Thanh Lãnh Tiên Tôn Chạy Trốn Ký

Chương 50: Trong ngoài cùng phun, ngàn năm lô đỉnh

Edit: Hủ Ngốc

Chương 50: Trong ngoài cùng phun, ngàn năm lô đỉnh

Trở lại tiểu viện, Vân Tử Lăng trực tiếp ném mỹ nhân xuống giường, ba bước thành hai lột bỏ bộ lễ phục đỏ tươi ném ở mép giường, sau đó mở hai chân mỹ nhân đem ngọc thế rút ra.

Ngọc thế bị rút, dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong không có vật gì ngăn cản liền trực tiếp trào ra mãnh liệt, bức khẩu đỏ tươi cũng khép không được, giống như một cái hắc động nho nhỏ, không ngừng chảy ra da^ʍ thuỷ.

Nhìn thấy dưới thân sư tôn bị chơi đùa thành như vậy, Vân Tử Lăng không nhịn nổi nữa, trực tiếp cởϊ qυầи áo ra cắm vào, hơn nữa thoáng liếc mắt thấy bộ lễ phục đỏ thẫm ở mép giường, hắn bỗng nhiên cảm thấy chính mình cùng sư tôn giống như đang động phòng, thế là càng thêm hưng phấn, nhanh chóng di chuyển eo của mình, đem nộn bức lầy lội của mỹ nhân cắm đến dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi, phát ra tiếng "phụt".

“Ưm ~ Tử Lăng… Chậm, chậm một chút… Sướиɠ quá… Ưm a ~ thao tới rồi… Thật thoải mái… Quá nhanh… Không cần… Tiểu tao bức chịu không nổi… Ưm ~ ngươi nhẹ thôi nhẹ thôi… Nơi đó không thể… A a a ~ nói không thể… Sẽ phun… Ô… Ta không cần lại phun… Chịu không nổi… Ưm ~”

Bị đồ đệ tàn nhẫn thao mỹ nhân sướиɠ đến kêu da^ʍ không ngừng, sau khi kẹp ngọc thế, y mới phát hiện ra là bị đồ thật thao sướиɠ hơn, cho nên lần này y phá lệ kêu rõ da^ʍ, còn run rẩy hướng mông lên trên đâm, bụng nhỏ đều bị đâm đến nỗi nhìn thấy cả hình dạng qυყ đầυ.

Vân Tử Lăng cảm giác được mỹ nhân dưới thân hôm nay nhiệt tình hơn mọi ngày, đôi mắt đen láy cũng tràn đầy hưng phấn, hắn bóp vòng eo mảnh khảnh của mỹ nhân tàn nhẫn đâm rút mãnh liệt, đồng thời nhếch môi cười xấu xa hỏi:" Tao hoá, sao hôm nay lại dâʍ đãиɠ như vậy, có phải là thực thích kẹp ngọc thế ra cửa để người khác xem ngươi phun nước không, nếu thích, ta mỗi ngày đều cho ngươi kẹp, đem tiểu tao bức của ngươi căng ra, của ngươi chặt như vậy làm bao nhiêu lần cũng không giãn, vừa hay kẹp ngọc thế để khuếch trương khuyếch trương."

Nghe nói mỗi ngày đều phải nhét ngọc thế, mỹ nhân sợ tới mức nộn bức siết chặt, Vân Tử Lăng không hề phòng bị bị kẹp chặt đến nỗi hít hà một hơi, kɧoáı ©ảʍ xông thẳng lên đầu khiến hắn vô pháp cầm giữ.

Như để trừng phạt sự dâʍ đãиɠ của mỹ nhân, Vân Tử Lăng điên cuồng xâm phạm nộn bức non nớt mẫn cảm, cắm đến nỗi thịt non đỏ tươi bên trong cũng bị lôi ra, nước sốt văng tung toé, môi âʍ ɦộ cũng bị cắm đến thay đổi hình dạng.

Bị chèn ép điên cuồng, mỹ nhân bị đỉnh đến thanh âm nức nở đều đứt quãng, nghe đáng thương cực kỳ, nhưng y vẫn như cũ nỗ lực cự tuyệt, y mới không thèm mỗi ngày đều kẹp cái kia đại đồ vật, đi đường cũng không đi được.

