Thẳng Nam Soái Ca Bị Dạy Dỗ Thành Dâm Thụ

Chương 22: Ŧя͢ầи ͙Ŧя͢υồиɠ hội ngộ (Thượng)

Người Nhái không chút lao lực đem "Vưu vật" cao lớn trong lòng ngực (Lâm Thạc thân cao 1m79) chậm rãi phóng đảo, nhìn xuống con mồi bị chinh phục dưới háng.

Thậm chí cố ý làm khó dễ đem treo thân thể cậu trên không, lại liên hoàn tăng nhanh tốc độ cùng lực đạo đâm vào rút ra, đắc ý thưởng thức biểu tình dâʍ đãиɠ của tiểu soái ca, thỉnh thoảng còn hỏi: “Sướиɠ không?... ”.

Huyệt xử nữ lần đầu bị Người Nhái đem cự vật nhét vào, lúc này Lâm Thần hoàn toàn mặc người xâu xé, hơn nữa còn có cảm giác rất kỳ quái, rõ ràng không có đυ.ng tới phân thân, nhưng giờ phút này lại âm ỉ cương cứng...

Người Nhái tiếp tục đổi tư thế, hoàn toàn không cho cậu cơ hội thở dốc. Mà lúc này cảm giác kỳ quái kia càng mãnh liệt, mặt sau bị cắm mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ tuyệt đối chiếm cứ cảm quan của cậu, thậm chí Lâm Thần còn thấy thỉnh thoảng như bị 1 luồng điện chạy dọc sống lưng, làm cậu bất giác run rẩy.

Người Nhái đại hỉ: "Ai u, ta đâm trúng điểm mẫn cảm của cậu sao? Có phải vẫn luôn có cảm giác sướиɠ muốn bắn tinh không?... ”.

Nói xong, gã tăng lớn lực đạo tập trung công điểm mẫn cảm tiểu soái ca, tê dại cảm giác làm côn ŧᏂịŧ Lâm Thần nhếch lên càng cao, còn không ngừng sung huyết vun vẫy...

Lâm Thần so với nữ nhân vậy mà lại càng nhạy cảm hơn, cậu rất phối hợp tự banh hai mông, tùy tiện tách ra, để Người Nhái có thể cắm vào càng sâu. Mặt khác, đối với du͙© vọиɠ không thể khắc chế, cậu bất giác càng kêu càng dâʍ đãиɠ, không ngừng: “ a a a a A A A... ” theo từng cú nhấp mạnh bạo. Tốc độ kinh người, đâm cho thân thể cậu rung lắc dữ dội…

Máy đo cường độ đề-xi-ben đã lặng lẽ tăng lên đến 70. Ngựa giống dưới háng Người Nhái lúc này đã hoàn toàn bị chinh phục.

Chỉ chốc lát sau, Lâm Thần liền bị cắm tới giới hạn, vậy mà có thể giống như nữ nhân, lần đầu bị làm đã triều thổi, dịch ruột non phân bố thật nhiều, núʍ ѵú dựng đứng lên, dươиɠ ѵậŧ như muốn nổ tung, bất chấp xấu hổ la hét da^ʍ kêu: “Dừng lại!... Sắp đâm hỏng rồi hô a... Tôi chịu không nổi... A A A A... AAAAAAAAA!!!”. Đạt tới cao trào, dươиɠ ѵậŧ bắn ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, dính ướt một mảng trên ngực, hai vυ' run rẫy óng ánh, bụng nhỏ cũng co giật...

Tiểu soái ca cả người hư thoát không còn sức, liền nghe "Phanh" một tiếng, máy đo đề-xi-ben liền kịch liệt chớp đỏ, reng lên chói tai. Tiếp theo vách tường bên trái hiện ra một màn hình lớn, Lâm Thần còn chưa kịp xoay người nhìn, liền nghe thấy tiếng kêu của Tiểu Tư:

"Quá lớn, nơi đó muốn hư rớt, a, a... A, ân...".

Kế tiếp hình ảnh càng làm Lâm Thần chấn động, Tiểu Tư khóa ngồi trên người nam nhân, cùng nam nhân cùng giao cấu trên dưới phập phồng, mà nơi riêng tư của hai người hoàn toàn kết hợp, phát ra tiếng "Phụt", "Phụt".

Nam tử tóc dài rủ xuống che lại ngực Tiểu Tư, dùng tóc hắn cọ xát thân thể cô. Lâm Thần không dám nhìn thẳng, mạc danh kỳ hiệu nảy lên cảm giác áy náy, cậu lẩm bẩm nói:

“Là tôi hại chị Tiểu Tư, là tại tôi, tại tôi… ”.

