Thẳng Nam Soái Ca Bị Dạy Dỗ Thành Dâm Thụ

Chương bonus: Lâm Thần

Trong phòng vẫn là tình cảnh như cũ, Người Nhái y phục chỉnh tề ngồi trên ghế tựa, chỉ có khóa quần cởi ra giải phóng cự căn khổng lồ, hai chân gã vòng qua cổ Lâm Thần đang quỳ bò ngậm lấy côn ŧᏂịŧ lớn, chân gã gác lên cặp mông trần của cậu, thỉnh thoảng còn nhào nặn...

Sau khi xem hết nội dung ba cái quang đia, một mặt Người Nhái bắt đầu suy nghĩ kế hoạch lật đổ Tống lão quái, một mặt lấy tay nắm lấy tóc Lâm Thần đang vùi dưới hạ thân mình, tay còn lại gỡ headphone trên tai cậu xuống.

Từ lúc vào đây đến giờ cậu vẫn luôn đeo tai nghe, không có khái niệm về thời gian, cũng không biết là đã qua hơn 1 giờ, chỉ biết bản thân vẫn không ngừng ngậm lấy nam căn đàn ông ra sức hầu hạ, miệng cũng mỏi nhừ.

Cảm nhận tóc mình bị một bàn tay túm lấy Lâm Thần có hơi bất ngờ đưa mắt nhìn lên, ánh đèn có chút chói mắt, Người Nhái nhìn xuống cậu liền thấy được cơ thể thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ rắn chắc, còn có gương mặt thực soái nhưng lúc này ửng hồng một mảng, trong mắt còn đọng nước, bộ dáng dụ người vô cùng.

Người Nhái xấu xa nhấn rút nhanh hơn đâm dươиɠ ѵậŧ mình vào khoang miệng ẩm ướt, Lâm Thần bị gã điều khiển có chút khó thở nhưng cũng không phải rất thống khổ, dù sao hai huynh đệ trời sinh có gen tao linh trong người.

Người Nhái: "Nha! Có năng khiếu hầu hạ đàn ông như vậy? Còn thực cơ khát, đã ngậm hơn một giờ rồi vẫn còn muốn, ta thấy dươиɠ ѵậŧ cậu từ lúc vào đây đến giờ vẫn chưa hề mềm xuống a? Hắc hắc".

Lâm Thần bị gã nắm tóc, đâm rút trong miệng, bản năng cảm thấy nhục nhã nhưng miệng bị chặn không nói ra lời, cơ bắp cả người đều căng cứng, chỉ có thể rên "Ưm ưm", mấy lần cậu muốn dùng tay chạm vào dươиɠ ѵậŧ chính mình đều bị gã ngăn lại, thực sự làm cậu gấp đến phát điên rồi.

Phản ứng của thân thể là thành thực nhất, Lâm Thần trong miệng bị lấp đầy, cư nhiên vẫn có thể cảm nhận được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mà bên dưới không ngừng cương cứng, trên mã mắt còn nhỏ giọt... Nếu dời tầm nhìn ra phía sau một chút, thậm chí có thể thấy được cúc huyệt hồng phấn đang không ngừng co rút! còn phân bố ra dâʍ ŧᏂủy̠, da^ʍ mĩ vô cùng.

Đại khái là cũng sắp đến giới hạn, Người Nhái hơn một tiếng rồi mới có xúc động muốn bắn tinh! Này là tính năng lực cường đại đến cỡ nào a? Gã cắm rút hơn trăm cái liền bắn ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, Lâm Thần bị biến cố bất ngờ không kịp phản ứng nuốt xuống mấy ngụm, sau đó liền bị sặc, miệng ho không ngừng nhả dươиɠ ѵậŧ Người Nhái ra, gã tự tay cầm phân thân tiếp tục bắn hết lên mặt cậu, chảy xuống dính nhớp một mảng trên cơ ngực, bụng nhỏ...

Lâm Thần nhịn xuống cảm giác ghê tởm trong khoang miệng, mùi vị tanh nồng làm cậu khó chịu thở hỗn hễnh, còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt đang hóa loảng chảy xuống, nhưng thân thể cậu lại trở nên càng nóng hơn, cả người hồng hồng như con tôm luộc, này xác thực là bộ dáng tiêu chuẩn của tiểu 0 dâʍ đãиɠ, như miếng thịt non mặc người xâu xé.

Lâm Thần sau cùng cũng tỉnh táo lại một chút, mở miệng gian nan nói (gian nan do khẩu giao quá lâu khiến miệng mỏi):

"Ông... Ông thả tôi, chị dâu cùng ca ca ra đi... Tôi... Tôi sẽ không báo nguy! Chúng tôi sẽ không nói với ai...".

