Trần Thư Cạnh hôn cậu, di chuyển dương v*t cứng ngắt thành thạo đâm vào nữ huyệt của Giang Kiều, làm chất lỏng bên trong tràn ra.
Hắn hờ hững vừa cᏂị©Ꮒ da^ʍ huyệt của Giang Kiều vừa đem dịch bôi trơn xoa ướt c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ phía sau của cậu. Nhưng hắn bôi quá nhiều, dịch bôi trơn ướt đẫm bên ngoài chảy thẳng xuống phía dưới làm giơ cả mặt trên giày.
Trần Thư Cạnh kiên nhẫn dùng ngón tay xoa mở lỗ sau, còn trấn an hôn lên mũi, môi, chân mài Giang Kiều, nói những lời thân mật âu yếm.
Mặc dù động tác của hắn rất nhẹ, xoa móc có kỹ thuật nhưng nơi kia dù sao cũng không phải là nơi chuyên dụng cho việc này, thế nên Giang Kiều vẫn cảm thấy rất là đau, "Đau quá! Nóng rát...... Đau......"
"Đừng sợ," Trần Thư Cạnh an ủi cậu, "Phá zin cũng phá rồi, cũng không phải lần đầu tiên. Tôi đã cắt móng, sẽ không làm anh bị thương đâu mà."
Hắn vừa nói vừa nâng mông Giang Kiều đứng lên.
Chiếc mông nhỏ run run, dương v*t hắn ngay tức khắc đâm sâu vào hoa huy*t, phía dưới của hai người dính chặt vào nhau, liên kết chặt chẽ khó có thể tách rời.
Giang Kiều ngửa đầu rêи ɾỉ, làm Trần Thư Cạnh nắng đến không chịu nổi ấn lên trên bàn cơm cᏂị©Ꮒ, không biết nghĩ gì hắn lại lót tay dưới lưng để Giang Kiều không bị cấn vào cạnh bàn.
Bị cᏂị©Ꮒ nhiều lần, Giang Kiều cũng xem như ăn nhiều nhớ vị, lỗ hoa bị sử dụng quá độ suốt hai ngày nay tự động biết co bóp và thả lỏng làm cho Trần Thư Cạnh ra vào càng dễ hơn.
Cảm giác bị cᏂị©Ꮒ vừa khó chịu vừa thoải mái làm Giang Kiều quên đi ngón tay vẫn còn moi móc trong c̠úc̠ Ꮒσα phía sau, cậu chỉ lo kẹp lấy eo Trần Thư Cạnh, đến nổi bàn chân trắng nõn co quắp ẩn ẩn gân xanh.
Trần Thư Cạnh vừa làm cậu, vừa nhét ba ngón tay vào lỗ sau, cuối cùng đem viên đá lạnh nhét vào.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ bất ngờ này làm cho cả người cậu căng cứng, lỗ hoa co lại, hút chặt làm Trần Thư Cạnh sướиɠ không thôi.
Hắn cᏂị©Ꮒ bướm da^ʍ của cậu, ngón tay moi móc c̠úc̠ Ꮒσα người ta, hưởng thụ nhuyễn ngọc ôn hương ngoan ngoãn trong ngực, miệng lại dán bên tai Giang Kiều hỏi cậu:
"Bé cưng, có chịu súc ruột không?"
Giang Kiều: "A? A...... A...... A?"
"Súc ruột! Anh không hiểu hả?"
"A hiểu, hiểu...... A......"
Cậu chỉ mới nghe nói về cách chơi này thôi, xem GV cũng sẽ cố ý tránh đi, không dám nhìn. Làm sao cậu có thể đồng ý chứ!
Nhưng Trần Thư Cạnh hôn cậu, dỗ dành cậu, âm thanh kia vừa dễ nghe lại trong trẻo, trầm thấp, ma mị giống như cách màng tai vuốt ve xương cốt cậu, khiến Giang Kiều cảm thấy thấp thỏm không thôi, sợ lại làm hắn mất hứng.
Cuối cùng Giang Kiều vẫn gật đầu.
Trần Thư Cạnh cười rộ lên, ngọt ngào ôm cậu thao một lát, dương v*t vẫn tiếp tục cắm trong hoa huy*t, ôm cậu vào nhà vệ sinh.