“Ưm a ~ Tử Lăng… Ta, ta không cần kẹp cái kia… A ~ không cần làm nơi đó… Nhẹ, nhẹ chút… Hu… Không thích ngọc thế… Không cần nó thao ta… Lạnh, lạnh… Không thích… Ưm a ~”

Mỹ nhân lãng kêu nói, giọng nói lạnh lùng xen lẫn tìиɧ ɖu͙©, nghe câu nhân cực kỳ, mà Vân Tử Lăng nghe mỹ nhân nói không thích ngọc thế, mắt đen hiện lên một tia giảo hoạt, hắn ý xấu mà hung hăng đỉnh mạnh một phát, sau đó khẽ cười nói:" Tao sư tôn, vậy ngươi thích cái gì, nói cho ta, tao bức thích kẹp cái gì”

“…Hu… Không cần làm bức tâm… Ưm ~ Tử Lăng… Quá sâu… Ta, ta thích ngươi… Nóng… Ưm a ~ tiểu tao bức thích kẹp ngươi đồ vật… Có thể đem tiểu bức bắn đầy… Bắn đến nóng… Ưm ~ không cần kẹp ngọc thế…”

Lúc này sa vào tìиɧ ɖu͙© mỹ nhân thành thật cực kỳ, lời nói ra khỏi miệng đều không suy nghĩ, nghĩ đến cái gì liền trực tiếp nói ra, nếu mà y tỉnh táo lại, nhớ tới chính mình khóc la muốn kẹp đại đồ vật của đồ đệ, còn nói thích bị bắn đầy, sợ là sẽ thẹn đến nỗi đào một cái hố chui xuống đất mất, nhưng giờ phút này y căn bản không quan tâm, y chỉ một lòng đắm chìm trong nùng liệt tìиɧ ɖu͙©.

Mà Vân Tử Lăng nghe sư tôn lãng kêu nói thích kẹp thằng nhỏ của chính mình, thích bị bắn đầy, hưng phấn đến nỗi hạ thân lại trướng to một vòng, nam căn thô dài bừng bừng phấn chấn không chút thương tiếc mà quất mạnh vào nộn bức của mỹ nhân, đem âʍ ɦộ no đủ đâm cho kêu to "bạch bạch", môi âʍ ɦộ phấn nộn cũng bị làm cho đỏ lên, thoạt nhìn thảm hề hề, nhưng lại không gây phản cảm tí nào.

Ngay cả khi âʍ ɦộ non nớt của mỹ nhân sắp bị cắm nát, Vân Tử Lăng vẫn như cũ không lưu tình chút nào mà hung hăng thọc vào rút ra, trong lúc di chuyển, hắn hơi thở gấp và nói một cách sủng nịch:" Sư tôn của ta, sao ngươi cứ câu dẫn người như vậy." Dứt lời hắn còn kéo kéo âm đế hoàn.

“A a a ~ không, không… Đừng nhúc nhích… hức… Tao âm đế không cần… hu hu hu… Tử Lăng… Đừng kéo động âm đế… Nơi đó chịu không nổi… Ngươi thao ta đi… hu… Tiểu tao bức cho ngươi thao… Đừng kéo âm đế… Cầu ngươi cầu ngươi… Tao âm đế không thể… hu hu hu…”

Vừa chạm vào âm đế, dường như chạm tới nơi cấm kỵ của mỹ nhân, thân thể trắng như tuyết đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến run lên một chút, hạ thân co rút kịch liệt, đôi mắt trong veo xinh đẹp nháy mắt phiếm hồng rơi lệ, môi đỏ khép mở nức nở cầu người đừng đυ.ng vào âm đế.

Nhưng mỹ nhân phản ứng kịch liệt như vậy sẽ chỉ làm Vân Tử Lăng càng thêm ác độc trêu chọc, thấy người dưới thân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến run rẩy mông, còn khóc lóc trông vừa tao lại vừa mỹ, hắn trực tiếp túm âm đế hoàn hung hăng lôi kéo, đồng thời hạ thân cũng toàn lực đỉnh mạnh, cực đại qυყ đầυ tiến vào tử ©υиɠ và bắn ra nhanh chóng.

“A a a a!!! Hỏng rồi hỏng rồi… A a a!! Tao bức bị thao hỏng rồi… Hu hu hu… Lại phun… Âm đế đau quá… Không cần… Không cần đối với ta như vậy… Chịu không nổi… Hu hu hu… Không thể lại phun… Tao bức muốn phun hỏng rồi… hu… Tử Lăng… Ta không cần phun nước… Hu hu hu… Tha ta…”

Âm đế cùng âʍ đa͙σ đồng thời cao trào, bên trong của mỹ nhân phun đến dị thường kịch liệt, khóc cũng phi thường lợi hại, y cảm giác thân thể này không phải của chính mình, một cỗ dòng nước ấm từ huyệt tâm phun ra, phảng phất đem linh hồn của y đều phun ra ngoài.

