Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!

Chương 54: Bị thương (H)

Cạnh biển, trong một hang động . . . . .

Bạch Ly cẩn thận xem xét tình huống của Mạc Ảnh Quân, quần áo chạm vào tay nửa khô nửa ướt, vài chỗ còn đông lại thành muối, rõ ràng đã bị ngâm trong nước biển khá lâu.

Bạch Ly vén quần áo Mạc Ảnh Quân, bắt đầu giúp hắn băng bó vết thương.

Thiếu niên cởϊ qυầи áo ướt sũng của Mạc Ảnh Quân, để lộ miệng vết thương trên ngực rất nghiêm trọng, chỉ cần lệch một chút là xuyên qua trái tim. Bạch Ly hoảng hồn vội vàng xử lý miệng vết thương cho thanh niên, sau đó lấy ra một quần áo từ nhẫn không gian thay giúp hắn. Sau khi hoàn tất mọi thứ, thiếu niên ngồi bên cạnh thanh niên, ánh mắt chăm chú thâm tình xen chút lo lắng nhìn hắn.

Vì con thủy quái kia dù sao cũng gần cấp thần, nên vết thương bị nhiễm độc cùng hàn khí khá nặng, Mạc Ảnh Quân phải hôn mê mấy ngày liền. Trong thời gian này, Bạch Ly đều cẩn thận cảnh giác xung quanh vừa chăm lo cho thanh niên.

Bạch Ly vén quần áo Mạc Ảnh Quân, bắt đầu giúp hắn đổi băng mới, cẩn thận xem xét miệng vết thương của Mạc Ảnh Quân, nước thuốc rất hữu hiệu, miệng vết thương dần kết vảy.

Thiếu niên xinh đẹp thở phào một hơi, tầm mắt chạm phải một nơi không nên để ý. Chẳng biết có phải do tâm tình biến hóa hay không mà khi nhìn vào nửa người trên lõα ɭồ của Mạc Ảnh Quân, Bạch Ly bắt đầu rụng tiết tháo một cách đáng xấu hổ. Bạch Ly nhìn chằm chằm cơ bụng của Mạc Ảnh Quân, cảm tưởng dùng tay sờ chợt dâng trào. (tiết tháo = nhân phẩm)

Thấy Mạc Ảnh Quân không có dấu hiệu sắp tỉnh, Bạch Ly cuối cùng không nhịn nổi sức hấp dẫn mà vươn tay ra.

Xúc cảm dưới lòng bàn tay là khối cơ thể săn chắc cùng với nhịp hô hấp phập phồng, thể hiện độ dẻo dai của sức mạnh, làn da Mạc Ảnh Quân rất tinh tế, bóng loáng như bạch ngọc lại chắc chắn khỏe khoắn.

Bạch Ly ngẩng đầu thì chạm phải ánh mắt Mạc Ảnh Quân không biết tỉnh lại từ lúc nào, thiếu niên căng cứng người.

Thấy Mạc Ảnh Quân nhìn chăm chú vào tiểu móng vuốt mà cậu chưa thu lại, Bạch Ly nặng nề giải thích: "Ta. . .ta đang thoa dược ở trên." (móng vuốt ở đây là tay đó, chiếm tiện nghi =)))

Lừa ai đó! Chỗ đó không thương không bệnh, móng vuốt thiếu niên còn rõ rành rành kia !

Phản chiếu trong đôi mắt đen ánh tím sâu thẳm của Mạc Ảnh Quân, là biểu cảm ngốc nghếch trống rỗng của thiếu niên, hắn nhếch miệng.

"Uh, tiếp tục đi."

Tiếp, tiếp tục á? Bạch Ly nhìn nhìn móng vuốt còn đang đặt trên người ai kia, lại nhìn thanh niên am hiểu ý người, cuối cùng phải cúi đầu tạ tội.

"Xin lỗi . . . ." Bạch Ly khóc thầm trong lòng, ta lại phạm xuẩn trước mặt Quân Quân rồi T^T

Mạc Ảnh Quân đè lại cái tay sắp sửa rời đi của Bạch Ly, hắn chống người dậy, kéo gần khoảng cách hai bên.

"Nảy sinh du͙© vọиɠ với người mình thích không được ư ?" Giọng nói khàn khàn của Mạc Ảnh Quân mang theo chút áp lực.

