Xà Tinh Nam Chủ Quá Dính Người

Chương 20: Mèo Nhà Ta Quá Dính Người 1

【 Chúc mừng trở lại, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: Giá trị phẫn nộ nữ chính đạt tới 100 nhiệm vụ hoàn thành, giá trị phẫn nộ nam chính đạt được 19 nhiệm vụ thất bại, nhận được 100000 tích phân 】

【 Nhiệm vụ thế giới thành công, đạt được linh hồn lực +5, nhiệm vụ chi nhánh thành công, đạt được linh hồn lực +20】

【 Nhiệm vụ thành công, đạt được giá trị may mắn +1, ba lần cơ hội quay vòng may mắn. 】

Trong không gian, người đang ngủ say chậm rãi mở to mắt, cảm nhận được một luồng năng lượng cuồn cuộn trực tiếp xâm nhập vào trong linh hồn, hơi hơi nhíu mày, trong đầu đột nhiên xuất hiện một tiếng đinh 【 Chúc mừng đạt được năng lượng thế giới +5, thỉnh tiếp tục nỗ lực! 】

Đây rõ ràng không phải âm thanh của Cự Vô Bá, chính là sau khi thông báo kết thúc, một lát sau vẫn không nghe thêm được tin tức gì, đây rõ ràng là đang trốn tránh, mà người này che giấu quá sâu, chính mình thế nhưng vẫn luôn không nhận ra được!

Còn có, năng lượng thế giới là cái gì? Không lẽ chính mình có thể lấy năng lượng của nguyên tắc thế giới sao? Phải biết rằng đây chính là toàn bộ nguồn năng lượng duy trì thế giới đấy, chính mình sao có thể tự động hấp thu?

Bất quá năng lượng thế giới này, mình chỉ mới đạt được +5, liền cảm giác được linh hồn lực trở nên cường đại hơn, không người nào có thể lay động, quả nhiên vẫn không giống bình thường......

【 Khụ khụ, Mặc Mặc ngươi không sao chứ......】 Cự Vô Bá thấy hắn phát ngốc cũng không nói lời nào, còn tưởng rằng bị nam chính của thế giới ảnh hưởng, có chút lo lắng ở trước mặt hắn bay tới bay lui.

Mặc Tứ phục hồi lại tinh thần, nhìn mắt đồ vật trước mắt, tức khắc trừu trừu khóe miệng "Ngươi đây là thứ gì!"

【 Không cần kỳ thị thẩm mỹ của tiểu khả ái nha ╭(╯^╰)╮】 Cự Vô Bá ở trong không gian chỉ có thể sử dụng hình thái lúc đầu, cũng chính là cái thùng rác màu bạc hình trụ.

Cự Vô Bá không phục, bắt đầu khiêu chiến khiếu thẩm mỹ, vì thế liền đem đủ loại màu sơn sặc sỡ xịt lên người mình...... Nhìn rất là chói mắt được không -_-||

Mặc Tứ yên lặng dời đi tầm mắt "Chuẩn bị một chút, rồi đến thế giới tiếp theo!"

【 Từ từ, ngươi còn chưa quay vòng quay may mắn đâu! 】

Mặc Tứ trầm mặc một hồi "Vậy quay đi!" Hắn không chút do dự xoay hết ba cơ hội, nhìn vòng quay chuyển động chậm rãi theo chiều kim đồng hồ.

【 Đinh ~ không trúng! 】

【 Ai nha nha, lần thứ hai cũng là không trúng! 】

【 Ha ha ha ha ha, không nghĩ tới, ngươi quay hết cả ba lần cơ hội, một cái cũng không trúng!!! 】

Mặc Tứ bảo trì mỉm cười "Nhanh lên, truyền tống đi!"

【......】

【 Thật là, một chút tế bào hài hước cũng không có, chán ghét +_+*】

Mặc Tứ yên lặng giơ tay chuẩn bị cấm ngôn.

【 Đừng đừng đừng ta sai rồi QwQ 】

Lần này, Cự Vô Bá không có chậm trễ nữa, trực tiếp quơ quơ thân mình, cách đó không xa, nháy mắt liền xuất hiện một cánh cửa màu đen, trên đó thậm chí còn có hoa tường quấn quanh, tươi mới kiều mỹ.

