Cách vài ngày nữa, tôi nhận được điện thoại của Ti Bình, em nói có chuyện tạm thời không thể trở về, tôi nghe thấy em cố gắng đè xuống âm thanh thở dốc, nhưng tôi cũng không nói thêm, hàm hồ đáp lại vài tiếng rồi gác điện thoại, sau đó lên mạng Internet tìm phim. Bất tri bất giác, Ti Bình đã đến chỗ ca ca em hơn hai tháng, tôi cũng không tìm thấy phim của hai anh em trên mạng, các em dường như đã biến mất, dần dần tôi cũng bắt đầu lo lắng cho an toàn của hai em. Tôi đi báo cảnh sát? Nhưng báo với cảnh sát thì danh dự người tôi yêu sẽ không còn... Hơn nữa nội tâm tôi âm thầm hy vọng có thể thưởng thức nhiều hơn, bên trong nôi tâm cũng chờ đợi có nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa. Cuối cùng du͙© vọиɠ đã chiến thắng lý trí, tôi cũng không đi báo cảnh sát, cũng không báo về gia đình em, ngược lại ngồi nhà mở máy vi tính, tiếp tục tìm kiếm trên mạng phim đen của hai anh em.
Hai ngày sau, tôi tìm được trên mạng một đoạn phim tên là "Hai anh em bị làm đến mang thai". Tôi nhìn kỹ tiêu đề, chẳng lẽ... Tôi mang tâm tình vừa bất an lại vừa hưng phấn mở bộ phim. Lần này hình như hình ảnh cũng là ở căn hộ của Ti Thanh, chỉ nhìn thấy mười nam nhân đang luân gian Ti Thanh, vậy còn Ti Bình đâu? Nhìn kĩ lại thì thấy bụng của Ti Thanh hơi hơi nhô lên. Bọn chúng ghì chặt cậu, hai người cùng cắm vào tiểu huyệt cậu, côn ŧᏂịŧ không ngừng ra vào. Ti Thanh thanh âm run rẩy rêи ɾỉ, nước mắt không ngừng tuôn rơi, lắc đầu khó khăn, miệng hàm hai côn ŧᏂịŧ khác vừa khóc thút thít vừa cầu xin tha thứ, mái tóc rối loạn trên mặt, ngực theo nhịp của nam nhân phía sau không ngừng lay động, hai chân run rẩy, thân thể vặn vẹo. Hình dáng thống khổ như vậy, không giống lần trước thần trí mơ hồ, mấy gã kia lần này hình như không có dùng dược với cậu. Một gã trong bọn quay sang gã khác nói:
-"Không dùng xuân dược có lẽ không hay lắm? Nhìn nó có vẻ rất thống khổ."
-"Có muốn chúng tao thao mày đến bắn tiểu không?"
Một gã vừa rút ra cắm vào vừa hỏi.
-"Không... muốn... van cầu ngươi đừng làm vậy nữa... tôi sẽ chết mất...!"
Ti Thanh lắc đầu, gã kia không để ý tới yêu cầu của Ti Thanh, hai tên ngược lại rút ra cắm vào nhanh hơn trước.
-"A a a a a a a..."
Ti Thanh hét lên vang vọng cả phòng, tiểu huyệt co rút dữ dội, thân thể điên cuồng vặn vẹo, nướ© ŧıểυ màu vàng từ gậy ngọc chảy ra, xem ra chịu không được kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà không thể kiềm chế nổi.
-"Oa! Lần thứ năm rồi! Đệch, tiểu mẫu cẩu tự học mà không cần ai dạy.Thật là khôn."
Bọn gã quay về phía Ti Thanh cười nhạo.
-"Trời sinh mày là tính nô. Mày chính là mẫu cẩu khát tình. Súc vật cũng không bằng."
