Hôm nay Trình Vi Ức phá lệ chủ động, ngay cả tiếng rên cũng thâm tình êm tai hơn trước rất nhiều. Trình Vi Ức dùng hết mã lực, côn ŧᏂịŧ to cứng không ngừng chạy nước rút trong động thịt mềm mại trơn ướt của nam nhân, mỗi một lần cũng làm đến tận cuối hành lang, thọc vào tử ©υиɠ.
Hai chân Trình Vi Ức bị Tiên Thiên Vũ khép lại áp trước ngực, gần như tạo thành tư thế gập người. Qυầи ɭóŧ bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt nhẹp mắc trên hai mắt cá chân, theo động tác ra vào của Tiên Thiên Vũ lay động không ngừng.
Tiên Thiên Vũ không hài lòng tư thế này, hắn muốn nhìn Trình Vi Ức. Vì vậy khi đang ra vào đồng thời túm qυầи ɭóŧ ném xuống giường, mở rộng hai chân nam nhân, lấn người chen vào.
Trình Vi Ức phối hợp mở ra hai chân, mặc dù cơ thể bị làm xụi lơ vô lực, anh vẫn đưa hai tay ra ôm lấy cổ Tiên Thiên Vũ, nâng người trên, đưa động thịt đến gần hạ thân hơn.
Tiên Thiên Vũ thúc mạnh, người dưới thân lớn tiếng kêu lên, thấy đối phương há to miệng chảy ra nước bọt, khóe mắt ướŧ áŧ, cơ thể gầy gò còn co quắp vài cái, phân thân thẳng tắp liền bắn ra vài dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc. Thịt huyệt co thắt, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn đây hành lang, bao chặt chẽ côn ŧᏂịŧ chôn sâu bên trong, không thể động đậy chút nào.
Trình Vi Ức sướиɠ đến mức xòe đầu ngón chân, rêи ɾỉ đứt quãng tiết ra, “A… ưm a, dừng, dừng lại…”
“Sướиɠ như vậy à.” Tiên Thiên Vũ đầy mắt ôn nhu nhìn nam nhân cao trào, cố ý di chuyển thắt lưng, côn ŧᏂịŧ cắm trong huyệt nam nhân ma sát thịt huyệt nhạy cảm, nam nhân lại không chịu được mà thở hổn hển.
Tiên Thiên Vũ còn đứng dưới giường, thân trên nghiêng về trước lấy bị nam nhân ôm lấy. Mà nam nhân cũng chỉ có nửa người trên còn tiếp xúc giường, hai chân quấn ngang eo hắn, nữ huyệt ngậm chặt côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn, dù thế nào cũng đều luyến tiếc nhả ra.
Đúng là bé tham ăn.
Đến khi dư vị cao trào của nam nhân qua đi hắn mới tiếp tục chậm rãi rút cắm. Côn ŧᏂịŧ lại thô to thêm một vòng, căng huyệt khẩu muốn xé rách, nhưng bị cán ma sát đồng thời lại bị lớp lông rậm của hắn cà mạnh, âm đế sung huyết mẫn cảm tột cùng, hắn lại rút cắm vài chục nam nhân bèn kêu la cao trào thêm lần nữa.
Tiên Thiên Vũ nhíu mày nhìn nam nhân bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy ngực, côn ŧᏂịŧ cắm vào rồi liền dừng lại, tay nắm chặt phân thân cứng ngắc của nam nhân, dùng ngón cái ngăn lỗ niệu đạo đằng trước.
Bị chặn bắn tinh, nam nhân mở hai mắt mê ly, nước mắt lập tức từ khóe mắt chảy xuống. Anh không hiểu nhìn Tiên Thiên Vũ, gấp rút hô hấp, môi bị mài trầy da khẽ nhếch, nói không nổi một câu.
Tiên Thiên Vũ không thể làm gì khác hơn là nói với anh: “Em bắn quá nhanh, anh không cho phép.” Nói xong cố ý bóp nhẹ phân thân trong tay chọc cho nam nhân lập tức khó chịu nức nở, đưa tay cho anh nằm xuống.
Hắn vui mừng cười cười, “Thật nghe lời, anh thưởng cho em.”
Không chờ đối phương hiểu ra sẽ thưởng như thế nào, hắn cũng đã rút côn ŧᏂịŧ. Khe thịt vốn kép lại bị chọc thành một cái lỗ nhỏ đỏ hồng, từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠ bị gạt ra khi côn ŧᏂịŧ rời đi, như là cái miệng ăn nhiều cũng không chứa nổi nữa.
