Chương 305: Xác sống
Tử Hoàng nói thì rất dễ nghe, Tranh Hoàng lại không thể cao hứng được chút nào, bởi vì ông nhìn thấy trạng thái của những người lính dưới trướng của ông quá không đúng rồi.
"Ngươi.. các ngươi vì đạt được mục đích, vậy mà lại hy sinh tất cả sĩ binh Tranh Linh Quốc ta! Đáng ghét!" Tranh Hoàng gào thét nói.
"Điều này sao trách được chúng ta. Muốn trách chỉ có thể trách ngươi vô dụng, bị một tiểu nha đầu bắt làm con tin. Người Tranh Linh Quốc người ít lại yếu, đương nhiên là người hy sinh trước tiên." Hoàng đế Lục Linh Quốc, Thanh Linh Quốc hả hê nói.
Kẻ yếu đuối vô năng, có thể thể hiện được chút tác dụng cũng là vinh hạnh của chúng.
Sở Cửu Ca vừa nhìn thấy những kẻ đó liền cảm thấy tình huống không ổn, cô nói với Nhất Nặc: "Chúng ta đều xem nhẹ Xích Liên Thương và Tử Hoàng, ông ta không hề hạ thủ với người của chúng ta, mà là ác độc hạ thủ với người của mình!"
Nhất Nặc nói: "Có thể nhìn ra đó là độc gì không?"
"Ta nhìn không ra, cần phải ở cự ly gần quan sát, thậm chí kiểm tra tỉ mỉ mới được." Sở Cửu Ca đáp.
"Không được! Điều đó quá nguy hiểm rồi, những người đó rất cổ quái, giao cho chúng tôi giải quyết là được." Cửu Thương Khung trầm giọng nói.
Sở Cửu Ca nói: "Cửu thúc yên tâm, con sẽ cẩn thận mà, không tra được tẩy của kẻ địch, chúng ta cũng không tiện ra tay! Xích Liên Thương là người của Bát đại thánh tộc, bên phía của ta thì chỉ có con có thể tìm ra phương pháp đối phó với mấy độc nhân này."
"Nhất Nặc, Nhị Lượng, nhất định phải bảo vệ tốt cho tiểu Cửu!" Cửu Thương Khung phân phó.
"Vâng! Cửu thúc!"
Song phương lần nữa giao chiến, lần này họ đối phó chỉ có những người này của Tranh Linh Quốc.
"Tử Hoàng bệ hạ, thực sự không cần bọn ta ra tay sao?" Lam Hoàng hỏi.
"Không cần, những người này của Tranh Linh Quốc, đủ để diệt sạch đám người Xích Linh Quốc." Tử Hoàng tự tin nói.
"Uỳnh!" Bọn Sở Cửu Ca phát hiện, so với ngày hôm qua những người này cho dù là tốc độ hay thực lực đều mạnh hơn rất nhiều, cấp bậc linh lực phút chốc nâng cao một bậc lớn.
Thực lực như vậy, tổng hợp thực lực của mỗi người có thể sánh với đội quân thần bí đó của Xích Linh Quốc rồi, nhân số lại nhiều hơn họ, trận chiến này, nguy hiểm!
"Rầm!" Sở Cửu Ca nhảy qua đó, tiến gần về phía một người.
Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát tình huống của bọn chúng, lại phát hiện chúng đã hoàn toàn trở thành xác sống biết đi.
Bọn chúng hoàn toàn là tiêu hao sinh mệnh của mình đổi lấy thực lực, đợi trận chiến này kết thúc, chúng cũng mất đi toàn bộ giá trị, sau đó chết đi.
"Aaaaaa!" Một trận kêu thảm truyền ra, Sở Cửu Ca phát hiện một đặc điểm khác của loại độc này.
Đó chính là hễ là người bị bọn chúng thương đến cũng sẽ bị nhiễm phải, mất đi ý thức.
Không chỉ có đội quân bình thường, đến cả Xích Linh Quân, còn có đội quân giáp bạc đó cũng có người trúng chiêu.
Sau khi trúng chiêu mất hết sức chiến đấu, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng, Xích Kiêu nói: "Cẩn thận, tuyệt đối đừng để chúng thương đến."
Trên chiến trường, cho dù có cẩn thận hơn nữa thì cũng khó tránh khỏi việc bị những người này thương đến, thế nên bên phía Xích Linh Quốc bị vướng víu tay chân rất nhiều.
Nhị Lượng nói: "Cửu Ca, chúng ta nhất định phải rút lui! Không thể nán lại tiếp nữa rồi, chúng ta bị bao vây rồi."
Sở Cửu Ca nói: "Nhất định phải khống chế được một người bắt lại, nghiên cứu thật tốt, nếu không đại quân Xích Linh Quốc ta xong đời rồi."
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
"Ha ha ha! Xích Liên đại sư không hổ là thủ tịch luyện dược sư của Tử Linh Quốc, thuốc của ngài lợi hại đến vậy. Xem lần này Xích Linh Quốc làm sao phản kháng?" Lam Hoàng cười to.
"Phái ra một số tinh nhuệ, tranh thủ lúc hỗn loạn kích sát Xích Kiêu, Cửu Thương Khung, còn có Sở Cửu Ca!" Tử Hoàng âm hiểm nói.
Có được đội quân do Xích Liên Thương tạo ra đánh trận đầu, tiếp theo chúng chỉ cần tranh thủ lúc hỗn loạn gϊếŧ đi mấy người đầu têu mà họ muốn gϊếŧ nhất thôi.
