Tác giả: Cửu Thiên
Edit: Sắc Tức Thị Không
Beta: Zhen
“ Mông tiên quân đúng là kẹp lại này, vừa to vừa mềm, ta rất thích” Ma Tôn một bên nói một bên vén lên y phục hạ thân y, cũng lột luôn qυầи ɭóŧ, làm mông Vân Thanh Lam trần trụi ghé vào nơi đó, sau đó lấy ra thứ đang bừng bừng phấn chấn của mình, lại lần nữa hung hăng đỉnh vào hai chân y.
Lần này không cách một tầng y phục, xúc cảm trực tiếp làm mỹ nhân cả kinh thở gấp: “ Ngươi ~ cứng quá … Đừng… Tiểu Cửu…”
Nhưng Ma Tôn không quản nhiều như vậy, một bên nhẹ nhàng thọc vào rút ra kẽ mông mỹ nhân, một bên câu môi hỏi: “Tiên quân, cho ta thao hậu huyệt người được không, phía sau tiên quân nhất định cũng sướиɠ đi, để ta đem tiểu huyệt phía sau của ngươi cũng làm được không”
“ a ~ đừng… không được… Ngươi thao phía trước đi… ưm a ~ đừng làm mặt sau… Cầu ngươi Tiểu Cửu… Thao phía trước… da^ʍ huyệt ta chảy nước … ngứa quá~ phu quân mau cắm vào đi….”
Nhận ra cực đại qυყ đầυ đã đỉnh ở lối vào hậu huyệt, mỹ nhân bị dọa đến hoảng, đồ vật phía sau có bao nhiêu lớn y là người rõ ràng nhất, căn bản vào không được, nếu mạnh mẽ đi vào y nhất định phải nằm trên giường vài ngày, hơn nữa nơi đó… Như thế nào có thể cắm vào.
Tóm lại tưởng tượng đến việc bị cắm hậu huyệt, cả người Vân Thanh Lam đều là kháng cự, vừa sợ vừa gấp, sợ Ma Tôn lập tức đi vào, gấp đến độ y nâng mông lên, dùng tiểu huyệt đang chảy nước chủ động cọ vào dương v*t to lớn kia, còn dâʍ đãиɠ mà kêu phu quân, cầu người phía sau cắm vào tiểu huyệt y, hơn nữa, chính y cũng có chút ngứa đến khó nhịn.
Bị ái nhân dâʍ đãиɠ câu dẫn, không một nam nhân nào có thể nhịn được, Ma Tôn cũng không ngoại lệ, hắn dùng tay to bóp lấy eo mỹ nhân, di chuyển qυყ đầυ đỉnh ở trước lối vào, khẽ cười: “Tiên quân thật da^ʍ, thích được người khác thao da^ʍ huyệt sao, so với ta còn gấp hơn”
“ Ưm~ thích… Thích bị ngươi thao… Mau tiến vào ~ ngứa” mỹ nhân lắc mông va chạm, trực tiếp làm qυყ đầυ to như trứng gà khảm trên cửa huyệt, miệng âʍ ɦộ nho nhỏ bị căng đến lợi hại, lại thoải mái làm y thoả mãn rêи ɾỉ, rốt cuộc thân thể y, cũng hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© chinh phục.
Nhìn mỹ nhân uốn éo lắc mông bộ dáng chủ động cầu hoan, hơn nữa qυყ đầυ bị cửa huyệt hung hăng kẹp lấy, làm Ma Tôn kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng kêu lên, hắn tuấn mi nhíu lại ánh mắt hơi ám, nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của mỹ nhân liền dùng đĩnh vào, trực tiếp đâm thẳng vào da^ʍ huyệt ướŧ áŧ kia.
“A a ~ tiểu huyệt bị thao… ưm ~ thật thoải mái… Phu quân thật lớn… hưm ha ~ không chịu nổi… sướиɠ quá ~” Vân Thanh Lam hôm nay vô cùng phối hợp, rên đến cực kỳ dâʍ đãиɠ, thoạt nhìn giống như cố ý câu dẫn.
Thật ra Vân Thanh Lam thật sự sợ bị thao hậu huyệt, cho nên chỉ có thể câu dẫn như vậy, chỉ cần làm Ma Tôn một lòng chỉ muốn thao phía trước, hậu huyệt liền tạm thời an toàn, hơn nữa không biết vì sao, gần đây y cảm giác thân thể của mình càng ngày càng mẫn cảm, vừa mới bị Ma Tôn sờ trong chốc lát tiểu huyệt phía dưới liền chảy nước phát ngứa, cũng cũng muộn bị lấp đầy.
