Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 331: Nên xin lỗi rồi

Chương 331: Nên xin lỗi rồi

Không thể không nói, bọn chúng kéo Sở Cửu Ca tham gia trận đấu này hoàn toàn là tự tìm ngược, nếu như đã tự tìm chết, Sở Cửu Ca cũng sẽ không ngại ức hϊếp những tên tép riu này.

Những người khác đều gần như tiến hành được một nữa rồi, mọi người mới nhìn thấy Sở Cửu Ca có hành động, Sở Cửu Ca lấy ra Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh, bọn chúng còn chưa kịp nhìn rõ rốt cuộc Sở Cửu Ca lấy ra linh dược gì, kết quả những linh dược đó đều biến mất rồi.

Một luyện dược sư nói: "Tốc độ nhanh quá! Tiểu nha đầu này rốt cuộc tu luyện thủ pháp luyện dược gì?"

Tốc độ của Sở Cửu Ca đúng là rất nhanh, hơn nữa thủ pháp lại rất đẹp, Ba đại sư nhịn không nổi đố kỵ, ông nói: "Luyện dược không phải chỉ cần động tác nhanh là được, cũng không phải là chiến đấu."

"Thái độ không nghiêm túc này của cô ta, chỉ cần không cẩn thận liền có thể nổ lò."

Kết quả Sở Cửu Ca không có nổ lò, bên trong dược đỉnh của cô truyền ra một trận dược hương.

Nhiều người luyện đan trước cô ta như vậy, đều chưa đến được bước này, Sở Cửu Ca lại đạt đến rồi.

Đan hương truyền khắp nơi, khiến cho những người đang nhập tâm vào luyện dược nhịn không được bị ảnh hưởng, bọn chúng vừa nhìn vậy mà lại là phía bên Sở Cửu Ca truyền ra, kinh ngạc đến không cách nào tĩnh tâm luyện dược rồi.

Đan dược của Sở Cửu Ca hoàn thành rồi, cô đem đan dược đựng vào trong bình, đưa đến trước mặt Liễu gia chủ nói: "Ta hoàn thành rồi! Liễu gia chủ tuyên bố thứ nhất là ta đi!"

Từng tên luyện dược sư đều nhìn chằm chằm cô, Ba đại sư nói: "Tiểu nha đầu, cũng không phải là ai luyện chế xong trước thì người đó về nhất, cần phải xem cấp bậc của đan dược nữa."

Sở Cửu Ca nói: "Vậy các ngươi xem đi! Đợi các ngươi xem xong rồi, có lẽ có thể tuyên bố ta là thứ nhất rồi!"

Lời này cực kỳ ngông cuồng, những người khác còn chưa có luyện chế thành công, còn chưa biết những đối thủ còn lại luyện chế đan dược gì, cô ta liền chắc chắn bản thân về nhất.

Liễu gia chủ nói: "Vậy thì làm phiền các vị trọng tài xem xét rồi."

Vừa xem, những luyện dược sư này từng người một kinh ngạc đến muốn lòi cả mắt ra.

"Đan dược nhị phẩm thượng đẳng, phẩm chất lại còn là cực phẩm."

"Ta không có nhìn sai, thực sự là thế!"

"Có nhầm hay không? Nhị phẩm luyện dược sư mười lăm tuổi!"

Bọn chúng là tam phẩm luyện dược sư, đã được xem là luyện dược sư có thực lực không tồi ở Hồng Thiên vương triều rồi.

Bọn chúng cũng đã gặp qua không ít thiên tài luyện dược, nhưng lại là lần đầu gặp được người yêu nghiệt đến vậy.

"Vân đại sư, ngươi mau xem! Đệ tử ngươi luyện chế ra đan dược nhị phẩm thượng đẳng đó! Ngươi đúng là giấu chúng ta khổ sở rồi! Uổng công chúng tôi còn cho rằng tiểu nha đầu chỉ là một nhất phẩm luyện dược sư mà thôi." Bọn chúng kinh ngạc nói.

Cấp bậc đan dược này của Sở Cửu Ca vừa ra, tất cả mọi người đều trở nên xôn xao, nhiều luyện dược sư cùng thẩm định như vậy, kết quả này là không thể nào sai được.

Liễu gia chủ cũng có cách nhìn khác đối với tiểu nha đầu này, tiềm lực của tiểu nha đầu này rất lớn, tiền đồ không thể lường được.

Nhị phẩm đan dược mà thôi, Vân đại sư nói: "Cửu Ca có thực lực gì? Ta đương nhiên rất rõ, tiểu nha đầu con, không phải nói với con là phải khiêm tốn sao?"

Liễu gia chủ cười nói: "Ha ha ha! Người trẻ tuổi thỉnh thoảng để lộ ra chút khí phái bản lĩnh một lần, Vân đại sư không nên giáo huấn con bé nữa."

Sắc mặt Ba đại sư lúc này đã có chút xanh rồi, nghĩ đến lần đầu gặp Vân đại sư ông còn huênh hoang khoe khoang đệ tử mình là nhất phẩm luyện dược sư, sắp thành nhị phẩm luyện dược sư, lại không ngờ đệt tử này của ông ta lại từ sớm là nhị phẩm luyện dược sư rồi, lúc này trên mặt ông cảm thấy nóng rát vô cùng!

