Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh

Chương 28: Nam Thần Rất Ngốc Nghếch (2)

Lương Tiểu Ý cũng bị kích ra mấy phần tức giận, cô quay mạnh đầu lại, gắt gao nhìn chằm chằm người đàn ông đang càng ngày càng tiến gần về phía mình: “Tôi đến tháng! Tôi nhờ Savvy mang băng vệ sinh đến cho tôi không được sao? Anh quản nhiều quá rồi đấy! Anh cũng đừng quên, là ai đã nói cuộc hôn nhân này chỉ là một trò chơi để trừng phạt Lương Tiểu Ý tôi đây!”

Động tác của Tô Lượng Mặc nhất thời khựng lại, giọng nói bỗng im bặt.

Một tiếng nói làm tỉnh lại đầu óc đang hỗn loạn của Tô Lương Mặc, đợi đã, anh cần phải nghĩ kĩ lại đã.

Đến tháng...là cái mà phụ nữ hàng tháng đến một lần?

Băng vệ sinh...Đợi đã! Băng vệ sinh!

Khi Lương Tiểu Ý hồi thần lại liền cảm thấy một luồng nhiệt nóng bỏng trào ra từ bụng dưới, cái cảm giác quen thuộc này, bình thường kinh nguyệt của cô cũng không có dấu hiệu báo trước nào, cũng không có đau bụng hay các triệu chứng như những người khác. Nhưng kì kinh nguyệt trước giờ luôn chuẩn ngày, tháng này lại bất ngờ đến sớm, do đó cô không mang băng vệ sinh dự phòng bên người.

Tô Lương Mặc lập tức tỉnh ngộ, trừng to mắt, không giữ được vẻ bình tình gào lên, ép hỏi Lương Tiểu Ý: “Lương Tiểu Ý! Cô thế mà lại nhờ thằng đàn ông khác mua băng vệ sinh cho cô! Mà thằng đó còn biết rõ ràng loại băng vệ sinh mà cô dùng?!”

Lương Tiểu Ý hừ lạnh, không cho là đúng: “Thế thì làm sao, dù gì cũng không phải lần đầu tiên Savvy mua cho tôi. Khi còn ở Mỹ, tôi bận đến nỗi đến thời gian để ngủ còn không có thì thời gian đầu đi mua những thứ đồ dùng hàng ngày như thế này. Nếu không phải vẫn luôn có Savvy bên cạnh giúp đỡ, cuộc sống của tôi không biết sẽ hỗn loạn đến mức nào”

Những chuyện này Tô Lương Mặc đều không biết. Cô cũng không muốn để cho Tô Lương Mặc biết, nhưng ngày hôm nay sau chuyện mà anh đã làm với cô, Lương Tiểu Ý cũng không muốn kiêng dè nữa.

Cứ việc đến mà báo thù! Còn có cái gì càng đau đớn hơn so với sự chà đạp đó của anh chứ?

Đánh cô, mắng cô, thậm chí là gϊếŧ cô, đều có thể. Bởi cô yêu anh. Vì vậy cho dù là hiểu lầm, cho dù anh không tin tưởng cô, cô đều nguyện ý chịu đựng, cho dù là việc anh chiếm đoạt lần đầu tiên của cô, chà đạp cô tại tầng hai trong biệt thự Lý Ân. Cô chịu đựng tất cả những điều này bởi cô yêu anh, không cần bất kỳ lí do nào khác.

Nhưng tất cả những chuyện anh đã làm với cô ngày hôm nay đã khiến cô đánh mất tự tôn của chính mình, cũng khiến cô đánh mất cả linh hồn.

Cô có thể không mặc gì mà đứng trước mặt anh, đó là bởi chỉ có một mình anh!

Nhưng không có nghĩa là cô có thể trần trụi đứng ở đó, mặc cho bất cứ ai nhìn bộ dáng đó của cô.

