Cấm Động Tâm

Chương 107: Phản bội

Vị người mẫu ngoại quốc này tên là Agata, năm nay 18 tuổi, sinh ra ở Ukraine nhưng lại sống ở Nga, kinh tế trong nhà khó khăn, cung không nổi ba đứa trẻ cùng đi học. Hai tháng trước nàng tạm thời nghỉ học, bởi vì điều kiện ngoại hình xinh đẹp nên ký được hợp đồng với công ty mẹ ở Nga, dự định đến Trung Quốc làm việc khoảng một năm, kiếm đủ học phí rồi thì trở về tiếp tục đến trường.

Căn cứ theo an bài của công ty, lần phê duyệt người mẫu ngoại quốc lần này ngoài nàng ra còn có ba người nữa, lộ phí ăn ở bay đến Trung Quốc đều được bao toàn bộ, sau khi máy bay hạ cánh người đại diện bên phía SIENA sẽ đến tiếp ứng.

Người đại diện phụ trách tiếp ứng các nàng là Mina.

Bởi vì những người mẫu này đều là người mới, ngây thơ mờ mịt, không giống như người mẫu hạng B, hạng A hay thậm chí là người mẫu hạng siêu A khác có kinh nghiệm nhất định trong ngành, cho nên các nàng cơ bản đều chỉ biết nghe theo sắp xếp từ người đại diện. Mới đến đây, ở một đất nước khác trời xa đất lạ, người đại diện lại có thể nói tiếng Nga lưu loát, nhiệt tình lại chuyên nghiệp chiêu đãi các nàng, cho nên cũng khiến cho thể xác và tinh thần của các nàng được thả lỏng.

Ngày hôm sau khi hạ cánh ở lại tại khách sạn trong nội thành một đêm, buổi sáng hôm nay được mang đến "công ty".

"Công ty" kia trống không, người rất ít, so với SIENA to lớn mà các nàng biết được bên trong tin tức có điểm không giống nhau, nhưng người đại diện nói đây là một bộ phận lưu trình, người mới trước khi ký "Hợp đồng thực tập" thì phải đến đây khảo sát, sau khi thông qua kỳ khảo sát mới được đến tổng bộ công ty.

Những người khác tin, nhưng Agata lại không có lập tức ký xuống, xuất phát từ sự cẩn thận nàng liên hệ với người của công ty mẹ bên Nga xác nhận, không nghĩ tới công ty mẹ còn không cảm kích, trái lại còn dò hỏi tình huống "công ty" này như thế nào....

Lúc này nàng mới hiểu được bản thân đã bị lừa.

........

"Mina là người đại diện của các người, vì cái gì lại phải lừa gạt chúng tôi? Bạn của tôi, các cô ấy đều bị các người lừa, các người vô sỉ...." Agata khóc lóc lên án, cảm xúc của nàng đang kích động, tốc độ nói chuyện cũng có chút nhanh, mang theo thanh âm khóc nức nở mơ hồ thành một đoàn.

Nói xong nàng mới ý thức được điểm này, lại chậm rãi nói lại một lần nữa.

Trình Tô Nhiên miễn cưỡng cũng nghe hiểu được ngọn nguồn, cùng nàng thẩm tra đối chiếu mấy chỗ tin tức mấu chốt, nương theo từ điển bên trong điện thoại trợ giúp, cuối cùng cũng xác định được hoàn chỉnh ý tứ trên dưới.

Cô thuật lại cho Giang Ngu.

Giang Ngu càng nghe sắc mặt càng ngưng trọng.

Nhân lúc còn chưa tan tầm, các cô mang Agata đến văn phòng, Giang Ngu gọi điện thoại cho Mina, điện thoại vẫn luôn không ai nhấc máy, lại gọi cho bộ phận quản lí. Đại bộ phận người đại diện đều đã theo người mẫu đi ra ngoài, chỉ còn một số ít người ở lại văn phòng.

Lần trước Điền Lâʍ ɦội báo lại cho cô ấy rằng Mina vẫn luôn tìm không được người, sau đó cô ấy cũng liên hệ với Mina dò hỏi tình huống công tác, đối phương vẫn luôn nói là rất bận rất mệt, cũng hứa hẹn là sẽ mau chóng trở lại công ty.

Nhưng mà đến tận bây giờ người cũng chưa trở về.

