Giáo y vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng kêu hương diễm kia, lúc Trần Trạch rời đi cũng không kéo mành lại, cho nên Quý Dương nằm trên giường giang rộng hai chân tự an ủi, giáo y liếc mắt một cái liền thấy ngón tay đang chọc vào rút ra bộ phận nữ tính kia.
Giáo y có chút xấu hổ, đi cũng không được, ở lại cũng không xong.
"Ha a... Ngón tay thao không sướиɠ, a a......" Ngón tay Quý Dương không đâm được đến tao điểm của chính mình, vẫn luôn thiếu một chút, càng làm cho da^ʍ huyệt ngứa ngáy, có chút khó nhịn hẩy hẩy cái mông.
Nhìn giáo y vừa tới, Quý Dương dục cầu bất mãn đã sớm vứt bỏ lễ nghĩa liêm sỉ, ngon tay một bên nhanh chóng tự ȶᏂασ, một bên rêи ɾỉ: "Bác sĩ.... A a... Em bị bệnh......"
Giáo y nuốt nước miếng hỏi: "Bệnh cái gì? Nơi nào.. Nơi nào không thoải mái?"
"A ưʍ...... Đĩ da^ʍ.. Đĩ da^ʍ có bệnh không, không rời xa được chim lớn.... A a... Tao huyệt rất ngứa...... Muốn bị chim lớn mổ mổ..." Quý Dương ở trên giường vặn vẹo cơ thể, mở chân cực lớn, "Bác sĩ...... Có thể... Giúp em.... Chữa bệnh không....."
Giáo y khóa cửa lại, đi tới, tay đè lên bụng cậu, tiểu huyệt trào ra hỗn hợp nước da^ʍ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙: "Em muốn tôi giúp em chữa bệnh như thế nào?"
"Ưm a...... Dùng chim lớn... Cắm vào... L*и da^ʍ.... A a... Dùng sức cᏂị©Ꮒ l*и da^ʍ..." Động tác của ngón tay theo cậu nói chuyện luật động càng ngày càng nhanh, kɧoáı ©ảʍ càng lúc càng lớn, tao huyệt cũng càng thêm trống rỗng, nhu cầu cấp bách được ©ôи ŧɧịt̠ lớn ȶᏂασ vào chữa ngứa.
Giáo y đi đến trước mặt cậu, nắm lấy một viên đậu đỏ, nghiêm trang nói: "Ồ? Tôi là bác sĩ, phải kiểm tra tỉ mỉ mới biết được nên dùng cái gì."
Hai mắt Quý Dương mê ly nhìn địa phương đã phồng lên một khối của giáo y, kiều mị rêи ɾỉ: "Vâng...... Bác sĩ...... Giúp tao hóa nhìn xem....."
Thế là giáo y mang ống nghe bệnh tới, ống nghe lạnh lẽo dán lên thân thể vì động dục của cậu mà nóng hổi, Quý Dương bị lạnh run rẩy, nổi lên một thân da gà, kɧoáı ©ảʍ sắm vai nhân vật làm cậu càng trở nên cơ khát.
Bác sĩ cách ống nghe bệnh nghe được trái tim Quý Dương đang đập thịch thịch thịch nhanh chóng, thế là hắn nhíu mày nói: "Hơi không bình thường, trái tim đập quá nhanh." Nói xong đem ống nghe bệnh dời về phía đầṳ ѵú bị chơi đến sưng to.
"A ưʍ...." Đầṳ ѵú Quý Dương bị ống nghe lạnh lẽo kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nóng lạnh đan xen.
"Hừm, đầṳ ѵú cũng không quá thích hợp, đều sưng lên rồi." Bác sĩ dứt lời liền đem bàn tay thô ráp sờ sờ ngực cậu, ngón trỏ cùng ngón cái vân vê nhũ đậu, mang theo cảm giác thô tục niết đến mức Quý Dương càng ngứa hơn.
