Qυყ đầυ to lớn to lớn vừa tiến vào, không chỉ là nam nhân đau đến toàn thân cứng ngắc còn phải hút khí, Tiên Thiên Vũ cũng nhíu mày, không thể không dừng lại.
Dũng đạo chật hẹp, cho dù bên trong có dịch trơn, côn ŧᏂịŧ của Tiên Thiên Vũ căn bản cũng không thể một hơi cắm thẳng vào đến cùng, vừa đi vào liền gặp trở ngại, càng khó tiến lên, chỉ có thể dừng lại. Nam nhân bởi vì đau đớn khó nhịn, túm chặt cánh tay của hắn, móng tay cào nát da, Tiên Thiên Vũ đều có thể ngửi thấy mùi máu.
Nam nhân bị đè chặt đã sớm bởi vì hạ thân bị côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ tiến vào mà liên tiếp mất đi ý thức, chỉ có thể gắt gao bắt lấy vật duy nhất có thể bắt được trong tay, căn bản không biết mình đã cào trầy thiếu gia Tiên gia rồi. Tiên Thiên Vũ ngửa đầu, thở ra một ngụm khí đυ.c, mắt híp lại, nhìn gương mặt nam nhân. Gương mặt đối phương hồng nhuận, môi lại trắng bệch, hai mắt nhắm nghiền, lông mi dày run rẩy không ngừng, chân mày nhíu chặt, mái tóc đen ướt nhẹp dán lên trán, mất trật tự vô cùng, theo động tác điều chỉnh tư thế của hắn mà lắc lư trên không trung.
Cần cổ thon dài, yết hầu trượt lên xuống vì động tác nuốt nước miếng, l*иg ngực phập phồng, hai đầṳ ѵú đứng thẳng, thực sự vừa đáng thương vừa gợi cảm. Ánh mắt đi xuống chút nữa, chính là hạ thân quấn quýt chặt chẽ của hai người.
Có lẽ là bởi vì có bộ phận của nữ giới, lông của nam nhân cũng không dày, bụng dưới trơn bóng bằng phẳng, bắp thịt rắn chắc, hạ thân hai người ngập trong nước, nương theo ánh đèn trên đỉnh đầu, hắn có thể nhìn thấy bên cạnh phân thân to dài của nam nhân lộn xộn sinh trưởng một ít lông.
Phân thân bởi vì đau đớn mà mềm xuống của nam nhân ủ rũ không có sinh khí, nữ huyệt lại khép mở theo động tác hô hấp, giống như há miệng ngậm côn ŧᏂịŧ của Tiên Thiên Vũ không ngừng hô hấp, hút côn ŧᏂịŧ càng thêm sưng đau, Tiên Thiên Vũ hận không thể lập tức cắm đến cùng, làm chết nam nhân.
Hạ thân hai người ma sát vào nhau, đúng là mê hoặc muốn chết. Tiên Thiên Vũ cúi người, sai khiến nam nhân, “Quản gia Trình, tôi muốn đi vào, thả lỏng.” Hắn cúi đầu, hôn từ môi nam nhân hôn đến bụng dưới, sau đó quay trở lại, ngậm một đầṳ ѵú của nam nhân mυ'ŧ vào, tiếng nước bọt quanh quẩn trong không gian phong bế, nữ huyệt gắt gao cắn qυყ đầυ dần dần thả ra, có không gian tiến vào.
Tiên Thiên Vũ nắm lấy cơ hội chuẩn bị cắm vào đến cùng, không ngờ trụ thân chưa vào được bao nhiêu, qυყ đầυ lại gặp chướng ngại vật. Hắn lấy tay sờ chỗ kết hợp của hai người, cầm phân thân mềm nhũn của nam nhân, trong lòng toát ra một sự nghi ngờ thật lớn.
Hắn hỏi nam nhân, “Em còn có màиɠ ŧяiиɧ?” Nam nhân đau đến mức chỉ biết thở dốc, căn bản không trả lời hắn được. Hắn lại thử tiếp tục tiến vào, thành công đột phá cản trở, bàn tay đang bóp cánh tay kia càng dùng sức, nam nhân đã gắt gao cắn môi dưới, hắn tập trung nhìn vào, có chất lỏng trong suốt từ khóe mắt hơi khép của nam nhân chảy ra.