Hỏi Bạch Lộ, Bạch Lộ nói không biết, còn ủy khuất oán giận cô ấy một hồi. Hỏi những người có quan hệ gần gũi với Mina đều nói đã lâu không nhìn thấy cô ấy.

Giang Ngu rốt cuộc cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.

"Tôi đã đem mọi chuyện nói cho bạn của tôi cùng với công ty chúng tôi, tôi còn muốn đăng Twitter tố cáo các người..... Các người....." Agata một bên khóc một bên nói. Chị của nàng bởi vì bần cùng mà không thể không làm người đẻ thuê ở Ukraine kiếm tiền, nàng không muốn sống cuộc sống đó, cõi lòng đầy chờ mong đến nơi này lại bị lừa, phẫn nộ lại bất lực.

Trình Tô Nhiên thở hốc vì kinh ngạc: "Đẻ thuê kiếm tiền?"

Agata gật đầu.

"Đó là mang thai hộ." Giang Ngu nhíu mày nói, "Ở Ukraine là hợp pháp. Quốc gia bọn họ còn có một cái tên gọi khác là 'Tử ©υиɠ Châu Âu'."

"......"

Trình Tô Nhiên cả kinh nói không nên lời, theo đó cũng có càng nhiều phẫn nộ. Cô vội vàng trấn an: "Chúng tôi rất xin lỗi, nhưng..... Kỳ thật chuyện này chúng tôi cũng không biết, là người đại điện tự tiện làm chủ, hiện tại còn cần phải điều tra....."

Hiển nhiên, Mina phản bội công ty.

Giang Ngu có chút đau đầu.

Khó trách trên bảng biểu thành tích khuyết thiếu số liệu của Mina, nếu như báo theo đúng sự thật rất nhanh sẽ bị phát hiện có dị thường.

Loại tình huống này đã liên tục diễn ra hai ba tháng nay, đổi lại là người đại diện có tư lịch bình thường nhất định đã sớm điều tra ra, nhưng Mina có đặc quyền tương đối lớn, có công lao trọng đại trong việc thành lập công ty, Giang Ngu vẫn luôn dùng nguyên tắc "Dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng", phi thường tín nhiệm cô ta, thế cho nên, đã để cô ta giấu diếm được mọi người.

Cô ấy lập tức liên hệ với công ty mẹ bên Nga, sau đó xuống tay điều tra chuyện này.

........

Sau khi dàn xếp tốt cho Agata, Giang Ngu mang Trình Tô Nhiên trở về nhà.

Đột nhiên phát sinh sự việc cô ấy có chút trở tay không kịp, tâm tình cũng lập tức rơi xuống đáy cốc, bữa tối cũng ăn không ngon, chỉ ăn mấy khối cá đã buông đũa.

"Chị no rồi sao?" Trình Tô Nhiên kinh ngạc hỏi.

Giang Ngu gật đầu, sắc mặt đạm nhiên như thường, nhấp môi cười cười, "Tôi lại đi thu thập phòng một chút."

Dứt lời liền đứng dậy rời đi.

Trình Tô Nhiên há miệng thở dốc, thanh âm nghẹn lại ở bên trong cổ họng, nhìn thân ảnh cô ấy dần đi xa âm thầm thở dài, lại nhìn một bàn mỹ vị chuẩn bị vì cô, tức khắc cũng mất đi hứng thú.

Cô cũng không ăn bao nhiêu, vội vàng buông chén đũa xuống, đi tìm Giang Ngu.

Quá nhiều phòng, Trình Tô Nhiên vòng tới vòng lui rốt cuộc cũng tìm được cô ấy ở trên ban công nhỏ. Cô ấy đang tựa vào lan can, giữa hai ngón tay thon dài kẹp lấy điếu thuốc, trong không khí tràn ngập hương vị hỗn hợp của thuốc lá.

Cô tịch lại cô đơn.

"Giang Ngu....." Trình Tô Nhiên đứng ở phía sau hồi lâu, nhịn không được gọi cô ấy.

Thân hình người nọ cứng đờ, xoay người lại.

Bốn mắt nhìn nhau.