Ti Thanh nghe xong không có chút phản ứng, chỉ thấp giọng thở dốc, cùng lúc chịu sự đau đớn tiểu huyệt và sự làm nhục của bọn chúng. Camera chuyển tới bên kia, Ti Bình bị trói trên ghế, tóc, mặt. miệng, vυ', eo và hai chân dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân. Hai tay này bị trói phía sau lưng, hai chân bị trói banh rộng ở hai chân ghế trước thành hình chữ M, nhưng vì vậy cho nên vị trí hai núʍ ѵú cứng rắn cùng với tiếu huyệt càng lõα ɭồ trước mặt cả bọn. Khi tôi nhìn tới gậy ngọc của Ti Bình, nhất thời cảm thấy như sét đánh giữa trời quang, ý nghĩ trống rỗng. Ti Bình đáng yêu của tôi, tự nhiên gậy ngọc và tiểu huyệt trở thành trắng bệch, xung quanh dâʍ ŧᏂủy̠ trơn nhẫy, tiểu huyệt còn đang cắm một mát xa bổng thô to gai góc, được điều khiển từ xa dài hơn mười phân. Một gã quay sang Ti Bình nói:
- "Đến, tiếp tục nhìn vào camera."
-"Van cầu các người, thả chúng tôi đi!"
Ti Bình lệ rơi đầy mặt cầu xin.
- "Nói! Mao phía dưới mày làm sao vậy?" (Mao: lông)
- "Không... không muốn... thả tôi ra..."
Ti Bình liều mạng chống cự.
-"Nói! Việc gì đã xảy ra? Nếu mày không nói, tao sẽ cho mày tiểu tiện đầy đất giống ca ca mày! Mày cũng muốn tiểu tiện như cẩu à?"
-"Không... không muốn..."
Ti Bình sợ hãi thất thố nói ra.
-"Vậy nhanh nói đi! Nghĩ lại xem nói hay không nói? Hay là mày nghiện bị cưỡng chế đến bắn tiểu rồi?"
-"Ân!... Tôi nói..."
Ti Bình ứa nước mắt trên má, run rẩy nói từng chữ:
-"Nơi đó... lông của tôi... bị cạo..."
-"Còn nữa? Còn chưa có nói xong! Sau này nó còn có thể dài ra không?"
-"Bôi thuốc lên...sau này...cũng không mọc ra được nữa."
Ti Bình cố nén sự xấu hổ của mình lúng túng nói ra. Tôi cảm thấy trước ngực huyết khí bốc lên, tim đập thình thịch, thiếu chút nữa ngồi không vững. Ngay cả tay cậu bé thuần khiết kia cũng không chịu cho tôi cầm, vậy mà giờ lôиɠ ʍυ đều bị cạo mất... Hạ thể không một sợi lông như một tiểu nam sinh mới dậy thì... nhưng tiểu huyệt lại đang cắm mát xa bổng thô to gai góc chỉ có loại đê tiện dâʍ đãиɠ không thể rời xa côn ŧᏂịŧ mới dùng... nghĩ đến chỗ đó lông không thể mọc dài ra nữa, làm cho bất cứ kẻ nào huyết mạch đều căng ra. Chằng biết khi nào tôi tự tɧẩʍ ɖυ cũng nhanh hơn.
-"Còn nữa, bụng của ngươi làm sao vậy?"
Tôi lập tức tỉnh lại, đưa ánh mắt từ gậy ngọc nam sinh đang dậy thì chuyển sang nhìn bụng Ti Bình. Quả nhiên không ngoài sở liệu của tôi, bụng em đã to ra một chút, mặc dù chỉ là một chút nhưng cho dù người nào bên ngoài cũng có thể thấy em đã bị bắn tinh rất nhiều lần.
-"Nói! Vì sao bụng lại to ra!"
-"Không muốn... xin ngươi..."
