ giọng nức nở xin tha, hai cái huyệt chỗ nào cũng ngứa ngáy không ngừng được, còn bị căng đến trước đau, nhưng đây đều là vật chết, không biết động. Hiện tại cậu chỉ muốn ba ba dùng ©ôи ŧɧịt̠ lớn đâm vào.
Quý Chính Hoằng vừa nhìn vừa chụp ảnh, sau đó đeo tạp dề lên tự mình chuẩn bị nấu cơm chiều.
Quý Dương thật sự khó chịu được chịu nổi, nhỏ giọng khóc lên. Quý Chính Hoằng đang nấu cơm cũng có chút không đành lòng, thế là đem cậu ôm ra sô pha nằm.
Quý Chính Hoằng cảnh cáo: "Không được lấy ra, biết chưa?"
Quý Dương gật đầu, động tác vừa rồi làm đồ ăn thâm nhập sâu hơn một chút. Quý Dương ngoan ngoãn nằm trên sô pha, Quý Chính Hoằng cho cậu mở TV, video bên trong phát lại là hình ảnh cậu bị ấn trong các góc trong nhà mà được đυ. ȶᏂασ.
Ban công, sô pha, bàn ăn, cửa sồ, sàn nhà.......
Quý Dương điều chỉnh video đến đoạn mình bị ca ca đè lên cửa sổ sát đất thao làm, cậu đưa lưng về phía cửa sổ đối mặt với Quý Lăng, hai chân treo trên eo anh trai, còn đầu hắn chôn trong ngực cậu liếʍ láp vυ' da^ʍ.
Quý Dương cách lớp đồng phục thô ráp nhẹ nhàng cọ xát đầṳ ѵú đã đứng thẳng, trong miệng theo tiết tấu trong video rêи ɾỉ như thú non.
Cậu nhớ rõ ngày đó, ba ba vừa mới về đến sân đã nhìn thấy cái mông nộn thịt bị cửa kính đè ép đến biến dạng, sau đó ba ba lập tức đi vào phòng cậu, cùng Quý Lăng ȶᏂασ cậu một trận.
Ba ba trong video đi lên, ôm cái mông cậu cắm vào, Quý Lăng chính diện ôm cậu nằm trên giường, Quý Chính Hoằng quỳ gối sau lưng cậu, hai người đồng thời cắm vào hai cái lỗ da^ʍ ȶᏂασ cậu, hai ©ôи ŧɧịt̠ thô to trong cơ thể cậu cách một vách thịt mỏng va chạm.
Quý Dương tuốt động chim nhỏ của mình, rất nhanh cậu đã kêu da^ʍ một tiếng rồi bắn ra, cùng với chính mình trong video giống nhau.
Quý Dương nằm trên sô pha thở dốc, hình ảnh hương diễm trong TV vẫn đang tiếp tục, nghỉ hơi một hồi, cậu đem tay duỗi đến dưa chuột đang cắm trong lỗ l*и, nhẹ nhàng lôi ra một chút, hạt nhỏ trên dưa chuột khiến cho chân Quý Dương mềm nhũn lãng kêu, lúc cắm vào khiến cậu dục tiên dục tử.
"Ha a... Ha a..." Quý Dương nhắm ngay tiêu điểm chính mình dùng sức ȶᏂασ vào, liên tiếp vài lần khiến cho cậu không còn sức lực, nghỉ ngơi một lúc lại tiếp tục, thẳng đến khi tự ȶᏂασ đến không khép nổi chân mà cao trào mới thôi.
Qua nửa giờ, Quý Chính Hoằng bưng ba món ăn, một món canh lên bàn, Quý Dương lại bị ôm đến trước bàn ăn.
Trên bàn là dưa chuột viên xào, cà rốt thái hạt lựu xào thịt, cà chua xào trứng, canh thịt, khiến mặt Quý Dương nhăn lại thành một đoàn.
Quý Chính Hoằng nghẹn cười, nghiêm trang bưng chén cơm lên ăn, Quý Dương ăn hai miếng liền ăn không vô, trong bụng thật sự chứa đầy đồ vật, chỉ có thể hướng mắt trông mong nhìn Quý Chính Hoằng đang ăn.
Quý Chính Hoằng làm bộ như nhìn không thấy, thong thả ung dung ăn cơm, thỉnh thoảng còn đút cho cậu hai miếng.
Một bữa cơm ăn tận bốn mươi phút, u oán trong mắt Quý Dương cũng trào hết ra ngoài.
Quý Chính Hoằng cũng không định tiếp tục bắt nạt cậu, lại đem người ôm vào phòng bếp, đặt cậu ngồi xổm lên án đài, còn lắp tốt một cái camera.
