Quý Dương thoải mái dễ chịu nghỉ ngơi ở nhà hai ngày, hai mật huyệt sưng to cũng dần dần tiêu sưng, cấp ba nên việc học còn rất nhiều, mỗi ngày Quý Dương đều có thể thu được một đống bài thi mà các bạn học mang tới, lúc này Quý Dương đang khổ hề hề ghé lên trên bàn múa bút thành văn, rốt cuộc thì ngày mai phải đến trường đi học.
Quý Dương cắn bút tự hỏi đề mục trước mặt, Quý Lăng đẩy cửa bước vào, thả chùm nho xanh xuống trước mặt cậu.
"Làm bài thi sao?" Quý Lăng hỏi.
Quý Dương trợn trắng mắt, chỉ vào chồng bài thi đặt trên bàn, "Vô nghĩa."
Quý Lăng liền cười cầm lấy một quả nho nhét vào miệng cậu, Quý Dương há miệng nuốt vào, rất ngọt, cậu chép miệng, tươi cười trên môi hắn càng rõ rệt, Quý Dương mạc danh có loại dự cảm không tốt.
Dự cảm của cậu từ trước tới nay rất chuẩn xác, quả nhiên sau khi cậu nuốt quả nho kia xuống, Quý Lăng ôm cậu đẩy lên ngồi trên mặt bàn, Quý Dương mộng bức hỏi hắn muốn làm gì.
Quý Lăng nói: "Ăn nho nha, anh đây cố ý mua cho cưng ăn đó." Giọng nói còn cố tình nhấn mạnh.
Lời vừa ra Quý Lăng đã đem áo trên người Quý Dương cởi ra, nhiệt độ trong phòng điều hòa rất thấp, gió lạnh thổi một hơi, đầṳ ѵú Quý Dương liền chậm rãi đứng thẳng lên.
Quý Lăng dùng ngón cái ấn một bên đầṳ ѵú xuống, lại hứng thú nhìn đầu nhũ phấn nộn kia đứng trở lại, tựa hồ cảm thấy rất thú vị, thế là hắn hưng trí bừng bừng tiếp tục chơi.
Đáng thương Quý Dương bị trêu cho phát tình, sò non phân bố dâʍ ɖị©ɧ nhễu nhão làm ướt cả qυầи ɭóŧ, Quý Lăng lại làm như không biết, chỉ một mực trêu đùa đầṳ ѵú cậu.
"Ca..." Quý Dương cơ khát khó nhịn vặn vẹo eo.
Quý Lăng cúi người xuống liếʍ đầṳ ѵú cậu.
"Á ~" Quý Dương phản xạ có điều kiện trốn về phía sau.
Quý Lăng thu hồi cái miệng, ánh mắt trần trụi nhìn chằm chằm thủy quang tỏa sáng ở đầṳ ѵú: "Dương Dương, vυ' da^ʍ của cưng ăn ngon hơn nho nhiều."
Quý Dương cảm thấy thẹn quay đầu đi, Quý Lăng lại cúi đầu tiếp tục liếʍ láp đầṳ ѵú, dùng hàm răng day nhẹ, hô hấp nóng rực phun ở ngực, đầṳ ѵú truyền đến cảm giác tê dại.
Quý Dương không tự chủ được ưỡn ngực đón ý hùa, trong miệng cũng phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.
Một bên vυ' bị liếʍ đến vừa sưng vừa trướng, bên kia không được người hỏi thăm lại có chút ngứa, Quý Dương đỏ mặt rêи ɾỉ khẩn cầu anh trai: "Ca ca, liếʍ liếʍ bên kia nữa."
Quý Lăng dùng sức cắn xuống làm cậu có chút đau, nhẹ giọng hét lên một tiếng: "A... Muốn bị cắn hỏng......"
"Tự mình chơi." Nói xong liền tiếp tục dùng lưỡi đùa bỡn đầṳ ѵú, Quý Dương ủy khuất nhìn thoáng qua Quý Lăng, duỗi tay vỗ về tự chơi đùa đầṳ ѵú đáng thương bên kia. Có chút ý xấu dùng đầu gối cọ cọ đũng quần Quý Lăng, ©ôи ŧɧịt̠ bự bán cương dựng lên một cái lều nhỏ.
"Tao hóa, đã gấp không chờ nổi như thế?" Quý Lăng bị đầu gối cậu làm cho hô hấp tăng thêm, côn ŧᏂịŧ đã hoàn toàn cương to, hắn hung hăng cắn xuống đầṳ ѵú đã sưng đỏ.
