A Lực rất bất mãn với việc người hầu cắt ngang chính sự của mình, nhưng nếu là mệnh lệnh của Người Nhái, hắn đành phải phục tùng.
Đi vào văn phòng, Người Nhái đang nhắm mắt ngửa đầu ra sau, mà bên dưới bàn làm việc của gã không ngừng truyền ra tiếng “Nhóp nhép” “Chụt chụt”.
A Lực vội vàng xoay người lảng tránh, Người Nhái lúc này mở to mắt, gã nói:
“Không cần ngại, bé ngoan Lâm Thần đang mang tai nghe, sẽ không quấy rầy chúng ta”.
A Lực: “Người Nhái đại nhân, ngài tìm ta có chuyện gì a?”.
Người Nhái: Cũng không phải chuyện gì lớn... Cậu theo ta đã hơn 3 năm, ta thật không biết cậu có sở thích bị liếʍ cúc hoa...”.
A Lực: “A? Là ai nói? Dám...”.
Người Nhái: “Là ta tự xem đĩa ghi hình lúc cậu cùng Tiểu Tư ân ái. Ta chỉ là tò mò, cậu thích bị liếʍ cúc hoa như thế, mà Tống cục trưởng lại rất yêu thương cúc hoa của cậu, lúc còn làm cộng sự với nhau, phải chăng 2 người là một đôi?”.
Lực: “A! Làm sao có thể? Gã cục trưởng đó...”.
Lúc này Người Nhái mở đoạn ghi âm lên, âm thanh giao cấu kịch liệt liền vang vọng khắp phòng. A Lực tức khắc biến sắc...
(Đoạn ghi âm truyền đến đoạn đối thoại của A Lực và Tống cục trưởng...)
A Lực: “Không... Muốn... Đem cái kia... Lấy ra...”.
Tống cục trưởng: “Không thể nha, nếu lấy ra, cháu sẽ bắn ngay. Lực, thân thể cháu rất thích bị cắm lỗ niệu đạo a...”.
A Lực: “Đau... Chỗ đó...”.
Tống cục trưởng: “Thích bị cắm chỗ đó? Hay thích bị sờ chỗ này? Hay là cháu muốn được đeo khóa trinh tiết? Hả?”.
A Lực: “Không phải... Không... Không cần... Lại đυ.ng vào nó... A... Có người tới... (Tiếng chuông cửa)
Tống cục trưởng: “Đừng cử động, chú đã khóa cửa, cũng lệnh xuống dưới từ chối tiếp khách, không ai có thể quấy rầy đến chúng ta. Huống hồ, chúng ta hiện tại có thể dừng lại sao? Lực, cháu cũng không nghĩ ngừng đi?...”.
Lực: “Bất quá... A... Nếu là... Dì về...”.
Tống cục trưởng: “Nàng cùng bằng hữu đi dạo phố, đến lúc nàng về chúng ta đã xong từ lâu... Lực, cảm giác thực không tồi đi... Xem, nhìn trong gương, chúng ta giao hợp rất hài hòa a...”.
Tống cục trưởng: “Chú quên mất... Lúc chỉ có hai chú cháu chúng ta, cháu phải kêu chú là gì?”.
A Lực: “(Trầm mặc vài giây)... Ba ba... Chính là... Cháu đã lớn rồi... Chúng ta là chú cháu... Gian da^ʍ... Như vậy... Là không đúng...”.
Tống cục trưởng: “Dươиɠ ѵậŧ cháu có lớn hơn, nhưng tiểu huyệt cháu vẫn nhỏ hẹp như lần đầu bị chú làm vậy, khoảng thời gian cháu ở học viện cảnh sát chúng ta giống như xa cách rất nhiều... Dì cháu tuy rằng mỹ lệ, hiền thục, đáng tiếc chú chỉ thích đùa bỡn nam nhân, đặc biệt là nam nhân xinh đẹp như cháu. Nên dì cháu đành phải phòng không gối chiếc. Cũng may chú có cháu, giúp chú hưởng hết nam nhân chuyện vui. Cho nên, phải nhớ kỹ, cháu là thuộc về chú... (tăng lớn lực đạo thọc vào rút ra...)