Hắn dừng lại động tác, ngơ ngác nhìn nam nhân, lập tức lại nhếch môi cười rộ lên, giống như tên lưu manh, “Quản gia Trình, em có kinh nguyệt, chẳng phải nói rõ em có tử ©υиɠ, có thể sinh con.” Hắn không phải đang hỏi nam nhân, đương nhiên cũng không cần nam nhân trả lời, nói xong cũng không quan tâm được nhiều, hai tay chụp tới, ôm lấy nam nhân.
Nam nhân bởi vì trọng lực cơ thể rơi xuống, đồng thời eo hắn ưỡn thẳng, rốt cục hoàn toàn đâm côn ŧᏂịŧ vào nữ huyệt, chỉ để lại hai cái trứng bên ngoài, ma sát với âm đế cứng như đá của nam nhân, kɧoáı ©ảʍ từ lưng lan tràn khắp toàn thân, sướиɠ vô cùng.
Nam nhân từ trong cổ họng phát ra tiếng nức nở. Tiên Thiên Vũ thông cảm đây là lần đầu tiên của anh nên không có trực tiếp làm mạnh, mà là dừng lại chờ nam nhân thích ứng. Trong nữ huyệt vừa nóng vừa ướt, lại chặt muốn chết, kín kẽ siết chặt, giữ lấy côn ŧᏂịŧ của Tiên Thiên Vũ, càng căng đau lại rất thoải mái.
Ngay khi Tiên Thiên Vũ đang toàn tâm cảm nhận sự nhiệt tình trong cơ thể của nam nhân, một đôi tay lặng yên không một tiếng động leo lên bờ vai của hắn, chỉ một tí nữa là sắp bóp cổ hắn rồi. Giọng nói lạnh lùng của Tiên Thiên Vũ vang lên, “Quản gia Trình, trước khi em bóp chết tôi, tôi sẽ làm chết em.”
Đôi tay kia bỗng nhiên dừng lại, cuối cùng buông xuống như vô lực, rơi lên hai vai Tiên Thiên Vũ. Trình Vi Ức mặt đầy mồ hôi, mở to đôi mắt đỏ bừng, nỗ lực xem nhẹ cảm giác đau đớn và thỏa mãn bị côn ŧᏂịŧ lấp đầy dưới hạ thân, giọng nói khàn khàn vô lực, vẫn còn làm ra sự cứu vãn sau cùng. Anh nói, “Tiên Thiên Vũ, tốt nhất đừng để tôi tra ra là anh kêu Doãn Nhã Di bỏ thuốc tôi, bằng không tôi sẽ không bỏ qua cho cô ta.”
Tiên Thiên Vũ nắn bóp mông thịt vểnh cao phì nhiêu của nam nhân, không định trả lời, khi cụp mắt xuống nhìn thấy nước dưới thân hai đều đỏ ửng, dần dần loang ra trong nước cho đến khi biến mất. Thực sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ cứng hơn rồi, chậm rãi giật giật thắt lưng, nữ huyệt ướŧ áŧ chặt chẽ, không cho hắn di chuyển chút nào. Nam nhân hít sâu một hơi, cam chịu mở miệng, “Muốn làm liền làm nhanh lên, tôi không muốn ngâm nước lâu ở chỗ này.”
Đạt được sự cho phép, Tiên Thiên Vũ cong khóe môi, lập tức rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài, chỉ chừa đầu khấc bên trong, sau đó lại dùng lực cắm vào, lút cán. Trình Vi Ức bị đâm trở tay không kịp, vô thức ôm chặt Tiên Thiên Vũ, hai người kề sát nghiễm nhiên thành một thể.
Thịt huyệt trơn trượt bị rút cắm cậy mạnh như vậy, bàn đầu còn hợp lực khước từ vật xâm nhập ngoại lai, Tiên Thiên Vũ dùng sức rất ác mới có thể đâm sâu vào trong, thịt non xông tới từ bốn phương tám hướng bao chặt côn ŧᏂịŧ, vừa nóng vừa chặt, lần đầu tiên thể nghiệm cảm thụ cực hạn như vậy hắn chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ đều sắp bốc cháy rồi, may mà khi rút ra có nước ấm giúp hắn dập lửa, mới làm hắn không đến mức giống như con dã thú xé nát nam nhân ra rồi ăn vào bụng, không chừa lại một mảnh vụn.
