Cậu Bé Quàng Khăn Đỏ

Chương 3.2

“Khăn Đỏ thân yêu của tôi ơi, em quả là một cậu nhóc dâʍ đãиɠ nhất mà tôi từng thấy.”

Thợ Săn Cây Tinh đẩy eo liên hồi, gian da^ʍ vách thịt chật hẹp ẩm ướt, mỗi một lần đều đâm đến cúc tâm nằm sâu hút, chọc cho dâʍ ɖị©ɧ phun ra từng đợt lại từng đợt, khiến Khăn Đỏ run rẩy kịch liệt. Hắn còn mở miệng nói những lời lẽ khinh nhờn dơ bẩn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể trong lòng lại càng thêm nhạy cảm.

“Nhìn ba cái miệng nhỏ của em, chúng đang ngậm chúng tôi chặt như vậy đây.”

Khăn Đỏ nghe những từ ngữ như vậy, thân thể run lên thật. Ba cái miệng nhỏ càng mυ'ŧ những cự căn kia gắt gao hơn, chỉ muốn ép ra tinh túy bên trong. Hai hòn trứng bành bạch vỗ vào người, hòa chung với tiếng dịch thể nhóp nhép chảy ra sau mỗi lần rút ra cắm vào.

Trong không khí tràn ngập hương sữa của Khăn Đỏ và mùi vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của quái vật. Cậu mở mắt là có thể thấy hạ thân của Anh Sói Lớn, từng giọt mồ hôi thấm ra lăn dọc xuống bắp thịt rắn chắc, đang dùng lực chơi làm cái miệng của cậu. Thứ đen hồng to lớn kia nhanh nhẹn ra vào sâu trong cổ họng mình.

Sự dâʍ ɭσạи tràn ngập trong thị giác, thính giác và khứu giác của Khăn Đỏ. Vật lớn chôn thật sâu trong thân thể, lấp đầy làm cậu thỏa mãn vô cùng. Kɧoáı ©ảʍ khi gậy bự đưa đẩy xâm phạm tàn bạo dễ dàng khiến cậu bị đẩy vào đáy sâu du͙© vọиɠ.

“Mạnh thêm một chút nữa, sắp, sắp bị cắm hỏng… Mau, cắm hỏng tôi đi… a a a…”

Khăn Đỏ mơ hồ rêи ɾỉ. Anh Sói Lớn cảm thấy khá tiếc khi dùng gậy thịt chặn trong miệng sẽ khiến cậu khó mà kêu rên. Thế là gã đâm mạnh vào một cái rồi dứt khoát rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra. Khăn Đỏ lập tức kêu lên: “A a… Hưm, thật là giỏi… Các, các anh cắm, Khăn Đỏ được cắm thật là thoải mái, a… Ưm… Anh Sói Lớn xin đừng đi…”

“Nhóc da^ʍ, tôi tới thỏa mãn em ngay đây, cắm em rách…” Anh Sói Lớn phát ra tiếng cười da^ʍ tà. Thợ Săn Cây Tinh buông lỏng dây leo đang cuốn lấy bầu ngực Khăn Đỏ một chút, chỉ để lại cái miệng nhỏ nhắn ở đầṳ ѵú.

Anh Sói Lớn điều chỉnh tư thế hạ xuống, để cự bổng chen vào giữa hai cái vυ' to của Khăn Đỏ. Cặρ √υ' nhạy cảm bị gậy thịt nóng hổi cọ xát một hồi lại khiến Khăn Đỏ thoải mái rêи ɾỉ lần nữa. Cậu vội cố định đôi vυ' đang mãi rung lắc vì những cú thúc thô bạo ở bên dưới, ép sát cây hàng lớn của Anh Sói Lớn thân yêu. Cậu còn hé cái miệng nhỏ, trong khi giúp Anh Sói Lớn nhũ giao thì thỉnh thoảng mυ'ŧ liếʍ qυყ đầυ của gã.

Điều này khiến Anh Sói Lớn thoải mái nở từng lỗ chân lông, thắt lưng buông lỏng lại càng mạnh mẽ hơn, chen lấn giữa đôi vυ' giống với chú thỏ nhỏ trắng tuyết, khiến chúng nhuộm phải màu hồng tình sắc.

“Đứa nhỏ dâʍ đãиɠ này, đút em có thoải mái không?” Anh Sói Nhỏ đột lốt sói hung tợn chọc vào tử ©υиɠ của Khăn Đỏ. Y phối hợp với tiết tấu của Thợ Săn Cây Tinh, thay phiên nghiền nát điểm da^ʍ của cậu, trêu đến nỗi cậu cất tiếng kêu to: “Thoải mái… Thật thoải mái, ha, hưmm, đâm đến rồi đâm đến rồi, thật là lớn thật là nóng! Lại muốn bắn! Ư ư ư ư…”

Trong lúc nói chuyện, Anh Sói Nhỏ và Thợ Săn Cây Tinh cùng lúc cảm thấy một lượng nước da^ʍ nóng rẫy tưới lên qυყ đầυ mình. Cái miệng nhỏ nhắn đang mυ'ŧ đầṳ ѵú kia, lại không uống hết sữa ngọt nên chung quanh tràn ra chất lỏng màu trắng. Dịch ngọt và sữa tươi dọc theo thân thể Khăn Đỏ cứ nhấp nhô mà tràn ra, phía dưới chỗ thân thể giao hợp tích tụ một vũng chất lỏng da^ʍ mỹ.

Khăn Đỏ bắn ra nước dính hết vào người ba con quái vật hoang da^ʍ, làm chúng hết sức hưởng thụ. Dường như mang theo công hiệu thúc tình và bổ tinh, đặc biệt là Thợ Săn Cây Tinh có uống sữa của cậu.

Dòng sữa ngon ngọt này làm cho Thợ Săn Cây Tinh cảm thấy tinh lực tràn trề. Hắn phát hiện chuyện này nên nhả một bên đầṳ ѵú ra, đầu lưỡi Anh Sói Nhỏ theo sát mà liếʍ sữa tươi không ngừng ứa ra từ viên anh đào đã sưng tấy. Anh Sói Lớn cũng liếʍ láp nước da^ʍ dính nhớp chung quanh, vốn hai kẻ kia uống không hết được.

Khăn Đỏ điên cuồng lắc lư thân thể đón lấy va chạm trước sau. Cái eo nhỏ gầy bị các da^ʍ thú hung ác nắn bóp thành từng vết đỏ hồng, mà trên da thịt trắng ngần hiện đầy vết tích của yêu quái sói và yêu tinh cây tàn sát bừa bãi.