Buổi sáng sáu giờ, sắc trời vừa mới tờ mờ sáng, Trần quản gia như thường lệ rời giường. Căn dặn phòng bếp làm bữa sáng, hối thúc mấy người hầu quét dọn vệ sinh. Biệt thự Dịch gia chiếm diện tích rộng lớn, chỉ sân trước và sân sau thôi nhưng mỗi ngày quét dọn đều tốn không ít thời gian.
Bảy giờ, Dịch phu nhân mặc chỉnh tề từ trên lầu đi xuống, Trần quản gia đưa lên bữa sáng thay bà.
"Trần quản gia, cha cũng sắp tỉnh rồi, phiền ngài đi nhìn một chút."
"Được, tôi lập tức đi."
"Đúng rồi, hôm qua tôi dặn chuẩn bị tổ yến cho Tân Di, làm chưa?"
Trần quản gia cười nói: "Làm rồi, đang ở trong phòng bếp."
"Được, vậy ông đi gọi cha đi."
Trần bá lên lầu, Dịch phu nhân chậm rãi ung dung dùng ăn bữa sáng.
Bao lâu rồi không cảm nhận được không khí náo nhiệt bà đã không nhớ rõ, chỉ nhớ là sau khi Bác Minh chết, bên trong cái nhà này rốt cuộc không có một tia nhiệt độ. Thẳng đến khi Dịch Dương lớn lên, công việc phải làm nhiều bề bộn, đoạn thời gian dài không có nhà, Dịch lão tiên sinh thì về hưu dưỡng bệnh, bên trong cái nhà này liền chỉ còn lại một mình bà.
Người để nói chuyện mỗi ngày cũng không có.
Hiện tại cuối cùng đều đi qua, thân thể Dịch lão tiên sinh chuyển biến tốt đẹp, công ty ổn định, Dịch Dương có thể mỗi ngày về nhà, về phần Tân Di... Dịch phu nhân cười cười, từ sau khi Dịch lão tiên sinh trở về, trên mặt ý cười càng ngày càng nhiều, thân thể cũng càng ngày càng cứng rắn, hiện tại cơ hồ mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tân Di ở bên người lão tiên sinh nói chuyện giải trí.
Đứa nhỏ này rất có hiếu.
Hiện tại, cái nhà này rốt cục có một chút âm thanh và không khí náo nhiệt.
Nếu như có thể có thêm cháu nội thì tốt hơn.
Vừa nghĩ tới đó, bà lo lắng.
Trong nội tâm bà rõ ràng, Dịch Dương và Tân Di bây giờ là vợ chồng ân ái, nhưng chỉ là ở trước mặt Dịch lão tiên sinh mà thôi. Hai người đó đoán chừng ngay cả sinh hoạt vợ chồng cũng không có.
Bà phải tìm cơ hội hảo hảo nói chuyện cùng Dịch Dương.
Đang nghĩ ngợi, trên lầu truyền tới tiếng cười và tiếng nói chuyện cởi mở.
"Đứa nhỏ này... Lần sau không được như vậy nữa."
Tân Di đỡ lão tiên sinh từ trên lầu đi xuống, đi theo phía sau là Dịch Dương.
Dịch phu nhân nhìn thấy mọi người đi xuống, cười hỏi: "Cha, mới sáng sớm có chuyện gì vui vẻ như vậy?"
Dịch lão tiên sinh ở trước bàn ăn ngồi xuống, "Tân Di nói, hai ngày trước Dịch Dương cho nó một thẻ phụ thuộc, kết quả nó không cẩn thận liền quẹt hết một trăm vạn."
Dịch Dương mặt không biểu tình ở trước bàn ăn ngồi xuống.
Sáng sớm Hứa Tân Di nói chuyện này, có ý gì hắn còn không rõ ràng sao?
—— "Ấn tượng của mẹ đối với mình khẳng định càng kém đi!"
—— "Mau mau mau, mau mắng mình bại gia! Cũng dám vung tay quẹt hết một trăm vạn như thế!"
Dao trong tay Dịch Dương ở trên mâm vạch ra một đạo vết cắt.