(Tiếng chuông cửa)
A Lực: “A a... Dừng lại... Thật là... Dì... Đã trở lại đi...”
Tống: “Aizzz... Là ai nha? Làm sao bây giờ, Lực? Nếu như bị thấy được... Chúng ta đây chính là lσạи ɭυâи. Gia tộc sẽ hổ thẹn. Bí mật ai cũng không được nói ra. Cháu hiểu mà... Lực...”.
A Lực: “Cầu xin... Chú... A a... Thao nhanh làm cháu bắn tinh đi...”.
Tống: “Khó mà làm được, ba ba có một năm không làm cháu, chú muốn chơi nhiều kiểu đa dạng hơn... Mặt khác, đưa qυầи ɭóŧ cháu cho ta đi... Lực, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ cùng cháu chú luôn lưu giữ lại kỷ niệm a...”.
"Phụt phụt"... (Ghi âm kết thúc)
A Lực bị chấn động nhớ lại hồi ức thống khổ, hắn nói:
“Quan hệ giữa ta và chú vẫn luôn duy trì từ lúc ta học cao trung, ta rõ ràng phản cảm chuyện lσạи ɭυâи này... Rõ ràng biết đến...
Nhớ rõ lần đầu tiên cùng chú quan hệ là vào mùa hè năm 2 cao trung, trong một khách sạn xa hoa, khi đó chú mang ta vào khách sạn này tổ chức tiệc sinh nhật, ta còn mặc đồng phục học sinh, sau khi chú thuê phòng đã lén cho ta uống xuân dược cùng thuốc mê loại nhẹ, còn nói là muốn cùng ta chơi trò chơi...
Cảnh tượng lúc đó đối với ta thực mới mẻ, hắn gấp không chờ nổi hôn môi ta, tuy rằng ta có tri giác, nhưng sức lực kêu cứu đều không có, ta chỉ có thể chảy nước mắt (Nhưng thực mau đã bị hắn liếʍ sạch), trơ mắt nhìn chính mình bị lột hết quần áo, cuối cùng chỉ còn lại áo đồng phục mở hết nút, cùng cà vạt (Sau đó biết thúc thúc thích chơi nhập vai học sinh), nhìn hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ, trêu đùa bộ vị mẫn cảm của ta, trơ mắt để chính mình không ngừng trầm luân. Ta nhớ rõ ràng hắn tuốt lộng côn ŧᏂịŧ non nớt của ta, đắc ý nói:
"Ai nha, ai nha, chỗ này đã hoàn toàn thành niên a... Chú thích hài tử có dươиɠ ѵậŧ lớn...”.
Hắn điên cuồng liếʍ, nuốt, cắn nam căn ta... Tới khi gã tách hai chân ta, đem đầu hắn vùi vào giữa đùi ta tham lam mà liếʍ láp, ta thậm chí cảm thấy hắn bị tâm thần, nhìn tiểu huyệt chỉ dùng để bài tiết của ta mà như nhặt được bảo vật, hắn điên cuồng nói:
“Thật chặt, thật nộn, cúc huyệt nam sinh đúng là thơm ngọt...”.
Trong lúc ta còn không kịp có bất luận cảm thụ gì, hắn liền đâm ngón tay vào hậu đình của ta, ta lập tức có cảm giác muốn đại tiện, không bao lâu hắn liền đổi ngón tay thành côn ŧᏂịŧ thô to thọc vào, trước đó xem qua AV ta đã thấy âʍ ɦộ của mấy cô gái đó bị cắm đại bổng, hiện tại thình lình cắm ở cúc hoa ta, cảm giác thứ nhất là "Đau", cảm giác thứ hai là "Rất đau", đã không có cái thứ ba cảm giác...