"Vâng, Bệ hạ!"
Bọn Sở Cửu Ca không cách nào dẫn đi một người sống, mà vào lúc đó tinh nhuệ do Tử Hoàng phái đến đã xông được vào trong đại quân, đánh lén cô.
"Tiểu Cửu, cẩn thận!" May thay Nhị Lượng và Nhất Nặc vẫn luôn thϊếp thân bảo hộ cô, cho nên không hề để cho những người này đắc thủ.
"Rầm Rầm Rầm!" Nhân số bên phía họ vẫn là xa xa không đủ.
Sở Cửu Ca vận chuyển Bất tử sinh mệnh chi đồng, quan sát hành động của bọn chúng, từng lần một kinh hiểm tránh khỏi một kích chí mạng của kẻ địch.
"Viu viu viu!" Vô số cây độc châm bay ra, xông về phía yếu hại của kẻ địch.
Kẻ địch quá nhiều, bên phía họ thực sự không đủ người.
Từng lần giao chiến với kẻ địch, Sở Cửu Ca tiêu hao cạn kiệt tất cả tiềm lực của bản thân, linh lực trong thiên địa điên cuồng tràn vào trong thân thể Sở Cửu Ca.
Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra, nói: "Lại muốn tiến cấp nữa rồi!"
Cô nuốt xuống mấy viên đan dược có tính bổ trợ, nếu như đã muốn tiến cấp vậy thì hãy tiến cấp nhanh một chút đi.
Trên chiến trường từng thời khắc đều thay đổi, cô muốn mình sở hữu lực lượng càng mạnh hơn.
"Phụt!" Máu tươi phun trào, Sở Cửu Ca đâm xuyên tim của một người, thân hình như chớp giật tránh khỏi máu tươi của người đó.
Máu của chúng có độc, một khi bị dính phải cũng sẽ trúng độc.
Lúc này trên chiến trường, Xích Linh Quốc tổn thất thảm trọng.
Có hơn một nửa số người không phải bị thương thì là trúng độc, nếu không phải có đội quân khôi giáp bạc cường đại đó khư khư chặn lại kẻ địch, đội quân Xích Linh Quốc của họ e là toàn quân bị diệt rồi.
"Đáng ghét!" Xích Kiêu phẫn nộ gào thét.
Phía địch tổn thất mấy mươi vạn đại quân sử dụng chiêu hiểm này, cho dù tín niệm thủ hộ Xích Linh Quốc của họ có mạnh hơn nữa, nhưng lại thua về phía lực lượng chênh lệch.
Linh lực nới rộng kinh mạch Sở Cửu Ca ra, khiến cho Sở Cửu Ca xông phá được bình cảnh đó.
"Ngưng hồn cảnh, lục trọng!"
Tử Hoàng bọn chúng đang quan sát ở phía xa, trận hỗn chiến này bọn chúng không muốn đội quân của chúng tham gia vào đó, bởi vì xác sống của Tranh Linh Quốc không phân biệt được địch ta, người của chúng mà lại gần cũng sẽ bị tấn công.
Đợi đến khi đội quân Xích Linh Quốc bị chúng gϊếŧ sạch rồi, thì cũng là lúc đám xác sống này triệt để ngã xuống, lúc đó mới là lúc tốt nhất để chúng động thủ.
Bọn chúng có thể tổn thất ở mức thấp nhất chiến thắng trận chiến này, hơn nữa thu hoạch hai quốc gia, Xích Linh Quốc và Tranh Linh Quốc đều sẽ là vật trong túi của chúng.
Lúc này sắc mặt quốc quân Tranh Linh Quốc trắng bệch, ông biết cứ vậy đi xuống, không những Xích Linh Quốc xong đời, Tranh Linh Quốc cũng phải xong đời.
Ông lúc trước đáng lý không nên.. không nên đáp ứng Tử Hoàng, giao chiến với Xích Linh Quốc mà!
Nếu như Tranh Linh Quốc đơn độc không tham gia, có phải sẽ không phải chịu mối nguy hiểm này hay không? Ông hối hận cùng cực!
Tử Hoàng nói: "Tiểu nha đầu đó vậy mà lại trong thời khắc này tiến cấp rồi, ngưng hồn cảnh lục trọng, ha ha ha!"
"Tử Hoàng bệ hạ, cô ta.. cô ta thất trọng rồi."
Chỉ trong chớp mắt công phu, Sở Cửu Ca lại tiến cấp nữa rồi, người phía bên này của chúng triệt để bị dọa sợ rồi.
"Bát trọng!"
"Cửu trọng!"
Việc tiến cấp của Sở Cửu Ca vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại, cho đến khi đạt đến ngưng hồn cảnh cửu trọng mới dừng lại.
"Liên tiếp tiến cấp tứ trọng, Sở Cửu Ca đây là điên rồi sao?"
"Đây sao có thể?"
Trận chiến này, rút cạn bao nhiêu là tiềm lực, cô không thể thua, vậy thì nhất định phải biến cường đại, cho nên thuận theo tự nhiên liên tiếp đột phá tứ trọng.
"Uỳnh!" Sau khi tiến cấp đến ngưng hồn cảnh cửu trọng, sức chiến đấu của Sở Cửu Ca hiển nhiên là tăng lên đáng kể.
Dưới sự khống chế của Bất tử sinh mệnh chi đồng, cho dù là cao thủ luyện linh cảnh cũng không có được kết quả tốt gì.