Người Nhái thấy cậu đạt cao trào xong liền dựng lại một lát, sau đó lại bắt đầu mạnh mẽ thọc vào rút ra, đắc ý hướng Lâm Thần nói:

"Bé ngoan, đừng tự trách, biểu tình cô ta không phải thực sảng sao? Cậu vừa rồi cũng rất sướиɠ mà, cúc hoa cậu thiếu chút nữa bấm gãy côn ŧᏂịŧ lão tử! Ha hả...".

Giờ phút này, Lâm Thần đã không thể kiềm chế, vừa khóc nức nở vừa da^ʍ kêu, nhớ tới mình là bị nam nhân trước mặt đặt bẫy, đột nhiên cậu hung tợn nói:

“Đám lưu manh các người, lại không chịu thả người… A… Chờ… Ca ca ta trở về, bắt các ngươi… Ân… Đều vào tù chịu tội, hức… A a a…".

Người Nhái: “Tiểu tử khôn hồn thì ngoan ngoãn, sao cậu có thể nói chuyện với người đàn ông đầu tiên của cậu như vậy? Vậy thật không lễ phép. Còn ca ca cậu, hắn vẫn còn đang bận chấp hành nhiệm vụ, chúng ra không nên làm phiền a… ”.

Thần: “Ngươi có ý gì? Ngươi giở... A… Làm cái trò quỷ gì…?".

Người Nhái: “Ta là nói, ca ca cậu đang chấp hành nhiệm vụ ta phân phối, chính xác là nhiệm vụ đi lấy lòng nam nhân, một nam nhân có thân phận rất quan trọng, nếu không ta làm sao có thể buông hắn ra a? Bất quả, chỉ có ta mới được bắn vào trong hắn, kẻ khác không được. (Thao vẫn có thể thao chỉ là không cho bắn vào)

Người Nhái: “Cậu trừng ta làm gì? Không tin sao? Ha hả, ta cũng đang tò mò bọn họ là đang làm đến đâu a? Cũng trong lúc ta dạy dỗ cậu cùng chị dâu cậu, nhanh chóng liền cho cậu thấy Lâm đại cảnh sát của chúng ta a, chỉ là hắn không thấy được hai người đâu... Cũng chính nguyên nhân, hai người mới có cơ hội nhìn thấy bộ dáng dâʍ đãиɠ tiêu chuẩn của Lâm Phó cục trưởng Lâm Thạc… ”.

Người Nhái không để ý tới vẻ mặt không tin của Lâm Thần, bấm mở thiết bị bên cạnh:

“Kết nối tín hiệu màn hình trong phòng A Lực với chỗ Lâm Thạc cho ta”. Nói xong, màn ảnh A Lực bị thu nhỏ lại, một màn hình khác hiện lên, trước tiên hiện đen trong 2-3 giây, sau đó liền hiện lên hình ảnh một gian phòng xép, hình ảnh dừng ở một gã đàn ông cầm chính mình cự căn, giọng nói khoảng chừng 50 tuổi vang lên:

"Tên Người Nhái này, còn đeo khóa trinh tiết cho em. Em cần phải cảm ơn ta đã cho em một ngày tự do đó, nghe nói gã ngày thường không cho em tùy tiện giao phối, cũng không cho em tự an ủi. Lâm đại cảnh sát, chẳng lẽ ngày thường em không được cùng Lâm phu nhân tiến hành tính giao sao?... ”.

Thực rõ ràng người bị hỏi không muốn trả lời, nhưng trong phòng cũng không hề yên lặng, nhưng chỉ nghe được tiếng nam tử hỗn loạn rêи ɾỉ hòa với tiếng nước “Nhóp nhép” vang lên khắp phòng, nam tử yên lặng làm gã vừa hỏi bất mãn:

“Thái độ của em là sao a? Là thái độ nên có đối với Trưởng quan mình sao? Nói thật cho em biết, lúc ta còn làm việc ở học viện Cảnh sát, ta đã để ý em rồi, chỉ tiếc em là tiêu điểm trong trường học nên không tiện xuống tay, thứ hai là cái đám hỗn đản kia vẫn luôn đối nghịch với ta, làm ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, vừa nghe nói Người Nhái thu phục được em, ta liền hướng hắn mượn một ngày nếm thử đồ tươi a…

Gã sợ em không quen làʍ t̠ìиɦ với ta, luôn miệng cùng ta đánh thái cực, ta phải trả một khoảng không tồi gã mới đồng ý…

Hừ, tên Người Nhái này cũng quá tùy tiện đi, không cho em mặc cảnh phục, nếu không chúng ta có thể chơi trò nhập vai, chắc chắn sẽ càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ a

Bất quá, hắn chỉ cho em mặc áo thun cùng qυầи ɭóŧ, cũng không tồi, lúc mang em về ta ở trên xe sờ sờ cũng dễ hơn, hiện tại cũng thực mau liền có thể cởi hết… ”.

