Lạc Giữa Bầy Sói

Chương 23

" Quả là cực phẩm..... hừ hừ.... Thật muốn làm cắm chết bảo bối ....." Ngọc Vũ Hạo vươn lưỡi liếʍ nhẹ mật dịch dính trên bờ mông cong của cô .

Động tác lưu loát ,thập phần kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Tôn Hoắc Tề không thể ngồi yên uống rượu được nữa.

" Đúng là vưu vật mà....ân... hừ..... chơi lâu như vậy , hai lỗ nhỏ vẫn còn chặt khít.....

" Hoa ra bảo bối thích chơi tập thể.... anh em cố gắng thỏa mãn bảo bối nào..... Ân hừ!"

Hà Ân tiếp tục mở miệng hùa theo, miệng hắn không ngừng phun ra từ ngữ da^ʍ mĩ. Tiêu Cao Từ phối hợp, vỗ mạnh lên mông cong vểnh kia của Huyên Huyên.

Lúc này thân thể cô nhão ra, dây thần kinh căng ra hết cỡ. Cơn đau không còn, mà liên tiếp từng đợt cao trào kɧoáı ©ảʍ tra tấn lấy cô.

Tiểu huyệt co thắt lại, liên tục ồ ạt chảy ra dâʍ ɖị©ɧ lênh láng. Cô buông xuôi, cô thật sự buông xuôi trong đê mê sung sướиɠ. Có chết cũng không than vãn, chết trong sung sướиɠ.

[...] Ký chủ, cô nên tập trung vào cuộc vui. Đừng nghĩ sướиɠ quá mà chết. Điều này ta không cho phép xảy ra.

[...] Ký chủ phải sống và tiếp tục hưởng thụ mùi vị của mĩ nam...

" Khốn kiếp, bổn cô nương sắp sướиɠ điên dại lên đây. Ta hận mi, hệ thống không tiết tháo...

Bờ mông trắng của Huyên Huyên chằng chịt vết hồng đỏ sẩm. Mỗi cái đánh mạnh lên mông, khiến tiểu huyệt lẫn cúc huyệt co thắt lại. Bóp chặt hai cực đại côn ŧᏂịŧ bên trong.

Đỉnh qυყ đầυ liền cảm ứng được kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ hung hăng tiến tới. Lần này Hà Ân và Ngọc Vũ Hạo không thể nhịn thêm được nữa.

Hai người bọn họ giữa eo nhỏ và mông lớn của Huyên Huyên. Hai côn ŧᏂịŧ cực đại thay phiên nhau đâm thọc thêm mấy chục lần, tốc độ nhanh mạnh như vũ bão.

Đâm xuyên qua hoa huyệt chạm tới vách tử ©υиɠ. Côn ŧᏂịŧ căng ra dựng thẳng, hai viên bi nảy lên. Cả hai nam nhân đồng thời bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào hai lỗ cắn nuốt côn ŧᏂịŧ của họ..

" Hừ... a.. a. ân... ra.... tôi ra.... đừng kẹp nữa bảo bối... tôi đang ra... :'

Hà Ân / Ngọc Vũ Hạo đồng thời rên rĩ. Hai người họ mím môi, đôi mắt lờ đờ hưởng thụ tư vị đê mê không thể nào tả xiết.

Phải mất vài phút sau, hai người bắt đầu rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi cúc huyệt lẫn tiểu huyệt của Huyên Huyên. Dâʍ ɖị©ɧ lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo đó mà chảy nhiễu nhão ra ngoài...

" Hừ... không ngờ ra nhiều như vậy... vẫn còn cứng.... :"

Hà Ân tiếc nuối lẩm bẩm, lần đầu hắn chơi nữ nhân mà có cảm giác sung sướиɠ thần tiên kì diệu tới vậy.

" Cuối cùng cũng tới lượt chúng ta rồi :'

Ngọc Tử Dương hí hửng rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi bàn tay nhỏ nhắn của Huyên Huyên. Tiêu Cao Từ cũng hấp tấp không kém, hắn rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi miệng cô.

Bắt đầu đổi tư thế , đứng lên bế Huyên Huyên ôm lấy cổ mình. Côn ŧᏂịŧ hơi vân vê chà sát lên hai mép lẫn hoa đế dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Ngọc Tử Dương cũng từ sau lưng ôm lấy tấm lưng trần của Huyên Huyên. Ngón tay hơi xoa xoa vào cúc huyệt. Sau đó hai nam nhân này cùng lúc không hẹn mà đâm lút cán côn ŧᏂịŧ vào hai lỗ nhỏ..

" A... a. a.... Ân... khó chịu... căng.. thật đầy.... tên khốn... các ngươi là cầm thú... a. a.. ưʍ... a... :"

Huyên Huyên đang mơ màng, bất ngờ bị đâm mạnh khiến cô giật mình thức tỉnh trong cơn mê. Hai tay bấu víu chặt cổ của Tiêu Cao Từ.

Đầu lắc liên hồi, miệng nhỏ không ngừng mắng chữi..... Nhưng dù cô có làm những gì, thì hai con sói lớn hung hăng điên đảo trên cơ thể cô.

" Hay lắm... vẫn còn sức mắng người... bảo bối... em thật hư.. ân..mà hư, dĩ nhiên phải được dạy dỗ..

Ngọc Tử Dương phấn khởi, sửa lời của Huyên Huyên. Hắn nhấp hông mạnh bạo, dập nhanh như máy khâu. Đỉnh qυყ đầυ xuyên sâu vào trong cúc huyệt chật hẹp.

" Không... không cần dạy....người nhà họ Ngọc các ngươi... không ai tử tế.. ân... a.. a. khốn kiếp.. một lũ sói đói... a. a.. :"