Ngài Cơ Trưởng Tha Cho Em Đi

Chương 24


Sau khi ăn 2 cái bánh mì cùng vô số dâu tây, Tô Mạt Mạt phát hiện Hứa Đình Xuyên chỉ uống cà phê, ăn bánh mì với trứng, một trái dâu cũng không đυ.ng tới, vội cầm lấy một trái đưa tới trước mặt anh.

Lại bị Hứa Đình Xuyên trực tiếp đẩy ra: “Anh không thích ăn dâu, em ăn đi, đều là mua cho em cả.”

“Chú, chú ăn một trái đi, dâu tây rất ngon, đồ em thích ăn nhất, cũng muốn

để người em thích nhất ăn chung.” Tô Mạt Mạt làm nũng nói.

Thấy Hứa Đình Xuyên vẫn nhất quyết không ăn, Tô Mạt Mạt đang ngồi đối diện, dứt khoát đứng lên, đi tới trước mặt, kiên quyết nhét dâu vào miệng anh.

Chính vì hơi cúi người xuống, phần ngực áo vốn đã hơi mở rộng, hiện tại càng làm lộ ra hai bầu ngực sữa trắng muốt, trần trụi đong đưa trước mặt anh, trên đó còn lưu lại dấu hôn do Hứa Đình Xuyên điên cuồng liếʍ mυ'ŧ tối hôm qua.

Hứa Đình Xuyên lập tức thay đổi tư thế ngồi tách hai chân đang vắt chéo nhau, bởi vì cự vật dưới háng của anh, vì bị Tô Mạt Mạt lơ đãng kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nháy mắt đã thức tỉnh.

Hứa Đình Xuyên nhận lấy một quả dâu tây từ tay Mạt Mạt, cười xấu xa nói:

“Muốn anh ăn dâu với mứt dâu, có 1 cách đấy.”

“Cách gì?” Tô Mạt Mạt mở to đôi mắt thuỷ tinh, vẻ mặt vô tội nhìn Hứa Đình Xuyên.

Cô nhóc đáng thương, hoàn toàn không biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, khuôn mặt vẫn non nớt ngây thơ.

Hứa Đình Xuyên bỗng nhiên đứng dậy, đẩy tất cả đồ ăn qua một bên, chỉ chừa lại vài trái dâu trên bàn, cùng với mứt dâu vừa làm hồi sáng nay. Hai bàn tay anh chia ra hai bên ôm lấy hai nách Mạt Mạt, bế cô như bế em bé rồi tự mình ngồi lên mặt bàn.

Một tay buông ra lần tới mấy cái nút áo đang cài, trực tiếp kéo ra, Mạt Mạt đang không mặc đồ lót, hai vυ' và chỗ tư mật đều bại lộ trước ánh mắt nóng bỏng của Hứa Đình Xuyên.

“Không mặc qυầи ɭóŧ? Đã chuẩn bị trước rồi sao?” Hứa Đình Xuyên ngước mắt nhìn Tô Mạt Mạt trêu đùa.

“Không phải...chú, do phía dưới còn sưng, mặc qυầи ɭóŧ bị đau, em mới không mặc...chú để em nghỉ ngơi mấy ngày được không? Em không ép chú ăn dâu tây là được rồi.”

Tô Mạt Mạt hoàn toàn không ý thức được rằng, việc Hứa Đình Xuyên muốn làm cô, với việc ăn dâu tây không có liên quan gì đến nhau, đơn giản là muốn làm mà thôi.

“Mạt Mạt ngoan, chú sẽ nhẹ nhàng.”

Hứa Đình Xuyên mới được ăn thịt sau nhiều ngày ăn chay, một khi dục hỏa bùng lên, sao có thể bị dập tắt được?

Hai tay anh nâng hai viên nhũ hoa lên, nhìn chằm chằm vào hai luồng vυ' bự, chính mình lại chậm rãi xoa nắn hai đầṳ ѵú hồng nhạt, làm chúng dần trở nên cương cứng đứng thẳng lên. Hứa Đình Xuyên lúc này mới buông một tay ra, lấy ra một ít mứt dâu trong hộp, bôi lên hai vυ' Mạt Mạt. “Ưʍ...chú...chú muốn làm gì?”

