Thẳng Nam Soái Ca Bị Dạy Dỗ Thành Dâm Thụ

Chương 17: Thẳng nam ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ trầm luân (Trung)

Diêu Chấn vừa làm xong động tác bất nhã có độ thở cao, mệt đến thở hồng hộc, hậu đình bị cọ xát đau đớn vừa nãy lại dần dần bị cảm giác trống rỗng làm ngứa lên. Tiểu soái ca lại lần nữa lắc lư mông, xoay một bên sườn mặt nhìn Gã đeo kính cầu xin: “Ông xã… ”.

Gã đeo kính hài lòng nhìn sủng vật do mình dạy dỗ:

"Tiểu tao hóa, ta xem qua nhà ngươi rồi, nơi thích hợp nhất để làʍ t̠ìиɦ chình là phòng ngủ cha mẹ ngươi. Bây giờ ngươi cùng ta lên lầu, nhưng ngươi là sủng vật, muốn đi phải bò bằng 4 chân a…”.

Nói xong, Gã đeo kính bắt đầu đi lên tầng năm, Diêu Chấn thoạt đầu còn ngây người liền nhảy xuống khỏi bàn đá, đi theo theo hắn leo lên thang lầu. Vừa lên tới tầng năm, Diêu Chấn liền cùng Tiểu Mỹ cũng đồng dạng tứ chi chống đất nhìn thấy nhau. Tuy rằng cả hai đều đã biến thành mẫu cẩu bị người làm, nhưng vốn là một đôi tình nhân, lại dùng tư thế cẩu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ gặp nhau vẫn là cực kỳ xấu hổ, hai người đều đỏ mặt, ngượng ngùng nhìn đối phương.

Gã đeo kính nhìn một màn này, nội tâm tràn ngập thỏa mãn chinh phục cảm giác. Một đôi tuấn nam mỹ nữ cứ như vậy cùng nhau biến thành dâʍ đãиɠ mẫu cẩu, nhưng cẩn thận cẩn thận suy xét, hai mẫu cẩu này lại bất đồng cấp bậc. Diêu Chấn cả người cơ bắp cân xứng, nhân ngư tuyến hiện rõ, làm tư thế cẩu liền thấy eo thẳng hữu lực, hoàn toàn không có cảm giác bị bở.

Trái lại, Tiểu Mỹ dáng người thon thả, nhưng cũng không tránh khỏi eo bụng nhão nhão rũ xuống, không hề có đường cong căng chặt mỹ cảm. Gã đeo kính thậm chí cảm thấy Diêu Chấn mới là trời sinh bị nam nhân làm mẫu cẩu, bởi vì cậu so với nữ nhân càng có tiền vốn hơn…”.

Diêu Chấn cùng Tiểu Mỹ xấu hổ không khí bị Gã đeo kính đánh vỡ, hắn thô lỗ rút gậy mát xa ra khỏi huyệt Tiểu Mỹ, ra lệnh: “Tao hóa, bò lên giường đi, Tiểu Chấn muốn làm ngươi!”.

Tiểu Mỹ kinh ngạc hỏi: “Không phải ông định thao cả hắn và tôi sao?”.

“Đồ đê tiện, ta chỉ hứng thú với thẳng nam tiểu soái ca. Mà giá trị lớn nhất của ngươi chính là có thể chứng minh hắn vẫn là thẳng nam a. Quý trọng cơ hội này đi, có lẽ qua hôm nay, hắn nhìn thấy thân thể của ngươi liền ghê tởm, ha hả…”.

Tiểu Mỹ nghe vậy không tình nguyện bò lên giường, Diêu Chấn cũng không rõ Gã đeo kính đang muốn làm gì, liền ngập ngừng hỏi: “Cúc, cúc huyệt của em… Rất ngứa… Nếu làm nàng thì có thể thỏa mãn mặt trước… Còn mặt sau phải làm sao bây giờ?...”.