Mặc Tứ trầm mặc, trực tiếp mở cửa đi vào.

【 Ta đi nữa! 】 Cự Vô Bá lần này rốt cuộc thấy rõ, khi Mặc Mặc vừa vào cửa sẽ có ánh sáng phát ra, chẳng lẽ lúc trước mình bước qua cũng có sao?

Đáng tiếc, không biết bộ dạng của mình lúc đó ra sao!

......

【 Bối cảnh thế giới-- hiện đại. 】

【 Nhiệm vụ thế giới -- tìm ra Âm ngọc khấu, đóng cửa Âm dương môn. 】

【 Nhiệm vụ ngược tra -- đạt một trăm điểm giá trị phẫn nộ nam nữ chính. 】

【 Thân phận ký chủ ở thế giới -- tổng tài tập đoàn Giang thị, Giang Thừa Bạch 】

【 Tư liệu truyền tải kết thúc, còn lại tự hành tìm hiểu, thỉnh ký chủ bắt đầu nhiệm vụ. 】

Nhắm mắt cảm thụ tư liệu truyền tải vào trong não mình, bắt đầu xem cốt truyện.

Đây là một thế giới Mary Sue, nữ chính là một người bình thường, nhan sắc tầm thường, không thông minh, thậm chí còn hay xui xẻo, nhưng cô tràn đầy nhiệt tình đối đãi tốt với Giang Thừa Bạch, khiến cho Giang Thừa Bạch nguyện ý ở phía sau hỗ trợ thu dọn rắc rối giúp cô.

Vì thế nữ chính một bên hưởng thụ truy sủng của Giang Thừa Bạch, một bên chính trực nói mình không phải làm kẻ mê tiền, sẽ không vì tiền mà ở bên hắn, nhưng cuối cùng cũng không cưỡng lại tiền tài dụ hoặc cùng tin đồn ghen ghét nhảm nhí, đồng ý kết hôn với Giang Thừa Bạch.

Nhưng vào một ngày dạ tiệc, thông qua Giang Thừa Bạch mà nhận thức được đế quốc thương nghiệp, vị hào môn đích thực cũng chính là nam chính, lập tức bỏ rơi Giang Thừa Bạch, ôm đùi vàng.

Giang Thừa Bạch đi chất vấn cô có phải hay không đang lợi dụng mình, nữ chính rất là sợ hãi, sợ hắn thẹn quá thành giận đối với mình làm cái gì đó, cho nên quyết định tiên hạ thủ vi cường, dụ dỗ Giang Thừa Bạch dụ đến khách sạn hạ dược rồi tìm nữ nhân khác cho hắn, xong việc liền lấy video uy hϊếp hắn, nhưng Giang Thừa Bạch căn bản không để bụng, ngược lại càng thêm phẫn nộ.

Nữ chính càng thêm sợ hãi, sợ hắn phá hủy hình tượng của mình, liền mướn người đem chết hài cốt cha mẹ đã mất do tai nạn máy bay của Giang Thừa Bạch đào lên, dùng để uy hϊếp Giang Thừa Bạch.

Giang Thừa Bạch từ khi sinh rất người hắn để tâm nhất là cha mẹ mình, hiện giờ cha mẹ đã mất, thế nhưng bởi vì mình mà bị đào mồ lên, điều này đã đυ.ng đến giới hạn của Giang Thừa Bạch, trong cơn giận dữ hắn đã phái người đi bắt cóc nữ chính muốn cho cô ta một trận giáo huấn, cuối cùng lại bị nam chính hại chết.

Thậm chí trước khi chết còn phải tận mắt nhìn tro cốt của cha mẹ mình bị rải đi, trộn lẫn với bùn đất, đối với nữ chủ, Giang Thừa Bạch cơ hồ hận không thể ăn thịt uống máu cô.

Vì thế, Mặc Tứ tới thay hắn làm việc đó.

Kéo tấm màn ra một chút, Mặc Tứ từ trên cao nhìn xuống nhìn phía dưới xe cộ như nước, hơi hơi nhấp môi.

Bên ngoài có người gõ cửa, hắn nhàn nhạt nói "Vào đi!"