Giang Ngu ngẩn người, theo bản năng nhìn về thuốc lá đang trong tay mình, vội vàng đem nó ấn diệt ở trong gạt tàn thuốc, sau đó nở nụ cười với Trình Tô Nhiên, "Nhiên Nhiên, nhanh như vậy đã ăn xong rồi sao?"

"Ừm," Trình Tô Nhiên chậm rãi đi qua, liếc mắt nhìn nửa điếu thuốc còn thừa lại, "Tâm tình không tốt có thể nói ra, muốn hút thuốc thì cứ hút đi, đừng quan tâm đến em."

Tươi cười của Giang Ngu cứng lại "Tâm tình không có không tốt a."

"Mạnh miệng."

"......"

Trình Tô Nhiên duỗi tay ôm lấy eo cô ấy, cằm nhẹ nhàng đặt trên bả vai.

Giang Ngu cũng rất tự nhiên mà đem người ôm vào trong l*иg ngực.

Đêm đông hàn khí rất nặng, một cơn gió lạnh thổi tới, ngoài cửa số là cao tầng san sát nhau, ánh đèn huy hoàng, cách đó không xa ở trên mặt sông truyền đến tiếng còi tàu du dương.

Cô ấy giơ tay đóng cửa sổ lại.

"Có tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng đối với công ty không?" Trình Tô Nhiên ở trong l*иg ngực cô ấy cọ cọ, muộn thanh hỏi.

Giang Ngu trầm ngầm một lát nói: "Sẽ không."

"Thật sự?"

"Khả năng là sẽ tổn thất một chút danh dự, danh tiếng, còn có bộ phận thị trường hải ngoại, dựa vào tình huống tới xem, những thứ đó đều không tính là nghiêm trọng."

Trình Tô Nhiên nhẹ nhàng thở ra, "Em còn tưởng rằng cô ta đã xâm nhập đến cấp cao chuẩn bị đoạt quyền rồi....."

Phốc.

Giang Ngu nhịn không được cười lên tiếng, xoa bóp lỗ tai cô, "Không khoa trương như vậy. Tuy rằng tôi có cho cô ta cổ phần danh nghĩa nhưng thực tế người khống chế công ty vẫn là tôi."

"Vậy là tốt rồi." Trình Tô Nhiên an tâm gật đầu.

"Nếu như phương diện trao đổi có vấn đề gì thì cứ nói, ngày mai em đến công ty điều phiên dịch viên tiếng Nga đến cho chị, nếu phải đến mức kiện tụng thì em có quen biết một người bạn là luật sư chuyên phương diện tấn công, có thể tìm anh ấy. Có yêu cầu cần hỗ trợ gì cứ nói với em, em có thể giúp đỡ, nếu không giúp được còn có bạn bè của em, tóm lại, không được để nghẹn ở trong lòng, không được tự mình chống đỡ."

"Chị không bao giờ một mình."

Đôi tay cô ôm lấy mặt Giang Ngu.

Thần sắc Giang Ngu cảm động, đáy mắt dâng lên vô hạn nhu tình, "Được....."

Hai người cứ như vậy lẳng lặng mà ôm nhau.

Tuy rằng có được an ủi từ Nhiên Nhiên nhưng tâm tình Giang Ngu vẫn nặng nề, chuyện này tạo thành tổn thất là không thể tránh khỏi, quan trọng nhất chính là cô ấy bị người mà bản thân tín nhiệm phản bội ----- cô ấy thống hận nhất là phản bội.

Tư vị bị đâm một dao từ phía sau lưng một chút cũng không dễ chịu.

Bất quá, đây cũng không phải lần đầu tiên cô ấy trải qua việc bị phản bội. Mười mấy năm làm người mẫu gặp qua quá nhiều người cùng chuyện dơ bẩn, so sánh với những chuyện đó, sau khi về hưu lại là một đường xuôi gió xuôi nước.

Vận mệnh đang bắt đầu muốn khảo nghiệm cô ấy sao?

Thời điểm chuẩn bị ngủ, Mina gọi điện thoại cho cô ấy.

"Giang tổng, cô tìm tôi sao?

Giang Ngu nhàn nhạt nói: "Nghe nói cô mở một công ty?"

Bên kia trầm mặc một lát, dứt khoát ừ một tiếng, lại nói: "Nói chính xác hơn thì không chỉ một mình tôi, còn có Bạch Lộ."

"Bạch Lộ?"

"Cô ấy là pháp nhân."

