Tân Giới Dạ Ca

Chương 37

Edit: Dờ

Để chìa khóa xe lên kệ, Lâm Triển Quyền thấy bóng dáng nhỏ nhắn đang lén lút chuồn vào phòng ngủ, hắn trầm giọng: "......Lâm An Kỳ."

"Ư ưʍ...?"

"Đừng chạy lung tung."

Thiếu niên bĩu môi, quay 180 độ trước cửa phòng ngủ rồi rề rà quay về phòng khách, nhanh chóng đi tới trước mặt Lâm Triển Quyền. Bỏ đôi dép lê bằng nhựa trong toả sáng lấp lánh ra, cậu chỉ vào hai bàn chân trắng nõn của mình cho hắn xem, áp hai tay vào nhau đưa lên má, nghiêng đầu làm động tác đi ngủ.

"Ưʍ....phù phù..."

Lâm Triển Quyền khẽ véo một bên má mềm nhũn của cậu, bất đắc dĩ nói: "Bé heo lười biếng, ngủ thẳng cẳng đến 11 giờ mới dậy, vừa ăn cơm trưa xong lại muốn đi ngủ?"

"Ưm ư!.. Khò khò..."

Nhóc câm tỏ ra rất buồn ngủ, khẽ kêu một tiếng, kiễng chân ôm lấy cổ Lâm Triển Quyền, cọ má vào hõm vai hắn. Thân thể mềm như không xương lập tức nhào vào lòng Lâm Triển Quyền, hắn vội đưa tay đỡ rồi bế cậu ra ngồi sofa.

"Có phải vì thời tiết oi nóng nên thấy khó chịu không?"

Lâm Triển Quyền sờ lên tóc thiếu niên rồi lại trượt vào trong áo cậu, dịu dàng xoa nắn tấm lưng non mềm. Hai ngón tay hơi bóp nhẹ, hắn cởϊ áσ ngực của cậu ra, thả hai viên thịt đỏ thẫm ra ngoài. Tầm mắt Lâm Triển Quyền dễ dàng nhìn thấy đầṳ ѵú nhỏ nhắn đáng yêu qua cổ chiếc áo nữ rộng thùng thình của thiếu niên.

"Ưm ya..."

Nhóc câm phát ra tiếng kêu nho nhỏ, ngoan ngoãn để cho hắn ôm, tiện thể vặn vẹo xoay người tìm tư thế thoải mái. Ngón tay ấm áp của Lâm Triển Quyền vói vào càng sâu, trượt từ lưng ra trước ngực cậu, đùa nghịch viên thịt non mềm. Thiếu niên nở một nụ cười rất ngoan, dịu dàng vuốt ve cánh tay đang luồn vào trong áo mình của Lâm Triển Quyền, dụ dỗ hắn tiếp tục gảy gãi chơi đùa đầṳ ѵú đã sưng tấy.

"Ưʍ..ư...ya..."

Hai chân nhóc câm thỉnh thoảng kẹp chặt lại, cậu cầm lấy một bàn tay của Lâm Triển Quyền, một tay thì tự trượt xuống chỗ đã cứng lên phía dưới, tự an ủi cách một lớp vải mềm.

"Thích không?"

Nhìn khuôn mặt nhuốm tìиɧ ɖu͙© của nhóc câm, hắn dịu dàng hôn lên chóp mũi cậu, trêu chọc: "Hình như gần đây em rất thích được chơi chỗ này. Vốn dĩ có hai cái lỗ rồi, lúc trước được liếʍ chân đã sướиɠ lên tiên, bây giờ ngay cả núʍ ѵú cũng phải sờ hằng ngày... Gọi em là bé heo có sai đâu, tham ăn đến vậy mà."

Nghe lời trêu chọc mang theo thái độ đầy yêu thương của hắn, thiếu niên hơi bĩu môi, khẽ cất tiếng rêи ɾỉ.

"Hư ư...ưʍ..."

Lâm Triển Quyền nhíu mày, véo một cái vào thịt mông mềm nhũn của cậu, trầm giọng: "Lại rêи ɾỉ? Không muốn nữa à?"

Nhóc câm vội lắc đầu: "...Ư...ư ư..."

Nhìn khuôn mặt ngây thơ vô tội của cậu lại tỏ ra tủi thân, Lâm Triển Quyền càng cảm thấy thú vị, cúi đầu đặt những nụ hôn nhỏ vụn lên đôi môi mềm như cánh hoa của cậu, mυ'ŧ vào rồi khẽ liếʍ đầu lưỡi nhỏ bên trong.

Lâm Triển Quyền còn hiểu cách để làm thỏa mãn thân thể nhóc câm hơn cả chính cậu, hắn nhanh chóng lột áo của cậu qua đầu, lại vuốt ve má, cổ và ngực cậu một cách dịu dàng. Nhóc câm liên tục phát ra tiếng kêu làm nũng, chẳng mấy chốc sau đã khó nhẫn nhịn nổi, bò lên người Lâm Triển Quyền, chủ động cởi thắt lưng của hắn rồi dùng bàn tay trắng nõn mềm mại để xoa bóp vật giữa háng.

Cảm nhận được bộ phận quen thuộc dần nóng rực và cương cứng lên, ánh mắt của thiếu niên nhìn chằm chằm nó, đầu lưỡi liếʍ khóe môi vô cùng tình sắc, trong cổ họng còn phát ra tiếng "ực" rất rõ ràng.

"Vội vàng vậy sao?" Lâm Triển Quyền cười, xoa nắn ngực cậu, nhẹ nhàng nói: "Đi thôi, về phòng ngủ rồi chúng ta từ từ chơi."

Nghe thế, nhóc câm ngước mắt lên, gật đầu rồi dụi vào l*иg ngực hắn, cười tủm tỉm: "Ừm!"

Lâm Triển Quyền nghe vậy thì cũng cười, bóp mũi cậu một cái: "Bé heo ngốc nhà em! Chẳng hiểu gì cả, suốt ngày chỉ biết ưm ưm thôi, em có biết mình vừa ưm chuyện gì không?"

Nhóc câm nhìn hắn đầy khó hiểu, dường như không hiểu ý Lâm Triển Quyền lắm, một lúc sau mới ngơ ngác kêu một tiếng: "....Ư?"

Thấy cậu mờ mịt sờ đầu, Lâm Triển Quyền khẽ thở dài, vươn tay kéo cậu vào lòng rồi bế về phòng ngủ.

Mới vừa ngồi xuống giường, nhóc câm đã không nhịn được mà nhấc cái váy dài xẻ tà lên, để lộ chiếc qυầи ɭóŧ màu hoa hồng bị ướt nhẹp bởi nước da^ʍ chảy ra từ giữa hai chân, cậu nhõng nhẽo lắc lắc cổ tay Lâm Triển Quyền.

"Ya...ư..."

"Ngoan lắm." Lâm Triển Quyền hôn trán nhóc câm, mỉm cười xoa nắn ngực cậu, nói: "Chơi chỗ này trước, lát nữa rồi cắm vào trong đút em ăn no sau, được không?"

Nhóc câm lập tức gật đầu: "Ưʍ...ưm!"

Lâm Triển Quyền nhéo mông cậu một phát: "Nhưng mà có điều kiện đấy."

"Ư?"

Thấy khuôn mặt cầu hoan rất đáng yêu của thiếu niên, Lâm Triển Quyền cười nói: "Tối nay phải uống hết một bát canh gà, không được biếng ăn."

"Hu...ưʍ..."

"Giả vờ khóc thì sẽ không được làm." Lâm Triển Quyền tuyên bố chắc nịch, giơ ngón trỏ lắc lắc trước mặt cậu: "Chuyện này không thể thương lượng."

".....Ư."

Nhóc câm sụt sịt nhìn mặt Lâm Triển Quyền, cuối cùng cũng gật đầu.

"Được rồi, ngoan."

Lâm Triển Quyền cởi chiếc váy dài của thiếu niên ra, ôm cậu vào trong lòng, vừa hôn đôi môi mềm vừa dùng tay cẩn thận xoa bóp đầṳ ѵú đã sưng lên của thiếu niên.

Thịt mềm được hắn vuốt ve âu yếm trong tay, nhóc câm đỏ bừng mặt lên, thở dốc ngồi trong lòng Lâm Triển Quyền. Hai cánh mông đầy thịt của cậu nhẹ nhàng cọ xát vào háng người đàn ông, đôi tay mềm mại cũng xoa bóp vật cứng giữa hai chân Lâm Triển Quyền cách một lớp vải quần.

"Ưm ya..."

"Chỗ này sưng lên đáng yêu quá."

Đã nhiều đêm chung chăn chung gối với thiếu niên, đương nhiên là hắn phát hiện ra thân thể của cậu có thay đổi, quầng vυ' nhô hẳn lên so với trước kia, màu sắc cũng tươi hơn nhiều. Nhưng ngày nào cũng liếʍ mυ'ŧ xoa nắn chỗ ấy, Lâm Triển Quyền không cảm thấy kỳ quái, chỉ nghĩ là do sưng mà thôi.

"Ưʍ...ưm hư..."

Không ngờ chỉ với một cái bóp nhẹ thôi mà cả người nhóc câm đã run lên, cậu phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn. Lâm Triển Quyền tưởng là ra tay quá đà nên khiến cậu bị đau, hắn cúi đầu nhìn, thấy đầṳ ѵú nhỏ nhắn vừa bị bóp một cái đang trào ra một chất lỏng màu trắng, chảy xuống từ đỉnh của núʍ ѵú màu phớt hồng.

"Ưm hu hu...a...a ưʍ...."

Lâm Triển Quyền sững sờ, bóp nhẹ một cái nữa. Ngay sau đó, dòng chất lỏng màu trắng nhạt hơn chảy xuống từ ngực thiếu niên, chất lỏng ấy tỏa ra mùi sữa thơm ngào ngạt.

"Đây là...sữa."

Lâm Triển Quyền kinh ngạc nhìn khuôn mặt thiếu niên đang đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙©, hỏi: "Sáng nay dùng que thử thai không thấy gì, sao giờ lại có sữa là thế nào?"

Câu nói của hắn đầy nghi ngờ, nhưng bàn tay vẫn không ngừng xoa nắn âu yếm vùng ngực non mềm của thiếu niên, ngón tay tiếp tục vuốt ve đầṳ ѵú dựng đứng và làn da trắng mịn non nớt của cậu. Rất nhanh sau đó, có nhiều sữa chảy ra hơn từ viên thịt đỏ thẫm trước ngực thiếu niên. Lâm Triển Quyền lập tức cúi đầu, liếʍ mυ'ŧ làn da mềm mại, thỉnh thoảng ngậm lấy núʍ ѵú nhỏ rồi cắn lên làn da xung quanh nó.

"Ya...a...a a.. hức..."

Kɧoáı ©ảʍ thấu xương tủy khiến nhóc câm bắt đầu nũng nịu bật khóc, chẳng mấy chốc sau đã mềm nhũn người nằm trong lòng Lâm Triển Quyền. Cảm giác tê dại phát ra từ ngực quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cơ thể dâʍ đãиɠ của thiếu niên như bị điện giật, liên tục run rẩy, giữa hai chân cũng tiết ra rất nhiều dịch nhầy trong suốt một cách không thể khống chế được. Mắt cậu ngập nước, khóc thút thít nhìn Lâm Triển Quyền, dường như cậu biết dáng vẻ hiện tại của mình có thể khiến người ta sinh lòng yêu thương, cậu dụi vào ngực hắn mà làm nũng, chu môi lên đòi Lâm Triển Quyền hôn.

"Chảy sữa rồi, chúng ta phải tranh thủ có em bé mới được."

Lâm Triển Quyền cúi xuống mυ'ŧ đầṳ ѵú của thiếu niên một cách hung hăng, dòng sữa không nhiều lắm chảy vào miệng hắn, tỏa ra hương vị ngọt ngào. Nghe thấy tiếng rêи ɾỉ khi sung sướиɠ của thiếu niên, hắn ngửa đầu chặn lại đôi môi như cánh hoa của cậu, đưa vị sữa ngọt như mật vào miệng thiếu niên cho cậu nếm thử, chất lỏng nửa trong suốt chảy đầy miệng hai người. Lâm Triển Quyền nhẹ nhàng liếʍ bên trong miệng và quấn lấy đầu lưỡi của cậu, tiện thể thò một ngón tay xuống cởϊ qυầи lót của cậu, chất lỏng nhớp nháp đã thấm ướt lớp vải, càng khiến thiếu niên trở nên phóng đãng.

"Ưʍ..."

Trong tiếng kêu thúc giục của đối phương, Lâm Triển Quyền nâng hai chân cậu lên vai, thẳng lưng thúc háng vào lỗ bướm non mềm của cậu. Qυყ đầυ to lớn trên đỉnh gậy thịt lập tức thọc vào trong, liên tục va chạm với vách thịt mềm, thỉnh thoảng còn cọ vào miệng tử ©υиɠ. Thiếu niên ăn ngon biết mùi, sung sướиɠ rêи ɾỉ nũng nịu, thậm chí còn cố gắng vặn vẹo người để hùa theo động tác gần như là thô bạo của Lâm Triển Quyền.

"Ya...ưm hư..."

"Lâm Triển Quyền chưa thỏa mãn với việc đâm thọc bình thường, thỉnh thoảng còn nâng eo thiếu niên lên, vừa mυ'ŧ mát dòng sữa chảy ra, vừa đẩy háng một cách điên cuồng. Gậy thịt liên tục thọc vào âʍ đa͙σ đã sưng lên, bụng hắn thì khẽ cọ xát với dươиɠ ѵậŧ đã đứng thẳng của thiếu niên, trận làʍ t̠ìиɦ không giống mọi khi này khiến cho Lâm Triển Quyền cực kỳ hưng phấn. Sữa của thiếu niên nhanh chóng bị hắn hút khô, đầṳ ѵú lại càng sưng to hơn.

Mà trong lúc hắn đâm thọc, cơ thể xinh xắn của thiếu niên không ngừng run rẩy, phập phồng, ngoan ngoãn vặn eo hùa theo động tác của hắn, tiếng nước liên tục phát ra từ nơi kết hợp của hai người. Điều khiến cho Lâm Triển Quyền hài lòng hơn chính là mỗi khi hắn mυ'ŧ vυ' cậu, lỗ thịt mềm mại bên dưới sẽ liên tục co bóp, ngay cả cái lỗ phía sau cũng co rút theo.

"Hu hu...a ưʍ...ư...."

"Ya...a...."

Khoảnh khắc khi hai người quấn quýt lấy nhau đến cao trào, thiếu niên không nhịn được mà rơi nước mắt. Sau một tiếng kêu khẽ, cả cơ thể cậu nằm phịch xuống giường, đôi mắt thất thần ngập hơi nước, đờ đẫn nhìn người đàn ông trên người mình.

"Lại khóc, cứ như trẻ con vậy."

Sau khi thỏa mãn, Lâm Triển Quyền chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi cơ thể mà hắn vô cùng hài lòng ấy, cúi xuống hôn nước mắt trên khóe mắt thiếu niên. Ngay sau đó, hắn phát hiện ra đầṳ ѵú vừa bị hắn hút khô sữa lại chảy ra một dòng chất lỏng sau khi nhóc câm lêи đỉиɦ.

"Ngoan ngoãn đi ngủ, thức dậy rồi ăn sau." Lâm Triển Quyền xoa má cậu, khẽ cười: "Còn chưa có em bé mà đã chảy sữa rồi, muốn cho tôi uống trước hay sao?"