Tiên Thiên Vũ ánh mắt u ám nhìn nữ huyệt nam nhân không ngừng chảy dâʍ ŧᏂủy̠. Hắn biết bên trong là cái động không đáy, mặc kệ bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều ăn không hết. Nhưng không thể thiếu việc hắn tự mình đút vào, còn muốn ở lại bên trong đốc xúc đối phương tiêu hóa, nếu không… động thịt sẽ giống như một đứa trẻ nghịch ngợm nhổ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn ra.
Nữ huyệt bị làm xốp đột nhiên thiếu côn ŧᏂịŧ, bên trong trống rỗng, chỉ có dâʍ ŧᏂủy̠ của anh chảy xuôi bên trong, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thịt huyệt mẫn cảm đói khát. Trình Vi Ức khó chịu lắc eo, miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ bất mãn, hình dáng bị tìиɧ ɖu͙© khống chế làm cho Tiên Thiên Vũ mới nhìn đã không nhịn được lần nữa cắm vào.
Hắn trở mình nam nhân, để nam nhân nằm quỳ trên giường, eo hạ thấp, mông cong lên. Động thịt thấm ướt dâʍ ŧᏂủy̠ bèn bại lộ trước mặt hắn không sót miếng nào. Tiểu động thịt tỏa mùi da^ʍ khẽ mấp máy theo hô hấp của nam nhân, đều có thể nhìn thấy thit huyệt không ngừng ngọ nguậy bên trong.
Tiên Thiên Vũ cũng không nhịn được nữa, cầm súng thọc vào đi. Hắn đứng dưới giường, động thịt của nam nhân vừa vặn hướng về phía phân thân hắn, ȶᏂασ vào quả là thích hợp hơn cả.
Nam nhân quỳ nằm trên giường, cái mông nhô thật cao cái mông bị hắn thọc ra thọc vào, như cɧó ©áϊ động dục, vừa rời xa côn ŧᏂịŧ của hắn liền sống không nổi.
Tư thế này chỉ cần phần eo dùng sức, cắm rất thuận buồm xuôi gió. Côn ŧᏂịŧ cắm vào nơi sâu nhất trong động thịt với mức độ cao nhất, nam nhân không ngừng kêu la “Sắp cắm xuyên rồi, nhẹ một tí…” Tiên Thiên Vũ không quan tâm, vịn thắt lưng nam tiếp tục dùng sức lực lớn nhất, hung hăng thọc.
Nam nhân bị cắm không ngừng rung động dịch tới trước, Tiên Thiên Vũ bắt lấy thắt lưng kéo người trở về, sau lấy lại là một đợt cắm mạnh mẽ, nam nhân lại bị làm đến mức cơ thể nằm úp sấp về phía trước, nhưng mà còn không đợi anh chống thẳng tay đã bị lôi trở về rồi.
Như vậy tới tới lui lui mấy chục lần, nam nhân cuối cùng không còn sức cũng chỉ có thể nằm trên giường. Tiên Thiên Vũ ôm eo anh rút cắm không ngừng nghỉ, rốt cục tinh quan mở rộng, phun hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ nho nhỏ của nam nhân.
Nam nhân cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, động thịt phun nước triều xuy, động thịt cắn chặt bên trong không cho rời đi.
Tiên Thiên Vũ thật thỏa mãn, cúi cái đầu thấm ướt mồ hôi, hôn lên lưng nam nhân liên tiếp mưa rơi. Từ gáy đến thắt lưng, dọc đường để lại vô số dấu vết da^ʍ mỹ khắc sâu.
Nam nhân thở hồng hộc nằm trên giường, yên lặng thừa nhận Tiên Thiên Vũ giữ lấy. Côn ŧᏂịŧ còn chôn trong động thịt, ngăn chặn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra khỏi lối đi. May mà Tiên Thiên Vũ không tiếp tục nhấp nữa, cho anh cơ hội thở dốc.
Một lát sau nam nhân khôi phục một chút sức lực, liền cố nén sự khó chịu xoay người, để côn ŧᏂịŧ rút ra. Tốc độ thong thả, thịt huyệt nhạy cảm bị côn ŧᏂịŧ nhẹ nhàng ma sát đã nổi lên kɧoáı ©ảʍ mong manh, liên tiếp dồn dập, rất nhanh đã lan rộng, từ sâu trong cơ thể chạy tới toàn thân, tạo nên từng trận run rẩy.
Mà côn ŧᏂịŧ đã mềm xuống lại sưng phồng trong quá trình này, trong nháy mắt cứng rắn thêm vài phần. Tiên Thiên Vũ cũng không đè nam nhân tiếp tục làm. Hắn đứng không nhúc nhích, cứ muốn nhìn xem nam nhân muốn làm cái gì.