Tô Mạt Mạt bị anh xoa nắn, rêи ɾỉ liên tục, đột nhiên bị dính mứt dâu lạnh ngắt, hít một hơi sâu.

“Ăn mứt dâu.”

Hứa Đình Xuyên dứt lời, liền đẩy Mạt Mạt ngã lên mặt bàn, cúi người xuống, hai tay chế trụ tay Mạt Mạt, cùng cô mười ngón đan xen, rồi đặt ở hai bên đầu khiến cô không thể cử động mà giãy giụa.

Sau đó anh vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ láp cặρ √υ' dính đầy mứt dâu, khi thì liếʍ mạnh, khi thì há miệng ngậm lấy nhũ thịt mềm mại, khi động tình còn nhẹ nhàng gặm cắn.

Cô gái dưới thân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khi thì nhẹ giọng hừ hừ như mèo, khi thì rêи ɾỉ thét chói tai, thân mình nhẹ nhàng run rẩy, chỗ tư mật sớm đã ướt như đại dương, thấm lên cả quần đùi của Hứa Đình Xuyên.

Hai con thỏ trắng bị anh liếʍ ướt dầm dề nước miếng, nhớp nháp khó chịu, cũng may là mứt dâu đã được anh xử lý sạch sẽ, Tô Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rốt cuộc cũng có thể đi tắm rồi.

“Chú...có thể đi tắm chưa? Ngực em dính dính rất khó chịu.” Tô Mạt Mạt đáng thương nhìn Hứa Đình Xuyên.

Nhưng anh lại không định buông tha cho cô, ngược lại còn cong môi khen: “Hương vị mứt dâu không tồi, nhưng nếu được ủ lâu hơn sẽ càng ngon, đợi khi nào chú ăn đã, sẽ ôm Mạt Mạt đi tắm, Mạt Mạt ngoan…”

Hứa Đình Xuyên đỡ Mạt Mạt ngồi dậy, tách hai chân cô ra, đem âʍ ɦộ lộ ra trước mắt, Hứa Đình Xuyên dùng đầu ngón tay quệt ra một ít nước xuân từ huyệt đạo, nhếch mép nói: “Mật của Mạt Mạt chảy nhiều như vậy, xem ra không cần thêm đường nha.”

Tô Mạt Mạt còn chưa kịp hiểu ý tứ của câu nói này, Hứa Đình Xuyên đã cầm lấy một trái dâu tây, dùng ngón tay tách hai cánh hoa đã sưng đỏ, một tay khác đặt nó ngay huyệt khẩu ướŧ áŧ, lăn một vòng, rồi đẩy nó từng chút từng chút vào trong tiểu nộn bức của thiếu nữ.

“Chú...không cần...chú làm gì vậy? Em không cần...chú mau lấy

ra...ưʍ...dâu tây căng quá, Mạt Mạt khó chịu…” Tô Mạt Mạt khóc nức nở.

Tay nhỏ hoảng loạn duỗi đến chỗ riêng tư, muốn lấy dâu ra, nhưng lại bị anh giữ chặt lấy, sau đó cởϊ áσ sơmi trên người cô, trói hai tay Mạt Mạt về phía sau.

“Mạt Mạt đừng sợ...một lát chú sẽ giúp em lấy ra…” Hứa Đình Xuyên nhẹ giọng nói.

Mạt Mạt thật sự không nghĩ tới, cảnh mà cô nhìn thấy trên AV sẽ xảy ra với mình, không phải trước đây cô rất thích những cảnh play như vậy sao? Vì cái gì mà khi nó thật sự phát sinh, cô lại sợ hãi như vậy?

Tô Mạt Mạt sợ hãi muốn kẹp hai chân lại, nhưng bị hai bàn tay to của Hứa Đình Xuyên giữ chặt, mở ra càng lớn. Khi tay anh rời đi để lấy thêm dâu, Tô Mạt Mạt nhanh chóng kẹp chặt hai chân, lại bị anh nhẹ nhàng tách ra chưa nói, còn bị anh trừng phạt bằng cách dùng ngón tay xoa lên hai cánh hoa đã sưng đỏ.

Cô bị đau, nước mắt lưng tròng, chép miệng nhỏ nũng nịu nói: “Đau quá...chú...đừng xoa ở đó.”