"A... Bác sĩ ~"
"Được rồi, lại xem thử l*и da^ʍ." Nói xong đem ống nghe dời xuống tao huyệt, dán lên hoa môi, giáo y nghiêng đầu giả bộ nghe khám như thật.
Quý Dương nằm trên giường dùng sức thở dốc.
"Thật là kỳ quái? Như thế nào lại có tiếng nước? Tôi phải cho vào bên trong cái lỗ da^ʍ này nghe thử." Sau đó hắn nhét ống nghe vào bướm nhỏ của Quý Dương.
"A......" Quý Dương rêи ɾỉ một tiếng, cảm giác tồn tại của ống nghe bệnh lạnh lẽo quá mức mãnh liệt.
Nhục bích không ngừng co rút muốn đem ống nghe nghiền nát, nhưng ống nghe nho nhỏ còn không bằng ngón tay kɧıêυ ҡɧí©ɧ ngăn ngứa.
"A nha, tiếng nước thật lớn, quá bất thường." Giáo y đem ống nghe bệnh rút ra, trên mặt ướt sũng dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠.
Hắn rời đi sau đó đem nhiệt kế quay lại, tát vào mông cậu: "Tiểu da^ʍ oa, bên trong nhiệt kế có thủy ngân, đừng kẹp gãy, đến lúc đó tôi thao em đến lỏng!" Dứt lời liền đem nhiệt kế cắm vào.
"A a......" Quý Dương bị bác sĩ dọa sợ, cử động một cái cũng không dám, một cái nhiệt kế tinh tế cắm bên trong, tuy rằng bé, nhưng vì đang sợ nên cảm nhận được mười phần độ tồn tại của nó.
Qua được mấy phút, lúc Quý Dương sắp không kiên trì nổi giáo y mới đem nhiệt kế rút ra, nhìn nhìn nói: "Thì ra là thế, không phải mắc bệnh gì nặng, chỉ là đang phát da^ʍ."
Quý Dương liếʍ liếʍ môi, "Vâng....... Bác sĩ..... Muốn trị như thế nào......"
"Tiểu da^ʍ oa!" Ngón tay thô ráp của giáo y nhéo nhéo âm thần, "Đương nhiên là dùng chim lớn chữa bệnh!" Dứt lời đỡ Quý Dương trở mình, trên cái mông sưng đỏ bồi thêm bạch bạch vài cái tát, vốn đã sưng nay còn sưng lợi hại hơn.
"Liếʍ cho tôi!" Giáo y rút dươиɠ ѵậŧ tanh hôi ra để trước miệng Quý Dương, cậu há mồm ngậm lấy, đầu lưỡi có tiết tấu liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ hắn, cậu có chút thất vọng, côn ŧᏂịŧ của giáo y không quá lớn, bất quá miễn cưỡng có thể ngăn ngứa là đủ rồi.
Quý Dương ra sức liếʍ mυ'ŧ, giáo y bị liếʍ tới bắn ra, hắn rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài, bò lên trên giường, ghé vào người Quý Dương, cứ thế mà cắm xuống.
"A a...... Vào rồi..... Ân a..." Quý Dương tự động đẩy cái mông hùa theo dươиɠ ѵậŧ giáo y đong đưa, tuy ©ôи ŧɧịt̠ giáo y không lớn, nhưng cũng là tiêu chuẩn bình thường, quan trọng là kỹ thuật của hắn rất tốt, biết làm thế nào để kɧıêυ ҡɧí©ɧ du͙© vọиɠ của Quý Dương.
Chỉ thấy sau khi hắn tìm được da^ʍ điểm của cậu, tiết tấu đưa đẩy bắt đầu lúc nhanh lúc chậm đỉnh lậu huyệt da^ʍ, cắm sướиɠ đến nỗi nước da^ʍ của Quý Dương chảy ra giàn giụa, cậu bị hắn ȶᏂασ đến mất hết cả lý trí.
Qua mười phút, Quý Dương bị thao tới cao trào, côn ŧᏂịŧ giáo y bị vây trong mị thịt vì lêи đỉиɦ mà liên tục co rút cũng bắn tinh.