Đáy mắt bình tĩnh của Giang Ngu xuất hiện một tia vết rách.

Bạch Lộ.....

Chẳng lẽ.....

Trong đầu hiện lên một loại phỏng đoán, Giang Ngu khó có thể tin nhưng vẫn cật lực duy trì bình tĩnh, "Cho nên, là cô cùng Bạch Lộ cấu kết nhau..... đào chân tường công ty?"

"Tôi cho rằng Giang tổng đã sớm biết."

"Loại động tác nhỏ không đau không ngứa này thì mang đến cho cô lợi ích gì chứ?"

"Giang tổng, thật sự không đau không ngứa sao?" Mina cười một tiếng.

Giang Ngu cũng cười, "Cô còn chưa trả lời vấn đề của tôi."

"Làm công cho bản thân, hồi báo là trăm phần trăm, làm công cho người khác, hồi báo lại có khả năng là 80% mà cũng có khả năng chỉ là 1%, đáng giá, là 80%, còn không đáng, là 1% đó."

Cô ta chỉ nói vài câu, nhìn như mơ hồ không rõ nhưng Giang Ngu lại rất nhanh đã hiểu được.

"Nguyên lai là cô không phục Điền Lâm."

"Giang tổng, đến lượt cô trả lời vấn đề của tôi." Ngữ khí Mina nhàn nhạt.

Giang Ngu lại cười một tiếng, một tay đút vào trong túi áo ngủ, không nhanh không chậm nói: "Trình độ như thế nào mới xem như là vừa đau vừa ngứa, cô có hiểu tôi không? Nếu như hiểu tôi thì nên biết, trừ phi táng gia bại sản, nếu không cũng chỉ như động đất lớn và động đất nhỏ thôi, sau khi trải qua thiên tai trùng kiến lại cũng không khó."

Cô ấy là từ hai bàn tay trắng, bàn tay trần đến người có địa vị như ngày hôm nay, cho dù có ngã xuống đáy cốc, cũng có thể từ chỗ đó bò lên.

Công ty quản lí chỉ chiếm một phần ba so với số tài sản mà cô ấy đang có.

"Cô đích xác làm cho người ta kính nể." Mina nói, cô ta cũng không nghĩ có thể ép được Giang Ngu vào chỗ chết, nhưng cũng biết huyết hậu của cô ấy ở đâu, lấy máu của Giang Ngu tẩm bổ bản thân khởi bước lúc đầu mới là điều quan trọng nhất, thuận tiện khiến cho tâm lý Giang Ngu chịu tổn thương nặng, đến lúc đó trực tiếp chụp mông chạy lấy người, hết thảy đều không có quan hệ với cô ta.

Đối với một người đã lựa chọn phản bội, Giang Ngu cũng lười nói tiếp, cô ấy rút tay ra, phủi phủi ít tóc dính trên ống tay áo, "Được, những chuyện khác cứ để cảnh sát nói với cô đi."

"Thật ngại quá, Giang tổng, hiện tại tôi đang ở nước ngoài, hơn nữa, cảnh sát muốn tìm cũng là tìm Bạch Lộ." Mina không chút để ý nói.

"Tôi biết."

"....."

"Vậy cô cứ cầu nguyện bản thân vĩnh viễn đừng về nước đi."

Nói xong, Giang Ngu cúp điện thoại.

Một đôi tay từ sau lưng ôm lấy eo cô ấy.

Độ ấm kề sát sau lưng, phảng phất như có thể nghe thấy tiếng trái tim đang nhảy lên, cả người Giang Ngu run rẩy, mềm xuống, "Nhiên Nhiên....."

"Ừm, em ở đây." Gương mặt Trình Tô Nhiên cọ cọ tóc cô ấy.

Giang Ngu bắt lấy cánh tay bên hông, tức khắc cảm thấy vô cùng an tâm, giống như bắt đầu từ giờ phút này có nơi để dựa vào, có nơi để dừng lại.

Cô ấy nghĩ nghĩ đến nội dung cuộc trò chuyện lúc nãy, đúng sự thật nói ra.

"Tôi thật sự không nghĩ tới Bạch Lộ cũng có phần trong đó....."

"Bất luận người nào cũng đều có thể, duy độc em ấy không thể."