“Thả lỏng nào tiểu dâʍ đãиɠ, đừng kẹp gấp thế, ngươi muốn mưu sát thân phu sao, kẹp như vậy, có tin hay không ta đem da^ʍ huyệt này của người cắm hỏng, làm ngươi không thể câu dẫn người khác” Ma Tôn được mỹ nhân chủ động câu dẫn đến thoản mãn, một bên thọc vào rút ra tiểu huyệt, một bên trách mắng, dứt lời còn trừng phạt tính hung hăng đỉnh đầu, cực đại qυყ đầυ trực tiếp cắm vào chỗ mẫn cảm nhất trong hoa huy*t.
“A a a ~ đừng, đừng chạm vào nơi đó… Ta không kẹp… Là phu quân quá lớn… ưm… Đừng đỉnh huyệt tâm… Chịu không nổi… ha a ~ phu quân không cần… Không cần sâu quá… Ta không được…”
Vân Thanh Lam bị thao, liên tục kêu rên, y hoàn toàn trầm mê vào du͙© vọиɠ, hơn nữa huyệt tâm bị làm mãnh liệt, khiến chân y mềm đến đứng không vững, cũng may phía sau được hắn nắm eo, mới không đến nỗi té ngã.
“Không phải thích bị thao tiểu huyệt sao, như thế nào lại chịu không nổi, khó chịu sao tiểu dâʍ đãиɠ, còn ngứa không, hoa huy*t bị lấp đầy thoải mái sao” Ma Tôn hơi thở gấp hỏi, đồng thời nhanh chóng đĩnh hông, dương v*t thô dài đem tiểu huyệt phấn nộn thao thành màu đỏ tươi, thao đến cửa huyệt d*m thủy văng khắp nơi, đem phần hông Ma Tôn đều làm ướt, còn một ít d*m thủy theo hai chân của Vân Thanh Lam chậm rãi chảy xuống mặt đất.
“ha ~ sướиɠ… Bị lấp đầy thật thoải mái… huyệt da^ʍ bị phu quân cắm đầy… Thật lớn… ưm ~ lại đỉnh tới rồi… Không cần… ngươi ~ phu quân không cần đỉnh nơi đó… Sẽ bắn… hức… Huyệt tâm sẽ bị cắm hư… a ~ phu quân nhẹ chút nhẹ chút… sẽ phun nước… ưm ~ không cần”
Vân Thanh Lam bị du͙© vọиɠ khống chế ngửa đầu đôi mắt đẹp nhẹ khép, môi đỏ kiều diễm ướŧ áŧ không ngừng khép mở rêи ɾỉ, sướиɠ đến quên hết tất cả, trong lòng y còn hiện lên một ý niệm, tiểu huyệt bị thao… Thật thoải mái… Không ngứa.
Mỹ nhân nức nở xin tha, huyệt tâm mẫn cảm bị tàn nhẫn thao làm đôi mắt hắn không tự chủ được mà dâng đầy hơi nước, cảm giác cao trào cũng làm y chống đỡ không được, trên gương mặt thanh lệ tất cả đều là biểu tình động lòng người khó nhịn, mày đẹp nhíu lại trong mắt mang đầy nước mắt,đuôi mắt phiếm hồng nhạt, đĩnh chóp mũi tuấn tú phủ một tầng mồ hôi mỏng, thoạt nhìn gợi cảm lại sắc tình, môi đỏ kiều diễm ướŧ áŧ cũng khẽ nhếch thở dốc rêи ɾỉ, mỹ nhân nức nở xin tha, huyệt tâm mẫn cảm bị tàn nhẫn thao làm y không tự chủ được mà đôi mắt đựng đầy hơi nước, kề bên cao trào, trên gương mặt tất cả đều là tìиɧ ɖu͙© khó nhịn biểu tình động lòng người, khoé mắt mang nước mắt, đuôi mắt phiếm hồng nhạt, chóp mũi tú đĩnh phủ một tầng mồ hôi mỏng, thoạt nhìn gợi cảm lại sắc tình, môi đỏ kiều diễm ướŧ áŧ cũng khẽ nhếch thở dốc rêи ɾỉ, thấp thoáng có thể thấy hàm răng trắng tinh cùng đầu lưỡi phớt hồng.
