Một trăm lượng hoàng kim đối với Sở Cửu Ca không là gì, dù sao cũng đến từ Tần gia.
Tần gia đã bị cô trộm nghèo rồi, cô không tin Tần gia có thể từ chối một cám dỗ lớn như vậy.
Hiển nhiên Tần gia chủ tâm động rồi.
Nếu như có một trăm lượng hoàng kim vào túi, đủ để hòa hoãn tình hình khẩn cấp của Tần gia.
Tần gia chủ nói: "Được! Bổn gia chủ đáp ứng ngươi."
Diệp gia chủ cười giả nói: "Ha ha ha! Hai gia tộc các ngươi sớm đã định đoạt xong cá cược nhưng không thể cho chúng tôi ra rìa được!"
"Diệp gia ta lấy ruộng thuốc ngàn mẫu làm vật cược, cược Diệp gia ta lấy được hạng nhất của lần đại hội tỷ thí tứ tộc này."
Diệp gia là gia tộc giàu nhất trong tứ đại gia tộc đều có nguyên do. Diệp gia họ làm ăn trong mảng thảo dược, tuy rằng không có luyện dược sư trấn thủ, nhưng lại có không ít danh y của Xích Linh Quốc.
Lâm gia chủ nói: "Diệp huynh, ta lấy ba ngọn núi khoáng của Lâm gia làm vật cược Lâm gia ta lấy được hạng nhất."
Sở Cửu Ca mở miệng nói: "Vừa nãy cá cược với Tần gia, chỉ là ân oán cá nhân, cá cược của tứ tộc, Sở gia ta đương nhiên sẽ không không tham gia."
Có được một con cừu béo như vậy, không làm thịt cũng uổng phí!
"Ta ra một trăm bình nhất phẩm đan dược làm vật cược, cược Sở gia ta lấy được hạng nhất của đại hội lần này."
Mọi người hít ngược một hơi, người tham gia hội đấu giá Cửu thiên mấy ngày trước đều biết nhất phẩm đan dược đấu giá được với giá trên trời thế nào, Sở Cửu Ca vậy mà một hơi lấy ra một trăm bình.
Hai đại gia tộc đều tâm động rồi, bọn họ nói: "Sở gia các ngươi lấy đâu ra nhiều nhất phẩm đan dược như vậy, tiểu nha đầu ngươi đừng có tùy ý nói ra, nếu như đến lúc đó thua rồi không lấy ra được, Sở gia đắc tội ba đại gia tộc còn lại, e là tự chốc lấy sự diệt vong."
"Các vị gia chủ không tin?" Sở Cửu Ca mày khẽ giật.
Trực tiếp lấy ra mười bình nhất phẩm đan dược, "Ở đây có mười bình, các ngươi có thể tự kiểm tra!"
Là thật đó!
Phẩm chất so với đan dược họ đấu giá được không hơn kém, Sở Cửu Ca là từ đâu có được vậy?
Sở gia tuyệt đối không có năng lực đó, họ đều nghĩ đến một người, người đó chính là Dung Vương, vị hôn phu của Sở Cửu Ca.
Nếu như là Dung Vương tài đại khí thô cho, mọi thứ đều có thể lý giải được.
Nhưng mà vị Sở cửu tiểu thư này cũng quá cuồng vọng đi, lấy bảo vật Dung Vương tặng làm vật cược, không biết đến lúc đó thua sạch, Dung Vương điện hạ có bị cô làm cho tức chết hay không.
Diệp gia chủ và Lâm gia chủ trên mặt mang đầy ý cười, nói: "Được! Vật cược này của Sở gia rất hào phóng, chúng tôi thích!"
Một trăm bình nhất phẩm đan dược đó! Tử Kha đối với hoàng kim, núi khoáng, còn có linh dược đó hắn hoàn toàn không có hứng thú.
Phải biết chỉ có tiểu quốc mới lấy hoàng kim làm đơn vị giao dịch, đối với những nước lớn bọn họ, có thể đem ra làm giao dịch không thể nào là những thứ đồ chơi này.
Còn với linh dược đó cũng là linh dược cấp thấp, khoáng thạch cũng chỉ là loại dùng để luyện binh khí đơn giản mà thôi, chỉ với tài sản riêng của mình hắn đã có rất nhiều.
Nhưng mà một trăm bình nhất phẩm đan dược, cho dù là hắn cũng không thể một hơi lấy ra nhiều như thế, lòng can đảm của thiếu nữ mang tên Sở Cửu Ca thật khiến hắn nhìn bằng con mắt khác!
Tam đại gia tộc đều đã đưa ra vật cá cược, Diệp gia chủ nhìn về Tần gia chủ nói: "Tần gia chủ không có ý định gì sao? Bọn ta biết Tần gia gần đây gặp chút khó khăn, Tần gia nếu như từ bỏ ta cũng có thể lý giải!"
"Đúng vậy! Đệ nhất thần trộm đó quá đáng ghét đi, lại dám ra tay với Tần gia." Lâm gia chủ cười mỉm nói.
Đây rõ ràng là xát muối lên trên miệng vết thương của Tần giả chủ, gân xanh nổi đầy trên tay Tần gia chủ.
Hắn biết nếu như hắn không tham gia cá cược vậy thì Tần gia nhất định sẽ trở thành trò cười của ba gia tộc còn lại.
