Cha Dượng Anh Tính Làm Gì

Chương 19: Món quà bất ngờ


Về đến nhà, Kiều Nhiễm mới phát hiện ra người đàn ông này đã sớm nấu xong bữa tối, trên bàn có hai món mặn một món canh.

Phong Vũ đặt cặp sách của Kiều Nhiễm lên ghế sô pha, anh vỗ vỗ bả vai nhỏ bé của cô: “Đi rửa mặt rồi ăn cơm, nếu không đồ ăn sẽ nguội mất.” Kiều Nhiễm ngoan ngoãn đi vào phòng tắm.

Phong Vũ thay đổi rất lớn, anh trở nên hoạt bát tươi sáng hơn, chứ không phải là cái bóng lầm lũi vội vàng đi đi về về.

Kiều Nhiễm rất thích sự thay đổi này của Phong Vũ, cô thích hơi thở tươi mát trong ngôi nhà, thích đồ ăn trên bàn, thích nụ cười của anh.

Bàn tay nhỏ nhắn cọ rửa dưới vòi nước, Kiều Nhiễm nhìn gương mặt mình trong gương rồi hơi cong môi cười.

Cô phải báo đáp lại như nào mới tốt hả… cha dượng?

Ăn xong cơm tối, Kiều Nhiễm về phòng làm bài tập, Phong Vũ thu dọn lại phòng bếp rồi đi tắm rửa.

Đóng cửa phòng tắm, Phong Vũ lập tức cởϊ áσ trên người làm lộ ra thân hình cường tráng.

Phong Vũ định ném áo trong tay vào giỏ đựng đồ, bỗng nhiên động tác trên tay anh khựng lại, khuôn mặt tuấn tú vô cùng mất tự nhiên.

Trong giỏ đựng đồ có một chiếc quần ren màu hồng nhạt, nhìn cũng biết là được mặc rồi, phần đũng quần còn sót lại dấu vết ẩm ướt.

Tuy Phong Vũ là trai tân nhưng không có nghĩa là cái gì anh cũng không biết, anh cũng từng xem phim AV, hơn nữa nhu cầu tìиɧ ɖu͙© của anh rất mạnh mẽ, chẳng qua anh không vừa mắt người phụ nữ nào nên mới chậm chạp chưa khai trai.

Vừa nhìn thấy vệt nước ẩm ướt còn đọng lại ở qυầи ɭóŧ, trong đầu Phong Vũ bỗng xẹt qua hình ảnh da^ʍ thuỷ trào ra từ tiểu huyệt của Kiều Nhiễm mặt lạnh. Vừa nghĩ đến đây, gậy thịt trong đũng quần anh đã chậm rãi ngẩng đầu.

“Chết tiệt!”

Phong Vũ không ngừng lắc đầu để đẩy Kiều Nhiễm ra khỏi đầu óc mình. Anh đúng là một tên biếи ŧɦái, nếu không sao lại nổi lên tà da^ʍ với cô gái nhỏ.

Trong lòng Phong Vũ hiện lên vẻ áy náy, đồng thời anh nhanh chóng đè ép cảm giác rung động xuống đáy lòng.

Đầu óc tuy rằng không nghĩ đến cô gái nhỏ, nhưng du͙© vọиɠ phía dưới lại càng lúc càng mạnh mẽ và ngẩng cao đầu trỗi dậy.

Phong Vũ đen mặt cởi hết sạch quần áo trên người, anh mở vòi hoa sen rồi đứng ở phía dưới.

Một tay Phong Vũ cầm lấy gậy thịt thô to gân guốc rồi không ngừng xoa nắn, vết chai ở lòng bàn tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu khấc đầy mẫn cảm. Khi sắc dục dày đặc, Phong Vũ chống một tay lên tường, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ hấp dẫn.

Tiếng nước bao trùm lấy tiếng rêи ɾỉ trong miệng người đàn ông, bỗng nhiên trong đầu anh lại hiện lên khuôn mặt của Kiều Nhiễm, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lạnh lùng nói chuyện với anh, tiểu huyệt phía dưới thì mẫn cảm nhiều nước, không ngừng phun trào da^ʍ thuỷ làm ướt đẫm đũng qυầи ɭóŧ.

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt lan toả toàn thân Phong Vũ, động tác di chuyển lên xuống càng lúc càng nhanh, một dòng điện mạnh mẽ bắt nguồn từ gậy thịt đâm thẳng lêи đỉиɦ đầu khiến da đầu anh tê dại, người đàn ông phát ra tiếng gầm nhẹ, ngay sau đó bắn ra tϊиɧ ŧяùиɠ đặc sệt lên bức tường.

Lần này Phong Vũ tắm rửa rất lâu, Kiều Nhiễm ở trong phòng học nghe thấy tiếng nước chảy không ngừng thì cong môi mỉm cười.

“Thế nào, bất ngờ không?”

Trước khi ăn cơm, Kiều Nhiễm đã đứng trong phòng tắm rồi nhẹ nhàng cởϊ qυầи lót ren trên người xuống, hai chân thon dài lần lượt nâng lên, ngón tay mảnh khảnh cầm qυầи ɭóŧ ren lên nhìn nhìn, phần giữa đũng quần ướŧ áŧ nổi bật, chỗ ướŧ áŧ này chính là da^ʍ thuỷ đã chảy ra khi cô nghĩ đến Phong Vũ. Kiều Nhiễm vứt qυầи ɭóŧ vào giỏ đựng đồ, cô còn cố tình để phần đũng quần ươn ướt đập ngay vào mắt. Kiều Nhiễm bật cười, cô rất muốn biết Phong Vũ sẽ có phản ứng gì khi nhìn thấy món quà bất ngờ này.

Đợi đến lúc Phong Vũ ra khỏi phòng tắm thì đã qua mười một giờ đêm, anh

ở bên trong bắn ra hai lần mới hơi hơi giải phóng được du͙© vọиɠ đang bành trướng.

Khi Kiều Nhiễm tiến vào phòng tắm, vẻ mặt Phong Vũ không được tự nhiên, anh lo sợ cô sẽ ngửi được mùi hương kỳ lạ. Nhưng nghĩ đến việc cô gái nhỏ chưa trải qua sự đời, hơn nữa anh còn tắm rửa rất sạch sẽ thì tâm trạng anh cũng trở nên an tâm hơn.

------oOo------