“Đau thì ngoan ngoãn tách đùi ra, để chú nhét thêm dâu vào.” Giọng nói anh ôn nhu, nhưng lại không làm Mạt Mạt vui vẻ chút nào. Phía dưới cô nhỏ như vậy, anh muốn nhét mấy trái vào chứ.

“Không cần...chú...rất trướng...rất khó chịu.” Tiểu huyệt Mạt Mạt co rút, thực muốn lấy dâu ra khỏi hạ thể.

Nhưng ai ngờ càng co rút, bởi vì đường đi đã trơn trượt do nước xuân tiết ra khi được anh liếʍ vυ', dâu tây cứ thể càng vào sâu hơn.

“Cái miệng nhỏ phía dưới của em, tối qua còn ăn hết cả dươиɠ ѵậŧ của anh. Trái dâu nhỏ vậy, sao có thể khó chịu?” Hứa Đình Xuyên vừa nói vừa tiếp tục cầm thêm một trái, đặt ở huyệt khẩu, tiếp tục nhét vào.

Mạt Mạt đếm được, anh nhét tổng cộng 5 trái mới dừng tay, cầm khăn giấy lau lau đầu ngón tay.

Cô bị căng khó chịu cực kỳ, hơn nữa vỏ dâu còn xù xì, cô không dám co rút nữa, sợ những hạt nhỏ sẽ mắc vào da thịt mềm mại của mình.

“Chú, có thể lấy ra không?” Tô Mạt Mạt vừa dứt lời, lại thấy Hứa Đình Xuyên đứng lên, cởϊ qυầи đùi của mình xuống.

Anh cầm lấy côn ŧᏂịŧ thô to doạ người của mình, đặt trước cửa động nhét đầy dâu của cô.

Tô Mạt Mạt lập tức hoảng: “Chú...không cần...chú muốn làm gì? Dâu còn ở bên trong, chú không thể cắm vào.”

“Làm em chứ sao, nếu không có dâu, sao anh có thể làm mứt dâu cho em

được?” Hứa Đình Xuyên đáp lại, xếp hai chân Mạt Mạt thành hình chữ M, đặt hai bên mông, tư thế này là âʍ ɦộ cô tách ra, không cần anh phải chống. “Chú...đừng...Mạt Mạt sẽ ngoan ngoãn, cái gì cũng nghe chú! Nhưng cái này thì không được! Làm sao em dám ăn dâu nữa chứ.” Tô Mạt Mạt nước mắt lưng tròng.

Hứa Đình Xuyên đặt qυყ đầυ ở cửa động cọ xát một hồi, sau khi có ái dịch chảy ra, anh mới đỉnh vòng eo, đem dươиɠ ѵậŧ hướng vào bên trong, trả lời: “Về sau nếu em không ở cùng anh, chỉ cần nhìn thấy dâu, có thể nhớ tới anh nha.”

Bởi vì tiểu huyệt đang nhét đầy dâu tây, Hứa Đình Xuyên phải dùng chút lực, mới có thể chen thân gậy đi vào, cô nhóc mới phá thân hôm qua, mật động còn chật hẹp, chỉ nuốt vào cự vật đã khó khăn, huống chi còn có dâu bên trong, mỗi lần anh thúc một chút, cô đã kêu lên sợ hãi.

Bởi vì mạnh mẽ thẳng tiến, cô nhóc bị trói tay, không có gì chống đỡ, Mạt Mạt suýt nữa đã đã đâm ngã xuống bàn, qυყ đầυ anh đã nhét được vào bên trong, hiện tại không còn dùng tay đỡ cũng có thể tiếp tục đi vào.

Hai tay anh xuyên qua hai đùi Mạt Mạt, trực tiếp ôm lấy hai mông cô, sau khi đã ổn định thân người, anh đỉnh thân lên, nửa phần dươиɠ ѵậŧ đã đi vào. Dâu tây bên trong nhuyễn huyệt bị dương vậy đảo lạn, nước dâu theo chỗ hai người giao hợp chảy ra, tựa như máu của xử nữ, trên bụng nhỏ của cô cũng vương vãi một chút nước dâu.

“A...đau quá...khó chịu...chú...dừng lại...được không?”