Trong lòng Lương Tiểu Ý bỗng nảy lên một chút căm tức, cô hét to vào mặt Tô Lương Mặc: “Sao chứ? Anh Tô không phải là cái gì cũng có thể làm được sao, cái gì cũng có sao? Vậy được thôi, bây giờ anh Tô đi mua ngay băng vệ sinh cho tôi đi. Yêu cầu đơn giản như vậy, chắc anh Tô cũng không từ chối đâu nhỉ?”

Tô Lương Mặc ghen tị đến sắp phát điện rồi, người phụ nữ này thế mà lại thường để tên Savvy Wayne kia đi mua thứ đồ nhạy cảm như băng vệ sinh cho cô ta!

Đột nhiên, Tô Lương Mặc lạnh lùng nói: “Tôi đi!”

...Hả? Lương Tiểu Ý kinh ngạc đến há hốc mồm, “Ặc...Anh Tô, ý anh là anh đi mua bằng vệ sinh giúp tôi? Ngay bây giờ??”

“Đúng vậy” Tuy rằng từ bé đến lớn anh chưa từng giúp bất cứ người phụ nữ nào mua băng vệ sinh, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện một chút nữa người phụ nữ này sẽ dùng băng vệ sinh mà tên khốn Savvy Wayne mua cho cô, sắc mặt của Tô Lương Mặc lại trở nên vô cùng khó coi.

Lương Tiểu Ý có chút lúng túng, qua một lúc mới tìm lại được giọng nói, cố ý làm trái ngược lại với anh, nói: “Bây giờ Savvy đã trên đường đi rồi, nói không chừng anh ấy cũng sắp tới đây rồi cũng nên. Tôi cũng không đợi được anh Tô chạy đi mua băng vệ sinh cho tôi”

Ý tứ chính là, bây giờ anh đi mua, tôi cũng đợi không được, tôi cần ngay bây giờ.

Tô Lương Mặc là người như thế nào, một chút liền nghe ra ý tứ trong lời nói của Lương Tiểu Ý, sắc mặt trầm xuống, không chút vui vẻ nói: “Đợi đây” Nói xong, để mặc Lương Tiểu Ý đang ngẩn tò te, mở cửa đi thẳng ra khỏi phòng làm việc.

Đợi cho bóng người đã đi khuất, Lương Tiểu Ý mới chậm rãi tỉnh người lại... Oh my god! Tên cầm thú biếи ŧɦái Tô Lương mặc vừa rồi nói muốn mua băng vệ sinh cho cô? Cô không nghe nhầm chứ? Tổng giám đốc Tô Lương Mặc mặt lạnh vô tình, cao quý vô cùng muốn mua băng vệ sinh cho Lương Tiểu Ý cô?

Phòng làm việc của tổng giám đốc. “Tổng giám đốc có chuyện gì cần phân phó ạ?” Lâm Hiểu vừa mới bước chân ra khỏi phòng vệ sinh liền nhìn thấy tổng giám đốc lại bước ra khỏi phòng làm việc thêm lần nữa. Nhớ tới việc tăng lương gấp đôi trước đó, Lâm Hiểu theo phản xạ nghĩ rằng tổng giám đốc lạnh lùng tìm cô khẳng định lại có chuyện tốt muốn giao cho cô.

“Ừm, Lâm Hiểu, cô có...không?” Hả?

“Tổng giám đốc, em nghe không rõ, anh nói lại lần nữa được không?”

Lâm Hiểu nghe thấy tổng giám đốc hàm hồ nói với cô một câu gì đó, rõ ràng rất ngắn gọn, nhưng cô vẫn không nghe rõ.

“Cô có...không?

“Tổng giám đốc, anh có thể nói to lên một chút không? Em thật sự nghe không rõ anh đang nói gì hết!

Tô Lương Mặc không nhịn nổi nữa! Lần đầu tiên trong cuộc đời anh phải đi mượn băng vệ sinh của nhân viên nữ mà lại không thuận lợi như vậy. Anh vốn đã nôn nóng vô cùng, lại bị Lâm Hiểu năm lần bảy lượt hỏi, nhịn không được đột nhiên hét to: “Tôi hỏi cô có băng vệ sinh không?”