Một nữ nhân mặc trang phục văn phòng tiến vào "Giang tổng, thư ký Lưu tổng vừa gọi tới, hy vọng ngài có thể xác định thời gian cho hội nghị ngày mai."

Mặc Tứ vẫn không chớp mắt nhìn xuống bên dưới "Cô tự sắp xếp đi!"

Nữ nhân mồ hôi lạnh chảy ra, còn tưởng rằng đây là một khảo nghiệm, chỉ có thể thật cẩn thận nói "Buổi chiều ngài còn có một buổi tiệc, chúng ta chọn 9 giờ sáng được không?"

Mặc Tứ tùy ý gật gật đầu, hoàn toàn không có chú ý nghe đối phương nói cái gì.

Ánh mắt hắn mơ hồ, liền nghe thấy Cự Vô Bá đột nhiên nói 【 Mặc Mặc chú ý, nữ chủ đang tới, đang ở gara! 】

Mặc Tứ suy tư một giây, hỏi người phía sau "Buổi chiều tôi còn lịch trình gì không?"

Nữ nhân lập tức lặt xem văn kiện trong tay, cuối cùng nói "Chỉ có mấy cái văn kiện cần ngài xem qua, cũng không có lịch trình gì khác."

Mặc Tứ gật gật đầu "Trước tiên tới đây thôi, ngày mai lại xử lý tiếp!" Nói, hắn xách áo khoác áo tây tang từ trên giá áo lên, khoác lên cánh tay, trực tiếp ra khỏi văn phòng.

Theo thang máy mãi xuống gara, Mặc Tứ đi theo chỉ dẫn của Cự Vô Bá, liền thấy một nữ sinh mặc váy trắng đang ngồi xổm trên mặt đất, vươn tay, muốn ôm lấy một con mèo toàn thân màu đen.

Mèo đen chần chờ, chỉ nghiêng đầu đánh giá nàng, cũng không có ý muốn tiến lên, thẳng đến khi nghe được tiếng vang, cảnh giác quay đầu, thấy Mặc Tứ đứng ở đó, đứng hình vài giây, đột nhiên vui vẻ chạy tới Mặc Tứ "Meo ~"

Mặc Tứ lui về phía sau một bước, như cũ không ngăn cản nhiệt tình của đối phương, vì thế con mèo đen như mực cơ thể dơ bẩn nháy mắt tay chân quấn lấy ống quần hắn, thập phần vui vẻ cọ cọ chân hắn.

Nhìn ống quần của mình nháy mắt bị dơ đi, Mặc Tứ trầm mặc một hồi, ngẩng đầu nhìn cô "Đây là mèo của cô?"

Nữ chính rất là kinh hoảng "Không, không phải!"

Mặc Tứ lãnh đạm "Trong công ty không có quy định khi đi làm không được mang theo thú hay sao? Cô tới đây làm được bao lâu rồi?"

Nữ chính ngẩn ra, có chút ủy khuất nói "Tôi đã nói đây không phải mèo của tôi, anh không nghe thấy sao!"

Mặc Tứ nhíu mày "Cô tên là gì?"

Nữ chính nhược nhược nói "Kỷ Giai Giai!"

Mặc Tứ gật đầu, cái gì cũng không nói, nhấc chân chuẩn bị trực tiếp chạy lấy người, đi được vài bước cúi đầu liền thấy, con mèo dơ bẩn kia dùn tứ chi ôm chặt lấy chân hắn, một bộ dáng thề không buông tay.

Yên lặng nhìn chăm chú một hồi, thấy nó không có ý muốn buông ra, hắn liền ngồi xổm xuống muốn tự mình lôi con mèo đó ra.

【 Mặc Mặc từ từ, con mèo này dao động có chút kỳ quái, nó hẳn là đã tiếp xúc qua Âm ngọc khấu. 】

Mặc Tứ: Chính là nó chỉ là một con mèo, cũng không thể trợ giúp gì cho chúng ta.

【 Không không không, ngàn vạn lần đừng nên xem thường chỉ số thông minh của loài mèo, chúng nó kỳ thực rất là thông minh! 】

【 Hơn nữa so với việc chúng ta không có một manh mối nào còn tốt hơn, đúng hay không? (>^ω^