Nói xong, liền bổ nhào lên nam tử, khắp phòng vang lên tiếng nước bọt da^ʍ mỹ. Sau đó màn hình liền chuyển đến nam tử mà gã đàn ông vừa nói chuyện, góc cận trên thiết bị chỉ thấy gã chu miệng rộng hướng tới hạ bộ nam tử, liếʍ láp trứng trứng, sau đó máy quay liền đặc tả hình ảnh một côn ŧᏂịŧ rất đẹp trắng hồng, đang bị gã tham lam xâu xé, gã liếʍ dài từ phía dưới lên, kɧıêυ ҡɧí©ɧ dươиɠ ѵậŧ nam tử cứng rắn, thấy vậy gã liền bắt lấy tuốt lộng…

“Tiểu Lâm, ta nhận em làm con nuôi, em thấy sao? Nghĩ tới trước kia, chỉ có thể từ xa quan sát em, bây giờ có thể tận mắt nhìn hạ thể dễ thương này, nhớ năm đó mấy nữ sinh đó vì em mà tranh cãi kịch liệt, còn động thủ, ta dò hỏi sau liền thật bất ngờ, bọn họ vậy mà đang tranh luận xem dươиɠ ѵậŧ em to bao nhiêu, ha ha…

Xem ra các nàng đều đã sai rồi, dươиɠ ѵậŧ em ta thấy nhiều nhất chỉ có 17cm, đâu ra hai mươi mấy cm như các nàng tranh luận? Xem ra, lời đồn đều chỉ là lời đồn… Hôm nay, ta chính là muốn nhìn thử em có bí mật gì hấp dẫn, mà có thể làm mất hôn nhiều trai gái như thế”.

Kỳ thật, thông qua hình ảnh nhìn đến dươиɠ ѵậŧ nam tử, Tiểu Tư đã tin người gọi Lâm cảnh sát trong màn hình chính là Lâm Thạc, mà gã đàn ông kia chính là người ngày thường rất thích gây phiền toái cho Lâm Thạc, truyền thông gọi gã "Bạo Long".

Tống cục trưởng Cục cánh sát Bắc thị - Tống Xuân Long. Gã vẫn luôn được người khác xua nịnh, Tống cục bất kể là ở trong hay ngoài nước gã đều có dây dưa, chỉ là không ai tra ra được manh mối. Mà Tống cùng Người Nhái, người liên hệ trung gian của hai gã ở Nhạt Bản lại là A Lực.

Nguyên lai A Lực sau khi tốt nghiệp học viện Cảnh sát liền được Tống cục trưởng tuyển làm bí thư, giúp gã quản lí khối tài sản cùng nhân mạch khổng lồ của gã, sau đó A Lực được gã tiến cử cho Người Nhái, Người Nhái cũng rất thưởng thức A Lực. Đương nhiên nội tình này không có ai biết...

Lâm Thần đó giờ vẫn luôn không dính líu đến mấy chuyện này, cũng không biết ai là bạo long cục trưởng, nhưng chỉ cần chưa thấy được mặt ca ca, hoặc là nghe giọng nói của Lâm Thạc, thì một mực không tin tưởng sự tình trên màn ảnh, cậu vẫn luôn hy vọng ca ca có thể đến giải cứu mình cùng chị dâu. Chỉ là hiện thực, liền không như cậu mong muốn...

Chỉ nghe Tống cục trưởng trêu đùa nói: "Bé ngoan, xoay người cho ba ba nhìn nộn huyệt của em đi. Để lão tử nhìn xem cúc huyệt của Lâm đại minh tinh trong trường học năm đó, thật sự chơi lên có cảm giác gì?".

Gã nói xong, trong màn ảnh liền xuất hiện hình ảnh một nam tử đang đưa lưng đối diện người xem, nâng mông lên, Tống cục trưởng liền đem đùi vùi vào giữa 2 chân thon dài của nam tử, bắt đầu tham lam liếʍ láp...

Nhìn Tống cục trưởng liếʍ thật sự thơm ngọt, cũng thật nhập tâm, Người Nhái mắng: "Lão già này quả nhiên, vẫn thích liếʍ cúc hoa như thế thích, đặc biệt là cúc hoa của mấy cảnh sát trẻ tuổi. Lần trước, đưa cho hắn một sĩ quan trẻ tuổi để gã chơi đùa, gã vậy mà lại liếʍ cúc hoa cậu ta hơn một tiếng đồng hồ!".

