Anh Sói Lớn nhấc chân trước, như dùng phép thuật, một con sói to lớn biến thành một người đàn ông tráng kiện trần trụi. Ngoại hình của gã khá giống với anh Sói Nhỏ tóc đen, chỉ có điều hạ thể thâm hơn một ít. Anh Sói Nhỏ buông hai cây gậy thịt ra, Thợ Săn Cây Tinh ôm Khăn Đỏ với tư thế xi tiểu, tạm ngưng cắm rút.
“Ưm… A… Anh, anh Thợ Săn ơi, đừng dừng lại.” Khăn Đỏ vịn vào cánh tay của Thợ Săn Cây Tinh, rêи ɾỉ khóc. Hai chân của cậu tách ra, hoa huyệt hồng mềm không ngừng chảy ra dịch ngọt. Dươиɠ ѵậŧ lắc lư run run ở trước bụng. Trông quyến rũ cực kỳ.
“Đừng vội, sẽ nhanh làm em dễ chịu thôi.” Anh Sói Nhỏ nâng gậy bự tiến đến, thúc eo một cái, gậy thịt to lớn vùi ngay vào trong hang động ẩm ướt mềm mại.
“A!” Khăn Đỏ hét một tiếng, túm lấy bả vai của anh Sói Nhỏ. Y vốn cũng không tính cho cậu thời gian hồi thần, bắt đầu cùng Thợ Săn Cây Tinh ra sức va chạm. Hai cây gậy thịt nóng rẫy hung ác tách ra lỗ thịt trơn nhẵn thít chặt, thô bạo trượt đến mỗi một nơi trong vách thịt đủ khiến Khăn Đỏ cao trào, cuối cùng dừng lại ở điểm da^ʍ nằm sâu ở trong.
Khăn Đỏ cảm thấy hạ thể của mình bị kɧoáı ©ảʍ đốt nóng, hoàn toàn mất khống chế rêи ɾỉ: “A, a… Ư a, hai cái huyệt nhỏ đều được lấp đầy, lớn quá, nóng quá, a a a… Bị chọc đến, a! Ưn…”
Người Sói tóc đen có lôиɠ ʍυ thô cứng như lớp lông trước khi biến hình, đâm vào da đùi mịn màng của Khăn Đỏ, làm cậu cảm giác như có một cây gậy khác đang chơi đùi mình. Hai lỗ thịt nhỏ hư không lần đầu được lấp kín, lối vào và vách thịt chật hẹp mau chóng nuốt lấy hai con quái vật khổng lồ.
Khăn Đỏ có thể cảm nhận được sức lực mà anh Sói Nhỏ và anh Thợ Săn tàn sát bừa bãi rõ ràng bên trong cơ thể của mình. Mỗi lần rút được một nửa, qυყ đầυ to bự luôn có thể cấp tốc đâm vào nơi làm mình trở nên dâʍ đãиɠ.
Tiếng nước phọt phọt và âm thanh thân thể đυ.ng chạm làm căn nhà vốn ảm đảm mang theo mùi vị dâʍ ɭσạи mập mờ.
Khăn Đỏ chảy nước mắt, rì rầm kêu da^ʍ: “Anh Sói Nhỏ, anh, anh Sói Nhỏ mạnh hơn… Sắp chen tới tử ©υиɠ, a… a… Ư a a a…”
Anh Sói Nhỏ không phụ lời cổ vũ của Khăn Đỏ, trước tử ©υиɠ được y hung ác cọ nghiền. Cơ thể của cậu lập tức run giật, sướиɠ đến nỗi kêu không thành tiếng. Lượng lớn chất dịch bắn tung tóe khỏi cửa lỗ, dươиɠ ѵậŧ cũng xuất tinh. Cùng lúc đó, đầṳ ѵú căng trướng chảy ra thật nhiều sữa trắng.
“Bé lẳиɠ ɭơ sướиɠ đến mức chảy sữa à.” Anh Sói Lớn cất tiếng cười pha lẫn giọng điệu phóng túng. Hàng bự của gã dù được dây leo của Cây Tinh vừa ngậm mυ'ŧ vừa tuốt lên xuống, nhưng chúng làm so bằng Khăn Đỏ ngon lành hút hồn. Gã càng chờ không nổi, nắm chặt dây leo bao trọn gậy thịt của mình. Đôi mắt vì du͙© vọиɠ mà đỏ ngầu.
Vừa qua khỏi cơn cao trào, Khăn Đỏ mơ màng trông thấy Ngài Sói – người đã đưa cậu đến đây – ga đang có dáng vẻ không có nơi để phát tiết. Cậu dùng ngón tay đùa bỡn đầu lưỡi của mình, bắt chước kiểu cắm rút của dươиɠ ѵậŧ. Cậu vừa chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến từ gọng kiềm trước sau, vừa cố gắng nói trọn một câu hoàn chỉnh qua tiếng thở dốc: “Anh Sói Lớn, tôi, tôi muốn ngậm gậy thịt của anh… A… Mau lại, đút tôi ngậm đi…”