Đương lúc Lâm Thần đang nói, Người Nhái liền ngắt lời cậu: "Cậu đã thua cược, còn nghĩ muốn rời đi? Lúc nãy cậu la hét rất lớn nha, nếu nơi này của ta cách âm không tốt, cậu liền có thể dọa sợ mấy khách nhân trên hội sở, hắc hắc, hay cậu muốn da^ʍ kêu cho họ nghe để họ đến cứu? Hoặc là nói đến đây thao cậu?...".

Gã vươn tay lau đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên mặt cậu, tiếp tục nói: "Cậu sau này liền ngoan ngoãn ở đây tiếp nhận thân thể dạy dỗ đi, cậu cùng anh cậu trời sinh dâʍ đãиɠ, đều thích bị cắm huyệt, thích bị nhồi đầy".

Nói xong, gã không chờ Lâm Thần phản ứng, liền tự thoát hết quần áo, triển lãm ra cơ bắp mạnh mẽ của mình, Lâm Thần nhìn cơ thể gã thất thần, cơ bắp Người Nhái rất đẹp, không giống như là luyện ra từ trong phòng tập, mà là cơ bắp tự nhiên do trường kì đánh võ, cân xứng, có lực, hấp dẫn vô cùng...

Lâm Thần nhìn một lượt từ trên xuống dưới, nhìn đến đại điêu liền choáng váng, cũng không tin được thứ to lớn như vậy mới vừa nãy còn được mình ngậm trong miệng hầu hạ, còn có trước đó ở trong hậu đình cậu không ngừng càn quấy, kéo cậu vào kɧoáı ©ảʍ mê loạn. Nghĩ đến đây cúc huyệt Lâm Thần lại một trận co rút, còn có dươиɠ ѵậŧ 19cm tự mình giật giật mấy cái.

Một màn này Người Nhái xem được trong mắt, liên vươn tay bắt lấy cơ thể cậu bế lên xoay lại thành kiểu chó bò, tứ chi chống đất, mông vểnh cao, sau đó gã liền sáp đi vào.

Thân thể Lâm Thần đã được khai phá ra tiềm chất, bị cự căn cắm vào như máy đóng cọc, cậu liền cảm nhận được một dòng điện chạy dọc sống lưng, làm cậu rùng mình một cái, miệng cũng bắt đầu mở lớn rêи ɾỉ:

"A a a a a... Không... Không muốn ưʍ... Ân a a a...".

Người Nhái: "Còn nói không muốn, mông cũng đã tự lắc lư xoay tròn rồi, đúng là tiểu tử không thành thật".

Như để phạt cậu, gã vươn tay đánh hai cái "Bốp bốp" lên mông cậu, Lâm Thần ăn đau, liền mở miệng cầu xin:

"A!... Ông... Đừng đánh... A a a a a...".

Người Nhái: "Không phải ở trường cậu thích đánh mông bạn học lắm sao? Liền cả nam nữ đều bị đánh, hôm nay ta thay mấy bạn học đó dạy dỗ cậu".

Nói xong gã liền chụp lấy hai cánh mông lớn tàn nhẫn đánh một trận, Lâm Thần lập tức bị đánh khóc ra tiếng, thấy cậu khóc, Người Nhái lại tiếp tục cắm rút mang cho cậu kɧoáı ©ảʍ tê dại, vừa đánh vừa xoa.

Lâm Thần cảm nhận mặt ngoài trên mông nóng rát, bên trong bị Người Nhái ma xát càng nóng hơn, mỗi lần gã đâm vào gã đều sẽ cố tình nhắm vào điểm hưng phấn của cậu mà đâm, làm cậu cả người co giật, hai tay đã sớm không chống nổi nửa người trên, liền khụy xuống dán lên mặt bàn, hai vυ' cùng mặt bàn thủy tinh lạnh băng tiếp xúc bất giác làm cậu giật nảy người, cái mông bị Người Nhái giữ lấy vẫn chổng lên cao.

"Còn dám đánh mông bạn học nữa không?", gã nói xong lại tiếp tục giáng xuống mấy cú bốp bốp.

"A... Hức... Không dám... A a a a... Không dám nữa...".

Mặc kệ cậu cầu xin thảm thiết cỡ nào, Người Nhái vẫn một cú lại một cú xấu xa đánh đến khi cả hai phiến mông đều đỏ ửng sưng to, nói là phải cho cậu một bài học khắc cốt ghi tâm, thầm nghĩ quả nhiên họ Lâm có gen tao linh trong người, cha con đều thích bị đâm cúc, còn tự phân bố dâʍ ŧᏂủy̠, đem mặt đất tưới đến ướŧ áŧ.