Lão hồ ly này, cái gì mà khiêm tốn? Ông thấy hoàn toàn là muốn xem ông làm trò cười.

Trình độ đệ tử mình thế nào ông hiểu rất rõ, nhị phẩm đan dược là tuyệt đối không thể luyện chế ra được.

Những luyện dược sư khác cũng biết giới hạn thực lực của đệ tử mình, những lời Sở Cửu Ca nói trước đó không sai, thứ nhất thuộc về cô, đây tuyệt đối là sự thật không thể thay đổi.

Đó không phải là Sở Cửu Ca ngông cuồng, mà là cô thực sự có bản lĩnh đó!

Đám tiêu tử không ra gì này, phải thua rồi!

Liễu Như cũng trợn tròn mắt nhìn Sở Cửu Ca, nhị phẩm luyện dược sư nhỏ như vậy, thực lực, dung mạo, thiên phú luyện dược lại nhất lưu, Liễu Như lửa đố kỵ cháy rừng rực.

Cô thân là ngũ tiểu thư của Liễu gia, tiểu nha đầu đến từ nơi nhỏ bé đó dựa vào cái gì ưu tú hơn cô? Đáng ghét!

Liễu gia chủ nói: "Thiên phú luyện dược của tiểu nha đầu thật kinh người, Vân đại sư thực sự quá có mắt nhìn người rồi! Yên tâm đi, các vị ở đây e là khó có ai vượt qua được ngươi, thứ nhất nhất định là ngươi rồi, nhưng mà đợi đan dược của chúng đều luyện chế ra, mới tuyên bố đi!"

Những người khác đều đang toàn tâm toàn ý luyện dược, nhưng không đại biểu chúng đều trở thành kẻ điếc, đối thoại bên phía đó nghe rất rõ ràng, sau đó từng người một như chịu phải bạo kích.

Cái gì? Tiểu nha đầu đó luyện chế ra được nhị phẩm đan dược, hơn nữa còn là thượng đẳng, cực phẩm!

Cả đám bọn chúng đều thua rồi, nếu không phải sợ lãng phí linh dược, bọn chúng sớm đã phất tay không làm nữa rồi.

Đấu với một thiên tài luyện dược yêu nghiệt như vậy, bọn chúng bị đả kích đến không còn gì cả, nếu sớm biết tiểu nha đầu này biếи ŧɦái đến vậy, có đánh chết chúng cũng không tự tìm sỉ nhục.

"Thời gian đến!" Trận thi đấu này kết thúc, thần sắc của chúng quái dị nhìn Sở Cửu Ca, đối phương luyện chế ra quá cao cấp rồi, thứ chúng luyện chế ra hoàn toàn không thể lấy ra được.

"Đan dược nhất phẩm trung đẳng!"

"Thất bại!"

"Đan dược nhất phẩm thượng đẳng!"

"..."

"Đan dược nhị phẩm hạ đẳng!"

Cấp bậc đan dược mà mỗi một người bọn chúng luyện chế, so với trong dự đoán của Sở Cửu Ca không sai một li, mà đan dược nhị phẩm thượng đẳng của Sở Cửu Ca, trực tiếp còn cao hơn hai cấp bậc so với thứ chúng luyện ra tốt nhất.

Trận thi đấu luyện dược này, rất hiển nhiên đã có kết quả.

"Thứ nhất, Sở Cửu Ca!"

Sở Cửu Ca nói: "Ta thắng rồi, các ngươi ai giao ra hai danh ngạch cho ta đây!"

Tuy rằng hai người đó không cam tâm, nhưng mà thực lực của chúng không bằng Vu Dược và Điền Trung, cho nên chỉ có thể đem hai danh ngạch nhường lại.

Liễu gia chủ nói: "Ngươi muốn hai danh ngạch lịch luyện này là để cho hai người bạn của ngươi sao? Tuổi của chúng quá nhỏ, thực lực không cao, đi đến đó lịch luyện e là có nguy hiểm."

Sở Cửu Ca cười nói: "Không sao, tiểu Hắc nhà ta sẽ bảo vệ họ, an toàn của chúng ta, chúng ta tự phụ trách, không phiền đến Liễu gia chủ các ngươi lo lắng."

Đầu yêu thú đó, cũng tương đương luyện linh cảnh đỉnh phong, có thể bảo vệ được nhiều người như chúng sao?

Liễu gia chủ thấy Sở Cửu Ca ý đã quyết, cũng không khuyên thêm nữa, dù sao cô cũng nói rồi, an toàn của chúng thì chúng tự phụ trách, cho dù chết Liễu gia họ cũng không có chút trách nhiệm nào.

Vào lúc đó, ánh mắt Sở Cửu Ca rơi vào trên người Liễu Như, "Ta thắng rồi, ngũ tiểu thư có phải nên có chút biểu hiện hay không?"

"Ngươi nằm mơ!" Liêu như không cam tâm xin lỗi cô.

Liễu gia chủ nói: "Như nhi, nếu như đã cược, vậy thì phải giữ lấy lời hứa, đừng làm xấu mặt Liễu gia ta."

"Việc này vốn dĩ là con hồ nháo, còn không mau xin lỗi Sở Cửu Ca." Liễu gia chủ sắc mặt nghiêm túc nhìn nữ nhi mình nói.