Giang Kiều bám chặt trên người hắn, hai chân vòng lấy eo, cậu cảm thấy cơ thể mình như một món ăn, ôm đi vài bước lại bị chơi hai cái. Lỗ hoa không thể khép lại trào ra một vũng nước da^ʍ, tưới lên qυყ đầυ to béo của Trần Thư Cạnh.
"Anh da^ʍ quá," Trần Thư Cạnh khen hắn, "Ai cũng không bằng anh."
Dẹp đi, Giang Kiều nghĩ thầm, phỏng chừng ai thằng nhóc này cũng nói như thế.
Không thể không nói Trần Thư Cạnh cũng rất tuyệt, thế mà lại chuẩn bị sẳn dụng cụ và nước muối, xem ra không tính buông tha cho cậu, cũng rất tự tin cậu nhất định sẽ đến.
Giang Kiều rất sợ, hồi hộp đến nổi cơ mông căng chặt, cẳng chân run rẩy, nhưng kỹ năng của Trần Thư Cạnh thành thạo, vừa làm vừa nhẹ giọng an ủi cậu, giúp cậu xoa bụng, hôn hôn gương mặt, giống như đang dỗ dành đứa trẻ không ngủ được.
Rốt cuộc cũng xong, cả người Giang Kiều đầy mồ hôi lạnh, trên mặt ướt đẫm nước mắt, ôm Trần Thư Cạnh run rẩy khóc thút thít.
Lỗ sau của cậu bị nước ấm rửa sạch, vừa mềm vừa xốp, nhiệt độ vừa phải, so với cơ thể thì nóng hơn, lúc tiến vào như bước vào nơi mềm mại nhất, rất vừa ý Trần Thư Cạnh.
Tuy quá trình này tương đối phiền, nhưng hắn thích sạch sẽ.
Hắn gập hai chân Giang Kiều lại thành hìn chữ M, tuy rằng c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ của Giang Kiều không có nhiều nước nhưng bên trong chặt khít nóng hổi, lực hút cực mạnh, nếu đổi thành một người không có kinh nghiệm, cắm vào hay rút ra đều rất khó.
Hơn nữa cᏂị©Ꮒ c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ thì có thể chơi tuyến tiền liệt, có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ dương v*t cương cứng, nói chung nam giới khi làm cần phải an ủi phía trước, hai bút cùng vẽ mới có thể cao trào.
Nhưng Giang Kiều thiên phú dị bẩm, bị Trần Thư Cạnh tìm được điểm mẫn cảm đánh vòng cọ xát, vừa thoải mái vừa khó chịu đâm vài cái, vậy mà lại bị cᏂị©Ꮒ đến bắn ra, dưới hán là một vùng ướt đẫm, phun ra không biết bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Hai người bọn họ từ phòng khách làm đến phòng ngủ, quần áo ném đầy đất, cuối cùng lăn lên giường mềm, bên dưới vẫn còn chặt chẽ giao hợp.
Lần này Trần Thư Cạnh rất dịu dàng, luôn hôn vành tai, cằm, yết hầu và ngực của cậu, điều chỉnh tư thế theo biểu cảm và động tác của Giang Kiều, quen thuộc như lòng bàn tay sờ tất cả các điểm mẫn cảm trên người cậu.
Rõ ràng chỉ mới làm được vài lần, sao lại tìm đúng hết vậy chứ......
Giang Kiều vừa mê mang nghĩ, vừa ngửa đầu, cơ thể mềm mại tinh tế bị cây gậy sắt kia đυ.c khoét c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ, mới vừa cao trào lại bị hắn làm khơi dậy ham muốn, cả người cậu tê dại, ngất ngây trong tìиɧ ɖu͙©.
Cậu nhìn chằm chằm vào ánh đèn trên trần nhà, lại bị chói mắt bởi chiếc cổ trắng ngần của Trần Thư Cạnh, môi run lên, thân thê bị chơi đến mệt mỏi, đầu váng mắt hoa mở miệng nói:
"Cậu...... cậu bắn bên trong đi, Trần Thư Cạnh."
TruyenHD