Người Nhái sau đó cắm rút không biết bao nhiêu cái, mỗi cú thúc đều thực mạnh, thực sâu làm Lâm Thần sảng trợn trắng mắt, hai tay gã cũng không rảnh rỗi, một tay năm lấy tóc cậu kéo ra sau, tay còn lại liền luồn vào trong miệng cậu càn quấy, gã chơi chán sau đó liền men xuống dưới ngắt nhéo hai nhũ tiêm cậu, bất luận là kí©ɧ ŧɧí©ɧ gì, tiếng rên của Lâm Thần vẫn chưa từng có dấu hiệu nhỏ đi, sau thử thách đo Đề-xi-ben tiếng rên vừa nãy, cậu liền không biết xấu hổ la hét thật lớn:

"A a a a... Đừng đánh a a a a!... Sướиɠ quá... Mạnh quá... Ưm a... Chỗ đó... Sâu nữa... Ân a a a a a a a...".

Cộng với âm thanh bạch bạch bạch không ngừng, tiểu soái ca Lâm Thần đã hoàn toàn bị thao thành tao hóa...

Trong lúc làm cậu bị Người Nhái thao bắn thêm 2 lần nữa, vậy mà Người Nhái vẫn chưa có dấu hiệu cao trào, cậu bị gã điều khiển hai mươi mấy loại tư thế, đâm rút cực nhanh, tiểu soái ca hai mắt mê ly, miệng không khép lại được ú ớ không ngừng...

Chờ đến khi gã sắp đạt cao trào, gã lại mở miệng hỏi lại một câu hỏi rập khuôn: "Lâm Thần! Ta sắp tới, nếu ta bắn vào trong cậu, liền tính như cậu là nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của ta. Nếu cậu không muốn, ta sẽ không cưỡng ép, lập tức rút ra, cậu đã thua cược, ta liền không thể thả cậu, chỉ có thể không đích thân dạy dỗ cậu mà chuyển cho người khác tiếp quản... Còn nếu cậu nguyện ý, gọi ta ông chủ... Nói ông chủ nghe Tiểu Thần muốn gì?".

Lâm Thần lúc này đã bị thao đến rối loạn, lời nói ra miệng có chút lộn xộn, nhưng cũng đủ nghe ra, cậu là cam tâm tình nguyện:

"A a a a... Ông... Ông chủ! Ông chủ a a a a a a hô... Ưʍ... Thao Tiểu Thần... Bắn a a... Vào trong... Sướиɠ quá... Sướиɠ chết mất hức... A a a a... AAAAAAAAaaaaa~!...".

Để đáp lại lời cậu, Người Nhái liền một trận điên cuồng cắm rút, đâm cho Lâm Thần rung lắc không ngừng, cuối cùng bắn hết mấy chục cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào trong.

"Aaaa! Nóng quá... A a a a... Không... Hức... A a a".

Lâm Thần cũng bị đợt chạy nước rút này làm dục tiên dục tử, nhưng vẫn chưa bắn, do lúc nãy cậu bắn bốn lần rồi, cậu vươn mắt tội nghiệp, ủy khuất nhìn Người Nhái như là muốn đòi thêm, Người Nhái quả nhiên không phụ lòng cậu, cự căn đã bắn rồi vẫn không có mềm xuống tiếp tục cắm rút thêm mấy chục cái, cuối cùng còn nhìn cậu nở nụ cười xấu xa...

"Ưʍ... A! A? A a a a~ Nóng quá... Bên trong nóng quá... Ông chủ... Muốn phỏng ưʍ... Sướиɠ quá... Tiểu Thần thích... A a a a a... Ông chủ tiểu vào trong sảng khoái sao? A a... Muốn bắn... Bắn a~".

Nói xong cậu cũng bắn ra lần cuối cùng, cả người hư thoát nằm bất động, tiểu soái ca gương mặt đờ đẫn, ánh mắt rối tinh rối mù, miệng thở gấp liên tục, cả người không ngừng run rẫy, hai vυ' săng cứng dựng đứng, hậu đình còn tràn ra rất nhiều hỗn hợp dâʍ ɖị©ɧ khó nói... Đương lúc cậu còn đang trong trạng thái thăng thiên, Người Nhái liền lấy ngón tay đâm vào hậu đình cậu, dùng sức đè ép tuyến tiền liệt, Lâm Thần hai mắt trợn trắng, dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường liệt lập tức ngất đi...

Nhìn cậu như vậy, Người Nhái thực hài lòng, sau đó liền tự mình mặc lại quần áo, vô tình rời đi... Chỉ là sau đó bên người Người Nhái lại nhiều thêm một tiểu soái ca, nghe nói cùng người trước đó là hai anh em ruột, cả hai đều là cao thủ tán đánh, đều có dươиɠ ѵậŧ lớn, đều thích bị súc ruột...