Sau đó Người Nhái hướng Lâm Thần cười nói: Cái này cậu bé nên tin đi, đừng sợ, bọn họ không nhìn thấy cậu, 2 bên sẽ còn một đoạn thời gian chơi riêng rất dài...".

Giờ phút này, Lâm Thần thật sự tin. Sự thật trước mặt, không đến lượt cậu không tin. Tuy rằng kiểu tóc nam tử có nhiều thay đổi, làn da cũng trắng hơn rất nhiều, nhưng hình dáng vẫn như cũ, hơn nữa, chân trái nam tử trên mắt cá chân được buộc một sợi dây màu đỏ, là do mẹ 2 huynh đề từ nhỏ để lại cho 2 anh em, nói là để cầu may, cậu cũng có một cái...

Chỉ là cậu không ngờ, cái gì dây cầu may đều không có chút linh nghiệm nào, chuyện bất hạnh còn liên tục đổ xuống gia đình cậu. Nghĩ vậy cậu rất muốn khóc, nhưng lại không muốn tỏ ra yếu thế, từ đây, ý niệm muốn thích ứng mọi hoàn cảnh liền sinh ra trong cậu.

Mà đây cũng chính là điều Người Nhái muốn, người có thể thích ứng hoàn cảnh, trạng thái cuối cùng là có thể hưởng thụ bất cứ thứ gì hoàn cảnh mang lại, bao gồm cả lạc thú trước mắt, đến lúc đó sẽ từ thẳng nam tiểu soái ca biến thành một tao hóa!

Tống cục trưởng không hổ là tay già đời, Lâm Thạc tuy chống cự không muốn bị lão nam nhân gian da^ʍ, nhưng cúc hoa bị gã liếʍ thực sự sảng khoái vô cùng, còn thích hơn bị Người Nhái liếʍ. Lâm Thạc sảng đến độ tự mình banh rộng hai chân, dâng ra cúc hoa cho gã nhấm nháp.

Tống cục trưởng một bên chiếm hữu ngựa giống cúc hoa, một bên thưởng thức đánh giá, nhìn chính mình chóp mũi cọ cọ không ngừng hai viên trứng trứng, đây là chỗ ngựa giống dùng để duy trì nòi giống a. Thật lớn, như thế nhiều tinh tử, hẳn là có thể sản sinh rất nhiều hạt giống a.

Đáng tiếc, hắc hắc, gieo giống hiện giờ là hành vi không bao giờ thực hiện được nữa, trứng trứng có to đến mấy cũng vô ích. Nghĩ đến này, gã kéo kéo hai trứng nói:

"Tới, bé ngoan, nâng người lên, lão ba tiếp theo làm em sướиɠ".

Soái ca Lâm Thạc xoay ngươi mông vểnh cao, một thân da trắng phối hợp đầy đặn cặp mông, rất là mê người. Tống cục trưởng banh mông Lâm Thạc ra, cẩn thận quan sát đánh giá: "Cúc huyệt phấn nộn, không có mao, quả nhiên là thượng phần, không giống hậu đình thâm đen của mấy lão trung niên cảnh sát, nhìn đến liền mất hứng".

Tống cục nhìn đến lần nữa không kiềm được liếʍ lên, một đường liếʍ thẳng lên lưng Lâm Thạc.

"Ta thế nhưng gấp rút cởϊ qυầи lót của em, áo em cũng quên lột, ta liền lấy hết đồ em mặc làm kỉ niệm".

Nói xong thuận tay cởϊ áσ Lâm Thạc ra, nhét vào cặp tài liệu của gã, nhìn Lâm Thạc hoàn toàn tràn truồng nói:

"Bé ngoan, từ giờ trở đi, hảo hảo nhìn vào gương, nhìn xem ba ba là như thế nào thương em...". Sau đó, ngón tay ở ở Lâm Thạc cúc hoa vỗ vỗ, Lâm Thạc tưởng gã muốn cắm vào, cậy hiểu lầm ý gã, nên liền bò xuống giường, Tống cục đối với tiểu cảnh sát dễ thương khôn khéo như Lâm Thạc mỉm cười vui vẻ, nhìn cậu hành vi vụng về, Tống cục liền lần nữa ra hiệu làm cái thủ thế.

Lâm Thạc lúc này mới minh bạch, gã muốn chính mình dẩu mông lên, sau đó cậu làm theo, cậu lại lần nữa bày ra tư thế quy phục làm Tống cục thật vừa lòng, đặc biệt nhìn đến vòng eo hữu lực của cậu, càng làm gã dục hỏa đốt người...

"Sau này em không thể vì dân phục vụ, vậy thì liền ở đây tận tình phục vụ lão phu đi, ha ha...".