Ngay cả Sở gia khi xưa không ra gì nhất cũng đã đặt cược, Tần gia hắn sao có thể từ bỏ.
Nhưng mà, Tần gia họ hiện tại còn có thể lấy ra cái gì để đặt cược?
Tần gia chủ lấy ra một cái hộp nói: "Đây là bảo vật tổ tông Tần gia trong một lần thám hiểm bí địa có được, tên gọi Lôi Đình Đạn, Lôi Đình Đạn có thể khiến một cao thủ cửu cấp đỉnh phong chết trong tích tắc, là một đại sát khí! Ở đây chỉ có ba viên."
Hắn nhìn về phía Tần Hàn, trên mặt lộ vẻ kiên định nói: "Ta lấy nó làm vật cược, cược Tần gia ta lấy được hạng nhất của đại hội tỷ thí lần này."
Nếu như là lúc trước hắn hoàn toàn không có can đảm đó, nhưng sau khi chứng kiến thực lực của Tần Hàn hắn lại rất tự tin.
Tiền và đan dược của Sở gia, linh dược của Diệp gia và núi khoáng của Lâm gia, đều sẽ thuộc về Tần gia bọn họ thôi.
Diệp gia chủ cười nói: "Sớm đã nghe nói đến Tần gia có một bảo vật như vậy, không ngờ Tần huynh lại nguyện ý lấy bảo vật như vậy ra cược, quá can đảm đi, bổn gia chủ thật sự bội phục!"
Xích Hoàng cười nói: "Năm nay cá cược của tứ tộc các ngươi so với mọi năm lớn hơn rất nhiều, cho dù là trẫm nghe đến cũng phải động tâm. Nhưng mà đây là đại hội tỷ thí giữa tứ tộc các ngươi, trẫm cũng sẽ không chen vào làm chi, thời gian không còn sớm nữa, có thể rút thăm rồi."
"Vâng!"
Đại hội tứ tộc vẫn là quy tắc cũ, cho nên Xích Hoàng căn bản không cần nói quy tắc của đại hội.
Tứ đại gia tộc rút thăm, xem hai gia tộc nào đối đầu với nhau.
Hai đại gia tộc tự phái người lên tỷ võ đài, đánh bại hết toàn bộ người của đối phương mới được xem là chiến thắng.
Tổng cộng rút thăm ba lần, mỗi gia tộc đều phải đánh ba trận.
Sở Cửu Ca đi lên rút thăm, Tần Hàn và Diệp Hiểu mặt không ý tốt nhìn chằm chằm Sở Cửu Ca, bọn họ đương nhiên rất muốn tại trận đầu là gặp được Sở Cửu Ca.
Thế nhưng khiến họ thất vọng rồi, lần rút thăm này Sở gia đối đầu với Lâm gia.
Rút thăm trúng Sở gia, Lâm Huyên là mỹ nhân mặt lạnh có tiếng của Xích Linh Quốc. Cô trầm mặc liến nhìn Sở Cửu Ca, liền đi đến khu vực tỷ võ đài của Lâm gia họ.
Lâm Huyên chỉ vào một người nói: "Ngươi lên!"
"Vâng, đại tiểu thư!"
Người của Sở gia đương nhiên nhìn về Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca biếng nhác nói: "Nhìn ta làm gì? Ai muốn lên thì lên đi! Dù sao cuối cũng có bổn tiểu thư chống đỡ, các ngươi không cần lo gì hết chỉ cần chiến đấu là được, cuối cùng chiến thắng là Sở gia ta là được."
Sự tự tin của Sở Cửu Ca, khiến cho người Sở gia như ăn phải viên định tâm hoàn.
Họ nghĩ đến thực lực cường hãn của cửu tiểu thư tại đại hội gia tộc, có cửu tiểu thư, Sở gia họ có gì phải sợ Lâm gia!
"Vậy thì, cửu tiểu thư, ta lên!" Một đệ tử Sở gia xông lên tỷ võ đài.
Kể từ khi Tuyền Nguyệt đại nhân lên làm gia chủ Sở gia, đối với những đệ tử có thiên phú như họ cực kỳ hào phóng.
Linh kỹ và công pháp tu luyện cũng được đổi thành cấp bậc cao hơn, khiến thực lực họ thăng tiến không ít.
Vũ khí và đan dược cho đại hội lần này chuẩn bị cũng rất đầy đủ, trận chiến đầu của họ với Lâm gia nếu như thua vậy thì khó mà nói được.
"Bang!" Đệ tử của Lâm Sở hai gia tộc giao phong, thực lực chênh lệch không bao nhiêu.
Mà vật bổ trợ Sở gia chuẩn bị cho đệ tử so với Lâm gia lại tốt hơn rất nhiều, Sở gia thắng.
"Sở gia năm nay khác nhiều quá! Nhìn linh khí đệ tử họ sử dụng, rất là lợi hại đó!"
"Điều đó là đương nhiên, nay cửu tiểu thư của Sở gia đã là vị hôn thê của Dung Vương, bám được một nhân vật lớn như vậy làm sao khuyết thiếu đồ tốt được."
"Tuy rằng Dung Vương là một tên bệnh hoạn, gả cho hắn thì nhất định trăm phần trăm phải chịu góa, nhưng mà chỗ tốt mà Sở gia có được thật khiến người ngưỡng mộ!"
Nhìn thấy Sở gia có trang bị tốt đến vậy, bọn họ bắt đầu nghị luận.