Khăn Đỏ vẫn còn chìm trong dư vị cao trào. Cậu cảm thấy trong cơ thể trống không, mất đi sự cứng rắn nóng bỏng căng trướng, bắt đầu khó chịu mà ưỡn ẹo thân thể trong ngực Thợ Săn Cây Tinh.
“Không muốn nó ra ngoài… Còn, còn muốn… Muốn gậy thịt các anh trai… Khăn Đỏ còn muốn ăn xúc xích, còn muốn uống sữa tươi, ba cái miệng nhỏ muốn hết… A…”
Anh Sói Lớn đột nhiên cắn đầṳ ѵú Khăn Đỏ một cái, làm cho cậu phản xạ mà phun ra một ít nước da^ʍ.
Anh Sói Nhỏ và anh Sói Lớn nhìn nhau, cùng khôi phục hình người. Thợ Săn Cây Tinh biết hai con sắc lang này chưa đã thèm sữa ngọt của Khăn Đỏ, hầu hết chất lỏng trắng sữa ngọt ngào và bổ dưỡng lại ở trong bụng của mình hết. Lúc này cả người hắn sôi sục, tinh lực tràn đầy. Hắn quyết định loại bỏ hình dáng con người, thân thể hóa thành vô số dây leo cuốn lấy tứ chi Khăn Đỏ, làm cho cậu dạng thành một chữ đại (大), nâng cậu nằm lơ lửng.
Một người tự dưng biến thành cành cây dây leo, thế mà Khăn Đỏ lại không hề sợ hãi. Cậu thấy dây leo có chút thô ráp này vuốt ve bản thân thật thoải mái. Cậu để mặc cho nhánh cây to lớn cuốn lấy hai chân của mình, ép chân cậu đến trước ngực. Nó còn khiến động thịt nhỏ sưng đỏ, chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, lộ ra ở trước mắt anh em sói. Theo huyệt nhỏ khép mở hộc ra từng luồng từng luồng nước da^ʍ, theo hoa môi chảy xuống cúc huyệt, cùng dịch ngọt trong cúc huyệt hòa lẫn, cuối cùng đọng thành một vũng nước nhỏ ở dưới mông cậu.
Hai tay Khăn Đỏ thoát khỏi ràng buộc, kìm lòng không đặng bắt đầu miết ngắt đầṳ ѵú bản thân. Cặρ √υ' đầy đặn bị cậu ngắt véo biến dạng. Khăn Đỏ vươn ra lưỡi đỏ, liếʍ lên bờ môi anh đào của mình. Cậu tha thiết mong chờ, nhìn hai anh em nhà Sói: “ Mấy anh trai Sói ơi, mau lại đây mυ'ŧ vυ' của Khăn Đỏ đi… Căng quá, ngứa quá…”
Khăn Đỏ vặn vẹo người, chủ động mở rộng hai chân hơn: “Phía dưới cũng thật ngứa, muốn ăn gậy thịt… Muốn sữa tươi…”
“Nhóc lẳиɠ ɭơ!” Anh Sói Lớn quỳ ghé vào bên cạnh thân thể Khăn Đỏ, bàn tay to lớn đét vào cái mông vểnh của cậu, để lại một dấu tay đỏ rực. Khăn Đỏ cũng kêu một tiếng, thay vì nói âm thanh kia là vì đau mà có, chi bằng nói là thoải mái thì đúng hơn.
“Mấy anh trai Sói đến đây đi mà.”
Khăn Đỏ vội vàng thúc giục, ưỡn ra bộ ngực thật cao, để hai anh em Sói thuận tiện ngậm vào vυ' mình. Anh Sói Nhỏ nhào vào chỗ được anh Sói Lớn chừa ra. Cả hai anh em tựa như trẻ con, để đầu mình vùi giữa ngực Khăn Đỏ, miệng to hớp lấy đầṳ ѵú cậu, ra sức bú ɭϊếʍ bầu thịt mềm kia, ráng hút ra thật nhiều sữa.
“Ha a a a a…” Dươиɠ ѵậŧ của Khăn Đỏ lập tức cứng rắn. Cậu dùng một tay đè đầu các anh trai Sói, vừa giống như đút hai người bú sữa, vừa giống như hưởng thụ cơn kɧoáı ©ảʍ nhộn nhạo từ núʍ ѵú bị gặm cắn thô bạo.
Anh Thợ Săn Cây Tinh biến những nhành dây leo trở thành vô số bàn tay lớn, tập trung vỗ về chơi đùa tất cả điểm mẫn cảm ở tay chân Khăn Đỏ. Lòng bàn tay lớn và đầu ngón tay lại tách thành từng cái miệng be bé, có thể nhẹ nhàng hết cắn rồi liếʍ khối thịt non mịn. Điều thần kỳ hơn là chúng có thể hóa ra một cái miệng nhỏ nhắn cùng kích cỡ với bé phân thân của cậu, rồi ngậm hết bộ phận nam tính vào trong.
Vừa mới phun ra nuốt vào hai cái, ngay lúc Khăn Đỏ thét chói tai thì dươиɠ ѵậŧ tiếp tục bắn ra. Nhưng mà lúc trước bị chơi đùa, phải cao trào quá nhiều lần, nên lúc này nó không thể phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ như trước, chỉ trào ra ít bọt và dâʍ ɖị©ɧ.
Dươиɠ ѵậŧ cao trào càng làm cho cúc huyệt và hoa huyệt không ai chăm sóc trống rỗng vô cùng. Khăn Đỏ tiếp tục cựa quậy người, khẩn cầu: “Mấy anh trai tốt bụng ơi… A ha… Anh trai Sói, anh Thợ Săn ơi, phía dưới thật ngứa, thật là khó chịu…”
“Nhóc da^ʍ ạ, sao lại gọi là anh trai. Phải gọi là ông xã!” Thợ Săn Cây Tinh biến ra bàn tay vỗ bốp bốp vào cái mông Khăn Đỏ.
Khăn Đỏ vừa đau vừa sướиɠ, thở hổn hển gọi to: “Ông xã Thợ Săn, ông… Ông xã Sói, các ông xã mau đút Khăn đỏ ăn gậy thịt đi!”