"A ~" Cảm giác vừa đau vừa ngứa khiến Quý Dương không tự giác hô lên: "Ca... Ca ca.. Đầu lưỡi..... Đầu lưỡi anh thao vυ' em thật sướиɠ, a..."
Quý Lăng nghe xong ©ôи ŧɧịt̠ bự lại lớn thêm một vòng, hận không thể cứ như vậy đem Quý Dương hung hăng ấn lên bàn ȶᏂασ vào, nhưng nghĩ đến mục đích của mình hắn lại cố gắng nhịn xuống.
Quý Lăng đem Quý Dương quỳ gối lên mặt bàn, một phát kéo quần cậu xuống, duỗi tay sờ sờ, qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm.
"Ca ca..." Quý Dương tự động đổi thành tư thế quỳ bò, cái mông nhếch lên cao, cậu đã dùng tư thế này bị đυ. qua hai lần, rất quen thuộc, vừa nhấc mông là có thể lộ ra hoa huyệt ướt dầm dề cùng cúc huyệt dâʍ đãиɠ.
"Đệch......" Quý Lăng chụp lấy cái mông múp của em trai.
Quý Dương liền lắc mông kêu da^ʍ: "A... Ca ca...... Muốn côn ŧᏂịŧ bự của ca ca ȶᏂασ em..."
"Đĩ da^ʍ đừng nóng vội." Quý Lăng lại dùng sức tát một phát lên cái mông trắng nõn, chỗ bị đánh lập tức sưng đỏ lên, Quý Lăng cầm lấy đĩa nho, đặt trước miệng l*и nhỏ, "Trước khi ăn món chính, phải dùng chút trái cây làm điểm tâm nha."
Trái nho bị đóng băng lạnh kẽo dán ở miệng l*и nóng ướt, tao huyệt cơ khát tiếp xúc với quả nho lập tức không ngừng phun ra nuốt vào, sau đó co lại phun ra một đống nước da^ʍ, đem quả nho cũng ướt đẫm bóng loáng.
"Xem ra miệng da^ʍ rất muốn ăn." Nói xong liền đem trái nho nhét vào.
"A... Ăn vào rồi......" Bên trong l*и nhỏ của Quý Dương không ngừng đưa đẩy, đem quả nho tiến vào sâu trong cơ thể, nhục bích đè ép quả nho, khát cầu quả nho có thể giảm bớt ngứa ngáy bên trong mị thịt.
Miệng l*и không ngừng khép mở đòi ăn, Quý Lăng liên tiếp nhét thêm hai quả vào, nhét được mười mấy quả liền không nhét thêm được nữa.
Quý Lăng lại dùng lực tát mông da^ʍ: "Đĩ da^ʍ, nuốt vào sâu hơn đi, còn chưa hết đâu."
"A..." Quý Dương bị đánh không những không đau, ngược lại còn sảng khoái kêu một tiếng, huyệt thịt co rụt lại quả nhiên lại ăn vào thêm một ít, nhưng chỗ sâu nhất trong lỗ da^ʍ vẫn chưa được chạm đến, mấy quả nho nuốt được nửa đường không vào tiếp được.
"Ca ca... Dùng, dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh... Chọc vào một cái.. A~ " Mặt Quý Dương dán lên bàn sách, bài thi đã bị dâʍ ɖị©ɧ tiết ra làm ướt một góc, cậu cũng không thèm quản, chỉ vươn tay tách hai cánh môi của l*и da^ʍ ra, nâng mông cầu thao.
"Đĩ da^ʍ..." Quý Lăng thầm mắng một tiếng, quần áo của hắn vẫn còn mặc chỉnh thề trên người, chỉ đem khóa quần kéo xuống, móc ra dươиɠ ѵậŧ đã hoàn toàn cương cứng để trên lỗ l*и da^ʍ của Quý Dương.
Quý Dương lập tức muốn ngồi xuống, đem ©ôи ŧɧịt̠ bự hút vào lỗ da^ʍ để giảm bớt du͙© vọиɠ của mình, Quý Lăng vẫn bất động, cậu liền tách hai cánh hoa, tư thế ngồi về phía sau, miệng l*и tìm được đầu ©ôи ŧɧịt̠ gấp không chịu nổi nuốt xuống.