Sau khi đem mỹ nhân thao phun, Vân Tử Lăng ôm người âu yếm dỗ dành một lúc, cho đến khi mỹ nhân ngừng khóc, hắn lại đem hai chân của mỹ nhân tách ra, khiến cho hậu huyệt phía dưới bại lộ hoàn toàn, tiếp đến "phụt" một tiếng, liền thô bạo mà đâm vào.

Vừa mới được nghỉ ngơi một chút đã bị mạnh mẽ làm, mỹ nhân cảm giác tao tâm vừa chua xót vừa trướng, hậu huyệt huyệt khẩu cũng bị kéo căng đến đau, nhưng lại sướиɠ vô cùng, không chỉ vậy, năm căn tú khí phía trước cũng bị cương cứng đến phát đau, trên đỉnh không ngừng chảy chất lỏng trong suốt, các loại cảm giác đan xen vào nhau, mỹ nhân mới vừa ngừng khóc lại khó nhịn đến nỗi khóc nấc lên.

Khác với bầu không khí kiều diễm bên trong, buổi chiều tại Linh Hoàng Sơn có vài tiếng hót uyển chuyển của chim cùng với tiếng sàn sạt của cành cây nhẹ lay theo gió, cảnh tượng trông vừa yên tĩnh vừa nhẹ nhàng, nhưng vừa bước chân vào tiểu viện, liền có thể nghe thấy thanh âm rêи ɾỉ cùng tiếng khóc lóc của mỹ nhân, nếu lại cẩn thận nghe một chút, còn có thể nghe được tiếng thở dốc của thanh niên, cùng với tiếng động "bạch bạch" do va chạm của thân thể.

Sau nhiều ngày dâʍ đãиɠ và phóng túng như vậy, Vân Thanh Lam lại càng ngày càng quen với việc đó, thậm chí có đôi khi sẽ sướиɠ đến đánh mất lí trí, nhưng khi thanh tỉnh y lại sẽ oán trách chính mình sa vào tìиɧ ɖu͙©, cư nhiên lại ở dưới thân của đồ đệ rêи ɾỉ như da^ʍ phụ, còn cầu đối phương thao mạnh một chút, y không biết vì sao chính mình lại biến thành một người lẳиɠ ɭơ như vậy.

Mà tất cả những nghi vấn của y đều được Quý Thần Khê tìm ra đáp án.

Qua nhiều ngày nghiên cứu, thậm chí còn đi thỉnh giáo một vài vị tiền bối có hiểu biết uyên bác, Quý Thần Khê cuối cùng xác định thân thể của Vân Thanh Lam là trời sinh thể chất lô đỉnh, khác với thân thể lô đỉnh của nữ nhân, Vân Thanh Lam là song tính lô đỉnh ngàn năm khó gặp, mà lần cuối cùng xuất hiện song tính lô đỉnh là tận hai ngàn năm trước.

Nói về lô đỉnh, là một loại thể chất đặc thù, cực kỳ hiếm thấy, những người có loại thể chất này, khi chưa nếm trải qua tìиɧ ɖu͙© thì sẽ cùng người bình thường giống nhau, nhưng khi đã nếm trải một lần liền sẽ không chịu được khống chế mà lâm vào trầm mê, thậm chí sẽ càng có kɧoáı ©ảʍ khi bị người ngược đánh.

Thú vị hơn ở chỗ, lô đỉnh giai đoạn đầu khi tu luyện đều rất thuận lợi, nhưng tới một giai đoạn nhất định thì sẽ trì trệ không tăng lên được, cho dù có tu luyện thêm ngàn vạn năm nữa cũng sẽ không thể đột phá, đến lúc này, các nàng chỉ có thể dựa vào việc hấp thụ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân mới có thể tiếp tục tăng lên tu vi, tích lũy đến mức độ nhất định sẽ tự nhiên đột phá, và đặc biệt là không dẫn tới thiên kiếp.

Không cần thiên kiếp mà vẫn có thể đột phá, nghe thì giống như là con cưng của trời, nhưng thực tế, đại đa số lô đỉnh đều không có kết cục tốt.

Bởi vì lô đỉnh từ xưa đến nay đều bị nhóm cường giả coi là tài nguyên mà tranh đoạt, giao hợp với lô đỉnh khiến người ta bình tĩnh lại, giải trừ tâm ma cùng tạp niệm, hơn nữa lô đỉnh cao trào phun ra da^ʍ thuỷ cũng rất có lợi, có thể củng cố tăng cường thể chất.