-------------------------

Ngoài hang, mưa đang rơi, trong hang độ ấm lại được hai thân thể vì cọ sát mà ấm lên.

Bạch Ly ngày thường một bộ dạng thanh lãnh xuất trần, tại dưới tay Mạc Ảnh Quân lại ngoan ngoãn không tưởng được.

Mạc Ảnh Quân nhìn thiếu niên xinh đẹp ánh mắt trong suốt dưới thân, chỉ cảm thấy tâm trạng bản thân được nhồi đầy.

Chóp mũi chạm vào nhau, Bạch Ly chậm rãi nhắm mắt lại, hỗn độn hô hấp cùng Mạc Ảnh Quân dung hòa cùng một chỗ.

Mạc Ảnh Quân hàm duyện bờ môi mềm mại của thiếu niên, chậm rãi đưa đầu lưỡi vào bên trong hung hăng càn quấy.

Trải qua nhiều lần ân ái, Mạc Ảnh Quân đã quen thuộc mấy điểm mẫn cảm của Bạch Ly.

"Ưm a . .ưm . . .ha . . ."

Thời điểm đầu lưỡi liếʍ qua hàm trên, Bạch Ly không khỏi hơi nâng thân thể, phát ra một tiếng nức nở như tiểu động vật, mắt bên trong cũng tràn đầy hơi nước.

Mạc Ảnh Quân buông mắt ôn nhu xem thiếu niên dưới thân, đôi môi vẫn nhẹ nhàng cọ sát, một tay giữ lấy cái gáy thanh mảnh của Bạch Ly, một tay chuyển xuống thò vào vạt áo bị xuyên rời rạc, xoa xoa vòng eo mềm mại dẻo dai của y.

"A . . ."

Eo là một trong những chỗ mẫn cảm của Bạch Ly, không cần đa tình xoa nắn, chỉ là vừa nhẹ đυ.ng đã khiến thiếu niên lập tức ưỡn người ra, thân hình run run, hô hấp đều phá thành mảnh nhỏ.

Mạc Ảnh Quân thò tay xuống, sờ được cặp mông căng tròn trơn bóng mịn màng của Bạch Ly, bàn tay không nhẹ không nặng xoa nắn.

"Ưm  . . a . . ." Thiếu niên gợϊ ȶìиᏂ rêи ɾỉ, hai cánh tay thanh mảnh trắng nõn ôm lấy cổ Mạc Ảnh Quân.

Thẳng đến khúc dạo đầu làm được kém không nhiều, hai ngón tay không báo động trước thâm nhập nội huyệt, Bạch Ly mới hơi nhíu mi một chút, lộ ra một chút không thích hợp vẻ mặt.

Mạc Ảnh Quân cũng bị nơi mềm mại căng chặt kia ảnh hưởng, thấp giọng hỏi: "Đau không? Đau liền cắn ta cũng được."

Bạch Ly lắc đầu, thả lỏng thân hình, nâng hai chân lên quấn chặt lấy eo thanh niên, không tiếng động mời gọi.

Ngón tay chuyển động ra vào, cảm thấy đã đủ liền xách "súng" đến gần u huyệt, cọ cọ bên ngoài một chút liền từ từ đẩy vào.

"Ưm . . . ." Giọng mũi nghèn nghẹn phát ra, ánh mắt thiếu niên tràn đầy hơi nước, mơ hồ theo dõi Mạc Ảnh Quân.

"Phốc"

Mạc Ảnh Quân dùng sức sức đâm một phát thật sâu vào trong tiểu huyệt ấm áp của thiếu niên, thắt lưng đung đưa, liên tục rút ra đâm vào, vô cùng mạnh mẽ.

"A . . .ưm a. . ô ô. . .a . . .m. .mạnh quá. . .ưm Quân Quân . . ." Bạch Ly liên tục phát ra những tiếng rêи ɾỉ, cả người dính chặt lấy thân hình Mạc Ảnh Quân.

Tốc độ đâm rút càng lúc càng nhanh, thậm chí khiến tiểu Bạch không có thời gian nghỉ ngơi, như cá mắc cạn bám lấy người phía trên.

Ngoài hang mưa vẫn rơi, đêm dài đằng đẵng.

Trong hang, hai thân thể quấn quýt lấy nhau, những tiếng rêи ɾỉ gợϊ ȶìиᏂ liên tục thoát ra, hòa vào bóng đêm.