Khi ta cảm giác được đại bổng đã tiến vào ta trong cơ thể rất nhiều lần, còn liên tục giật nảy lên làm ta đau đến nhe răng nhếch miệng, thiếu chút nữa ngất đi... Cứ như vậy, ta hoảng sợ, bất lực, cùng hổ thẹn bị điều khiển bởi xuân dược, đại não ta trống rỗng, hoàn toàn không nhớ rõ lúc sau phát sinh chuyện gì... Theo lời hắn nói, ta bị làm bắn hai lần, rất có tiềm chất...
Cái gọi là lần đầu tiên này vừa đáng thương vừa buồn cười... Hiến thân cho chú ruột của mình... Không... Nói đúng hơn, hẳn là bị chú ruột của chính mình gian da^ʍ. Ta không dám nói cho bất cứ ai, nhưng lại không thoát ly được mao trảo của hắn.
Trong gia tộc hắn có địa vị nhất, ta nghe lời hắn an bài, ta ở 1 căn hộ gần nhà hắn. Chỉ cần dì không có ở nhà, hắn trở thành ba ba ta, còn ta biến thành công cụ tiết dục của hắn, trên giường, trong phòng tắm, trên ban công, thậm chí trên bàn cơm, đều có dấu vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chúng ta.
Theo ta thể trạng cùng côn ŧᏂịŧ phát dục càng lớn, du͙© vọиɠ của hắn đối với ta càng tăng lên, cũng càng đưa ra nhiều yêu cầu vô lý. Sau khi an bài ta tiến vào Học viện cảnh sát, mọi chuyện càng thêm trầm trọng, hắn thường lấy lý do công tác không về nhà.
Mà dì tính tình thiện lương, nào có biết chồng mình đang cùng cháu mình điên cuồng giao hoan. Hơn nữa, ở học viện, hắn không cho ta quen bạn gái, một khi phát hiện ta cùng nữ sinh nào có quan hệ tốt, hắn liền dùng thủ đoạn khai trừ nữ sinh đó.
Biếи ŧɦái nhất chính là lần đó, học viện diễn ra sự kiện tổ chức ngày hội vui chơi giải trí, bởi vì trong học viện cảnh sát chúng ta có rất nhiều soái ca, cho nên hấp dẫn rất nhiều nữ sinh tới tham gia hoạt động.
Hắn an bài ta phụ trách toa ăn trong học viện, vị trí công tác này
có thể tiếp xúc rất nhiều nữ sinh, lại có thể kiếm tiền tiêu vặt, ta thật sự tưởng hắn bắt đầu có nhân tính. Kỳ thật, ta là một kẻ ngu ngốc, đây đều là âm mưu của hắn.
Bởi vì phụ trách phối chế cùng bán lẻ sandwich, trường học chuyên môn cung cấp trang phục nhân cho viên trong cửa hàng, đặc biệt là tạp dề to rộng. Bởi vì người đứng bán không nhiều lắm, toa ăn này học sinh nối liền không dứt, ta loạn cả tay chân lên, nhưng ta thực vui vẻ, còn có chụp ảnh chung với mấy nữ sinh đó.
Nhưng ngày vui chóng tàn, trong quá trình ta đang bận rộn, một bàn tay to hướng xuống tạp dề bắt lấy côn ŧᏂịŧ ta. Bởi vì từ bên ngoài toa ăn khách mua chỉ có thể thấy nửa người trên của ta, mặt khác, không gian toa cung cấp lại nhỏ hẹp, chỉ có thể chứa 1-2 người, chủ nhân của bàn tay to giấu dưới tạp dề ta, tự nhiên không người phát hiện.
Ta tuy rằng giật mình, nhưng đang ở dưới ánh mắt của nhiều người, ta cũng chỉ làm bộ như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng tay gã càng lúc càng quá phận, đầu tiên là cởi bỏ dây lưng ta, cởϊ qυầи jean, sau đó không ngừng quấy rối cúc hoa cùng côn ŧᏂịŧ ta. Hơn nữa, lúc có người đến mua sandwich liền gây cho ta nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, gã cởϊ qυầи lót, tránh ở sau mông liếʍ cúc huyệt, hướng phía trước ngậm dươиɠ ѵậŧ, còn không ngừng phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ.