Trong tình huống bình thường, nếu lô đỉnh bị người khác phát hiện, các nàng đều sẽ bị bắt, bị cầm tù, cưỡng ép làʍ t̠ìиɦ, thậm chí có khi còn bị nhốt lại cả gia tộc xài chung, bị luân phiên cưỡиɠ ɠiαи, mà mấy gia tộc đó tranh giành các nàng chỉ vì nâng cao tu vi.

Ngoài ra, cũng có chút cơ duyên, khi đang giao hợp mà lô đỉnh đột phá, người cùng giao hợp sẽ được linh khí của lô đỉnh chữa lành các vết thương hắc ám, dù là thể chất hay tinh thần, đều có có thể nhanh chóng khôi phục như cũ.

Mà nếu không bị thương, cũng có thể củng cố tu vi, tăng cường thần thức, gia tăng thể chất, tác dụng thần kì như vậy, cũng khó trách cả thiên hạ đều muốn.

Nhưng cũng có lô đỉnh may mắn, gặp được cường giả người yêu mình chân thành, hai người song tu hỗ trợ lẫn nhau, đi theo nam nhân của mình nhanh chóng tăng lên tu vi, cuối cùng cả hai đều phi thăng, nhưng đây chỉ là lời đồn đại từ lâu.

Về phần cái đạo ấn ở giữa trán của Vân Thanh Lam, thật ra đó là ấn ký lô đỉnh rất hiếm thấy, cho nên mới không giống những đạo ấn khác có thể che giấu, chẳng qua là không ai biết đến ấn ký song tính lô đỉnh, nếu không sợ là Vân Thanh Lam sớm đã bị người bắt đi dạy dỗ thành tính nô.

Xác định nguyên nhân thân thể Vân Thanh Lam khác thường, Quý Thần Khê vừa vui mừng vừa khổ sở, trong lòng cảm xúc phức tạp.

Hắn ngạc nhiên vui sướиɠ vì lô đỉnh đẹp khuynh nước khuynh thành, là tuyệt thế mỹ nhân lại trùng hợp là người hắn ái mộ. Cơ thể ấy khác hẳn với người thường, nhưng không hề bất thường như lời Vân Thanh Lam nói, mà trái lại, là một đặc ân quý giá.

Hắn khổ sở chính là, Vân Thanh Lam lừa chính mình, lần trước thời điểm ở núi Linh Hoàng Sơn, Vân Thanh Lam nói là tự tiết mới đột phá, nhưng thể chất lô đỉnh cần phải ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân mới có thể tăng lên, cho nên Vân Thanh Lam hẳn là nói dối.

Nam nhân thao Vân Thanh Lam, sẽ là ai? Chẳng lẽ là Vân Tử Lăng?

Quý Thần Khê nhíu mày phỏng đoán, hắn vẫn luôn tin tưởng công tâm là trên hết, nhiều năm như vậy vẫn yên lặng làm bạn với người mình yêu, nhưng hiện tại hắn cảm thấy mình tựa hồ sai rồi, đối phương quá mức chậm chạp, căn bản không cảm giác được, còn bị người ta nhanh chân lên trước, xem ra vẫn chỉ có cường thế chinh phục, mới có thể có được mỹ nhân thoạt nhìn lạnh lùng, trên thực tế ngốc nghếch này.

Lúc này Quý Thần Khê còn chưa biết, thao Vân Thanh Lam, không chỉ có mỗi Vân Tử Lăng, cũng không biết người mình yêu thương hàng đêm đều bị người gian da^ʍ, tử ©υиɠ đều bị mạnh mẽ thao mở, ngay cả âm đế mẫn cảm đến mức chạm vào cũng chạm không được, cũng bị người thượng hoàn

Hủ Ngốc: Mọi người ơi từ giờ mỗi tuần Ngốc sẽ đăng 2 chương nha, nếu bận quá thì 1 chương/tuần. Đây là bộ đầu tiên Ngốc edit nên nó sẽ không nhanh được như các editor giàu kinh nghiệm được, cảm ơn mọi người đã quan tâm truyện mình edit nha. Có gì các bạn cứ cmt bên dưới, mỗi cmt của các bạn sẽ chính là động lực giúp Ngốc ra chương nhanh hơn (。・//ε//・。)

Lịch đăng là thứ 3 và thứ bảy hàng tuần.