"A.. a...... A ưʍ... Quả nho thật trướng..." Mấy trái nho thuận lợi hướng nơi sâu nhất trong huyệt nhục đâm đến, từng viên tròn tròn lăn lăn cọ động lên vách l*и, Quý Dương tự mình thọc ra rút vào, đĩ đượi rêи ɾỉ lãng kêu, thẳng đến khi đem quả nho đỉnh đến chỗ sâu nhất trong hoa huyệt mới bị Quý Lăng ấn xuống.
Hắn rút côn ŧᏂịŧ ra tiếp tục đút cho cái miệng nhỏ da^ʍ dật của Quý Dương ăn nho, lại nhét thêm mười mấy viên mới đem l*и da^ʍ nhét đầy.
"Đĩ da^ʍ, ngậm mấy, không cho nhổ ra." Quý Lăng ấn nho uống miệng huyệt, tay dùng sức cào mấy cái, Quý Dương lập tức lắc lư cái mông kêu da^ʍ.
Nửa căn côn ŧᏂịŧ đã được sò non bôi trơn, dính đầy dâʍ ɖị©ɧ lấp lánh, hắn đơn giản mở rộng c̠úc̠ Ꮒσα của em trai, sau đó liền cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào cái động mê hồn này.
Hai cái động đều được nhét đầy, kɧoáı ©ảʍ căng tràn khiến Quý Dương run rẩy bắn ra.
"Tao hóa, đem mấy quả nho kẹp cho chặt! Nhỏ ra một viên ©ôи ŧɧịt̠ bự sẽ không ȶᏂασ cưng nữa." Quý Lăng đỡ Quý Dương gấp rút chọc ngoáy, cậu bị anh trai đυ. sướиɠ đến mức gọi đĩ lung tung.
"Ư... A... Côи ŧɧịt̠ bự... Cắm đĩ da^ʍ thật sướиɠ......"
Quý Dương sảng khoái kêu da^ʍ không ngừng, l*и da^ʍ còn không quên kẹp chặt trái nho, vẫn luôn khẩn trương co cút hoa huyệt, đồng thời đít da^ʍ cũng được súc gắt gao, không ngừng phân bố ra dịch ruột non, hút Quý Lăng sướиɠ đến nỗi nhiều lần suýt nữa bắn ra.
Quý Lăng chín nông một sâu đυ. ȶᏂασ đít da^ʍ của em trai, mỗi lần thao vào, hai quả trứng cũng hung hăng đánh lên âm đế cùng hoa môi, thao lộng khiến mấy quả nho trong cái động phía trước lăn lộn không ngừng, cᏂị©Ꮒ Quý Dương sướиɠ tê l*и, cao trào đến hai lần.
Quý Lăng lại đυ. vào thêm mấy trăm phát nữa liền bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng xối lên tràng đạo.
"A~ a a~" Một cỗ nướ© ŧıểυ phun ra, l*и da^ʍ của Quý Dương không thể khống chế được mà co rút liên tục, cả người đều run rẩy, cơ bắp cứng đờ, sau đó trào ra chất lỏng trong suốt, mấy quả nho cũng theo đó mà lăn ra ngoài.
Quý Lăng không thể tin nổi nhìn em trai đang phát da^ʍ, em trai hắn thế mà triều xuy! (Lêи đỉиɦ ở nữ.)
Hắn càng thêm hưng phấn, không đợi Quý Dương vượt qua dư vị cao trào, liền đem cậu bế lên theo tư thế xi trẻ con đi tiểu.
Đầu gối Quý Dương chạm vào tay hắn, đầu cũng càng lúc càng tựa vào vai hắn, ngực ưỡn lên trông vô cùng đĩ.
"Dương Dương, đĩ con, đem mấy trái nho tè ra ngoài."
"Ưʍ..." Quý Dương rêи ɾỉ một tiếng, đại não có chút đình trệ nhìn chằm chằm vách tường trước mặt, bài thi trên bàn đã ướt đến nỗi nhăn tít lại không thể dùng được nữa.
Quý Dương dựa vào người anh trai, thả lỏng l*и nhỏ, mấy quả nho từng viên từng viên rơi xuống mặt đất, phát ra âm thanh bịch bịch rất nhỏ.
Vẫn còn một ít ở tận sâu bên trong, Quý Dương không cách nào lộng ra được, cậu nhẹ giọng khóc nức nở kêu: "Ca ca..... Giúp, giúp em..."
Quý Lăng biết rõ còn cố hỏi: "Giúp cưng cái gì?"
"Giúp em... Đem quả nho..... Moi.. moi ra ngoài" Quý Dương khó chịu vặn vẹo eo.