Ta chỉ có cong lưng, dựa vào bàn ăn để kiềm nén du͙© vọиɠ bị châm lên, cũng như che dấu màn đông cung sống này. Nếu có người có thể nhìn xuyên thấu, nhất định sẽ bội phục ngụy trang của ta. Bên trên ta cùng nữ sinh ve vãn đánh yêu, phía dưới lại bị nam nhân trêu đùa...
Tuy rằng ta ra vẻ trấn định, nhưng đến khi bị một cây gậy mát xa thô to chạy bằng điện cắm vào, ta liền giật nảy cả người lên, lúc đó bất luận biểu tình gì đều che dấu không được. Ta nhịn không được nhẹ giọng rên "A... A...”, thân thể cũng có chút co rút, hai chân mềm nhũn xuống.
Nữ sinh đang chờ lấy sandwich nhìn ra có điểm không đúng, nàng có thiện ý ân cần hỏi: "Anh có chỗ nào không thoải mái sao?".
"Vâng... Có... Khả năng... Là có... Chút... Mệt mỏi...". Ta vội đưa sandwich cho nàng để nàng nhanh rời đi.
Cũng may dòng người tấp nập, ta cũng chống đỡ được một khoảng thời gian. Lúc này, côn ŧᏂịŧ phía trước lại bị người ngậm vào, cả buổi người này mới phun côn ŧᏂịŧ ra nói:
"Ở trong tường kín bị xâm phạm, trước mặt mọi người làm ra hành vi xấu hổ, Lực, Cháu cũng hưng phấn giống chú phải không?".
Lúc ấy ta muốn gϊếŧ chất hắn, chỉ là, tính cách ta yếu đuối, cùng sự trói buộc của gia tộc, ta liền đánh mất ý niệm này. Ta nhìn quanh bốn phía, giả vờ ghé lên bàn ăn tựa vào, cúi đầu nhẹ giọng nói: "Mau... Dừng tay... Sẽ bị... Phát hiện...".
Hắn nở nụ cười dâʍ đãиɠ nói: "Lực, cháu hẳn là chờ mong bị người khác nhìn thấy đi... Nhớ lần trước trên đài lễ khai giảng, cháu trốn dưới gầm bàn chủ tịch của ta bị ta làm bắn ra thật nhiều a... Nghe, có người tới, ngươi lo chính sự đi, không cần tiếp ba ba...".
Hắn vươn tay rút gậy mát cắm trong hậu môn ta ra, một lần nữa ta khôi phục lại bộ dáng công tử lịch thiệp của mình, thoải mái bắt chuyện cùng 2 nữ sinh tới mua sandwich, trò chuyện một hồi ta liền thả lỏng lực chú ý.
Hắn ngồi xổm ngồi ở phía sau ta, kéo vòng eo ta, lập tức liền đưa đại điêu hắn vào hậu đình ta. "A!" ta biểu tình cổ quái kêu ra thành tiếng, thân thể cũng bắt đầu đong đưa theo nhịp điệu thọc vào rút ra, không thể tự chủ. Hai nữ sinh nhìn ta cười quái dị một tiếng, sau đó xoay người rời đi. Xa xa ta nghe các nàng nói: "Đều nói cảnh viện có nhiều soái ca, cũng nhiều gay, quả nhiên không giả...".
Ta tuyệt vọng, hết thảy không thể thoát ly mối quan hệ dơ bẩn này, hắn vươn tay đem tấm biển “open” trên khung cửa xoay ngược lại, ôm lấy vòng eo ta đem ta túm hạ, sau đó chúng ta liền tránh ở dưới bàn ăn, ẩn nấp trong không gian phòng tiếp thực, làm ra càng nhiều hành vi da^ʍ tiện hơn...
Hắn cắn lỗ tai ta, nói: “Toa ăn đóng cửa rồi, công việc của chúng ta bây giờ liền bắt đầu, có phải hôm nay cháu đặc biệt có cảm giác hơn mọi ngày a?...”.
(Bên trên là hồi ức lúc xưa của A Lực)