Gã đeo kính: “Đương nhiên là ta tới làm, tiểu đồ ngốc. Ta bảo đảm giúp ngươi gãi ngứa, đi thôi…”.

Diêu Chấn cũng bò lên trên giường, nhưng cũng không có như lúc trước nhìn thấy cơ thể nữ nhân liền nhào lên, hiện tại cậu bị dạy dỗ thực sự quy cũ, yên lặng chờ ông xã ra lệnh. Gã đeo kính vừa lòng nhìn toàn cảnh do mình bố trí, phòng ngủ cha mẹ Diêu Chấn rộng ước chừng 60m2, nhẩm sơ có thể chứa được 4-5 cái giường Kingsize, ba mặt đều là tường kính trong suốt, có thể nhìn ra ngoài phố, lúc này tường kính bị bức màn che lại, không có đèn, chỉ có chút ánh sáng hắt vào, bởi vậy phòng trong có chút tối tăm.

Gã đeo kính đi vào sang bên hông giường, hướng chính mình sủng nam phát ra mệnh lệnh thứ nhất: "Diêu Chấn, tới, bày ra côn ŧᏂịŧ lớn với cơ bắp ngạo nhân của ngươi, làm chết ả!”.

Nhận được mệnh lệnh, Diêu Chấn gấp không chờ nổi đẩy ngã Tiểu Mỹ, gắng gượng tự lộng cho cứng lên, đeo bao vào, sau đó liền đổ dịch bôi trơn lên trên, mạnh mẽ thọc vào rút ra. Kỳ thật, côn ŧᏂịŧ Diêu Chấn cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất khó chịu, nhưng bởi vì hậu đình ngứa dữ dội làm cậu bỏ qua cảm giác của côn ŧᏂịŧ, lúc này được tiến vào hoa huyệt ấm áp của Tiểu Mỹ, liền ra sức cọ xát cùng đâm rút.

Đúng vậy, thoát cương ngựa giống chính là từ tốt nhất để hình dung Diêu Chấn lúc này. Gã đeo kính nhìn hai cái thân thể va chạm đánh giá. Diêu Chấn mạnh mẽ vận động pít-tông làm Tiểu Mỹ rêи ɾỉ. Hai thân hình đối lập, Tiểu Mỹ mềm mại run rẫy, Diêu Chấn thong thả cùng kiện mỹ rắn chắc thân hình không ngừng đóng cọc, này chứng minh bản tính sát gái của Diêu Chấn đã trở lại.

Mà đây cũng là cảnh Gã đeo kính muốn nhìn thấy trước khi gã gian da^ʍ cậu. Nhưng mà, Gã đeo kính cũng quan sát thấy Diêu chấn dần dần cũng khôi phục thẳng nam cảm giác, bởi vì hiện tại hắn đang chủ động xâm phạm thân thể Tiểu Mỹ, bao gồm xoa nắn bộ ngực nàng.

Tuy rằng, Gã đeo kính thích nhìn thấy một khắc cuối cùng của thẳng nam ngựa giống trước khi bị chinh phục, nhưng hắn lại muốn đám thẳng nam đó hoàn toàn biến thành tao hóa, chán ghét tiếp xúc nữ nhân thân thể. Cho nên Gã đeo kính biết, đã đến lúc ra tay, giống như lúc bẻ cong Yên Vui, cho bọn họ biết cảm giác vui vẻ khi bị thao, dươиɠ ѵậŧ ngựa giống cũng mất đi năng lực thao huyệt.

Diêu Chấn đang hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ thao nữ huyệt liền cảm nhận được cúc hoa một trận lạnh, tùy tiện bôi loạn lên khe mông cậu, còn đảo quanh trước miệng huyệt. Diêu Chấn biết qυყ đầυ Gã đeo kính đã để trước hậu đình của mình, cũng không dám xoay lại nhìn, nhưng lực chú ý toàn thân lại hướng về cúc huyệt.