Quý Lăng nhìn thời gian, ba ba sắp tan tầm, buông Quý Dương ra, nâng một chân cậu đặt lên bàn, bởi vì tư thế này nên lại có thêm mấy quả nho nữa rơi ra.
Quý Dương muốn thả lỏng phun mấy quả nho ra, nhưng không khống chế được tao huyệt chính mình co rút lại, dư vị triều xuy vẫn đang ảnh hưởng cậu, có mấy quả đã lăn đến miệng l*и, lại bị cậu hút trở về.
Quý Lăng ngồi xổm xuống nhìn l*и da^ʍ của em trai đang không ngừng co rút.
Cậu bị xem có chút thẹn thùng, đỉnh đỉnh hông muốn Quý Lăng giúp mình lấy ra, cứ để bên trong sẽ sinh bệnh.
Quý Lăng nhìn tao thủy ướt đẫm đang không ngừng chảy ra, liếʍ liếʍ môi, bàn tay to của hắn nắm lấy eo nhỏ của Quý Dương, vùi đầu giữa hai chân cậu, liếʍ một chút.
"A a!" Quý Dương thiếu chút nữa mềm chân đứng không vững, bị đầu lưỡi liếʍ thật kỳ diệu, đầu lưỡi ấm nóng ướŧ áŧ đảo loạn ở miệng l*и, liếʍ láp âm đế, không giống với liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ, không chỉ sướиɠ mà còn có một loại cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ đánh sâu vào thị giác.
Mấy sợ tóc ngắn quẹt qua bụng nhỏ, đùi khiến cậu có chút ngứa, cái mũi cao thẳng đỉnh đỉnh hoa môi cậu, Quý Dương nhịn không được bắn tinh, sò da^ʍ cũng cùng lúc cao trào.
Quý Lăng đứng lên, dùng tư thế này ȶᏂασ l*и non của Quý Dương, ôm eo cậu không ngừng ȶᏂασ vào, đem mấy quả nho còn lại bên trong ép ra chất lỏng, nước da^ʍ trong suốt hòa với nước nho bị ©ôи ŧɧịt̠ bự ép chảy ra ngoài, nhìn da^ʍ không chịu được.
"A a a...... Anh hai......", Quý Dương ôm bả vai Quý Lăng lãng gọi, thao tác Quý Lăng càng ác hơn, đem nguyên cây rút ra, lại dùng nguyên cây ȶᏂασ vào, mấy sợ lông mao của Quý Lăng quét lên miệng l*и, hai viên trứng dái cũng hung hăng đánh lên âm đế của cậu.
Duy trì cường độ đυ. ȶᏂασ cao, Quý Dương cùng Quý Lăng hơn mười phút sau cùng nhau cao trào, Quý Dương tê liệt ngã xuống người Quý Lăng thở hổn hển.
Quý Lăng đem tàn lưu của mấy quả nho trong cơ thể em trai moi ra, đem tiểu huyệt chứa đầy dâʍ ɖị©ɧ tẩy rửa sạch sẽ.
Hắn bắt đầu thu thập hiện trường tình ái mãnh liệt, đem bài thi ướt đẫm dọn sạch, nhặt mấy quả nho rơi rụng dưới đất nhặt lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ dưới sàn cũng được lau qua hai lần.
Quý Dương thất thần nằm trên giường nhìn trần nhà, cậu quay đầu liền thấy Quý Lăng bưng đĩa nho kia lại đây, làm mặt cậu có chút đỏ.
Chỉ thấy hai ngón tay Quý Lăng kẹp lấy một trái nho đưa đến bên miệng cậu, bên trên quả nho có hỗn tạp các loại chất lỏng, còn bởi vì được ngâm trong l*и da^ʍ mà trở nên ấm áp, Quý Dương có chút kháng cự nghiêng đầu, lại bị Quý Lăng cưỡng ép quay trở về.
Quý Dương thật sự không muốn ăn, Quý Lăng cũng không giận, đem quả nho kia nhét vào miệng chính mình, tay niết cằm Quý Dương, một viên mang theo tao vị tiến vào trong miệng cậu.
Quý Dương muốn phun ra lại bị đầu lưỡi linh hoạt của Quý Lăng ấn trở lại.
Không lay chuyển được anh trai, Quý Dương đành phải đem quả nho ăn vào, dù sao Quý Lăng cũng đã ăn qua, không thiệt.
Quý Lăng cứ như vậy từng quả từng quả đút hết cho Quý Dương ăn.