“ Tiểu dâʍ đãиɠ, thật có thể phun, mới bao lâu liền muốn cao trào, a ~ thật sẽ kẹp, lão tử thao, để ngươi kẹp nam nhân đồ vật, đệch, còn kẹp gấp như vậy, làm chết ngươi”
Tiểu huyệt cao trào không khống chế mà co rút lại, Ma Tôn bị kẹp đến kɧoáı ©ảʍ chạy thẳng lêи đỉиɦ đầu, da đầu sướиɠ đến tê dại,hắn mạnh mẽ đĩnh động vòng eo, đem tiểu huyệt nho nhỏ cắm đến d*m thủy bắn đầy, hơn nữa dường như là vì trừng phạt mỹ nhân dâʍ đãиɠ, hắn ý xấu tàn nhẫn mạnh mẽ cắm vào ta mỹ nhân chịu không nổi tao điểm, khiến sương mù trong mắt y tụ thành nước mắt, làm ướt hàng mi dài, theo gương mặt trắng nõn chạm rãi chảy xuống, sau đó chảy tới vùng cằm tinh tế nhỏ xinh, cuối cùng nhỏ giọt ở trên song cửa sổ.
Mỹ nhân bị cắm đến chịu không nổi, làm nũng khóc lóc xin tha, hắn cảm giác huyệt tâm chính mình trướng đầy đến lợi hại, kɧoáı ©ảʍ từ khắp người tầng tầng hội tụ đến tao điểm nơi bị qυყ đầυ hung hăng đỉnh lộng, giống như có đồ vật lập tức liền phải phun ra tới…
“ Dâʍ đãиɠ, vừa rồi mới không phải cầu ta cắm da^ʍ huyệt sao, đều nhiều lần như thế bị thao phun, như thế nào lại chịu không nổi cao trào, xem ra vẫn là thao không đủ, có phải hay không muốn ta đem nộn huyệt của ngươi cắm đầy mới có thể bắn ra, thao chết ngươi này đồ lẳиɠ ɭơ, rên dâʍ đãиɠ như thế, lại sẽ kẹp, tu tiên đạo làm gì, cùng ta song tu chẳng phải càng tốt à”
Mỹ nhân hiếm khi chủ động cũng làm Ma Tôn phá lệ hưng phấn, bóp vòng eo của y hung hăng thọc vào rút ra, dương v*t thô dài đáng sợ chảy nước dầm dề, cắm đến hai mảnh âm môi phì nộn đều thay đổi hình, lực độ to lớn đem gò mông mềm mại trắng nõn đều đâm đỏ một mảng lớn, dường như nhất định phải đem tiểu huyệt này cắm hư.
“ Ưm ~ không, không được… Nhẹ chút… ha a ~ muốn phun… hu hu… Không cần… Không cần đỉnh nơi đó… a ~ phu quân… Chịu không nổi… hu hu hu… Không cần dùng sức như vậy… Tiểu huyệt sẽ phun… Cầu ngươi phu quân… Huyệt tâm bị cắm hỏng rồi… a…”
Ma Tôn bị kẹp đến sướиɠ, thế là đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra, cự vật hướng vào tiểu huyệt không ngừng chảy nước kia, hung hăng đỉnh vào sâu hơn, làm thân mình y run lên, sau đó vặn vẹo bờ mông vừa khóc vừa phun, ngón tay tinh tế trắng nõn nắm chặt song cửa sổ, đốt ngón tay đều trắng bệch, đồng thời trong khoảng khắc phun ra, vẫn bị người hung hăng đỉnh vào huyệt tâm, làm y trực tiếp khóc lớn.
“A a a ~ phu quân phu quân… Tha ta đi… hu hu hu… tiểu huyệt muốn cao trào… muốn phun nước… ha… Không thể đâm vào huyệt tâm… ưm a ~ không cần… Phu quân đừng đỉnh mà… hu hu hu… ta chịu không nổi…”
Mỹ nhân run rẩy mông thừa nhận kɧoáı ©ảʍ, gương mặt thanh lãnh khóc lễ hoa đái vũ, thoạt nhìn thật đáng thương, nhưng hắn như cũ không thương tiếc, tiểu huyệt bị hắn đâm vào “Phụt phụt” tiếng nước da^ʍ mĩ, mông cũng “Bạch bạch” vang khắp phòng, thịt non ở cửa huyệt thấp thoáng tràn ra, d*m thủy văng khắp nơi.
Sau khi cao trào, tiểu huyệt Vân Thanh Lam càng thêm nóng ướt, kẹp đến cũng càng khẩn, kɧoáı ©ảʍ ập đến làm Ma Tôn cũng nhịn không được, thầm than một tiếng “Dâʍ đãиɠ” sau đó liền bắt đầu lao tới, dùng sức thọc vào rút ra, chân y cũng trụ không nổi, thân mình nhắm thẳng vào phía trước, nhưng lại bị hắn bóp eo kéo về, hoa huy*t mẫn cảm bị bắt đem cự vật nuốt vào
Sau khi cao trào, y lại bị bắt phun thêm lần nữa, liên tục cao trào cơ thể của y trơn bóng run đến lợi hại, khóc kêu cầu xin, hoàn toàn không để ý tới lý trí cùng tôn nghiêm bản thân, chỉ muốn khẩn cầu người phía sau mau dừng lại, y có cảm giác cự vật thô to kia đang di chuyển bên trong.