Quý Dương cố gắng thả lỏng hai huyệt, trứng gà vẫn không trôi ra ngoài, động tác ngồi xổm khiến cho dưa chuột động động một chút.
Quý Chính Hoằng không để ý tới cúc huyệt cậu, bàn tay mò đến hoa huyệt cầm lấy dưa chuột tính toán lôi ra ngoài. Quá trình lôi dưa chuột ra đặc biệt gian nan, hạt nhỏ ma sát vách l*и làm cậu sướиɠ lên không khống chế nổi mà co rút l*и da^ʍ.
Quý Chính Hoằng cũng không nóng nảy, cầm lấy dưa chuột bắt đầu thọc ra rút vào cái bướm da^ʍ của con trai, ȶᏂασ tầm mười phút, tiểu huyệt của Quý Dương run rẩy cao trào, một cỗ dâʍ ɖị©ɧ lớn bôi trơn dưa chuột, Quý Chính Hoằng dùng lực một chút, lôi toàn bộ dưa chuột ra ngoài.
Quý Dương sướиɠ đến mức không phân biệt được ngày tháng, mông đã bị Quý Chính Hoằng mạnh mẽ tách ra, y tát lên mông cậu, nói: "Thả lỏng, đem trứng da^ʍ đẻ ra cho ba ba."
Quý Dương nỗ lực bắt chước cảm giác bài tiết muốn đẩy trứng gà ra ngoài, vừa mới bắt đầu không quá thuận lợi. Quý Dương đã bị ấn lên án đài, giúp cậu đem hậu huyệt mở rộng một chút, liếʍ hồi lâu làm cho miệng đít da^ʍ từng chút một mở ra, Quý Dương lại bị xốc trở lại tư thế ngồi xổm.
Lần này cậu "đẻ trứng" thuận lợi, từng viên trứng gà bùm bùm rơi xuống, từng viên vỡ vụn chảy ra trứng dịch, trứng gà sau khi rớt ra cọ xát miệng huyệt ngứa ngáy, sau khi "đẻ" hết Quý Dương da^ʍ kêu một tiếng lại cao trào. Hai chân mềm nhũn vô lực ghé vào người Quý Chính Hoằng ôm lấy y.
Quý Dương cảm thấy chính mình muốn ngất xỉu, nhưng Quý Chính Hoằng vẫn chưa buông tha cho cậu.
Y gọi điện thoại cho Quý Lăng, anh trai nhận điện thoại nhưng Quý Dương không nhìn được mặt hắn, mà nhìn thấy đũng quần đang sưng to một cục.
Quý Lăng nhìn em trai nhỏ dâʍ đãиɠ đang bị ba ba ấn trên án đài lộ ra hạ thể trần trụi.
Quý Dương dựa lên bệ bếp, đối mặt nhìn cuộc gọi video call với ©ôи ŧɧịt̠ bự của ca ca, ba ba ở phía sau xoa nắn mông cậu, bên kia Quý Lăng đang ra sức loát động dươиɠ ѵậŧ thô to của hắn.
Quý Chính Hoằng từ từ cắm vào, mỗi lần đẩy vào một chút Quý Dương đều lãng kêu một tiếng, côn ŧᏂịŧ Quý Lăng cũng nhảy lên một cái, tốc độc tuốt trụ càng nhanh hơn.
"Ưm ưʍ... Ba ba... TᏂασ chết tao huyệt..... A a... Đau quá.... Tao huyệt nứt rồi... Nga nga a..." Cái mông Quý Dương lắc lư đón ý theo tốc độ trừu sáp của Quý Chính Hoằng, đối mặt với ©ôи ŧɧịt̠ bự của Quý Lăng biểu tình mê ly dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ.
Quý Chính Hoằng nhanh chóng kí©ɧ ŧɧí©ɧ eo công cẩu, mỗi lần ȶᏂασ vào đều chọc tới tận hoa tâm, cọ xát đến miệng tử ©υиɠ, đem Quý Dương thao đến lãng gọi, thét chói tai cao trào bắn tinh. Quý Chính Hoằng còn chưa bắn, tiếp tục đỡ eo cậu thao đến mãnh liệt.
Đêm nay, Quý Dương bị ba ba ȶᏂασ l*и da^ʍ hai lần, đít da^ʍ một lần, một lần ȶᏂασ miệng nhỏ bên trên, cao trào không biết bao nhiêu lần mới có thể nghỉ ngơi.
Chờ đến khi Quý Dương tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường, chân cậu đã không khép lại nổi, giữa hai chân một mảnh đỏ bừng, âm đế cùng đầṳ ѵú bị va chạm nắn bóp đến mức to ra gấp đôi.