Cônn thịt rời xa nữ huyệt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ bị chặn lại tựa như hồ thuỷ điện xả nước từ bên trong trào ra, âm thanh “Phụt phụt phụt” vang vọng trong căn phòng yên tĩnh. Nam nhân ngơ ngẩn, gương mặt đỏ bừng.
Tiên Thiên Vũ thì nhìn chằm chằm không buông, cười thật ý vị thâm trường.
Mấy giây sau Trình Vi Ức mới nhận ra, khép hai chân lại ngăn cản ánh mắt Tiên Thiên Vũ. Anh ướt hốc mắt nhìn Tiên Thiên Vũ dựng thẳng phân thân dưới giường, ánh mắt lưu luyến, khàn giọng nói: “Tôi muốn đi nhà vệ sinh.”
Tiên Thiên Vũ ánh mắt sáng ngời, “Làm đến bắn tiểu cũng rất không tệ.”
Mặt Trình Vi Ức lộ vẻ không vui, nhưng trong mắt Tiên Thiên Vũ cũng là hấp dẫn cực kỳ, “Phía dưới rất khó chịu, tôi muốn đi tắm.”
Tiên Thiên Vũ nhìn, đúng thật. Dâʍ ŧᏂủy̠ tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính đầy hạ thân mềm mại, ȶᏂασ cũng không thoải mái.
Hắn gật đầu, “Được, cùng đi.” Vừa nói hắn vừa đưa tay luồng dưới nách nam nhân ôm lấy người.
Trình Vi Ức không muốn bị đối phương ôm, khước từ, “Thiếu gia, tôi có thể tự đi.”
Tiên Thiên Vũ không đồng ý, đặt hai tay nam nhân lên vai mình, sau đó lại đi ôm eo đối phương, dùng lực, nam nhân liền lơ lửng trên người hắn.
Tiên Thiên Vũ cố ý đẩy hai chân nam nhân ra quấn ngang eo, phân thân cứng rắn nương theo động tác đi bộ của hắn từng cái một đâm vào động thịt của nam nhân.
Nam nhân lui người ra muốn né tránh, hắn càng ôm chặt hơn, “Ưm… Đừng quậy, ưm a… Tiên Thiên Vũ, Thiên Vũ…”
Tiên Thiên Vũ cười càng vui vẻ hơn, thẳng thắn cầm phân thân của mình cắm vào nữ huyệt đằng trước. Tuy là vì nam nhân tránh né mới cắm đầu nấm vào, nhưng nam nhân vẫn thẳng lưng phát ra tiếng rêи ɾỉ thoải mái, rõ ràng cho thấy không được thỏa mãn.
Tiên Thiên Vũ vuốt ve tấm lưng mồ hôi dầm dề của nam nhân, cất bước dài đi vào phòng tắm. Nam nhân bị rút cắm nhàn nhạt như vậy bức bách toàn thân khó chịu, muốn né tránh lại bị đè nặng cơ thể ngâm qυყ đầυ lớn vào.
“Không, không muốn…” Trình Vi Ức cảm thấy mình lại sắp cao trào, gần như sắp sụt sùi khóc.
Tiên Thiên Vũ mặc kệ, đẩy cửa vào phòng tắm. Đi tới trước gương toàn thân, hắn cố ý đưa lưng về phía mặt gương để Trình Vi Ức nhìn cảnh trong gương.
Quả nhiên, Trình Vi Ức vừa nhìn thấy họ giữa ban ngày lại chẳng biết xấu hổ mà làʍ t̠ìиɦ thì kích động đến trực tiếp cao trào. Phía trước chỉ bắn ra vài giọt tinh thủy mỏng manh như nước, động thịt vẫn rất còn sức mà ngậm toàn bộ qυყ đầυ, từ cuối hành lang phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ nóng hổi, tưới lên qυყ đầυ, Tiên Thiên Vũ bèn bắn ra theo.
Vì không lãng phí tϊиɧ ɖϊ©h͙, hắn đè cơ thể của nam nhân hạ thấp xuống, cắm toàn bộ côn ŧᏂịŧ vào lối đi. Chờ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn hết, côn ŧᏂịŧ lại trở về nữ huyệt thoải mái.
Trình Vi Ức tê liệt ngã xuống đầu vai hắn, ngay cả hai chân quấn ngang eo hắn cũng rớt xuống, lơ lửng vô lực.
Tiên Thiên Vũ cảm thấy khó có thể tin. Cơ thể Trình Vi Ức so với trước kia chênh lệch nhiều lắm, quá yếu ớt rồi.