Phong Thiên Tuyết cúi đầu và nhíu mày, không nói lời nào.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Có gì hay mà nhìn chứ?” Tiểu Lục nghiêm túc nói vô cùng khí thế, “Chuyện như vậy một tay không vỗ được thành tiếng, nam nữ yêu nhau là do cả hai bên tình nguyện, sao có thể chỉ trách người phụ nữ?”
Trán Phong Thiên Tuyết đổ mồ hôi lạnh. Trời ạ, Tiểu Lục này đúng là kẻ hại bạn, thật sự thêm dầu vào lửa!
“Thiên Tuyết, cô đừng sợ, tôi ủng hộ cô.” Tiểu Lục kéo cánh tay Phong Thiên Tuyết nói vô cùng khí thế, “Các người không xem ảnh à? Đó là sếp Tư kéo tay Thiên Tuyết, say đắm nhìn cô ấy, không chừng là sếp Tự chủ động trước…”
“Làm tuesday còn có lý à?”
Một đồng nghiệp nữ không nhịn được phản bác, “Bất kể thế nào thì người ta đã có Vợ có con, cô không nên chen chân vào gia đình người ta.”
“Không sai, làm người phải có đạo đức, không thể không biết liêm sỉ.” Một đồng nghiệp nữ khác cũng tức giận nói.
“Các người rõ ràng là ghen tỵ người ta xinh đẹp…” Tiểu Lục cãi nhau ầm ĩ với hai đồng nghiệp này.
“Xinh đẹp thì sao chứ? Xinh đẹp lại muốn làm tuesday à? Làm chuyện thất đức như vậy, sinh con sẽ không có c̠úc̠ Ꮒσα đâu.”
Phong Thiên Tuyết nghe không nổi nữa, xoay người rời đi.
“Ôi, Thiên Tuyết, sao cô lại đi? Nếu không vào thang máy lần này, cô sẽ muộn giờ đấy.”
Tiểu Lục vừa kêu lên một tiếng thì cửa thang máy đã đóng lại.
“Cô ta quá xấu hổ, không còn mặt mũi nào ở lại rồi”
“Thật chẳng hiểu bộ phận nhân sự thế nào mà lại đi tuyển loại người vô đạo đức như vậy vào làm nữa”
“Chỉ có các người trong sạch, các người cao ngạo..”
Ở cửa thang máy, các đồng nghiệp còn đang tranh cãi, Phong Thiên Tuyết che trán chuẩn bị đi vào thang máy bên kia.
Lúc này, tiếng mắng chửi của Bạch Lộ lại vọng đến…
“Con đĩ Phong Thiên Tuyết, mày lập tức lăn ra đây cho tạo, nếu không tạo sẽ tiết lộ bí mật của mày cho giới truyền thông biết…”