Lạc Giữa Bầy Sói

Chương 21

Tiêu Cao Từ bóp chặt cằm nhỏ xinh của Huyên Huyên, ngón tay trỏ và ngón cái thọc vào khoang miệng khuấy đảo cùng côn ŧᏂịŧ căng trướng của mình.

" Ngoan nào, chúng tôi đang giúp cô giải dược. Chuyện tốt tất cả mọi người cùng sướиɠ... Ngoan mau liếʍ đi...

Ngón tay của hắn rút ra, ướt đẫm nước dãi. Hắn tàn nhẫn xoa niết lên đôi môi kiều nộn đỏ thắm kia.

" Chóp chép.... chụt.... "

Huyên Huyên khóc lóc, nhìn chằm chằm Tiêu Cao Từ. Miệng lưỡi đảo từ đỉnh qυყ đầυ quấn chặt côn ŧᏂịŧ của hắn. Cô cố gắng mυ'ŧ liếʍ hăng say, để đổi lấy sự ôn nhu từ hắn.

Âm thanh da^ʍ mị vang lên liên tục, Ngọc Tử Dương và Ngọc Vũ Hạo không nhịn được nữa, hình ảnh hai nam nhân to lớn liên tục vân vê cơ thể yêu kiều không một chút thương hoa tiếc ngọc kia.

Dường như kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn tới cực điểm...

" Không được... hai bọn tôi cũng muốn tham gia...

Hai anh em nhà họ Ngọc đồng thanh lên tiếng, con mồi ngay trước mặt. Bảo bọn hắn làm sao nhịn?

" Đợi một chút, chúng ta cùng chơi. Hà Ân, không phải cô ấy còn một miệng nhỏ bỏ trống sao?

Tiêu Cao Từ nheo nheo mắt nói, quả thật cúc huyệt vẫn đang còn trống nha...

" Nga~~ đúng rồi. Ai lên tiếp theo :' Hà Ân hùa theo gật đầu.

" Để tôi : " Ngọc Vũ Hạo hấp tấp tiến lên đối diện ghế sofa, quần áo của hắn đã sớm tụt ra vứt vào một góc phòng rồi.

" Đổi tư thế... :'

Hà Ân xoay người Huyên Huyên lại, hắn bắt cô quỳ xuống ghế mông chổng cao lên. Côn ŧᏂịŧ rút ra, sau đó lại cắm vào bên trong tiểu huyệt chật khít.

Ngọc Vũ Hạo vội vàng phun nước miếng xuống cúc huyệt, tay xoa xoa dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn lên côn ŧᏂịŧ hơi đen thô dài, to khủng đầy gân guốc của mình .

Khi côn ŧᏂịŧ thật sự đủ trơn, hắn đút hai ngón tay vào cúc huyệt nhằm nới rộng ra hy vọng sẽ nuốt được côn ŧᏂịŧ to của hắn. Ngọc Vũ Hạo sợ rằng vừa đút vào đã bị Cúc huyệt cắn gãy.

Ngón tay vừa đút vào liền bị lỗ nhỏ hung hăng gặm chặt. Hắn có thể sờ thấy côn ŧᏂịŧ ở lỗ trước, được ngăn cản bởi tường thịt mỏng.

Huyên Huyên đang liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ của Tiêu Cao Từ, nhịn không được mà dừng động tác lại. Cô rên rĩ khóc lóc liên tục. Miệng bị lấp đầy phát ra những từ không hoàn chỉnh...

" Á... ah... au.. quá... đau.... đừng.. chạm vào nơi đó... sẽ không vừa... a.. a.. a... :"

Hai lỗ nhỏ thít chật vật trong cơ thể mình, rốt cuộc cô không thể chịu được nữa.... Muốn chết, thật sự muốn chết đi cho xong.....

" Ngoan, sẽ vừa.... hơi đau một chút.. rất nhanh sẽ sướиɠ thôi.. :"

Rứt lời Ngọc Vũ Hạo hít sâu một hơi, tàn nhẫn đâm lút cán vào toàn bộ bên trong cúc huyệt...

" Á.... đau........ :'

" Hừ... thả lõng.... đừng kẹp chặt.... đau....:' Ngọc Vũ Hạo bị kẹp chặt, cũng đau không kém. Nhưng rất nhanh kɧoáı ©ảʍ dâng lên.

Lỗ nhỏ nóng ran, liếʍ mυ'ŧ bóp chặt côn ŧᏂịŧ của hắn. Mỗi lẫn hắn rút ra thọc vào đều rất khó khăn.

Hà Ân không chịu thua kém, hắn ôm chặt eo nhỏ của Huyên Huyên. Nâng lên xuống liên hồi theo nhịp thúc côn ŧᏂịŧ. Ngọc Vũ Hạo rất nhanh bắt theo kịp nhịp của Hà Ân.

Lúc này thân thể Huyên Huyên như căng ra, muốn rách ra làm nhiều mảnh. Cô ngậm chặt côn ŧᏂịŧ của Tiêu Cao Từ, bắt buộc thân thể của mình phải làm quen với tình cảnh đầy dã thú của những tên cầm thú này.

" A... a.. rách... đừng.... ưʍ.. ân... :'

" Ngoan, đừng quên nhiệm vụ mau dùng miệng dâʍ đãиɠ này liếʍ của tôi.. :"

Tiêu Cao Từ ghen tị lên tiếng, Ngọc Tử Dương không chịu được, hằn từ phía sau tiến tới. Móc côn ŧᏂịŧ to ra, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Huyên Huyên vuốt dọc côn ŧᏂịŧ gân guốc, giật giật liên hồi của mình...