Quý Dương nằm trên giường rêи ɾỉ ngọt nị, giáo y cũng ghé lên người cậu thở dốc, chờ đến khi hòa hoãn được một chút, giáo y ngồi dậy, đem chân cậu bẻ thành hình chữ M, sau đó cúi xuống giúp cái l*и da^ʍ liếʍ mυ'ŧ.
"A..... Đầu lưỡi thật lợi hại... ... A ư..."
Đầu lưỡi giáo y trước tiên liếʍ xung quanh âm đế, liếʍ láp một cách nhanh chóng, sau đó vươn lưỡi dài ra, bựa lưỡi nghiền qua khe thịt cậu, cuối cùng là vươn đầu lưỡi vào đυ. l*и nhỏ.
"A ha..... Đầu lưỡi..... TᏂασ em thích quá... A a......" Quý Dương ghé vào trên giường, vì để giáo y càng dễ dàng liếʍ láp, bụng nhỏ của Quý Dương treo lên, cái mông nhếch cao, theo động tác của đầu lưỡi mà bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mị thịt gắt gao cuốn lấy.
Đầu lưỡi giáo y cắm vào thật sâu, mυ'ŧ sạch sẽ hỗn tạp tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ào ào, liếʍ được hơn mười phút, Quý Dương lại run rẩy cao trào.
Giáo y tiếp tục đem nước da^ʍ trào ra uống hết đầu lưỡi rút ra, liếʍ sạch sẽ dâʍ ɖị©ɧ xung quanh, lại theo khe thịt đi lên, tách hai cánh mông sưng đỏ ra, đầu lưỡi quét đến vòng nhăn.
"A! Liếʍ tới rồi..." Quý Dương hét lên một tiếng, cúc huyệt co rút kịch liệt.
Giáo y tìm đúng cách để liếʍ láp c̠úc̠ Ꮒσα, bựa lưỡi nghiền áp các nếp nhăn, cơ vòng nhạy cảm khẩn trương gắt gao chế trụ đầu lưỡi hắn, mỗi lần rút ra đều vô cùng gian nan, bất quá hắn vẫn kiên trì, liếʍ đến khi lỗ hậu mềm ra.
Đầu lưỡi nhanh chóng mô phỏng động tác đυ. ȶᏂασ, thọc ra rút vào, nhưng lại không chọc được đến tuyến tiền liệt, cậu cơ khát lắc lắc cái mông, khát vọng nhiều hơn kɧoáı ©ảʍ.
Giáo y biết hiện tại cậu đang suy nghĩ cái gì, nhưng hắn cũng không nóng nảy, hắn biết rõ thứ không chiếm được mới là tốt nhất. Trước cứ làm cho cậu phát da^ʍ, chờ đến khi nứиɠ không chịu nổi, lại cho cậu, khiến cậu dễ dàng đạt được kɧoáı ©ảʍ.
Đầu lưỡi giáo y rút ra, bắt đầu gặm cắn cái mông mọng nước, hàm răng cùng đầu lưỡi thay phiên nhau ra trận, ở cái mông dâʍ đãиɠ trồng mấy quả dâu tây.
"Ưʍ...... A.... Mau... Nhanh lên..." Quý Dương vùi ở gối rêи ɾỉ khát cầu, cắn chặt chăn, cố gắng nhịn từng cơn ngứa ngáy râm ran trong huyệt động.
Giáo y lại vẫn không nhanh không chậm kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu, một bàn tay vòng đến trước ngực, xoa nắn hai vυ' cậu, một tay sờ đến chim nhỏ giúp cậu tuốt tuốt.
Đầu lưỡi không ngừng tiến lên trên, hôn lên thắt lưng, một đường hướng lên cổ cậu mà cắn.
Bởi vì nguyên nhân tư thế, dươиɠ ѵậŧ hắn áp lên trên cái mông, cọ cọ thật mạnh.
"A ư...... Đại dươиɠ ѵậŧ......" Quý Dương tư tưởng hỗn độn kêu lên, mông cũng cọ cọ lại.