“ Tiểu dâʍ đãиɠ ráng nhịn một chút, lập tức bắn cho ngươi” Ma Tôn mày nhíu lại, sướиɠ đến thở gấp, thanh âm trầm thấp gợi cảm, một bên hung hăng thọc vào rút ra một bên trấn an nói.
“ ưm~ được… Phu quân mau bắn cho ta… Đem tiểu huyệt bắn đầy…… Mau ~ ta chịu không nổi… Không thể phun nữa… Không được… Phu quân cho ta……”
Vân Thanh Lam cầu xin người phía sau người bắn vào mình, y bị thao đến phun hai lần, thật sự chịu không nổi, tiểu huyệt run rẩy hung hăng kẹp lại dương v*t to lớn kia, y gấp không chờ nổi muốn hắn bắn ra, sau đó buông tha chính mình, nhưng Ma Tôn không đơn giản buông tha, đem hoa huy*t của y đều làm đau.
“A a a ~ không cần đỉnh… Tao bức bị phu quân thao đau… hu hu hu… Ta từ bỏ… Mau bắn cho ta…… sắp bị thao hỏng rồi… hức…”
Rốt cuộc Ma Tôn cũng mau tới giới hạn, không màng mỹ nhân khóc kêu xin tha, bên trong vách huyệt hung hăng thọc vào rút ra mấy chục cái, sau đó tiến vào chỗ sâu nhất, đối với huyệt tâm mẫn cảm bắn ra.
“…ha… bị phu quân bắn bên trong… trướng quá… ưm a ~ nhiều quá… tiểu huyệt trướng quá… bị phu quân bắn đầy rồi…” tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn ở địa phương mẫn cảm, mỹ nhân vô lực thở dốc rêи ɾỉ, bụng nhỏ đều bị bắn đến hơi gồ lên, nhưng phía dưới lại bị cự vật chặn kín, muốn chảy cũng chảy không được.
Sau cao trào, Ma Tôn ôm mỹ nhân bị thao đến hoá thành nước xuân vào lòng, nhìn người trong lòng ngực vô lực thừa nhận bộ dạng đáng thương, hơn nữa mỹ nhân còn vô ý thức rầm rì ‘ bị phu quân bắn đầy rồi ’ làm cự vật Ma Tôn mới vừa bắn lại cương lên.
Cảm giác được thứ đồ kẹp trong nộn huyệt cứng lên, mỹ nhân có chút kinh hoảng, ỷ vào lòng ngực người phía sao, ngẩng đầu đáng thương nhìn Ma Tôn, đôi mắt đẹp còn mang theo nước mắt, ủy khuất cầu xin: “Tiểu Cửu… Ta thật sự không được……”
Nhưng Ma Tôn nhìn y như vậy càng hưng phấn, thanh lãnh cao ngạo tiên quân bị thao thành kẻ dâʍ đãиɠ, còn sẽ chủ động nâng huyệt nuốt cự vật nam nhân, quả thật rất câu nhân.
Thế là Ma Tôn trực tiếp bế người lên, đến bên mép giường, ôn nhu đem mỹ nhân đặt ở trên giường, sau đó cúi người xuống đè lên, cường thế nói: “Tiên quân, nam nhân ngươi vẫn còn cứng đây, chịu không nổi cũng phải mở ra chân, ngoan, ngươi không phải cũng sướиɠ lắm sao, phun đầy ra đất, lại để ta thao thêm một lần”
Dứt lời, Ma Tôn trực tiếp mở hai chân vô lực của y, nhưng vừa mở ra chân, liền nhìn đến âm môi mỹ nhân bị thao đến diễm sắc miệng huyệt còn chưa khép lại, chậm rãi chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.
Nhìn đến hình ảnh da^ʍ mĩ như thế, Ma Tôn trực tiếp huyết khí cuồn cuộn cắm vào, nhưng mỹ nhân thật sự chịu không nổi, giơ tay muốn đẩy ra, nhưng chưa kịp dùng sức, đã bị hắn bắt được cổ tay gầy yếu bá đạo mà ấn trên giường, làm y giãy giụa không được, chỉ có thể khóc lóc bị người mạnh mẽ gian da^ʍ tiểu huyệt bản thân, nhưng bị người cưỡиɠ ɠiαи như vậy, hoa huy*t kia như cũ vẫn sướиɠ đến chảy nước không ngừng.