Là hắn biết, nữ nhân này sáng sớm liền bắt đầu gây sự.
"Một trăm vạn?" Dịch phu nhân nhìn về phía Dịch Dương.
Dịch Dương gật đầu.
Ngay ở bên trong ánh mắt đầy cõi lòng mong chờ của Hứa Tân Di, Dịch phu nhân cười nói: "Cái này thì tính là cái gì? Một trăm vạn mà thôi. Mẹ cũng đã lâu không có mua đồ, lần sau con ra ngoài dạo phố nhớ dẫn mẹ theo, thích cái gì mẹ mua cho con."
Hứa Tân Di còn có thể nói cái gì?
Cô chỉ có thể cười nói: "Cảm ơn mẹ."
"Được rồi, mau ngồi xuống ăn cơm đi, mẹ đã kêu dì Trần nấu tổ yến cho con rồi," Dịch phu nhân đoan chính ăn bữa sáng, nói với dì Trần: "Dì Trần, làm phiền bà bưng lên tổ yến cho Tân Di."
"Tổ yến?" Hứa Tân Di mờ mịt, dì Trần bưng lên một chén tổ yến đã hầm
xong.
Óng ánh sáng long lanh, bên trong tổ yến còn xen lẫn chút thuốc bổ quý báu khác.
Hứa Tân Di nhìn tổ yến trước mặt, nghẹn họng nhìn trân trối, "Mẹ, đây là... Cho con?"
"Đây là phu nhân đặc biệt kêu người hầm cho cô." Dì Trần cười ha hả giải thích.
Đặc biệt?
Hứa Tân Di thụ sủng nhược kinh.
—— "Chuyện gì đã xảy ra? Xảy ra chuyện gì rồi? Đầu óc của mẹ...
Không phải, tại sao đột nhiên đối với mình tốt như vậy? Trước đó không phải còn một mực châm chọc đối với mình không hài lòng sao?"
—— "Trong nguyên tác không phải là sáng sớm biết mình tiêu xài một trăm vạn của Dịch Dương, cho nên mắng mình một trận. Hoặc là lúc mình vừa mới đi xuống, dựa vào Scandal gần đây mình ở Ngu Nhạc Quyển làm loạn, bắt đầu quở trách nói mình không xứng làm con dâu nhà họ Dịch sao?"
—— "Chẳng lẽ là bởi vì lần trước ở tiệc sinh nhật của Tần Nghiên mình thay Dịch Dương ra mặt, cho nên bắt đầu tốt với mình rồi?"
—— "Không thể nào?"
Càng nghĩ, Hứa Tân Di ngoài cười nhưng trong không cười đem tổ yến hướng phía trước khẽ đẩy, "Mẹ, cảm ơn mẹ, thế nhưng là con gần đây không quá..."
Dịch Dương nghe, trực tiếp đem bát tổ yến kia đặt trước mặt Hứa Tân Di, cũng đánh gãy cô, "Làm cho em thì em cứ uống, muốn anh đút cho em ăn sao?" Vừa nói liền cầm thìa lên, đưa đến bên miệng Hứa Tân Di.
"Không cần, tự em uống." Hứa Tân Di trừng mắt liếc hắn một cái, từ trên tay Dịch Dương cầm lấy thìa uống tổ yến.
—— "Xong xong, cái vị trí Dễ phu nhân này của mình giống như càng ngày càng ổn, về sau làm sao ly hôn được với cẩu nam nhân này?"
Dịch lão tiên sinh cười nhìn qua hai người bọn họ, không nói gì.
Dịch phu nhân nói tiếp: "Mẹ nhớ phòng làm việc của Tân Di ở ngay đối diện công ty Dịch Dương, đợi chút nữa đi làm, để Dịch Dương chở con một đoạn đường."
"Tự con có thể lái xe đến công ty, không cần làm phiền Dịch Dương. Mà lại hai ngày nữa con phải bắt đầu quay phim, rất bận, ban đêm phải về chung cư một chuyến thu dọn đồ đạc."
Dịch phu nhân giống như đang nói việc nhà, lo lắng hỏi: "Quay phim? Mất bao lâu?"