Giáo y vẫn không vội, tay nhanh chóng loát động chim nhỏ của cậu, xoa bóρ ѵú cậu, chờ Quý Dương ngẩng cổ lên, thời điểm chim chỏ càng ngày càng cương cứng, ngón trỏ giáo y ấn lên lỗ tinh, lấp kín ngọc hành đang muốn bắn tinh.
"A a...... Hức.... hức...... Cho em bắn....." Dươиɠ ѵậŧ không được bắn tinh, vừa sướиɠ vừa khổ, giáo y biết đã đến lúc.
"Đem c̠úc̠ Ꮒσα tách ra." Tay còn lại của giáo y nhéo nhéo mông da^ʍ, Quý Dương bị đau rêи ɾỉ một tiếng, run rẩy duỗi tay đem hai cánh mông tách ra, giáo y đỡ ©ôи ŧɧịt̠ bự đã sưng to cắm vào cái lỗ nứиɠ tình kia.
"A ~" Giáo y sướиɠ đến mức suýt nữa bắn ra. Quý Dương vì không được bắn tinh mà lỗ thịt gấp gáp co rút cắn chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự hắn, kɧoáı ©ảʍ to lớn trực tiếp từ dươиɠ ѵậŧ truyền tới đại não, trứng da^ʍ trong cúc huyệt rung chấn qυყ đầυ giáo y.
"Hô......." Giáo ý ghé lên người Quý Dương, hắn còn nhàn rỗi mà đưa tay chơi đùa đầṳ ѵú.
Quý Dương: "A a...... Không cần...... Cho em bắn, a..."
Giáo y cũng không quản cậu rên cái gì, chỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạ thể chính mình, ©ôи ŧɧịt̠ bự ở trong huyệt động tận tình phóng thích du͙© vọиɠ của bản thân.
"Tiểu da^ʍ oa... Cú© Ꮒσα da^ʍ ȶᏂασ vào thật sướиɠ.." Đầu lưỡi giáo y du tẩu sau lưng cậu, động tác dưới mông nhanh đến độ như chỉ nhìn thấy tàn ảnh. Quý Dương sướиɠ đến nỗi nói không nên lời, chỉ có thể a a ưm ưm kêu loạn.
Không được bắn tinh làm Quý Dương vô pháp cao trào, nhưng kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt, Quý Dương bị ȶᏂασ trợn trắng mắt, giáo y lại đem ©ôи ŧɧịt̠ thọc ra rút vào trong cơ thể cậu, đem viên khiêu đản kia thâm nhập càng sâu, trứng rung nhảy lên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đít da^ʍ, kɧoáı ©ảʍ như thủy triều, Quý Dương cảm thấy đít da^ʍ sắp bị ȶᏂασ hỏng, chim nhỏ cũng sắp nổ tung.
Giáo y luật động như cắm cọc, thẳng đến khi ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ của bệnh nhân sưng càng ngày càng to, hắn mới buông tay đang bao lỗ tiểu ra, ngay sau đó Quý Dương thét lên bắn tinh rồi cao trào, l*и da^ʍ chảy ra chất lỏng trong suốt, Quý Dương triều xuy, cường độ thời gian tình ái kéo dài khiến cậu sướиɠ đến hôn mê bất tỉnh.
Giáo y cũng nhân lúc nộn huyệt cao trào co chặt mà bắn ra.
Giáo y nhìn thời gian, giúp Quý Dương đơn giản lau qua người, dọn đến bên cạnh ghế kéo ga giường lên thì một viên tròn hồng hồng rơi ra, lăn hai vòng, bên cạnh là một cái qυầи ɭóŧ chữ T màu đỏ.
Giáo y nghĩ nghĩ đem trứng rung nhét vào túi của mình, tính toán mang về nhà cất giữ, lại đem qυầи ɭóŧ chữ T nhét vào cúc huyệt ướt dầm dề chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn sau đó mới giúp cậu mặc quần.