Hứa Đình Xuyên thở dốc trả lời: “Đau à? Ngoan, đợi một chút...dâu tây bị đảo lạn sẽ không đau nữa.”

Tiểu huyệt nhỏ hẹp, chứa chấp dươиɠ ѵậŧ của anh đã trướng đau, huống chi bên trong còn vài trái dâu tây, Hứa Đình Xuyên càng phải ra sức nhấp eo đưa đẩy vào bên trong.

TIểu huyệt bị căng không chịu được, tay lại bị trói, muốn tìm vài thứ giảm bớt áp lực cũng không có, uỷ khuất khóc sướt mướt.

Hứa Đình Xuyên mở trói hai tay Mạt Mạt, hôn nhẹ lên mắt cô, nhưng hạ thân không chút lưu tình, tiếp tục cắm vào bên trong.

Ước chừng năm phút, Hứa Đình Xuyên mới có thể cắm toàn bộ dươиɠ ѵậŧ vào. Cô nhóc bị cắm không chịu được, vừa khóc vừa đấm lên vai anh, hai chân giãy dụa, muốn anh lấy ra.

Không dễ gì mới cắm vào được hết, anh như thế nào chịu lấy ra, hiện tại côn ŧᏂịŧ không ngừng được tiểu huyệt mềm mại bó chặt, còn được hạt nhỏ

trên dâu tây cọ xát, làm anh thoải mái đến đổ đầy mồ hôi.

Anh không quan tâm, ôm lấy mông nhỏ của Mạt Mạt, dùng lực thọc vào rút ra, nhiều lần kéo nó ra rồi lại đẩy mạnh vào. Nước dâu tây hồng hồng bị đảo lộn, vẩy ra khắp bắp đùi hai người.

Những hạt nhỏ trên thân quả dâu không chỉ ma sát lên thân gậy của Hứa Đình Xuyên, mà còn cả bối thịt mềm mại của Mạt Mạt. Cảm giác đau đớn như bị xé rách lập tức biến thành cảm giác ngứa ran như có dòng điện chạy từ âʍ đa͙σ truyền đến toàn bộ cơ thể.

Tiếng khóc la thê thảm cũng biến thành tiếng rêи ɾỉ da^ʍ mỹ.

“Ưʍ...sướиɠ quá...chú cắm Mạt Mạt thật thoải mái...ưʍ...nhanh một chút...a...a"

“Dâʍ đãиɠ, nhanh như vậy đã sướиɠ rồi? Đến lúc anh làm em chịu không nổi, cũng đừng khóc lóc xin tha đó.”

Hứa Đình Xuyên thương tiếc cô nhóc nhỏ tuổi thân hình mềm mại, tối hôm qua mình làm cô ba lần, cô đều khóc sướt mướt, nên bây giờ anh cố tình làm nhẹ một chút, cố gắng không quá mạnh bạo.

Hôm nay bên trong tiểu huyệt chứa đầy thịt quả cùng với côn ŧᏂịŧ to bự của anh, cô đều chứa chấp được hết, còn nói anh nhanh một chút, đứng là một tiểu dâʍ đãиɠ.

Hứa Đình Xuyên lúc này mới dùng hết sức lực, chiến đấu vừa nhanh vừa mạnh, thân hình nhỏ bé của Mạt Mạt như bị đánh ra thành từng mảnh nhỏ, hai chân run lên bần bật.

“A...chú...ưʍ...em sai rồi...chậm một chút…” Cô thật sự đã xem nhẹ Hứa Đình Xuyên, tốc độ lên xuống của anh giống hệt máy đóng cọc, cô còn nhỏ như vậy, sao có thể chịu được sự tàn nhẫn như vậy.

Mười phút ngắn ngủi trôi qua, cô đã bị làm tới cao trào, nộn huyệt càng thêm mẫn cảm, lại tiếp tục bị làm mãnh liệt, cô thật sự muốn ngất xỉu, chỉ có thể chịu thua xin tha.

Nhưng Hứa Đình Xuyên đang làm đến cao hứng, nào chịu chậm lại, hai tay bám lấy sống lưng cô, vì làm nhiều lần, lại hung mãnh như vậy, dâu tây ở bên trong thật sự bị qυყ đầυ đảo thành mứt.

------oOo------