Ti Bình đau khổ muốn chết đi, van xin gã mặt người dạ thú kia. Gã cười đểu vài tiếng, cầm điều khiển của mát xa bổng cắm ở tiểu huyệt chỉnh đến mức normal. (Mức trung bình) Mặc dù Ti Bình đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng khi mát xa bổng trong tiểu huyệt bắt đầu đẩy nhanh tốc độ rung động, ban đầu còn nhẹ nhàng nhất thời thân thể bị khoải cảm đánh sâu vào, tuyến tiền liệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ dữ dội, cả người đột nhiên cong ra sau, núʍ ѵú run rẩy, tóc tai rối loạn, bàn chân và ngón chân co quắp lại, miệng há ra mắt trợn trắng.
-"A...a...đừng làm như vậy..."
Ti Bình vô thức rêи ɾỉ, gân chân căng ra, móng tay cắm mạnh vào da thịt mình nhằm giữ lại một tia thanh tỉnh.
-"Còn không nói sao?"
Nam nhân cầm mát xa bổng đang rung động ở tiểu huyệt đưa sâu vào, đồng thời nắm lấy hai nhục cầu trên đó mà khiêu động.
-"A..aaaaa... không muốn ...!"
Một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn như suối từ kẽ ngón tay hắn chảy ra ngoài. Ti Bình kịch liệt cào loạn tóc trên đầu kêu khóc.
-"Tôi nói! Tôi nói!"
Ti Bình thống khổ trả lời.
-"Tôi và ca ca bị luân gian... Chúng tôi uống rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙...cũng bị bắn vào tiểu huyệt rất nhiều rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙....bây giờ bụng tôi và ca ca đều rất chướng....chúng tôi đã mang thai... không biết là cốt nhục của ai..."
-"Bọn mày bị bắn nhiều đến mức bụng cũng to ra, có ai bắt chúng mày mang thai không?"
-"Không... là... là chúng tôi yêu cầu bắn tinh tại bên trong... tiểu huyệt... ... Chúng tôi nguyện ý sinh cho các người...hài tử...!"
- "Tốt!"
Gã nói xong đồng thời điều chỉnh rung động của mát xa bổng đến mức cao nhất: -"Thật sự không được... muốn bắn... aaa.... bắn"
Ti Bình tóc rối tung, kêu khóc, cả người co quắp, hai chân thon dài cong lại, gân bàn chân kịch liệt co rút, tay nắm chặt lại, ngón chân cong lên, côn ŧᏂịŧ bắn tinh không ngừng, tiểu huyệt cũng tràn trề dâʍ ŧᏂủy̠, Ti Bình cắn chặt môi đến chảy máu.
- "Để hai huynh đệ này nhìn bụng của đối phương xem thế nào!"
Cả bọn đi đến đem Ti Thanh đến bên cạnh Ti Bình, dùng tư thế 69 cho tay người này hướng xuống chân người kia, khuôn mặt đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Ti Thanh quay về đối diện với gậy ngọc của Ti Bình, hai bụng nhô lên của hai huynh đệ đè chặt vào nhau.
-"Không muốn... buông tha chúng tôi đi!"
Một gã đếm:
-"Một, hai, ba."
Đưa độ rung của mát xa bổng đang cắm tại hai tiểu huyệt đồng thời lên mức cao nhất.
-"A...aa...aaaa..."
Hai người đồng thời hét to. Không đến vài giây hai người phần eo đồng thời cong lên, nướ© ŧıểυ từ gậy ngọc phun ra, bắn lên trên mặt đối phương.
- "Các huynh đệ, lên đi!"
Một gã trong cả bọn đang đứng vây xem đi đến xách hai huynh đệ lại. Đem hai huynh đệ trói tay lại với chân, trói chân lại với tay, mắt nhìn gậy ngọc và tiểu huyệt vừa đỏ vừa sưng không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người kia, bị cả bọn nam nhân điên cuồng đút vào, chính mình cũng bị dày vò như thú vật. Hai huynh đệ bị bắn tinh nhiều đến mức bụng trướng to ra nằm cùng một chỗ, cảm nhận người kia cũng cùng một dạng thống khổ như mình.