Bảo trì tư thế như vậy rút cắm một lát, Tiên Thiên Vũ cuối cùng cũng phát hiện điều dị thường, nam nhân chỉ có lúc bắt đầu mới phát ra một tí âm thanh từ sâu trong cổ họng, sau đó cũng không lên tiếng nữa. Hai tay ban đầu còn ôm hắn cũng buông xuống hai bên người, đầu ngã lên vai hắn, giống như một con rối tùy ý hắn làm càn, không có một chút phản ứng nào. Chỉ là chỉa vào bụng hắn càng lúc càng cứng rắn, nhắc nhở hắn kỳ thực nam nhân vẫn có kɧoáı ©ảʍ.
Hắn bỗng nhiên rút côn ŧᏂịŧ ra, ôm nửa người trên của nam nhân ra khỏi mặt nước đè trên bờ, kéo hai chân dài của nam nhân ôm lấy lưng mình, lần nữa dùng lực vào.
Trình Vi Ức nhận mệnh nằm ngang, hai chân kẹp chặt vòng eo gầy gò của Tiên Thiên Vũ, hai mắt nhắm chặt, thừa nhận kɧoáı ©ảʍ hết đợt này tới đợt khác đến từ hạ thân, cắn chặt môi mỏng, nhất quyết không lên tiếng. Nằm trên mặt đất gồ ghề, ma sát lưng anh theo động tác rút cắm của Tiên Thiên Vũ, làn da nóng bỏng mọc lên một loại kɧoáı ©ảʍ khác, phân thân dựng thẳng phía trước càng ngày càng căng đau.
Nữ huyệt bị hung hăng đâm mạnh rốt cục đón nhận đại nhục bổng của Tiên Thiên Vũ, thịt non trơn nhẵn co rút lại theo động tác ra vào của côn ŧᏂịŧ, không ngừng phân bố ra càng nhiều dịch nhờn, dũng đạo nóng bỏng ướŧ áŧ, Tiên Thiên Vũ cứ như có thể nghe thấy âm thanh rút cắm.
Chỉ cần nghĩ đến cuối dũng đạo còn có khu vực càng mỹ diệu đang chờ hắn, côn ŧᏂịŧ không biết mệt mỏi dưới thân Tiên Thiên Vũ liền dần dần to cứng, động tác cũng càng thêm thô bạo, không hề thương tiếc đâm mạnh nhục huyệt của nam nhân, hết cái này tới cái kia, nhiều lần cắm lút cán, trực tiếp làm cho bọt nước xao động, hai chân ngang hông quấn càng chặt hơn, nhục trạng co thắt.
Nam nhân cứ thế bị làm tới bắn ra. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc dính lên ngực eo trần trụi của hai người, không khí tanh tưởi. Côn ŧᏂịŧ chôn sâu trong nữ huyệt bị chèn ép, nhiệt lưu nóng bỏng tưới ướt qυყ đầυ, Tiên Thiên Vũ nhíu mày, cũng muốn bắn.
Hắn dùng sức cầm lấy bắp đùi nam nhân, rút cắm mấy cái, lần nữa cắm lút cán, đặt sâu trong nhục huyệt… Nhưng mà khi côn ŧᏂịŧ sắp phát tiết lại bị một bàn tay túm lấy, ngăn cản bắn tinh, Tiên Thiên Vũ đỏ cả mắt.
Nam nhân còn chưa tỉnh lại sau cao trào dịch mông ra sau, côn ŧᏂịŧ trong cơ thể trượt ra một tí, bị anh cầm thật chặt, giọng nói khàn khàn nhưng rõ ràng, “Không thể bắn bên trong.”
Tiên Thiên Vũ muốn cho nam nhân một đấm, nhưng nhìn đối phương bị mình làm cho toàn thân xụi lơ, hai mắt mê ly, lại nghĩ đến khí quan nữ giới khỏe mạnh của nam nhân, lỡ như thật sự có em bé, mọi người không chuẩn bị sẵn sàng, người tổn thương nhất định là nam nhân. Hắn thực sự yêu thích bộ dáng lúc này của nam nhân, ngẫm lại cũng bớt giận.
Hắn rút côn ŧᏂịŧ ra. Côn ŧᏂịŧ bị chặn bắn tinh hùng dũng oai vệ đứng thẳng, phân nửa ở dưới nước, mông lung uy vũ, phân nửa ở trên mặt nước, kinh người đáng sợ.
Tiên Thiên Vũ kéo nam nhân, nắm cằm thúc đẩy anh há mồm ra, cắm côn ŧᏂịŧ to phồng vào, giọng nói trầm thấp ra lệnh, “Dùng miệng làm tôi bắn.”