Trình Tô Nhiên hơi hơi dẩu miệng, "Vì cái gì? Cô ta đối với chị quan trọng lắm sao?"

Nếu nói ngay lúc trước khi nghe được cuộc điện thoại kia Giang Ngu chỉ cảm giác không đau không ngứa, vậy thì sau khi nghe xong cuộc điện thoại kia, Giang Ngu cảm thấy bản thân bị hung hăng đâm một dao, tâm lý bị thương nặng, so với kinh tế nghiêm trọng hơn gấp trăm lần.

Kinh tế tổn thất rất nhiều nhưng cũng chỉ là một bộ phận tiền, cô ấy còn có tài sản khác, nhưng mà người mà bản thân thân thủ bồi dưỡng nên lại dễ dàng như vậy phản bội cô ấy, tổn thất chính là cảm tình, là tín nhiệm, là người khiến cô ấy thật vất vả mới có thể một lần nữa cảm thấy hứng thú với mối quan hệ giữa người với người.

Đối với Bạch Lộ ngoài thất vọng ra cũng chỉ có thất vọng, không nghĩ tới cô ta lại biến thành bạch nhãn lang, biến thành rắn độc cắn ngược lại nông phu.

"Giống như nuôi một con mèo, em tỉ mỉ chiếu cố nó, chi phí ăn mặc đều là tốt nhất, từ hai tháng nuôi đến bốn năm tuổi, cuối cùng nó lại cắn ngược lại em, cào em....." Giang Ngu hít sâu một hơi, cuối cùng nói không nổi nữa, chậm rãi buông cánh tay bên hông ra.

Trình Tô Nhiên mím môi, trong lòng có chút hụt hẫng.

Nếu Bạch Lộ là chó là mèo là sủng vật, như vậy cô là cái gì? Cô và Giang Ngu được xem là quan hệ gì?

Không minh bạch, thật không minh bạch.

Cô muốn nói "Nếu em cũng như vậy thì sao", rồi lại băn khoăn đến cảm xúc hiện tại của Giang Ngu không tốt lắm, nhịn xuống. Chuyện này xem như là chuyện lớn, cô cũng không nghĩ ở ngay lúc này lại nháo tiểu tính tình, lại cấp trong lòng Giang Ngu thêm ngột ngạt.

"Kỳ thật động cơ của Bạch Lộ rất dễ đoán, trước đó không phải em đã nói cô ta thích chị rồi sao? Có khả năng chính là vì yêu không được cho nên sinh hận..... Chị nói cô ta rất cố chấp, em cảm thấy người như vậy làm loại chuyện này một chút không có gì kỳ quái. Chị ngàn vạn lần không thể mềm lòng, miễn lưu lại hậu hoạn cho bản thân."

Giang Ngu xoa xoa giữa mày, "Trước cứ báo cảnh sát đi, tôi nghĩ cách dẫn Bạch Lộ trở về đã."

"Cũng được...." Trình Tô Nhiên gật gật đầu.

Sau khi trầm mặc một lúc lâu, nỗi lòng Giang Ngu cũng bình phục lại, ôm lấy Trình Tô Nhiên, ở trên má cô hôn một cái, "Nhiên Nhiên..... Em ấy không thể so sánh với em."

"!"

Trình Tô Nhiên kinh ngạc ngước mắt.

Người này có phải là có thuật đọc tâm hay không vậy? Nga, là bản thân vừa rồi.....

"Chúng ta đây ưm ------"

Môi bị hơi thở nóng rực lấp kín.

Ôn ôn, mềm mại, giống như thạch trái cây, ngọt thanh mê người.

Một bàn tay Giang Ngu ôm lấy eo cô, một tay kia chế trụ gáy cô, giữa môi răng cường thế đoạt lấy hô hấp, phảng phất như muốn đem cô cắn nuốt, trong nháy mắt tiết tấu của tim cũng trở nên rối loạn hơn.

Trình Tô Nhiên bị động tiếp nhận, rất nhanh tay chân đã nhũn ra, giây tiếp theo lại bị đè ở trên tường.

"Nhiên Nhiên...."

"Ưʍ."

Giang Ngu thoáng ngưỡng ra sau, lại cúi đầu, đem mặt vùi vào trong tóc cô, "Ở trong lòng tôi em là người quan trọng nhất."

- --------

Editor: