Editor: Salad days
"Hôm nay là ngày thi cuối đúng không nhỉ?" - Chu Tiêu Tiêu đang sắp xếp văn kiện trên bàn, nghiêng đầu hỏi.
Bùi Nhược Mộc liếc nhìn thời khóa biểu, nhìn thấy hôm nay còn 1 tiết cuối nữa là kết thúc, trong lòng không biết sao lại có cảm xúc khó nói, vừa vui mừng lại xen chút kích động kỳ lạ làm cả người ngứa ngáy - "Ừ, cuối cùng cũng thi xong, có thể thả lỏng một chút rồi"
Chu Tiêu Tiêu hơi mỉm cười, lấy điện thoại ra - "Đã thi xong rồi thì có thể đi chơi một tý, chị họ tôi chuyên thiết kế các chuyến du lịch dành cho các bạn trẻ vừa tốt nghiệp, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06)
đi trong nước hay ngoài nước đều đc, nhân tiện còn có thể mở mang tầm mắt, chị họ tôi có thể giúp chăm sóc đứa nhỏ nữa"
Cô vừa nói vừa đưa điện thoại tới, trên màn hình là vòng bạn bè của chị họ cô, đều là hình ảnh của các nhóm thanh thiếu niên chụp chung, một loại các địa điểm khác nhau, nhìn qua đều cảm thấy thoải mái. Bùi Nhược Mộc nhìn cũng có chút bị lay động, Hề Hòa sắp nghỉ hè rồi, mà hắn thì không thể bên cạnh cậu thường xuyên, chẳng bằng cho cậu và Trần Thần đi chơi một chuyến. Huống hồ như vậy còn có thể để cậu tự lập hơn.
Nhưng nghĩ lại thì có chút không yên lòng, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) nên hắn dự định sẽ cân nhắc thêm. Vừa đang đi ra ngoài đón Hề Hòa, thì đã đυ.ng phải Hề Nhiễm từ trong thang máy đi ra, hai người vừa chạm mắt nhau, chưa kịp nói gì thì đã bị Chu Tiêu Tiêu từ phía sau đi đến nói - "Bùi tiên sinh, không cần tài xế sao, buổi tối nhớ đừng uống nhiều rượu ạ"
Hề Nhiễm nhíu mày, có chút không vui nhìn cô thư ký vừa đi tới, Chu Tiêu Tiêu có chút sửng sốt - "Là cậu Hề Nhiễm sao ạ?"
Hề Nhiễm lạnh nhạt gật đầu, nói với Bùi Nhược Mộc - "Lễ tân cho rằng cháu là Hề Hòa nên trực tiếp cho cháu lên đây"
Bùi Nhược Mộc cũng không biết tại sao lại có chút cảm giác khó tả, nói - "Đúng lúc, cùng đi thôi". Xong quay đầu dặn dò Chu Tiêu Tiêu - "Lịch hôm nay đẩy xuống hết đi" (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06)
Hai người đứng chung trong thang máy, Hề Nhiễm cao hơn một chút so với Hề Hòa, Bùi Nhược Mộc thuận theo góc độ mà nhìn Hề Nhiễm, nhưng đã quen nhìn mái tóc đen mềm mại và hai má lún của Hề Hòa rồi, bây giờ nhìn Hề Nhiễm dù gương mặt tương tự nhưng vẫn cảm thấy khác biệt, sao lễ tân có thể nhìn nhầm nhỉ?
Thang máy "đinh" một tiếng kéo lại suy nghĩ của hắn, Bùi Nhược Mộc ga lăng chặn cửa mở, chờ Hề Nhiễm bước ra rồi mới đi, sau đó liền hỏi thăm - "Gần đây cháu đi theo chú Phó học tập thế nào rồi, chịu nổi không?"
Hề Nhiễm gật đầu - "Còn tốt, cháu cũng chỉ theo làm việc vặt thôi. Cám ơn Bùi tiên sinh"
Bùi Nhược Mộc cười gật đầu - "Từ từ đi, cháu và Hề Hòa như nhau, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) gọi là chú Bùi đi, gọi tiên sinh nghe có hơi xa lạ, nếu lúc trước Hề tiên sinh đồng ý dạy dỗ chú thì chắc chắn chú cũng sẽ giúp đỡ các cháu"
Hề Nhiễm nghiêng đầu, nghiêm túc nói - "Nhưng năm nay chú cũng mới 24 tuổi thôi, gọi chú có hơi già đó"
Bùi Nhược Mộc ngẩn người, bất đắc dĩ nói - "Chắc là chung quanh chú đều là người lớn tuổi, ở chung lâu nên cũng cảm giác mình già rồi"
Hề Nhiễm vừa đi vừa quay đầu nói - "Nếu vậy thì chú cũng không nên xem Hề Hòa là trẻ con nữa, em ấy cũng 16 tuổi rồi, em ấy cũng có suy nghĩ riêng của mình"
Bùi Nhược Mộc thay cậu ấy mở cửa xe, nhưng tâm lý lại gợn sóng, Hề Nhiễm đang ám chỉ điều gì cho hắn đây?