Gã đeo kính thong thả mà đem qυყ đầυ đẩy mạnh vào cúc hoa Diêu Chấn, chỉ mơi đi vào được một phần cũng làm Diêu Chấn cảm thấy bị lấp đấy, mà cơ vòng chỗ đó của cậu cũng từ từ cắn nuốt, tham lam cuốn lấy cự căn Gã đeo kính, cho đến khi vào hết cả cây.

Thưởng thức toàn bộ quá trình côn ŧᏂịŧ chính mình tiến vào tiểu ngựa giống, làm cho gã có cảm giác thành tựu. Côn ŧᏂịŧ gã tiến vào trong, cảm giác bị thành ruột bao chặt lấy, do gel nên lại càng trơn trượt vô cùng, tiến vào không hề bị cản trở.

Khi côn ŧᏂịŧ Gã đeo kính tiến vào trong thân thể Diêu Chấn được 2 phần 3, liền bắt đầu cắm rút, theo động tác ngày càng nhanh hơn, Diêu Chấn cảm nhận được cự căn trong cơ thể bắt đầu trướng lớn, làm cậu sảng khoái đến nói năng lộn xộn:

“Nhẹ... Nhẹ chút... Đâm chỗ đó... Aaaaaaaa hảo mãnh… sướиɠ a...”.

Gã đeo kính: “Tiểu tử thật vô dụng, mới vài cái liền đem ngươi thao phiên... Bạn tốt ngươi so với ngươi nhẫn nại hơn nhiều...

Diêu Chấn: “Ông xã là nói yên vui sao?... Hắn đều là giả vờ… Bề ngoài đứng đắn, nội tâm dâʍ đãиɠ, ha hả... A a a...”.

Gã đeo kính: “Bạn nhỏ nói xấu sau lưng bạn bè, phải phạt a”.

Nói xong, Gã đeo kính bế Diêu chấn rút ra khỏi Tiểu Mỹ, banh rộng hai chân cậu ra, lại dùng tư thế xi tiểu từ từ đi đến trước gương…

Gã đeo kính: “Tiểu tao hóa, nhìn chính mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong gương, lớn tiếng nói cho ta biết chỗ nào của ngươi ngứa? muốn ông xã dùng cái gì gãi ngứa cho ngươi?”.

Diêu Chấn đã sảng bất chấp: “Aaaaa… Cúc hoa Tiểu Chấn ngứa… Muốn ông xã dùng dươиɠ ѵậŧ lớn cắm vào… Gãi ngứa cho Tiểu Chấn…”.

“Thật ngoan”. Gã đeo kính nói xong đỉnh mạnh côn ŧᏂịŧ, cứ như vậy bế đứng cậu thọc vào rút ra. Diêu Chấn nhìn chỗ hai người kết hợp, dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi, hưng phấn dị thường, hồn nhiên không phát hiện ánh mắt Tiểu Mỹ đang nhìn mình, nội tâm cậu thực ra càng muốn bị người khác nhìn thấy thân thể cùng bộ dạng dâʍ đãиɠ của mình, trong miệng không ngừng gọi: “Ông xã… Ông xã… A a…”.

Đúng lúc này, Gã đeo kính bấm điều khiển mở hết màn che lên làm lộ ra 3 mặt tường kiếng trong suốt, đem cậu tới sát cửa kính, cả thân trên trần trụi đều dán lên trên cửa, mông chổng ra sau. Gã đeo kính lại lần nữa cắm vào, cứ như vậy soái khí thẳng nam bị người gian da^ʍ hoàn toàn bại lộ ở trước công chúng.

Thằng nhóc trước kia đã từng lệnh nữ nhân quy phục dưới háng, là công tử hào môn, hành vi làm người lịch lãm, bây giờ trong căn phòng xa hoa biến thành mẫu cẩu mặc người xâu xé bại lộ thị chúng…